Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 902: Thần khí thứ hai, Trấn Thần Ấn



Lệnh bài màu trắng trung chính tường hòa, hơi thở thần thánh nhẹ nhàng. Lệnh bài màu đỏ nóng cháy phóng đãng như chiến ý thiêu đốt. Lệnh bài màu lục bình tĩnh, tường hòa, lúc có lúc không. Lệnh bài xanh khuyết thiếu linh động, hỗn độn. Lệnh bài màu xám lạnh băng cô đơn, có chút âm trầm. Lệnh bài đen ngưng tụ sợ hãi vô cùng tận, nhìn làm người ta sinh ra sợ hãi vô tận.
Sáu ánh sáng, sáu lực lượng, hơi thở khác biệt.
Ánh mắt Đinh Hạo nhìn hình tròn kỳ lạ từ sáu ánh sáng hợp thành, đầu lóe tia sáng, phúc chí tâm linh, đột nhiên biết lai lịch kỳ vật này.
- Chắc chắn là Luân Hồi Thiên Bàn! Tên như ý nghĩa, Luân Hồi Thiên Bàn nên có hình dạng tròn, nhưng không ngờ nó là do các mảnh ghép lại. Nếu là thần khí không biết nó có tác dụng gì?
Lòng Đinh Hạo máy động, Luân Hồi Thiên Bàn rơi vào tay hắn.
Đinh Hạo thử đưa thần thức vào nhưng không phát hiện tthần kỳ chi linh tồn tại.
Đinh Hạo thử nhiều lần đã có thể tùy ý thúc giục Luân Hồi Thiên Bàn. Đinh Hạo rót nhiều huyền khí vào, Luân Hồi Thiên Bàn tỏa ánh sáng kỳ lạ, nhưng ngoài điều đó ra không có uy lực gì khác. Ánh sáng lạ chỉ tràn ngập trên lệnh bài nhỏ ghép thành hình tròn chứ không bắn ra lực công kích, không biết có tác dụng gì.
Đinh Hạo quen thuộc Luân Hồi Thiên Bàn một lúc sau có thể lựa chọn thúc giục lệnh bài nào khiến nó tỏa ánh sáng.
Nhưng mọi tìm hiểu chỉ giới hạn như thế, uy lực thần khí Luân Hồi Thiên Bàn thấp hơn Đinh Hạo tưởng tượng.
Đinh Hạo không tìm hiểu được tác dụng thật của Luân Hồi Thiên Bàn.
- Hay là vì thực lực của mình chưa đủ nên không thể thúc giục thần khí này?
Đinh Hạo phỏng đoán năng lực mấu chốt nằm ở chữ luân hồi, nhưng bây giờ hắn không thể nghiên cứu thấu được.
- Sau này hỏi hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ thử xem, chắc bọn họ biết. Không ngờ dễ dàng có được một trong ba thần khí, thuận lợi hơn lúc trước mình nghĩ nhiều. Nhưng làm sao giữ Luân Hồi Thiên Bàn đây? Luân Hồi Thiên Bàn là thần khí, trữ vật giới chỉ không thể chứa thứ có đẳng cấp đó, không lẽ luôn cầm trong tay sao?
Đinh Hạo đang suy nnghĩ thì Luân Hồi Thiên Bàn nhiều màu trước mắt biến mất.
Đinh Hạo giật nảy mình, chợt cảm thấy thức hải có một thứ lạ. Đinh Hạo nội thị, phát hiện Luân Hồi Thiên Bàn vào thẳng thức hải, biến thành đoàn sáng sáu màu chiếm một góc thức hải.
Quả cầu ánh sáng màu vàng vốn chiếm một phần thức hải bỗng dời vị trí nhường mảng lớn không gian, có vẻ rất sợ đoàn sáng sáu màu.
- Được rồi, thức hải lại thêm một vị khách không mời.
Đinh Hạo không biết tình huống này là tốt hay xấu.
Đinh Hạo thử nghiệm phát hiện lòng máy động là Luân Hồi Thiên Bàn sẽ xuất hiện trong tay, tùy ý ra vào thức hải, vậy rất tiện cho sử dụng, tuy hắn không biết dùng như thế nào.
- Đáng tiếc gian thương Thiên Xu không có ở đây, nhìn bộ dáng bí hiểm màu mè của lão chắc biết chút manh mối... A?
Đinh Hạo cất Luân Hồi Thiên Bàn, ngạc nhiên phát hiện vật sáng màu trắng ngà bao bọc Luân Hồi Thiên Bàn đã bắt đầu phân giải, hóa thành từng mảnh bột trắng như tuyết rơi xuống.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Vật sáng màu trắng ngà chắc là để lưu trữ, ôn nhuận Luân Hồi Thiên Bàn, lai lịch bất phàm. Tiếc rằng năng lượng của nó đã hoàn toàn hao hết, hiện tại hẳn là sống thọ và chết tại nhà.
Đinh Hạo đáp xuống đất, định lấy chút bột trắng quan sát thì bỗng có ánh sáng bạc tỏa sáng rực rỡ, không gian tràn ngập màu trắng ngà nhu hòa. Khi ánh sáng nhanh chóng rút đi, các mảnh bột trắng dưới đất hoàn toàn biến mất.
- Cái này...
Đinh Hạo rất ngạc nhiên, hắn không ngờ sẽ có chuyện như vậy.
Có thứ gì lặng lẽ biến mất.
Không còn ánh sáng bạc chiếu sáng, không gian to lớn hơi tối đi.
Nhưng vách tường xung quanh do tuyệt phẩm tinh thạch xây dựng nên mọi thứ hiện ra rõ ràng.
Đinh Hạo cẩn thận quan sát không gian một vòng, không phát hiện báu vật hay năng lượng thể nào, có vẻ hai thần khí khác không ở đây.
Vách tường đều là tuyệt phẩm tinh thạch được ánh sáng kỳ lạ bao phủ tiếc nuối là không thể lấy chúng ra. Ngoài ra vách tường không gian có các đường hầm lớn nhỏ khácn hau, quanh có khúc khuỷu không biết thông hướng chỗ nào.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Từ khi vào không gian này chó con lông đen luôn yên lặng, thấy chuyện đã kết thúc nó hít hà mũi đen ngửi không khí. Chó con lông đen phát hiện điều gì, vừa sủa kêu Đinh Hạo vừa đi hướng đường hầm lớn.
Lần này Đinh Hạo lập tức theo sau chó con lông đen.
Tuy làm người phải nhân hậu, không nên quá tham lam, đã được đến một thần khí thì nên thỏa mãn. Nhưng nếu chó con lông đen có loại năng lực này, chính xác tìm ra thần khí trong thần điện cuối cùng như mê cung thì tại sao không thử xem? Nếu có thể ôm cả ba thần khí thì...
Đinh Hạo trưởng tượng, miệng chảy nước miếng.
Chắc chắn là bị đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt lây bệnh.
* * *
Chó con lông đen như trở về nhà mình chạy chậm đi trước dẫn đường.
Đại yêu đầu sói thân người6 Tiểu Điệp bay bay chiếu sáng không gian cho Đinh Hạo.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt vừan hảy mũi vừa đi theo gần đó. Mới rồi đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt không được ích lợi gì làm nó rất bất mãn. Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt quyết định lần này chó con lông đen tìm được thần khí thì nó sẽ không nhún nhường, phải giành thần khí trước Đinh Hạo.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt thầm nghĩ:
- Meo, meo mới là chủ nhân! Người nuôi Tiểu Đinh Tử đều có thần khí tại sao meo không có? Không thể tha thứ!
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt bước ngày càng nhanh, càng nhanh, làm bộ như vô tình vượt qua Đinh Hạo chạy tới bên cạnh chó con lông đen, một tấc không rời.
Đoàn người Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen, Tiểu Điệp thái cổ tiên điệp đi khoảng nửa canh giờ.
Đinh Hạo lại cảm nhận trong không khí có tia thần lực dao động rất nhỏ nói lên cách thần khí không xa. Ánh sáng trước mặt Đinh Hạo ngày càng sáng tỏ, nhu hòa hơn. Đường hầm đá dần chuyển hướng tuyệt phẩm tinh thần.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt tập trung tinh thần cực độ, chờ giây phút kích động lòng người đến.
Rốt cuộc đến ngã rẽ cuối cùng.
Chó con lông đen sủa lớn tiếng, co chân xông lên.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cười to bảo:
- Meo, ha ha ha ha ha ha! Cơ hội đến rồi!
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt bỗng tăng tốc độ, nó như tia chớp trắng bay đi. Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt như cá về biển cả chạy ra khỏi đường hầm xông hướng đoàn sáng màu bạc trước mặt.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Chó con lông đen ngạc nhiên nhìn.
Con mèo tham lam chết tiệt!
Đinh Hạo hiểu ngay suy nghĩ của đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt nhưng hắn không ngăn cản. Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt lấy thần khí hay Đinh Hạo lấy thì không có gì khác biệt, thời gian dài như vậy nói thật là hắn đã xem mèo mập không đáng tin là huynh đệ của mình.
Nhưng chớp mắt...
Chương trước Chương tiếp
Loading...