Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 895: Thái cổ tiên điệp
Bóng sáng bí ẩn màu bạc thứ nhất tiếp tục bảo:
- Nhưng không thể mặc kệ hắn xâm nhập. Mấy tầng kết giới ngân hà tiếp theo sợ là không thể ngăn cản hắn quá lâu. Trong thần tháp có bốn, năm ngàn sinh linh nhân loại, yêu tộc nếu bị nước lũ thi hồn tấn công thì không ai may mắn thoát khỏi.
- Ừm! Chúng ta chỉ cần kéo dài hắn vào thần điện cuối cùng, hoàn thành tuyển chọn thánh chiến lần này còn lại không quan trọng.
Bóng sáng bí ẩn màu bạc thứ hai trầm ngâm nói:
- Những sinh linh bình thường không thể xông qua kết giới ngân hà, mất danh ngạch hãy truyền tống bọn họ vào ám điện đi. Có tránh thoát một kiếp này hay không thì xem tạo hóa của bọn họ.
Bóng sáng bí ẩn màu bạc thứ nhất đồng ý đề nghị:
- Truyền vào ám điện ma? Cũng tốt, ănm xưa chủ nhân từ bi không nguyện tùy ý động sát nghiệt, nếu lão nhân gia còn ở đây thì cũng sẽ làm như vậy.
Bỗng nhiên...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Huyễn kính nhỏ phản chiếu thủy triều thi hồn vạn năm bỗng nứt rạn.
Hai bóng sáng bí ẩn màu bạc giật nảy mình.
- Không ngờ lực lượng của hắn đã cường đại đến mức này.
Hai bóng sáng bí ẩn màu bạc hoảng sợ.
* * *
- Nghe xem, là thanh âm gì?
Đám người Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại đang liều mạng chạy lên tầng hai trăm bỗng nghe thanh âm rất kỳ dị từ phía sau truyền đến.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại bị thương khá nặng, mặt vàng như nến, nghiêng đầu lắng nghe.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là đám quái vật thi hồn kia... Chúng nó có thể đột phá kết giới ngân hà nhất tầng thiên. Chết tiệt, nguy rồi.
Mấy cường giả nhân tộc cùng đi với Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cũng biến sắc mặt.
Trước kia vào Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp các cường giả nhân tộc đều lĩnh giáo sự đáng sợ của thi hồn vạn năm, chính mắt thấy người chết thảm trong tay chúng. Thi hồn vạn năm ở đại dương quỳnh lâu điện ngọc đã đáng sợ như vậy, bây giờ trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp này bọn họ bị áp chế lực lượng huyền khí, nếu gặp thi hồn vạn năm như thủy triều thì chỉ có nước chờ giết.
Làm thế nào đây?
Đầu óc mọi người trống rỗng.
Muốn trốn cũng không kịp, dưới tình huống bị áp chế thực lực, tốc độ chạy của bọn họ không thể so với thi hồn vạn năm nhanh như tia chớp.
Nhưng ở lại chiến đấu thì không có chút cơ hội sống sót.
Dù sao đều phải chết.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cười khổ nói:
- Các ngươi mau đi đi, ta ngăn cản chúng nó một lúc cho.
Ngưng Huyết Song Thước Kiếm còn miễn cưỡng dùng được, trong cơ thể Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại có một ít huyền khí sót lại. Nếu Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại đứng ở cửa cầu thang xoắn ốc gỗ đỏ có lẽ sẽ kéo dài được một chén trà?
Mấy cường giả nhân tộc khác liếc nhau, lắc đầu.
Lúc này các cường giả nhân tộc bình tĩnh lại.
Một người cắn răng nói:
- Một mình ngươi không chống được bao lâu. Ha ha ha ha ha ha! Dù gì cũng chết, không bằng đứng chết khi đối diện kẻ địch, chúng ta liều một phen đi!
- Đúng vậy. Liều mạng với đám quái vật này!
- Chết có gì sợ? Ha ha ha ha ha ha! Tới đâu hay đến đó.
Mấy cường giả nhân tộc đều phụ họa.
Bỗng ầm một tiếng, từ cầu thang xoắn ốc gỗ đỏ ùa ra vô số thi hồn vạn năm màu xanh như vòi nước bể. Thi hồn vạn năm xanh chên chúc nhau như chất lỏng gào thét xông hướng mười mấy cường giả nhân tộc.
Liều mạng!
Trong chớp mắt mỗi một cường giả nhân tộc bùng nổ ra lực lượng mạnh nhất có thể, dù biết sẽ chết.
Đã bị buộc vào đường cùng, các cường giả nhân tộc là bá chủ một phương, sẽ không thụt lùi hay sợ hãi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Gió mạnh ập vào mặt, ánh sáng xanh biếc, vô số thi hồn vạn năm hóa thành sương tránh đi công kích từ các cường giả nhân tộc. Đám thi hồn vạn năm lại ngưng tụ, vũ khí trong tay chúng đều từng chém vào các sinh linh tầng dưới.
Số lượng thi hồn vạn năm quá nhiều, như thủy triều nhấn chìm các cường giả nhân tộc.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cười khổ nhắm mắt lại, đợi khi vũ khí chém vào người, các cường giả nhân tộc nhiều lần đi trong lằn ranh sống chết không sợ chết. Chỉ tiếc nuối là chết trong tay đám quái vật, thân xác vô dụng, không thể giành lấy quang vinh cho chủng tộc, thật đáng tiếc.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại thở dài.
Qua giây lát, xúc tua tử vong không bao phủ Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại.
Bên tai Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại nghe tiếng rít sắc nhọn đinh tai nhức óc bỗng nhiên biến mất.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại từ từ mở mắt ra.
Trước mắt Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại là không gian hơi tối, xung quanh đầy người, biểu tình trên mặt mỗi người rất kỳ lạ. Nhiều người vẫn nhắm giống như Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại giây trước chờ đợi cái chết buông xuống.
- Đây là... Đâu?
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại ngây người.
Thi hồn vạn năm đáng sợ biến mất không còn bóng dáng.
* * *
Ba ngày đã qua.
Đinh Hạo đứng trên bình đài đỉnh cột đá trắng như quảng trường loại nhỏ, chờ đợi cột sáng truyền tống.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen ngồi hai bên vai Đinh Hạo.
Thanh âm lạnh lùng, uy nghiêm, cao quý, bí ẩn đúng hẹn vang lên:
- Thời gian đã đến, mười tám thí sinh chuẩn bị vào thần điện cuối cùng.
Chớp mắt cột sáng bạc đã lâu không gặp như ngân hà rơi xuống bao phủ Đinh Hạo. Ánh sáng vặn vẹo, bóng người biến mất.
Đinh Hạo cảm giác Thời không xuyên qua mất thăng bằng.
Đinh Hạo cảm giác như trở về hố đen khủng khiếp, lần này cột sáng truyền tống dài hơn mười mấy lần truyền tống trong lôi đài thánh chiến, cảm giác cơ thể, thần thức vặn vẹo càng rõ ràng. Có vẻ như Đinh Hạo đang nhảy thời không, đi vào một nơi rất bí ẩn.
Khoảng sáu chén trà sau truyền tống xong.
Khi Đinh Hạo mở mắt ra, trước mắt là ánh sáng nhu hòa.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cảm thán rằng:
- Meo, thật đẹp.
Đôi mắt đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt biné thành hình trái tim.
Cảnh vật trước mắt đúng là là mộng ảo.
Mọi thứ bao phủ trong ánh sáng màu trắng ngà thần thánh như rèm bạc. Vị trí Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen đứng chắc là hoa viên, trước mặt có ao nước gợn sóng. Trong ao có pho tượng Cửu Thiên Huyền Nữ suối phun tay giơ bình ngọc trắng qua đầu, nước suối như tơ bạc phun ra từ miệng bình. Ánh nắng phản chiếu giọt nước lấp lánh nhiều màu.
Trừ suối phun Cửu Thiên Huyền Nữ ra bốn phía có đủ các loại pho tượng, cực kỳ đẹp, có thể nói là quỷ phủ thần công. Ánh sáng bạc bao phủ các pho tượng thoạt trông như người sống.
Chỗ này chắc có mùa xuân hạ giao nhau, vườn hoa nở rộ, bươm bướm bay múa giống như một đám tinh linh hoa.
Các tiên điệp không sợ người, trông thấy Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen xuất hiện còn vỗ cánh bay tới gần, đáp xuống lòng bàn tay hắn.
Lòng Đinh Hạo rung động.
- Đây là thái cổ tiên điệp, loại dị chủng đã tuyệt chủng bên ngoài.
Đinh Hạo nhận ra lai lịch mấy con bướm là thái cổ tiên điệp.
- Nhưng không thể mặc kệ hắn xâm nhập. Mấy tầng kết giới ngân hà tiếp theo sợ là không thể ngăn cản hắn quá lâu. Trong thần tháp có bốn, năm ngàn sinh linh nhân loại, yêu tộc nếu bị nước lũ thi hồn tấn công thì không ai may mắn thoát khỏi.
- Ừm! Chúng ta chỉ cần kéo dài hắn vào thần điện cuối cùng, hoàn thành tuyển chọn thánh chiến lần này còn lại không quan trọng.
Bóng sáng bí ẩn màu bạc thứ hai trầm ngâm nói:
- Những sinh linh bình thường không thể xông qua kết giới ngân hà, mất danh ngạch hãy truyền tống bọn họ vào ám điện đi. Có tránh thoát một kiếp này hay không thì xem tạo hóa của bọn họ.
Bóng sáng bí ẩn màu bạc thứ nhất đồng ý đề nghị:
- Truyền vào ám điện ma? Cũng tốt, ănm xưa chủ nhân từ bi không nguyện tùy ý động sát nghiệt, nếu lão nhân gia còn ở đây thì cũng sẽ làm như vậy.
Bỗng nhiên...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Huyễn kính nhỏ phản chiếu thủy triều thi hồn vạn năm bỗng nứt rạn.
Hai bóng sáng bí ẩn màu bạc giật nảy mình.
- Không ngờ lực lượng của hắn đã cường đại đến mức này.
Hai bóng sáng bí ẩn màu bạc hoảng sợ.
* * *
- Nghe xem, là thanh âm gì?
Đám người Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại đang liều mạng chạy lên tầng hai trăm bỗng nghe thanh âm rất kỳ dị từ phía sau truyền đến.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại bị thương khá nặng, mặt vàng như nến, nghiêng đầu lắng nghe.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là đám quái vật thi hồn kia... Chúng nó có thể đột phá kết giới ngân hà nhất tầng thiên. Chết tiệt, nguy rồi.
Mấy cường giả nhân tộc cùng đi với Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cũng biến sắc mặt.
Trước kia vào Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp các cường giả nhân tộc đều lĩnh giáo sự đáng sợ của thi hồn vạn năm, chính mắt thấy người chết thảm trong tay chúng. Thi hồn vạn năm ở đại dương quỳnh lâu điện ngọc đã đáng sợ như vậy, bây giờ trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp này bọn họ bị áp chế lực lượng huyền khí, nếu gặp thi hồn vạn năm như thủy triều thì chỉ có nước chờ giết.
Làm thế nào đây?
Đầu óc mọi người trống rỗng.
Muốn trốn cũng không kịp, dưới tình huống bị áp chế thực lực, tốc độ chạy của bọn họ không thể so với thi hồn vạn năm nhanh như tia chớp.
Nhưng ở lại chiến đấu thì không có chút cơ hội sống sót.
Dù sao đều phải chết.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cười khổ nói:
- Các ngươi mau đi đi, ta ngăn cản chúng nó một lúc cho.
Ngưng Huyết Song Thước Kiếm còn miễn cưỡng dùng được, trong cơ thể Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại có một ít huyền khí sót lại. Nếu Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại đứng ở cửa cầu thang xoắn ốc gỗ đỏ có lẽ sẽ kéo dài được một chén trà?
Mấy cường giả nhân tộc khác liếc nhau, lắc đầu.
Lúc này các cường giả nhân tộc bình tĩnh lại.
Một người cắn răng nói:
- Một mình ngươi không chống được bao lâu. Ha ha ha ha ha ha! Dù gì cũng chết, không bằng đứng chết khi đối diện kẻ địch, chúng ta liều một phen đi!
- Đúng vậy. Liều mạng với đám quái vật này!
- Chết có gì sợ? Ha ha ha ha ha ha! Tới đâu hay đến đó.
Mấy cường giả nhân tộc đều phụ họa.
Bỗng ầm một tiếng, từ cầu thang xoắn ốc gỗ đỏ ùa ra vô số thi hồn vạn năm màu xanh như vòi nước bể. Thi hồn vạn năm xanh chên chúc nhau như chất lỏng gào thét xông hướng mười mấy cường giả nhân tộc.
Liều mạng!
Trong chớp mắt mỗi một cường giả nhân tộc bùng nổ ra lực lượng mạnh nhất có thể, dù biết sẽ chết.
Đã bị buộc vào đường cùng, các cường giả nhân tộc là bá chủ một phương, sẽ không thụt lùi hay sợ hãi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Gió mạnh ập vào mặt, ánh sáng xanh biếc, vô số thi hồn vạn năm hóa thành sương tránh đi công kích từ các cường giả nhân tộc. Đám thi hồn vạn năm lại ngưng tụ, vũ khí trong tay chúng đều từng chém vào các sinh linh tầng dưới.
Số lượng thi hồn vạn năm quá nhiều, như thủy triều nhấn chìm các cường giả nhân tộc.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại cười khổ nhắm mắt lại, đợi khi vũ khí chém vào người, các cường giả nhân tộc nhiều lần đi trong lằn ranh sống chết không sợ chết. Chỉ tiếc nuối là chết trong tay đám quái vật, thân xác vô dụng, không thể giành lấy quang vinh cho chủng tộc, thật đáng tiếc.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại thở dài.
Qua giây lát, xúc tua tử vong không bao phủ Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại.
Bên tai Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại nghe tiếng rít sắc nhọn đinh tai nhức óc bỗng nhiên biến mất.
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại từ từ mở mắt ra.
Trước mắt Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại là không gian hơi tối, xung quanh đầy người, biểu tình trên mặt mỗi người rất kỳ lạ. Nhiều người vẫn nhắm giống như Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại giây trước chờ đợi cái chết buông xuống.
- Đây là... Đâu?
Lộc Thiên Hoa Thủ Quan Giả nhân loại ngây người.
Thi hồn vạn năm đáng sợ biến mất không còn bóng dáng.
* * *
Ba ngày đã qua.
Đinh Hạo đứng trên bình đài đỉnh cột đá trắng như quảng trường loại nhỏ, chờ đợi cột sáng truyền tống.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen ngồi hai bên vai Đinh Hạo.
Thanh âm lạnh lùng, uy nghiêm, cao quý, bí ẩn đúng hẹn vang lên:
- Thời gian đã đến, mười tám thí sinh chuẩn bị vào thần điện cuối cùng.
Chớp mắt cột sáng bạc đã lâu không gặp như ngân hà rơi xuống bao phủ Đinh Hạo. Ánh sáng vặn vẹo, bóng người biến mất.
Đinh Hạo cảm giác Thời không xuyên qua mất thăng bằng.
Đinh Hạo cảm giác như trở về hố đen khủng khiếp, lần này cột sáng truyền tống dài hơn mười mấy lần truyền tống trong lôi đài thánh chiến, cảm giác cơ thể, thần thức vặn vẹo càng rõ ràng. Có vẻ như Đinh Hạo đang nhảy thời không, đi vào một nơi rất bí ẩn.
Khoảng sáu chén trà sau truyền tống xong.
Khi Đinh Hạo mở mắt ra, trước mắt là ánh sáng nhu hòa.
Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cảm thán rằng:
- Meo, thật đẹp.
Đôi mắt đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt biné thành hình trái tim.
Cảnh vật trước mắt đúng là là mộng ảo.
Mọi thứ bao phủ trong ánh sáng màu trắng ngà thần thánh như rèm bạc. Vị trí Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen đứng chắc là hoa viên, trước mặt có ao nước gợn sóng. Trong ao có pho tượng Cửu Thiên Huyền Nữ suối phun tay giơ bình ngọc trắng qua đầu, nước suối như tơ bạc phun ra từ miệng bình. Ánh nắng phản chiếu giọt nước lấp lánh nhiều màu.
Trừ suối phun Cửu Thiên Huyền Nữ ra bốn phía có đủ các loại pho tượng, cực kỳ đẹp, có thể nói là quỷ phủ thần công. Ánh sáng bạc bao phủ các pho tượng thoạt trông như người sống.
Chỗ này chắc có mùa xuân hạ giao nhau, vườn hoa nở rộ, bươm bướm bay múa giống như một đám tinh linh hoa.
Các tiên điệp không sợ người, trông thấy Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen xuất hiện còn vỗ cánh bay tới gần, đáp xuống lòng bàn tay hắn.
Lòng Đinh Hạo rung động.
- Đây là thái cổ tiên điệp, loại dị chủng đã tuyệt chủng bên ngoài.
Đinh Hạo nhận ra lai lịch mấy con bướm là thái cổ tiên điệp.