Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 742: Đường đi Kiếm Châu (thượng)
Ánh mắt Hoa Hoài An lộ ra khó hiểu hỏi:
- Ngươi là...
Thư sinh tuấn tú mỉm cười hỏi:
- Tại hạ tên Đinh Hạo, chỉ là một thư sinh tha hương muốn đi du lịch Kiếm Châu kiến thức, tiếc rằng ta không biết đường. Nghe người thành thị nói Đà Linh thương đội đang chuẩn bị xuất phát đi Kiếm Châu nên ta cả gan mạo muội hỏi một câu, không biết lão bản có tiện đường mang ta theo cùng được không?
Hoa Hoài An ngần ngừ:
- Cái này...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- A! Xin lão bản yên tâm, chi phí đi đường tự ta giải quyết, phí qua ải và truyền tống châu vực đều sẽ giao đủ cho lão bản.
Đinh Hạo lấy ra một nén vàng chắc nịch, nói:
- Đây coi như là thù lao làm phiền thương đội, chờ đến Kiếm Châu ta sẽ rời đi.
- Không phải ta không muốn mang công tử, thật tình là thương đội đi toàn chỗ hiểm yếu, sẽ chậm trễ rất nhiều.
Hoa Hoài An xin lỗi lắc đầu, nói:
- Vị công tử này, chúng ta thật sự không tiện. Kiếm Châu có nhiều thương đội, công tử hãy đi tìm hiểu chỗ khác xem?
Đinh Hạo thở dài, gật đầu, nói:
- Vậy xin quấy rầy.
Đinh Hạo xoay người định đi.
Ai ngờ cậu bé Hoa Ma Kiếm được bà vú ôm trong ngực chợt cười mở miệng nói:
- Đại ca ca ca thật đẹp!
Hoa Ma Kiếm nói xong quay đầu năn nỉ phụ thân của mình:
- Phụ thân hãy mang đại ca ca đi đi, hắn không phải người xấu, một mình hắn đi hoang dã sẽ rất nguy hiểm.
Hoa Hoài An nghiêm mặt răn dạy Hoa Ma Kiếm:
- Con nít biết cái gì.
Hoa Ma Kiếm không chịu, khoác toáng lên.
Hoa Hoài An nhức đầu, vội dỗ dành con trẻ, ai ngờ bảo bối cứ khóc quấy không ngừng.
Hoa Hoài An bất đắc dĩ, quay đầu nói với Đinh Hạo:
- Được rồi, tiểu huynh đệ, nếu ngươi và khuyển tử có duyên như vậy thì ta ngoại lệ một lần, ngươi hãy đi cùng chúng ta.
Nam nhân một mắt râu xồm nhìn Đinh Hạo đi hướng xe ngựa thương đội, gã chạy tới gần Hoa Hoài An nghi hoặc hỏi:
- Lão đại, thật sự mang theo thư sinh này đi? Ta thấy hắn tay trói gà không chặt, ăn mặc bình thường, dẫn theo hắn chỉ là trói buộc. Hơn nữa thương đội từ xưa có truyền thống không để người lai lịch không rõ ràng vào, lỡ có chuyện gì...
Hoa Hoài An lắc đầu, nói:
- Trông người này lạ mắt, chắc không phải người thành thị, có lẽ chỉ là thư sinh bình thường, mang hắn đi cũng không sao. Thù lao một nén vàng, chúng ta kiếm được một món lợi nhỏ. Lão Kiều, ngươi kêu các anh em chú ý một chút.
Lão Kiều một mắt gật đầu.
Chớp mắt các loại nghi thức tế lễ hoàn thành, Đà Linh thương đội thổi kèn xuất phát.
Đoàn người rầm rộ đi tới thành, bởi vì phía trước đã báo nên rất nhanh được chấp nhận cho sử dụng trận pháp truyền tống trận vực môn. Đà Linh thương đội lục tục đi vào, chớp mắt đã đến thành thị tên gọi Vị Thủy cách ngàn dặm.
Nơi này đã không phải lãnh thổ Băng Châu mà là Nê Châu.
Lại đi điểm truyền tống vực môn khác còn cách hơn năm trăm dặm đường, nó nằm trong thành nhân loại tụ cư cỡ lớn trong Nê Châu.
Đà Linh thương đội không ở lại Vị Thủy thành mà xuất phát ngay.
Đinh Hạo ngồi trên xe ngựa cuối cùng lắc lư theo Đà Linh thương đội ra khỏi thành.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nằm trên vai Đinh Hạo, vừa ngáp vừa lải nhải:
- Vì sao ta có chủ nhân mù đường như ngươi? ài...
Xuất phát từ Tuyết Châu thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn Kính hồ đi tới Băng Châu Đinh Hạo lại mắc bệnh mù đường, một người một mèo đi bốn phía hết nửa ngày mới hỏi thăm được Đà Linh thương đội sắp xuất phát Kiếm Châu thế là chạy tới đi nhờ.
Thiên địa này quá rộng lớn, dù thực lực có mạnh đến đến đâu bay tới lui trên bầu trời cũng dễ lạc đường trong hoang dã mênh mông.
Đinh Hạo định mướn người dẫn đường, tiếc rằng Kiếm Châu thiên sơn vạn thủy, không ai muốn dẫn duy nhất một người đi. Đinh Hạo buộc phải dùng cách đi nhờ.
Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trách móc, Đinh Hạo mặc kệ con mèo mập tham ăn ham ngủ.
Ngựa kéo xe là bán yêu, chân mạnh mẽ, xe ngựa chế tạo toàn bằng gỗ sắt cứng chắc như thép, thân xe khắc một ít minh văn đơn giản sinh ra lực lượng nổi. Bởi vì xe nhẹ nên tốc độ đi mới mau như vậy.
Kiểu xe ngựa vận chuyển cự ly xa này xem như một kết quả của thế giới minh văn võ đạo, rất quý giá. Hơn hai mươi chiếc xe ngựa coi như một nửa tài sản của Đà Linh thương đội.
Đinh Hạo có cảm giác như đua xe trên đường siêu tốc kiếp trước.
Mặc kệ thân xe xóc nảy cỡ nào Đinh Hạo vẫn ngồi ở đuôi xe.
Hai nhân viên thương đội giám thị Đinh Hạo thì ngồi ở đầu xa.
- Tính theo tốc độ này thì đến Kiếm Châu cần ít nhất ba ngày, cũng được rồi. Tống Khuyết mập, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cũng cần thời gian động viên lực lượng tông môn của mình. Muốn hoàn toàn giải quyết Liệt Thiên Kiếm tông một mình ta không đủ năng lực, khi đó cần nhờ những siêu tông môn này.
Đinh Hạo âm thầm suy tính.
Trước khi rời khỏi Bắc Vực Đinh Hạo phải giải quyết tai họa ngầm Liệt Thiên Kiếm tông.
Hoặc ít nhất khiến Liệt Thiên Kiếm tông không thể đi Tuyết Châu quấy rầy Vấn Kiếm tông nữa, có như vậy Đinh Hạo mới yên tâm rời đi.
Nếu không thì Đinh Hạo không biết đi chuyến này mất bao lâu, hắn không muốn bi kịch lại xảy ra một lần nữa. Giống như lúc trong chiến trường bách thánh, khi Đinh Hạo trở về kinh ngạc phát hiện Vấn Kiếm tông đã thay đổi.
Lần này Đinh Hạo đi một mình.
Giải quyết chuyện Liệt Thiên Kiếm tông xong Đinh Hạo sẽ đơn độc bước lên con đường Nam Vực, mấy cao thủ như thiếu niên thợ săn Trương Phàm cần tọa trấn Vấn Kiếm tông, Tuyết Châu chưa hoàn toàn yên ổn. Mấy người khác không giúp được gì, đi cũng bằng không.
Trước khi Đinh Hạo đi khỏi Vấn Kiếm tông hắn đã giải quyết hết chuyện trong tông môn.
Xung quanh địa huyệt thâm uyên sau núi đã được Đinh Hạo vẽ mấy ngàn minh văn trận pháp liễm tức lớn nhỏ, bảo đảm cột long khí màu tím trong vòng ba năm không phun ra ngoài. Huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên bị Đinh Hạo thành công cải tạo thành sân luyện công.
Tin tưởng lúc này nhóm đệ tử tinh nhuệ đầu tiên Vấn Kiếm tông tuyển chọn đã bị truyền tống đến huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên tu luyện.
Chức chưởng môn Vấn Kiếm tông cuối cùng do Lý Lan, nữ nhi của Lý Kiếm Ý kế thừa.
Trong tình huống Đinh Hạo cực lực từ chối hì Lý Lan là nhân tuyển tôn nhất. Từ võ công đến huyết mạch, mưu kế, thủ đoạn, uy vọng trong tông môn, tiềm lực tương lai Lý Lan đều đủ sức gánh trách nhiệm này. Huống chi vị thần Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo nhiệt liệt đề cử Lý Lan. Sau một đêm phong lưu, ngày hôm sau mọi thứ đã quyết định.
Bởi vì lúc trước Đinh Hạo đã tỏ thái độ nên đám người Vương Tuyệt Phong xấu xa, Lãnh Nhất Toàn có chuẩn bị tâm lý, mọi thứ rất thuận lợi.
Lý Lan trở thành nữ chưởng môn thứ nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.
Chuyện này gây ra bão nhỏ trong Tuyết Châu.
- Ngươi là...
Thư sinh tuấn tú mỉm cười hỏi:
- Tại hạ tên Đinh Hạo, chỉ là một thư sinh tha hương muốn đi du lịch Kiếm Châu kiến thức, tiếc rằng ta không biết đường. Nghe người thành thị nói Đà Linh thương đội đang chuẩn bị xuất phát đi Kiếm Châu nên ta cả gan mạo muội hỏi một câu, không biết lão bản có tiện đường mang ta theo cùng được không?
Hoa Hoài An ngần ngừ:
- Cái này...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- A! Xin lão bản yên tâm, chi phí đi đường tự ta giải quyết, phí qua ải và truyền tống châu vực đều sẽ giao đủ cho lão bản.
Đinh Hạo lấy ra một nén vàng chắc nịch, nói:
- Đây coi như là thù lao làm phiền thương đội, chờ đến Kiếm Châu ta sẽ rời đi.
- Không phải ta không muốn mang công tử, thật tình là thương đội đi toàn chỗ hiểm yếu, sẽ chậm trễ rất nhiều.
Hoa Hoài An xin lỗi lắc đầu, nói:
- Vị công tử này, chúng ta thật sự không tiện. Kiếm Châu có nhiều thương đội, công tử hãy đi tìm hiểu chỗ khác xem?
Đinh Hạo thở dài, gật đầu, nói:
- Vậy xin quấy rầy.
Đinh Hạo xoay người định đi.
Ai ngờ cậu bé Hoa Ma Kiếm được bà vú ôm trong ngực chợt cười mở miệng nói:
- Đại ca ca ca thật đẹp!
Hoa Ma Kiếm nói xong quay đầu năn nỉ phụ thân của mình:
- Phụ thân hãy mang đại ca ca đi đi, hắn không phải người xấu, một mình hắn đi hoang dã sẽ rất nguy hiểm.
Hoa Hoài An nghiêm mặt răn dạy Hoa Ma Kiếm:
- Con nít biết cái gì.
Hoa Ma Kiếm không chịu, khoác toáng lên.
Hoa Hoài An nhức đầu, vội dỗ dành con trẻ, ai ngờ bảo bối cứ khóc quấy không ngừng.
Hoa Hoài An bất đắc dĩ, quay đầu nói với Đinh Hạo:
- Được rồi, tiểu huynh đệ, nếu ngươi và khuyển tử có duyên như vậy thì ta ngoại lệ một lần, ngươi hãy đi cùng chúng ta.
Nam nhân một mắt râu xồm nhìn Đinh Hạo đi hướng xe ngựa thương đội, gã chạy tới gần Hoa Hoài An nghi hoặc hỏi:
- Lão đại, thật sự mang theo thư sinh này đi? Ta thấy hắn tay trói gà không chặt, ăn mặc bình thường, dẫn theo hắn chỉ là trói buộc. Hơn nữa thương đội từ xưa có truyền thống không để người lai lịch không rõ ràng vào, lỡ có chuyện gì...
Hoa Hoài An lắc đầu, nói:
- Trông người này lạ mắt, chắc không phải người thành thị, có lẽ chỉ là thư sinh bình thường, mang hắn đi cũng không sao. Thù lao một nén vàng, chúng ta kiếm được một món lợi nhỏ. Lão Kiều, ngươi kêu các anh em chú ý một chút.
Lão Kiều một mắt gật đầu.
Chớp mắt các loại nghi thức tế lễ hoàn thành, Đà Linh thương đội thổi kèn xuất phát.
Đoàn người rầm rộ đi tới thành, bởi vì phía trước đã báo nên rất nhanh được chấp nhận cho sử dụng trận pháp truyền tống trận vực môn. Đà Linh thương đội lục tục đi vào, chớp mắt đã đến thành thị tên gọi Vị Thủy cách ngàn dặm.
Nơi này đã không phải lãnh thổ Băng Châu mà là Nê Châu.
Lại đi điểm truyền tống vực môn khác còn cách hơn năm trăm dặm đường, nó nằm trong thành nhân loại tụ cư cỡ lớn trong Nê Châu.
Đà Linh thương đội không ở lại Vị Thủy thành mà xuất phát ngay.
Đinh Hạo ngồi trên xe ngựa cuối cùng lắc lư theo Đà Linh thương đội ra khỏi thành.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nằm trên vai Đinh Hạo, vừa ngáp vừa lải nhải:
- Vì sao ta có chủ nhân mù đường như ngươi? ài...
Xuất phát từ Tuyết Châu thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn Kính hồ đi tới Băng Châu Đinh Hạo lại mắc bệnh mù đường, một người một mèo đi bốn phía hết nửa ngày mới hỏi thăm được Đà Linh thương đội sắp xuất phát Kiếm Châu thế là chạy tới đi nhờ.
Thiên địa này quá rộng lớn, dù thực lực có mạnh đến đến đâu bay tới lui trên bầu trời cũng dễ lạc đường trong hoang dã mênh mông.
Đinh Hạo định mướn người dẫn đường, tiếc rằng Kiếm Châu thiên sơn vạn thủy, không ai muốn dẫn duy nhất một người đi. Đinh Hạo buộc phải dùng cách đi nhờ.
Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trách móc, Đinh Hạo mặc kệ con mèo mập tham ăn ham ngủ.
Ngựa kéo xe là bán yêu, chân mạnh mẽ, xe ngựa chế tạo toàn bằng gỗ sắt cứng chắc như thép, thân xe khắc một ít minh văn đơn giản sinh ra lực lượng nổi. Bởi vì xe nhẹ nên tốc độ đi mới mau như vậy.
Kiểu xe ngựa vận chuyển cự ly xa này xem như một kết quả của thế giới minh văn võ đạo, rất quý giá. Hơn hai mươi chiếc xe ngựa coi như một nửa tài sản của Đà Linh thương đội.
Đinh Hạo có cảm giác như đua xe trên đường siêu tốc kiếp trước.
Mặc kệ thân xe xóc nảy cỡ nào Đinh Hạo vẫn ngồi ở đuôi xe.
Hai nhân viên thương đội giám thị Đinh Hạo thì ngồi ở đầu xa.
- Tính theo tốc độ này thì đến Kiếm Châu cần ít nhất ba ngày, cũng được rồi. Tống Khuyết mập, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cũng cần thời gian động viên lực lượng tông môn của mình. Muốn hoàn toàn giải quyết Liệt Thiên Kiếm tông một mình ta không đủ năng lực, khi đó cần nhờ những siêu tông môn này.
Đinh Hạo âm thầm suy tính.
Trước khi rời khỏi Bắc Vực Đinh Hạo phải giải quyết tai họa ngầm Liệt Thiên Kiếm tông.
Hoặc ít nhất khiến Liệt Thiên Kiếm tông không thể đi Tuyết Châu quấy rầy Vấn Kiếm tông nữa, có như vậy Đinh Hạo mới yên tâm rời đi.
Nếu không thì Đinh Hạo không biết đi chuyến này mất bao lâu, hắn không muốn bi kịch lại xảy ra một lần nữa. Giống như lúc trong chiến trường bách thánh, khi Đinh Hạo trở về kinh ngạc phát hiện Vấn Kiếm tông đã thay đổi.
Lần này Đinh Hạo đi một mình.
Giải quyết chuyện Liệt Thiên Kiếm tông xong Đinh Hạo sẽ đơn độc bước lên con đường Nam Vực, mấy cao thủ như thiếu niên thợ săn Trương Phàm cần tọa trấn Vấn Kiếm tông, Tuyết Châu chưa hoàn toàn yên ổn. Mấy người khác không giúp được gì, đi cũng bằng không.
Trước khi Đinh Hạo đi khỏi Vấn Kiếm tông hắn đã giải quyết hết chuyện trong tông môn.
Xung quanh địa huyệt thâm uyên sau núi đã được Đinh Hạo vẽ mấy ngàn minh văn trận pháp liễm tức lớn nhỏ, bảo đảm cột long khí màu tím trong vòng ba năm không phun ra ngoài. Huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên bị Đinh Hạo thành công cải tạo thành sân luyện công.
Tin tưởng lúc này nhóm đệ tử tinh nhuệ đầu tiên Vấn Kiếm tông tuyển chọn đã bị truyền tống đến huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên tu luyện.
Chức chưởng môn Vấn Kiếm tông cuối cùng do Lý Lan, nữ nhi của Lý Kiếm Ý kế thừa.
Trong tình huống Đinh Hạo cực lực từ chối hì Lý Lan là nhân tuyển tôn nhất. Từ võ công đến huyết mạch, mưu kế, thủ đoạn, uy vọng trong tông môn, tiềm lực tương lai Lý Lan đều đủ sức gánh trách nhiệm này. Huống chi vị thần Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo nhiệt liệt đề cử Lý Lan. Sau một đêm phong lưu, ngày hôm sau mọi thứ đã quyết định.
Bởi vì lúc trước Đinh Hạo đã tỏ thái độ nên đám người Vương Tuyệt Phong xấu xa, Lãnh Nhất Toàn có chuẩn bị tâm lý, mọi thứ rất thuận lợi.
Lý Lan trở thành nữ chưởng môn thứ nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.
Chuyện này gây ra bão nhỏ trong Tuyết Châu.