Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 689: Song tu
Dần dần, biến hóa kỳ lạ tới mức ngay cả bản thân Đinh Hạo cũng không nghĩ tới đã xuất hiện.
Sau khi Tử Minh Ly Hỏa dần dần trở nên lớn mạnh, lại có thể bắt đầu dung hợp với thiên hỏa huyền khí của Đinh Hạo. Đây là một quá trình vô cùng kỳ dị. Giữa hai loại hỏa diễm hình như nảy sinh một loại dung hợp vô cùng kỳ lạ. Chúng hấp thu ưu điểm của nhau, phát sinh ra loại tiến hóa kỳ lạ nào đó.
Một loại cảm giác gắn bó mật thiết cực kỳ tiêu hồn xuất hiện.
Huyền khí và thần hồn gắn bó mật thiết tới mức dường như không thể tách rời. Hai loại huyền khí phát sinh ra loại tình trạng dị thường, cảm giác tuyệt không thể tả nổi.
Hai người cũng không nghĩ tới loại biến hóa này sẽ phát sinh. Hai người muốn tách nhau ra, nhưng hiện tai đã không còn kịp nữa. Bởi vì hiện tại khó lòng có thể dự đoán được, nếu một khi cắt ngang quá trình này sẽ có hậu quả như thế nào. Sợ rằng bất kỳ ai cũng không chịu nổi.
Thoáng cái, khuôn mặt Tây Môn Thiên Tuyết biến thành một màu đỏ như máu. Bởi vì loại cảm giác âm dương giao hợp trên phương diện tinh thần này, thậm chí càng tiêu hồn hơn, càng rõ ràng hơn so với nam nữ toàn thân trần truồng giao hợp.
Trong võ đạo, cái gọi là song tu, từ trên phương diện bản chất mà nói, chỉ sợ cũng chính là như vậy.
Đinh Hạo đâm lao đành phải theo lao. Hắn cảm giác giống như mình đang cố ý đi chiếm tiện nghi của Tây Môn Thiên Tuyết. Hắn đánh bậy đánh bạ lại trở thành song tu. Dựa vào mối quan hệ thân mật nhất phát sinh giữa hai người lúc đó, liệu có thể khiến Tây Môn Thiên Tuyết hiểu lầm hắn hay không? Chỉ có điều lúc này hắn muốn tách ra đã không thể được nữa.
Đinh Hạo chỉ có thể cắn răng tiếp tục không ngừng đưa thiên hỏa huyền khí vào, dẫn dắt kích thích Tử Minh Ly Hỏa càng lúc lớn mạnh hơn nữa.
Đồng thời hắn có thể cảm giác được rõ ràng, thiên hỏa huyền khí của mình cũng đang phát sinh ra một sự biến đổi khác thường nào đó. Nó càng lúc càng mãnh liệt càng bá đạo hơn. Ban đầu có một tia biến hóa nhu hòa. Đây là một sự nâng cao về chất. Thiên hỏa biến hóa lại có thể ngược lại bồi dưỡng thân thể của mình, vô cùng kỳ diệu.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, bên trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết, một hạt giống huyền khí mới cuối cùng đã sinh ra, còn no đủ hơn so với trước kia.
Một tia huyền khí ở trạng thái chất lỏng từ trong hạt giống huyền khí tách ra, giống như vỡ đê, lao nhanh vào trong các thông đạo kinh mạch và khiếu huyệt của Tây Môn Thiên Tuyết. Các thông đạo và kinh mạch giống như lòng sông và hồ vốn khô cạn một lần nữa nhận được nước mưa vô cùng dễ chịu. Tu vi còn lại của nàng trước đó đáy, nhờ thông đạo kinh mạch bị đánh thông rất nhanh liền khôi phục.
Từng tầng quang diễm màu tím từ trong thân thể Tây Môn Thiên Tuyết tràn ra, bao phủ thân thể của hắn.
Lại qua khoảng chừng một khắc đồng hồ, Đinh Hạo chậm rãi thở hắt ra một hơi, hai tay từ từ rút khỏi lưng nàng.
Mà lúc này xung quanh thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã biến thành một lớp hỏa diễm màu tím nồng đậm, dường như không nóng, đang cháy rừng rực thiêu đốt. Đó chính là dấu hiệu thực lực hoàn toàn khôi phục, thậm chí không chỉ khôi phục, mượn sự dẫn dắt của Đinh Hạo, một lần nữa lại tiến vào một cảnh giới mới, tiến vào cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông tam khiếu.
Một lát, Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi mở mắt.
Tất cả mọi thứ trước mắt đều hiện ra rõ ràng ở trong tầm mắt. Khi nàng nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt Đinh Hạo và Lý Y Nhược, còn có ánh mặt trời ấm áp từ ngoài phòng chiếu vàng, nàng đột nhiên cảm thấy tất cả đều vô cùng tuyệt vời.
- Giáo viên Tây Môn, người đã tỉnh rồi?
Lý Y Nhược hưng phấn nhảy dựng lên. Đầu tiên nàng phủ thêm áo khoác ngoài cho Tây Môn Thiên Tuyết, rồi cười nói:
- Ha ha, quá tốt quá tốt. Cuối cùng người đã không sao rồi. Mấy ngày này tất cả mọi người đều rất lo lắng cho ngươi.
Đinh Hạo day mũi, cũng cười nói:
- Đúng vậy đúng vậy!
Chung quy hắn vẫn có chút chột dạ.
Ánh mắt Tây Môn Thiên Tuyết như nổi sóng, có một loại tư thái kiều mị mà bình thường hiếm thấy. Nàng dùng ánh mắt hung hăng lườm Đinh Hạo, lúc này mới cười nói:
- Hoàn toàn khỏe rồi. Không sao, nhờ có Đinh Hạo, thực lực của ta cũng đã đều khôi phục. Để mọi người lo lắng rồi. Mấy ngày nay, tuy rằng mắt ta không thể thấy, miệng không thể nói, nhưng đối với bên ngoài vẫn có một chút cảm ứng. Y Nhược, cảm ơn ngươi đã không ngại vất vả và cực nhọc chăm sóc cho ta trong khoảng thời gian qua.
- Giáo viên Tây Môn, những điều này đều là việc ta nên làm.
Khuôn mặt tiểu tiên nữ có chút hồng. Nếu trong thời gian Tây Môn Thiên Tuyết mê man, có thể cảm giác được chuyện của bên ngoài, vậy cách đây không lâu mình hôn Hạo ca ca, giáo viên Thiên Tuyết không phải cũng cảm ứng được sao?
Đinh Hạo nghe Tây Môn Thiên Tuyết nói như vậy, lúc này trong lòng mới yên tâm một chút.
Xem ra nàng chắc sẽ không trách mình trước đó đã lỗ mãng.
Chỉ có điều loại cảm giác thần thức gắn bó mật thiết, âm dương giao hợp, thật sự vô cùng tiêu hồn. Quả thực giống như thật sự đang yêu nhau. Đây là cảm giác song tu sao? Thật sự vẫn khiến người ta muốn nhớ lại.
Ấp úng vài câu, Đinh Hạo liền xoay người tính rời đi.
- Đinh Hạo, ngươi chờ một chút.
Tây Môn Thiên Tuyết gọi hắn lại.
Tim Đinh Hạo liền đập thình thịch.
- Đinh Hạo, cám ơn ngươi. Nếu không có ngươi, có lẽ ta đã sớm...
Nhớ tới tất cả những điều mình đã gặp phải lúc trước, nhất là những tháng ngày ở trong thành cổ thần bí, trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết quả nhiên cảm khái vô hạn. Đối với Đinh Hạo, nàng càng thêm cảm kích.
Nếu không phải nhờ có oan gia Đinh Hạo này đúng lúc xuất hiện, bây giờ mình có lẽ đã biến thành một thi thể mục nát?
Đi dạo một vòng trong đất nước của tử thần, mới có thể hiểu rõ cuộc sống là tốt đẹp tới mức nào.
Trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết thật sự cảm ơn Đinh Hạo.
Có lẽ tiểu nam nhân này thật sự chính là số kiếp trong cuộc đời mình.
Về phần chuyện phát sinh trước đó khiến người ta tim đập mặt đỏ...
Tây Môn Thiên Tuyết cắn môi một cái. nàng tin tưởng Đinh Hạo không phải cố ý khinh bạc mình.
Lấy hiểu biết của nàng đối với Đinh Hạo, nàng cảm thấy Đinh Hạo không phải loại người như vậy.
Đương nhiên, xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho dù Đinh Hạo thật sự cố ý... Tây Môn Thiên Tuyết cảm thấy mình cũng sẽ nhận mệnh. Không biết từ lúc nào, nàng phát hiện mình đối tiểu nam nhân này đã hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Ánh mắt của nàng rơi vào trên người Lý Y Nhược.
Mình cũng đã giống như tiểu cô nương đơn thuần này, khắc sâu thân ảnh của Đinh Hạo vào trong lòng mình, cũng không có cách nào thoát khỏi được nữa.
Tiểu nam nhân này, bắt đầu từ khi hắn vừa tiến vào Vấn Kiếm Tông, không biết đã cướp đi trái tim của bao nhiêu nữ hài, khiến vô số nữ đệ tử bị điên đảo, bao nhiêu thiếu nữ hoài xuân trong mộng thường gặp thân ảnh của hắn. Đáng tiếc hắn thật sự quá ưu tú, khiến phần lớn nữ đệ tử chỉ có thể chùn bước. Hắn thật sự là khắc tinh của tất cả các nữ hài.
Sau khi Tử Minh Ly Hỏa dần dần trở nên lớn mạnh, lại có thể bắt đầu dung hợp với thiên hỏa huyền khí của Đinh Hạo. Đây là một quá trình vô cùng kỳ dị. Giữa hai loại hỏa diễm hình như nảy sinh một loại dung hợp vô cùng kỳ lạ. Chúng hấp thu ưu điểm của nhau, phát sinh ra loại tiến hóa kỳ lạ nào đó.
Một loại cảm giác gắn bó mật thiết cực kỳ tiêu hồn xuất hiện.
Huyền khí và thần hồn gắn bó mật thiết tới mức dường như không thể tách rời. Hai loại huyền khí phát sinh ra loại tình trạng dị thường, cảm giác tuyệt không thể tả nổi.
Hai người cũng không nghĩ tới loại biến hóa này sẽ phát sinh. Hai người muốn tách nhau ra, nhưng hiện tai đã không còn kịp nữa. Bởi vì hiện tại khó lòng có thể dự đoán được, nếu một khi cắt ngang quá trình này sẽ có hậu quả như thế nào. Sợ rằng bất kỳ ai cũng không chịu nổi.
Thoáng cái, khuôn mặt Tây Môn Thiên Tuyết biến thành một màu đỏ như máu. Bởi vì loại cảm giác âm dương giao hợp trên phương diện tinh thần này, thậm chí càng tiêu hồn hơn, càng rõ ràng hơn so với nam nữ toàn thân trần truồng giao hợp.
Trong võ đạo, cái gọi là song tu, từ trên phương diện bản chất mà nói, chỉ sợ cũng chính là như vậy.
Đinh Hạo đâm lao đành phải theo lao. Hắn cảm giác giống như mình đang cố ý đi chiếm tiện nghi của Tây Môn Thiên Tuyết. Hắn đánh bậy đánh bạ lại trở thành song tu. Dựa vào mối quan hệ thân mật nhất phát sinh giữa hai người lúc đó, liệu có thể khiến Tây Môn Thiên Tuyết hiểu lầm hắn hay không? Chỉ có điều lúc này hắn muốn tách ra đã không thể được nữa.
Đinh Hạo chỉ có thể cắn răng tiếp tục không ngừng đưa thiên hỏa huyền khí vào, dẫn dắt kích thích Tử Minh Ly Hỏa càng lúc lớn mạnh hơn nữa.
Đồng thời hắn có thể cảm giác được rõ ràng, thiên hỏa huyền khí của mình cũng đang phát sinh ra một sự biến đổi khác thường nào đó. Nó càng lúc càng mãnh liệt càng bá đạo hơn. Ban đầu có một tia biến hóa nhu hòa. Đây là một sự nâng cao về chất. Thiên hỏa biến hóa lại có thể ngược lại bồi dưỡng thân thể của mình, vô cùng kỳ diệu.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, bên trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết, một hạt giống huyền khí mới cuối cùng đã sinh ra, còn no đủ hơn so với trước kia.
Một tia huyền khí ở trạng thái chất lỏng từ trong hạt giống huyền khí tách ra, giống như vỡ đê, lao nhanh vào trong các thông đạo kinh mạch và khiếu huyệt của Tây Môn Thiên Tuyết. Các thông đạo và kinh mạch giống như lòng sông và hồ vốn khô cạn một lần nữa nhận được nước mưa vô cùng dễ chịu. Tu vi còn lại của nàng trước đó đáy, nhờ thông đạo kinh mạch bị đánh thông rất nhanh liền khôi phục.
Từng tầng quang diễm màu tím từ trong thân thể Tây Môn Thiên Tuyết tràn ra, bao phủ thân thể của hắn.
Lại qua khoảng chừng một khắc đồng hồ, Đinh Hạo chậm rãi thở hắt ra một hơi, hai tay từ từ rút khỏi lưng nàng.
Mà lúc này xung quanh thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã biến thành một lớp hỏa diễm màu tím nồng đậm, dường như không nóng, đang cháy rừng rực thiêu đốt. Đó chính là dấu hiệu thực lực hoàn toàn khôi phục, thậm chí không chỉ khôi phục, mượn sự dẫn dắt của Đinh Hạo, một lần nữa lại tiến vào một cảnh giới mới, tiến vào cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông tam khiếu.
Một lát, Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi mở mắt.
Tất cả mọi thứ trước mắt đều hiện ra rõ ràng ở trong tầm mắt. Khi nàng nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt Đinh Hạo và Lý Y Nhược, còn có ánh mặt trời ấm áp từ ngoài phòng chiếu vàng, nàng đột nhiên cảm thấy tất cả đều vô cùng tuyệt vời.
- Giáo viên Tây Môn, người đã tỉnh rồi?
Lý Y Nhược hưng phấn nhảy dựng lên. Đầu tiên nàng phủ thêm áo khoác ngoài cho Tây Môn Thiên Tuyết, rồi cười nói:
- Ha ha, quá tốt quá tốt. Cuối cùng người đã không sao rồi. Mấy ngày này tất cả mọi người đều rất lo lắng cho ngươi.
Đinh Hạo day mũi, cũng cười nói:
- Đúng vậy đúng vậy!
Chung quy hắn vẫn có chút chột dạ.
Ánh mắt Tây Môn Thiên Tuyết như nổi sóng, có một loại tư thái kiều mị mà bình thường hiếm thấy. Nàng dùng ánh mắt hung hăng lườm Đinh Hạo, lúc này mới cười nói:
- Hoàn toàn khỏe rồi. Không sao, nhờ có Đinh Hạo, thực lực của ta cũng đã đều khôi phục. Để mọi người lo lắng rồi. Mấy ngày nay, tuy rằng mắt ta không thể thấy, miệng không thể nói, nhưng đối với bên ngoài vẫn có một chút cảm ứng. Y Nhược, cảm ơn ngươi đã không ngại vất vả và cực nhọc chăm sóc cho ta trong khoảng thời gian qua.
- Giáo viên Tây Môn, những điều này đều là việc ta nên làm.
Khuôn mặt tiểu tiên nữ có chút hồng. Nếu trong thời gian Tây Môn Thiên Tuyết mê man, có thể cảm giác được chuyện của bên ngoài, vậy cách đây không lâu mình hôn Hạo ca ca, giáo viên Thiên Tuyết không phải cũng cảm ứng được sao?
Đinh Hạo nghe Tây Môn Thiên Tuyết nói như vậy, lúc này trong lòng mới yên tâm một chút.
Xem ra nàng chắc sẽ không trách mình trước đó đã lỗ mãng.
Chỉ có điều loại cảm giác thần thức gắn bó mật thiết, âm dương giao hợp, thật sự vô cùng tiêu hồn. Quả thực giống như thật sự đang yêu nhau. Đây là cảm giác song tu sao? Thật sự vẫn khiến người ta muốn nhớ lại.
Ấp úng vài câu, Đinh Hạo liền xoay người tính rời đi.
- Đinh Hạo, ngươi chờ một chút.
Tây Môn Thiên Tuyết gọi hắn lại.
Tim Đinh Hạo liền đập thình thịch.
- Đinh Hạo, cám ơn ngươi. Nếu không có ngươi, có lẽ ta đã sớm...
Nhớ tới tất cả những điều mình đã gặp phải lúc trước, nhất là những tháng ngày ở trong thành cổ thần bí, trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết quả nhiên cảm khái vô hạn. Đối với Đinh Hạo, nàng càng thêm cảm kích.
Nếu không phải nhờ có oan gia Đinh Hạo này đúng lúc xuất hiện, bây giờ mình có lẽ đã biến thành một thi thể mục nát?
Đi dạo một vòng trong đất nước của tử thần, mới có thể hiểu rõ cuộc sống là tốt đẹp tới mức nào.
Trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết thật sự cảm ơn Đinh Hạo.
Có lẽ tiểu nam nhân này thật sự chính là số kiếp trong cuộc đời mình.
Về phần chuyện phát sinh trước đó khiến người ta tim đập mặt đỏ...
Tây Môn Thiên Tuyết cắn môi một cái. nàng tin tưởng Đinh Hạo không phải cố ý khinh bạc mình.
Lấy hiểu biết của nàng đối với Đinh Hạo, nàng cảm thấy Đinh Hạo không phải loại người như vậy.
Đương nhiên, xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho dù Đinh Hạo thật sự cố ý... Tây Môn Thiên Tuyết cảm thấy mình cũng sẽ nhận mệnh. Không biết từ lúc nào, nàng phát hiện mình đối tiểu nam nhân này đã hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Ánh mắt của nàng rơi vào trên người Lý Y Nhược.
Mình cũng đã giống như tiểu cô nương đơn thuần này, khắc sâu thân ảnh của Đinh Hạo vào trong lòng mình, cũng không có cách nào thoát khỏi được nữa.
Tiểu nam nhân này, bắt đầu từ khi hắn vừa tiến vào Vấn Kiếm Tông, không biết đã cướp đi trái tim của bao nhiêu nữ hài, khiến vô số nữ đệ tử bị điên đảo, bao nhiêu thiếu nữ hoài xuân trong mộng thường gặp thân ảnh của hắn. Đáng tiếc hắn thật sự quá ưu tú, khiến phần lớn nữ đệ tử chỉ có thể chùn bước. Hắn thật sự là khắc tinh của tất cả các nữ hài.