Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 723: Thập Ngũ Thiên Tinh Ma Trận
Lúc này nhiều người dần hiểu thiên long màu tím không phải chiến kỹ huyền công đặc biệt nào của Đinh Hạo thúc giục ra mà đơn thuần là lực lượng cơ thể đánh vào hư không, kích động ra ảo giác. Trong người Đinh Hạo ẩn chứa năng lượng kỳ dị nào đó, đơn thuần là lực lượng cơ thể hóa thành ảo ảnh thiên long màu tím, lấy giả tráo thật, rung động và mê hoặc tinh thần người.
Thần long vương năm móng như thủ hộ thần luôn quấn quanh người Đinh Hạo cũng là ảo giác kình khí.
Trong người Đinh Hạo hình như ẩn chứa chí bảo nào đó có thể hóa long hộ thân.
Phát hiện này khiến mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai, thanh niên chân mày đuôi chổi càng thèm muốn, hận không thể giết Đinh Hạo ngay, cướp hết báu vật trên người hắn.
Nhưng đám người Liệt Thiên Kiếm tông càng đánh càng kinh sợ.
Bởi vì Đinh Hạo bị vây trong Thập Ngũ Thiên Tinh Ma Trận, năng lượng cơ thể không đợc bổ sung, theo lý thì hắn nên sớm kiệt sức chết. Nhưng quái dị là đến bây giờ Đinh Hạo vẫn khỏe khoắn, nắm tay đánh ra khí kình ngược lại càng lúc càng cường đại khủng bố.
Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai lạnh lùng quát:
- Hừ! Tiếp tục làm hắn kiểt sức, không tin hắn là người sắt không biết mệt!
Chiến đấu lần nữa tiếp tục.
* * *
- Cứ tiếp tục như vậy không biết Hạo ca ca có bị nguy hiểm không?
Cá heo nhỏ Manh Manh vui vẻ vẫy đuôi kinh kêu:
- Két két két két két!
- Manh Manh, ngươi đang nói Hạo ca ca không gặp nguy hiểm?
Lý Y Nhược ôm cá heo nhỏ trong lòng, ở chung thời gian lâu giúp nàng nghe giọng điệu có thể hiểu ý cá heo nhỏ Manh Manh.
Cá heo nhỏ Manh Manh vui vẻ kêu lên:
- Két két két két két!
Hai chi trước của cá heo nhỏ Manh Manh lấy ra một miếng gỗ, bút mực từ vòng tay trữ vật, viết:
[Yên tâm, tình lang của ngươi đang chơi đùa!]
Lý Y Nhược giật mình kêu lên:
- A? Thì ra ngươi biết viết chữ?
Đây là lần đầu tiên cá heo nhỏ Manh Manh biểu đạt bằng cách viết chữ.
- Két két két két két!
Cá heo nhỏ Manh Manh cất miếng gỗ và bút, chi trước chỉ hướng Đinh Hạo đang chiến đấu, ý là hắn dạy cho nó.
Đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Lan đứng trên băng phong giằng co với lão nhân tóc bạc lưng khòm, lòng thầm chú ý chiến đấu bên Đinh Hạo. Thời gian trôi qua từng phút giây, nhiều người bắt đầu nôn nóng. Xem tình hình thì dường như Đinh Hạo yếu thế, đánh nhiều đấm vậy mà không thể tổn thương ai trong mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh. Cứ kéo dài thế này Đinh Hạo sẽ hao hết sức mà thua.
Chớp mắt lại qua nửa ngày.
Trên bầu trời một vầng mặt trời đỏ đã khuất sau núi tây, thay thế là huyết nguyệt cong như câu như đao, như máu nhuộm.
Chiến đấu trên bầu trời đã kéo dài gần một ngày.
Theo thời gian trôi qua, động tác của Đinh Hạo chậm dần, tần suất ra quyền long màu tím giảm nhiều. Tuy lực lượng mỗi cú đấm vẫn vô cùng cùng khủng bố nhưng không còn khí thế vô song như trước, không có khí thế quét sạch thiên địa.
Thanh niên chân mày đuôi chổi hưng phấn la lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Hắn sắp không chịu được!
Đám người nam nhân trung niên tú sĩ Liệt Thiên Kiếm tông phấn chấn tinh thần.
Trận chiến dài dặc khiến đám người nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai thấy hơi tuyệt vọng.
Đinh Hạo như làm bằng sắt không biết mệt mỏi, kéo dài cả ngày trời.
Nếu cứ tiếp tục tiêu hao thế này sợ là không làm Đinh Hạo mệt chết mà mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh nam nhân trung niên tú sĩ Liệt Thiên Kiếm tông, thanh niên chân mày đuôi chổi không chống đỡ nổi. Tuy lực lượng của Đinh Hạo bị chia đều cho mỗi người nhưng vẫn rất khủng khiếp, lực phản chấn như thủy triều. Kéo dài đến bây giờ đã có vài người bị thương bên trong, nội tạng bị phản chấn sắp lệch vị trí.
Đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện ở phía xa xem cuộc chiến thở phào một hơi, biểu tình hân hoan.
Ngọn núi lớn luôn đè nặng trong lòng dần buông lỏng, đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện có thể thở phào.
Chỉ cần Đinh Hạo chết là thiên địa Tuyết Châu vẫn thuộc về Thanh Bình học viện.
Bất giác trên mặt đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện nở nụ cười dữ tợn của người thắng.
Đám người Lý Y Nhược, Vương Tiểu Thất, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn bị vây trên băng phong trái tim treo cao.
Không lẽ Đinh sư huynh sắp không chống nổi nữa?
Làm sao đây? Có ra tay giúp không?
Nhưng lúc trước Đinh Hạo đã nói không cho ai nhúng tay vào trận chiến, trong phút chốc đám người không biết nên làm sao. Cộng với lực lượng của Lý Y Nhược, Vương Tiểu Thất, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn dù muốn giúp sức nhưng không thể tham gia vào chiến đấu trình độ này.
Người duy nhất có năng lực tham gia là thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn siết chặt chiến đao, không nói một câu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không thấy rõ khuynh hướng chiến đấu nhưng tuyệt đối tin tưởng vào Đinh Hạo, vì gã biết hắn sinh hoạt như thế nào trong chiến trường bách thánh. Đinh Hạo gặp những địch thủ mạnh mẽ gì sánh bằng, tình huống trước mắt không thể đánh bại được hắn.
Lý Lan trở về nữ trang đứng trong không trung.
Y phục bay phất phới, tóc đen nhẹ bay, khuôn mặt đẹp tuyệt trần, mày liễu cong cong, đôi mắt ẩn chứa trí tuệ vô cùng nheo lại như vầng trăng khuyết. Lý Lan tựa nữ thần nhìn xuống trần gian, bình tĩnh mà thong dong.
Lý Lan không vội vã.
Từ bao giờ khóe môi Lý Lan cong lên, nàng nhận ra điều gì.
Phái đối diện.
Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện yên bụng, tròng mắt xoay tròn nghĩ ra một ý, cười to nói với lão nhân tóc bạc lưng khòm:
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo không chống nổi nữa, bây giờ là cơ hội tốt xóa sạch dư nghiệt. Xin tiền bối ra tay bắt tiểu tử cầm đao này, người còn lại để chúng ta giải quyết.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm gật đầu, nói:
- Khụ khụ khụ, cũng tốt. Lỡ đánh đến trời tối là lão nhân ta không có cơm ăn.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm cười với thiếu niên thợ săn Trương Phàm, tay cầm kiếm hoàn bỗng phát ra vô số thất luyện kiếm khí bắn hướng gã đứng trên băng phong.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đốt cháy chiến ý quát to:
- Lão thất phu, muốn chết!
Một tay thiếu niên thợ săn Trương Phàm chém ra nhát đao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong không trung kình khí tứ tán, mọi kiếm khí bị chém nát.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm sớm đoán được kết quả, lắc người biến mất, chớp mắt hiện ra trước mặt thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Kiếm hoàn đón gió biến to thành một thanh trường kiếm ánh sao chảy xuôi ánh sáng kỳ dị, mông lung. Vèo một tiếng lão nhân tóc bạc lưng khòm đâm kiếm ra, ánh sao tỏa sáng lạnh thấu xương đâm vào trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hét lên, không để ý kiếm quang mà xoay người chém ngang.
Đao quang như nước lũ ầm ầm trút xuống chém ngang eo lão nhân tóc bạc lưng khòm.
Cách đánh lưỡng bại câu thương.
Thần long vương năm móng như thủ hộ thần luôn quấn quanh người Đinh Hạo cũng là ảo giác kình khí.
Trong người Đinh Hạo hình như ẩn chứa chí bảo nào đó có thể hóa long hộ thân.
Phát hiện này khiến mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai, thanh niên chân mày đuôi chổi càng thèm muốn, hận không thể giết Đinh Hạo ngay, cướp hết báu vật trên người hắn.
Nhưng đám người Liệt Thiên Kiếm tông càng đánh càng kinh sợ.
Bởi vì Đinh Hạo bị vây trong Thập Ngũ Thiên Tinh Ma Trận, năng lượng cơ thể không đợc bổ sung, theo lý thì hắn nên sớm kiệt sức chết. Nhưng quái dị là đến bây giờ Đinh Hạo vẫn khỏe khoắn, nắm tay đánh ra khí kình ngược lại càng lúc càng cường đại khủng bố.
Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai lạnh lùng quát:
- Hừ! Tiếp tục làm hắn kiểt sức, không tin hắn là người sắt không biết mệt!
Chiến đấu lần nữa tiếp tục.
* * *
- Cứ tiếp tục như vậy không biết Hạo ca ca có bị nguy hiểm không?
Cá heo nhỏ Manh Manh vui vẻ vẫy đuôi kinh kêu:
- Két két két két két!
- Manh Manh, ngươi đang nói Hạo ca ca không gặp nguy hiểm?
Lý Y Nhược ôm cá heo nhỏ trong lòng, ở chung thời gian lâu giúp nàng nghe giọng điệu có thể hiểu ý cá heo nhỏ Manh Manh.
Cá heo nhỏ Manh Manh vui vẻ kêu lên:
- Két két két két két!
Hai chi trước của cá heo nhỏ Manh Manh lấy ra một miếng gỗ, bút mực từ vòng tay trữ vật, viết:
[Yên tâm, tình lang của ngươi đang chơi đùa!]
Lý Y Nhược giật mình kêu lên:
- A? Thì ra ngươi biết viết chữ?
Đây là lần đầu tiên cá heo nhỏ Manh Manh biểu đạt bằng cách viết chữ.
- Két két két két két!
Cá heo nhỏ Manh Manh cất miếng gỗ và bút, chi trước chỉ hướng Đinh Hạo đang chiến đấu, ý là hắn dạy cho nó.
Đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Lan đứng trên băng phong giằng co với lão nhân tóc bạc lưng khòm, lòng thầm chú ý chiến đấu bên Đinh Hạo. Thời gian trôi qua từng phút giây, nhiều người bắt đầu nôn nóng. Xem tình hình thì dường như Đinh Hạo yếu thế, đánh nhiều đấm vậy mà không thể tổn thương ai trong mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh. Cứ kéo dài thế này Đinh Hạo sẽ hao hết sức mà thua.
Chớp mắt lại qua nửa ngày.
Trên bầu trời một vầng mặt trời đỏ đã khuất sau núi tây, thay thế là huyết nguyệt cong như câu như đao, như máu nhuộm.
Chiến đấu trên bầu trời đã kéo dài gần một ngày.
Theo thời gian trôi qua, động tác của Đinh Hạo chậm dần, tần suất ra quyền long màu tím giảm nhiều. Tuy lực lượng mỗi cú đấm vẫn vô cùng cùng khủng bố nhưng không còn khí thế vô song như trước, không có khí thế quét sạch thiên địa.
Thanh niên chân mày đuôi chổi hưng phấn la lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Hắn sắp không chịu được!
Đám người nam nhân trung niên tú sĩ Liệt Thiên Kiếm tông phấn chấn tinh thần.
Trận chiến dài dặc khiến đám người nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai thấy hơi tuyệt vọng.
Đinh Hạo như làm bằng sắt không biết mệt mỏi, kéo dài cả ngày trời.
Nếu cứ tiếp tục tiêu hao thế này sợ là không làm Đinh Hạo mệt chết mà mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh nam nhân trung niên tú sĩ Liệt Thiên Kiếm tông, thanh niên chân mày đuôi chổi không chống đỡ nổi. Tuy lực lượng của Đinh Hạo bị chia đều cho mỗi người nhưng vẫn rất khủng khiếp, lực phản chấn như thủy triều. Kéo dài đến bây giờ đã có vài người bị thương bên trong, nội tạng bị phản chấn sắp lệch vị trí.
Đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện ở phía xa xem cuộc chiến thở phào một hơi, biểu tình hân hoan.
Ngọn núi lớn luôn đè nặng trong lòng dần buông lỏng, đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện có thể thở phào.
Chỉ cần Đinh Hạo chết là thiên địa Tuyết Châu vẫn thuộc về Thanh Bình học viện.
Bất giác trên mặt đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện nở nụ cười dữ tợn của người thắng.
Đám người Lý Y Nhược, Vương Tiểu Thất, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn bị vây trên băng phong trái tim treo cao.
Không lẽ Đinh sư huynh sắp không chống nổi nữa?
Làm sao đây? Có ra tay giúp không?
Nhưng lúc trước Đinh Hạo đã nói không cho ai nhúng tay vào trận chiến, trong phút chốc đám người không biết nên làm sao. Cộng với lực lượng của Lý Y Nhược, Vương Tiểu Thất, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn dù muốn giúp sức nhưng không thể tham gia vào chiến đấu trình độ này.
Người duy nhất có năng lực tham gia là thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn siết chặt chiến đao, không nói một câu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không thấy rõ khuynh hướng chiến đấu nhưng tuyệt đối tin tưởng vào Đinh Hạo, vì gã biết hắn sinh hoạt như thế nào trong chiến trường bách thánh. Đinh Hạo gặp những địch thủ mạnh mẽ gì sánh bằng, tình huống trước mắt không thể đánh bại được hắn.
Lý Lan trở về nữ trang đứng trong không trung.
Y phục bay phất phới, tóc đen nhẹ bay, khuôn mặt đẹp tuyệt trần, mày liễu cong cong, đôi mắt ẩn chứa trí tuệ vô cùng nheo lại như vầng trăng khuyết. Lý Lan tựa nữ thần nhìn xuống trần gian, bình tĩnh mà thong dong.
Lý Lan không vội vã.
Từ bao giờ khóe môi Lý Lan cong lên, nàng nhận ra điều gì.
Phái đối diện.
Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện yên bụng, tròng mắt xoay tròn nghĩ ra một ý, cười to nói với lão nhân tóc bạc lưng khòm:
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo không chống nổi nữa, bây giờ là cơ hội tốt xóa sạch dư nghiệt. Xin tiền bối ra tay bắt tiểu tử cầm đao này, người còn lại để chúng ta giải quyết.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm gật đầu, nói:
- Khụ khụ khụ, cũng tốt. Lỡ đánh đến trời tối là lão nhân ta không có cơm ăn.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm cười với thiếu niên thợ săn Trương Phàm, tay cầm kiếm hoàn bỗng phát ra vô số thất luyện kiếm khí bắn hướng gã đứng trên băng phong.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đốt cháy chiến ý quát to:
- Lão thất phu, muốn chết!
Một tay thiếu niên thợ săn Trương Phàm chém ra nhát đao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong không trung kình khí tứ tán, mọi kiếm khí bị chém nát.
Lão nhân tóc bạc lưng khòm sớm đoán được kết quả, lắc người biến mất, chớp mắt hiện ra trước mặt thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Kiếm hoàn đón gió biến to thành một thanh trường kiếm ánh sao chảy xuôi ánh sáng kỳ dị, mông lung. Vèo một tiếng lão nhân tóc bạc lưng khòm đâm kiếm ra, ánh sao tỏa sáng lạnh thấu xương đâm vào trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hét lên, không để ý kiếm quang mà xoay người chém ngang.
Đao quang như nước lũ ầm ầm trút xuống chém ngang eo lão nhân tóc bạc lưng khòm.
Cách đánh lưỡng bại câu thương.