Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 702: Sai lầm không thể sửa đổi



Cải tạo khôi lỗi thạch đầu nhân tốn khá nhiều thời gian của Đinh Hạo, tính sơ từ khi hắn vào địa huyệt thâm uyên đến giờ đã qua hai ngày.
- Hay là một hơi cải tạo ba khôi lỗi thạch đầu nhân khác luôn...
Đinh Hạo định bắt tay vào làm thì biến dị xảy ra.
Thế giới mặt đất bên ngoài truyền đến năng lượng rung động. Đinh Hạo biến sắc mặt, có người đang tấn công sơn môn Vấn Kiếm tông kích phát trận pháp phòng ngự hắn bày ra. Thực lực người đến khá cao, hơn xa Lục Phi Hùng, Phương Tiêu An.
- Không lẽ viện quân Liệt Thiên Kiếm Tông đã đến? Đúng là môn phái không biết sống chết là gì!
Khóe môi Đinh Hạo cong lên tàn nhẫn, mắt bắn ra sát khí. Đinh Hạo cất hết khôi lỗi thạch đầu nhân vào không gian trữ vật, hắn biến thành luống sáng bay nhanh lên mặt đất.
* * *
Bên ngoài Vấn Kiếm sơn mạch.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chưởng ấn màu tím khủng bố rạch phá hư không đập mạnh vào sơn môn Vấn Kiếm tông.
Chưởng ấn màu tím là thần thông của cảnh giới Võ Hoàng cảnh.
Một chưởng ấn xuống, khí lưu trong ngàn thước cuồng bạo, động đất, sắp bị chưởng ấn màu tím đập nát.
Khi chưởng ấn màu tím sắp đánh vào sơn môn Vấn Kiếm tông thì trong hư không bỗng xuất hiện hoa văn minh văn kỳ dị màu vàng như thần long gào thét uốn lượn, nháy mắt hợp thành một tường ánh sáng vàng ngăn cản chưởng ấn màu tím.
Hai bên va chạm.
Từng vòng sóng gợn tím vàng khuếch tán.
Cuối cùng chưởng ấn màu tím tan rã.
Tường ánh sáng vàng chỉ gợn sóng, không bị tổn hao gì, từ từ ẩn hình như chưa từng tồn tại.
Trên bầu trời phía xa, mấy chục bóng người mặc giáp da minh văn hoa lệ thấy tình hình đó biến sắc mặt.
Một nam nhân trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi mặt trắng không râu, khuôn mặt tam giác khẽ kêu.
Nam nhân trung niên lạnh lùng cười:
- Thú vị, không ngờ trận pháp hộ sơn của môn phái nhỏ trong nơi hoang dã hẻo lánh như Tuyết Châu có uy lực thế này, ta đã xem thường nó. Thanh Huyền, ngươi xác định Đinh Hạo ở bên trong?
Một thanh niên tuấn tú mặc áo tím gật đầu, nói:
- Lúc trước đệ tử đã hỏi thăm rõ ràng, Đinh Hạo là đệ tử Vấn Kiếm tông Tuyết Châu. Lúc trước có người Tuyết Châu chính mắt thấy Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm tông, chắc chắn hắn ở trong đó. Sư thúc, Đinh Hạo được đến vô số thần tài bảo dược trong thần minh dược phố ở Ngụy Thần thành thị, chắc chắn mang theo bên người. Chúng ta hãy mau hành động, chờ người siêu tông môn các châu khác đến thì chúng ta khó thể độc chiếm.
- Ha ha ha ha ha ha! Một tông môn man di nho nhỏ được nhiều báu vật như vậy mà không biết lượng sức, tự chuốc tai họa. Dù Đinh Hạo kỳ tài ngút trời, có thể địch lại Võ Hoàng cảnh thì sao?
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu lạnh lùng cười:
- Một mình Đinh Hạo một cây làm chẳng nên non, chẳng lẽ có thể ngăn cản Đại Võ Hoàng cảnh của Tử Linh tông ta sao?
Trong sơn môn Vấn Kiếm tông phía xa có mấy người bay lên, chớp mắt đi tới chỗ tường ánh sáng vàng từng xuất hiện.
Người dẫn đầu áo trắng như tuyết, nho nhã điển trai, lững cong một cây trường kiếm sắc lạnh, chính là Quan Phi Độ.
Quan Phi Độ quát to:
- Là ai công kích đại trận hộ sơn của ta?
Thanh niên tuấn tú mặc áo tím Thanh Huyền bước tới một bước, vênh váo hét lên:
- Đinh Hạo ở đâu? Kêu Đinh Hạo ra đây nói chuyện!
Quan Phi Độ cảnh giác hỏi:
- Ngươi là ai?
- Một con kiến nhỏ bé như ngươi cũng xứng biết tên chúng ta?
Thanh niên tuấn tú mặc áo tím Thanh Huyền không để mắt thanh niên áo trắng kia, gã liếc sơ nhìn ra thanh niên áo trắng chỉ có tu vi cảnh giới Đại Võ Tông cảnh, thực lực thấp đến đáng thương.
- Chỉ là mấy con kiến cần gì nhiều lời?
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu không có kiên nhẫn vỗ ra một chưởng.
Một chưởng này giống như thần linh giơ vuốt trong tầng mây, cực kỳ sắc bén, ẩn chứa uy nhiếp đặc biệt của cường giả Võ Hoàng cảnh dẫn đến mây bốn phương cuộn trào, sấm chớp ầm ầm. Thời tiết thiên địa thay dổi, sắp hủy diểt tất cả. Chưởng ấn màu tím nhanh như chớp đánh vào mấy chục đệ tử Vấn Kiếm tông phái đối diện.
Thanh niên áo trắng Quan Phi Độ biến sắc mặt.
Công kích cảnh giới cỡ này giống như thần nộ, Quan Phi Độ không thể ngăn cản.
Quan Phi Độ hét to một tiếng:
- Lùi!
Quan Phi Độ dẫn theo các đệ tử Vấn Kiếm tông rút lui.
Cùng lúc đó, tường ánh sáng vàng lần thứ hai hiện ra, hơi thở vô cùng cường đại dâng trào. Từng xiềng xích minh văn như thần long uốn lượn ngăn cản chưởng ấn màu tím, bảo vệ đệ tử Vấn Kiếm tông.
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu cười lạnh lại vỗ chưởng.
Uy thế chưởng ấn màu tím mới càng mạnh hơn, chưởng to lớn màu tím thúc giục thời tiết thiên địa, dẫn dắt thủy triều.
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu muốn một chưởng đánh tan tường ánh sáng màu vàng, không thể mất thời gian nữa.
Chính lúc này...
Một luồng sáng vàng chợt lóe qua.
Trong ánh sáng vàng mơ hồ có bóng người phiêu dật tiêu sái, giống như thần tiên đánh ra một đấm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai khí bạo, hai chưởng ấn màu tím to lớn trước sau bị quyền kình xuyên qua, vỡ thành mấy mảnh tan biến trong không khí.
- Là ai dám xâm phạm sơn môn Vấn Kiếm tông ta?
Ánh sáng vàng dần tắt hiện ra thiếu niên tuấn tú phong thần như ngọc, biểu tình uy nghiêm, mắt đầy sát ý. Thiếu niên khí chất cao quý từ trên nhìn xuống người, thiếu niên lạnh lùng liếc đám Tử Linh tông.
Thanh niên áo trắng Quan Phi Độ, đám đệ tử Vấn Kiếm tông thấy thiếu niên đó thì vui vẻo reo lên.
Thanh niên tuấn tú mặc áo tím Thanh Huyền nói nhỏ bên tai nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu:
- Hắn chính là Đinh Hạo.
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu lộ biểu tình ngạc nhiên, thực lực của Đinh Hạo cao hơn gã dự đoán một chút nhưng chỉ là chút xíu, không thể lật ngược thế cờ.
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu lạnh lùng cười:
- Ngươi chính là Đinh Hạo gặp vận may từ trên trời rơi xuống? Nghe nói ngươi được nhiều thiên tài địa bảo trong chiến trường bách thánh?
Đinh Hạo nhíu mày, hắn đã hiểu ý đồ của đám người Tử Linh tông.
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Đúng thì sao?
- Ngươi thừa nhận thì tốt rồi.
Nam nhân trung niên mặt tam giác trắng trẻo không râu rất là kiêu căng nói:
- Bản tông là tông chủ của Tử Linh tông Hãn Châu, Hàn Đông Lai. Cái gọi là thiên tài địa bảo, chỉ người có đức mới chiếm được. Tiểu tông đất hoang vắng như ngươi làm sao xứng có được trọng bảo trong chiến trường bách thánh? Hãy ngoan ngoãn giao đồ ra đây, hôm nay tha cho Vấn Kiếm tông của ngươi. Không thì... Ha ha, đừng trách bản tông độc ác vô tình!
- Nhảm nhí! Vô sỉ!
Quan Phi Độ áo trắng tức giận quát:
- Đinh sư thúc của ta vất vả cực khổ chín chết mười sống được thần tài bảo dược, ngươi đòi là chúng ta phải chắp tay nhường cho? Ngươi nghĩ ngươi là thứ gì?
Chương trước Chương tiếp
Loading...