Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 662: Tinh Vân Tông Chủ
Nhất thời nụ cười trên mặt tên đệ tử Tinh Vẫn Tông kia chợt cứng đờ. Người có thể khiến mấy nữ đệ tử Vấn Kiếm Tông trước mắt này kích động gọi là Đinh đại ca như thế, chỉ có một người.
Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo.
- Ngươi... Đinh Hạo... Ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây... Ngươi... Ngươi thả ta ra. Không nên làm loạn. Hiện tại, trên núi này đều là cao thủ của các đại môn phái. Ngươi trốn không thoát đâu... Tông chưởng môn ta cũng đang ở đây...
Đệ tử Tinh Vẫn Tông hiển nhiên đã nhận ra thân phận của Đinh Hạo, nhất thời lắp bắp, sắc mặt trắng bệch, vô cùng sợ hãi.
Cái này gọi là người có tên, cây có bóng.
Lúc trước hắn xuất khẩu cuồng ngôn, không để Đinh Hạo vào mắt. Chờ tới khi Đinh Hạo thật sự xuất hiện, lại bị dọa đến mức giống như chó nhà có tang. Uy danh của Đao Cuồng Kiếm Si, từ sau đại hội luận phẩm tông môn nửa năm trước, đã truyền khắp Tuyết Châu. Nếu thu thập loại sắc tử như hắn, quả thực giống như bóp chết một con kiến.
Đinh Hạo không nói gì, trở tay vỗ nhẹ một cái.
Ầm!
Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này trực tiếp bị đập, toàn thân không lún vào trong đất cát, mà hóa thành một bãi máu bùn.
Những võ giả khác hoàn toàn khiếp sợ, vô cùng kinh hoàng kêu lên một tiếng, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Lúc này bọn họ chỉ hận cha mẹ mình không sinh thêm cho mình hai cái chân nữa.
Đinh Hạo đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
Chỉ thấy từng lưu quang kim sắc ở dưới chân hắn bắn ra.
Ầm ầm ầm.
Sau đó một loạt những tiếng nổ lớn vang lên.
Mười mấy người còn chưa chạy được mấy thước, tất cả đều đột nhiên nổ tung, hóa thành một chùm huyết vụ, biến mất ở trong không khí.
- Đinh đại ca, đại ca... đã trở về sao?
Cao Tuyết Nhi dụi hai mắt của mình, rất sợ lại thấy được huyễn ảnh.
Đinh Hạo phất tay một cái. Một lớp kim sắc dày đặc hiện lên, trong nháy mắt giải phong ấn huyền khí trong thân thể bọn họ ra. Hắn áy náy nói:
- Xin lỗi, ta tới muộn.
- Không không không. Đinh đại ca, ta còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, không ngờ đại ca thật sự đã tới...
Cao Tuyết Nhi kinh ngạc vui mừng. Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, nàng nhớ ra điều gì, vội hỏi:
- A, không tốt, Đinh đại ca, đi mau... Trong sơn môn, có hơn mười vị cao thủ Liệt Thiên Kiếm Tông đang trấn giữ. Tông chủ Tinh Vẫn Tông cũng ở đây. Nhân lúc bọn họ chưa phát hiện, đại ca mau chóng rời khỏi nơi này. Giữ được núi xanh, lo gì không có củi đốt...
- Đúng vậy. Đinh đại ca, đại ca đi mau đi. Ở đây rất nguy hiểm...
Ny Tử và Hoan Hoan đều thúc giục Đinh Hạo, bảo hắn đi nhanh.
Mặc dù ở thời khắc như vậy, điều ba nha đầu nghĩ tới trước tiên vẫn là sự an nguy của Đinh Hạo.
Đinh Hạo vỗ nhẹ vào bả vai của nàng, thân mật nói:
- Được rồi, đám nha đầu các nàng không cần phải lo lắng. Yên tâm đi, ta không có việc gì đâu. Rất nhanh, bọn họ sẽ trả giá đắt thôi... Được rồi, những người khác đều ở nơi nào?
Trong lòng Đinh Hạ đã có dự tính trước mọi việc, giọng nói và thần thái có phần khiến người ta tin tưởng lại có cảm giác an toàn.
Trong lòng ba nha đầu Cao Tuyết Nhi đột nhiên tràn ngập hi vọng mà trước đó chưa từng thấy.
Trên thực tế cũng đúng như thế. Nếu như không phải vì phần lớn đệ tử Vấn Kiếm Tông còn đang bị khống chế, Đinh Hạo sợ ném chuột vỡ đồ, cho nên mới lặng lẽ lẻn vào. Bằng không hắn đã sớm trực tiếp phát ra khí thế, dung cường thế phủ xuống, một kiếm chém hết tất cả quân xâm chiếm tông môn.
Hiện tại chủ yếu nhất là tìm hiểu rõ đệ tử Vấn Kiếm Tông bị khống chế, chủ yếu đang ở chỗ nào.
Trước hết phải giải cứu tất cả đệ tử tông môn ra, bảo đảm bọn họ đều an toàn, sau đó mới đi giết chết kẻ địch.
Vấn Kiếm Tông gặp đại nạn này, thương vong vô cùng nghiêm trọng. Đinh Hạo cũng không muốn bất kỳ người nào trong tông môn phải chết nữa.
- Phần lớn đồng môn đều bị phong ấn tu vi, cưỡng chế đưa xuống địa vực rất sâu phía dưới vách núi ở khu chứa rác, ngày đêm không ngừng khai thác khoáng thạch. Còn có một số sư huynh đệ, bởi vì âm thầm phản kháng, bị giam giữ ở huyết lao dưới lòng đất của tông môn, sinh tử chưa biết. Trong đó bao gồm đám người sư thúc tổ Vương Tuyệt Phong, sư thúc Quan Phi Độ và sư thúc Lục Vũ Kỳ...
Cao Tuyết Nhi nói tỉ mỉ tình hình cho Đinh Hạo.
Tiểu nha đầu rất có tâm, đối với tình trạng của tông môn hiện nay, coi như đã rõ như lòng bàn tay.
Đinh Hạo thoáng suy nghĩ một chút, nói:
- Được, chúng ta đi tới huyết lao trong lòng đất trước, sau đó sẽ đến phía sau núi.
- Nhưng...
Hoan Hoan không nhịn được khuyên nhủ:
- Đinh đại ca, huyết lao trong lòng đất là do Tinh Vẫn Tông Chủ tự mình trấn thủ...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Không sao. Hắn chỉ là một con khỉ diễn xiếc, không đáng để lo ngại. Mấy người các muội có dám cùng ta đi vào đó hay không?
- Dám!
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời nói.
Ba nha đầu này đã dám cả gan, mạo hiểm cả tính mạng đi ra ngoài thu nhặt thi thể của những người đồng môn, trong xương cốt bọn họ cũng chảy một dòng máu không biết sợ hãi. Mấy ngày nay, các nàng đã nhẫn nại đủ rồi. Hôm nay các nàng có thể đi theo thần tượng vô thượng trong lòng trong mắt mình, vậy cho dù là lên núi đao hay xuống núi lửa, cho dù phải chết các nàng cũng không oán. Điều này không sự hổ danh là một đệ tử Vấn Kiếm Tông.
- Được, chúng ta đi!
Đinh Hạo gật đầu.
Một luồng quang diễm kim sắc lóe lên, bọc lại mấy người, sau đó lập tức biến mất.
...
Khu vực cầu thang thứ sáu của Vấn Kiếm Tông, trong huyết lao dưới lòng đất của Vấn Hình Đường. Mùi máu tanh tràn ngập ở trong không khí.
Dưới ánh đèn mờ tỏ lại âm u lạnh lẽo, tại một thạch điện ngay lối vào huyết lao trong lòng đất, Tinh Vẫn Tông Chủ lẳng lặng ngồi xếp bằng một chỗ. Điều kỳ lạ là mùi máu tanh giống như bóng ma bao phủ xung quanh hắn.
Cả đời lấy giết chóc nhập võ đạo, trong tay của hắn không biết đã chém giết bao nhiêu cường giả Tuyết Châu nổi danh.
Tinh Vẫn Tông Tuyết Châu lấy ám khí làm chủ. Thân là chưởng môn, ám khí thuật trên toàn thân hắn có thể nói là đã đạt đến tình trạng xuất thần nhập hóa, có thể giết người một cách vô hình. Tu vi huyền khí toàn thân cũng cực kỳ dồi dào. Rất nhiều năm trước, hắn đã là cường giả cấp Đại Tông Sư cao giai. Mấy năm nay số lần hắn ra tay càng lúc càng ít. Không có ai biết được hiện tại thực lực của hắn đạt đến trình độ nào.
Hơn một tháng trước, trong trận đánh tại sơn môn Vấn Kiếm Tông, số cao thủ Vấn Kiếm Tông bị Tinh Vẫn Tông Chủ giết chết, không dưới hai mươi.
Cũng bởi vì biểu hiện kinh người của hắn ở trong trận chiến ấy, cho nên hắn mới được Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông coi trọng, tự mình chỉ tên, để hắn trấn giữ tại cửa huyết lao này.
Bởi vì trong huyết lao đều giam giữ cao thủ Vấn Kiếm Tông cực kỳ nguy hiểm. Đó là một vài trọng phạm. Thường xuyên có một vài người lén lén lút lút tới cứu người, bao giờ cũng không sợ phiền hà. Tinh Vẫn Tông Chủ hiểu rõ về ám sát, độn thuật và thuật thấy rõ, vừa đúng lúc có thể dùng tới đêt đề phòng đánh lén.
Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo.
- Ngươi... Đinh Hạo... Ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây... Ngươi... Ngươi thả ta ra. Không nên làm loạn. Hiện tại, trên núi này đều là cao thủ của các đại môn phái. Ngươi trốn không thoát đâu... Tông chưởng môn ta cũng đang ở đây...
Đệ tử Tinh Vẫn Tông hiển nhiên đã nhận ra thân phận của Đinh Hạo, nhất thời lắp bắp, sắc mặt trắng bệch, vô cùng sợ hãi.
Cái này gọi là người có tên, cây có bóng.
Lúc trước hắn xuất khẩu cuồng ngôn, không để Đinh Hạo vào mắt. Chờ tới khi Đinh Hạo thật sự xuất hiện, lại bị dọa đến mức giống như chó nhà có tang. Uy danh của Đao Cuồng Kiếm Si, từ sau đại hội luận phẩm tông môn nửa năm trước, đã truyền khắp Tuyết Châu. Nếu thu thập loại sắc tử như hắn, quả thực giống như bóp chết một con kiến.
Đinh Hạo không nói gì, trở tay vỗ nhẹ một cái.
Ầm!
Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này trực tiếp bị đập, toàn thân không lún vào trong đất cát, mà hóa thành một bãi máu bùn.
Những võ giả khác hoàn toàn khiếp sợ, vô cùng kinh hoàng kêu lên một tiếng, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Lúc này bọn họ chỉ hận cha mẹ mình không sinh thêm cho mình hai cái chân nữa.
Đinh Hạo đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
Chỉ thấy từng lưu quang kim sắc ở dưới chân hắn bắn ra.
Ầm ầm ầm.
Sau đó một loạt những tiếng nổ lớn vang lên.
Mười mấy người còn chưa chạy được mấy thước, tất cả đều đột nhiên nổ tung, hóa thành một chùm huyết vụ, biến mất ở trong không khí.
- Đinh đại ca, đại ca... đã trở về sao?
Cao Tuyết Nhi dụi hai mắt của mình, rất sợ lại thấy được huyễn ảnh.
Đinh Hạo phất tay một cái. Một lớp kim sắc dày đặc hiện lên, trong nháy mắt giải phong ấn huyền khí trong thân thể bọn họ ra. Hắn áy náy nói:
- Xin lỗi, ta tới muộn.
- Không không không. Đinh đại ca, ta còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, không ngờ đại ca thật sự đã tới...
Cao Tuyết Nhi kinh ngạc vui mừng. Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, nàng nhớ ra điều gì, vội hỏi:
- A, không tốt, Đinh đại ca, đi mau... Trong sơn môn, có hơn mười vị cao thủ Liệt Thiên Kiếm Tông đang trấn giữ. Tông chủ Tinh Vẫn Tông cũng ở đây. Nhân lúc bọn họ chưa phát hiện, đại ca mau chóng rời khỏi nơi này. Giữ được núi xanh, lo gì không có củi đốt...
- Đúng vậy. Đinh đại ca, đại ca đi mau đi. Ở đây rất nguy hiểm...
Ny Tử và Hoan Hoan đều thúc giục Đinh Hạo, bảo hắn đi nhanh.
Mặc dù ở thời khắc như vậy, điều ba nha đầu nghĩ tới trước tiên vẫn là sự an nguy của Đinh Hạo.
Đinh Hạo vỗ nhẹ vào bả vai của nàng, thân mật nói:
- Được rồi, đám nha đầu các nàng không cần phải lo lắng. Yên tâm đi, ta không có việc gì đâu. Rất nhanh, bọn họ sẽ trả giá đắt thôi... Được rồi, những người khác đều ở nơi nào?
Trong lòng Đinh Hạ đã có dự tính trước mọi việc, giọng nói và thần thái có phần khiến người ta tin tưởng lại có cảm giác an toàn.
Trong lòng ba nha đầu Cao Tuyết Nhi đột nhiên tràn ngập hi vọng mà trước đó chưa từng thấy.
Trên thực tế cũng đúng như thế. Nếu như không phải vì phần lớn đệ tử Vấn Kiếm Tông còn đang bị khống chế, Đinh Hạo sợ ném chuột vỡ đồ, cho nên mới lặng lẽ lẻn vào. Bằng không hắn đã sớm trực tiếp phát ra khí thế, dung cường thế phủ xuống, một kiếm chém hết tất cả quân xâm chiếm tông môn.
Hiện tại chủ yếu nhất là tìm hiểu rõ đệ tử Vấn Kiếm Tông bị khống chế, chủ yếu đang ở chỗ nào.
Trước hết phải giải cứu tất cả đệ tử tông môn ra, bảo đảm bọn họ đều an toàn, sau đó mới đi giết chết kẻ địch.
Vấn Kiếm Tông gặp đại nạn này, thương vong vô cùng nghiêm trọng. Đinh Hạo cũng không muốn bất kỳ người nào trong tông môn phải chết nữa.
- Phần lớn đồng môn đều bị phong ấn tu vi, cưỡng chế đưa xuống địa vực rất sâu phía dưới vách núi ở khu chứa rác, ngày đêm không ngừng khai thác khoáng thạch. Còn có một số sư huynh đệ, bởi vì âm thầm phản kháng, bị giam giữ ở huyết lao dưới lòng đất của tông môn, sinh tử chưa biết. Trong đó bao gồm đám người sư thúc tổ Vương Tuyệt Phong, sư thúc Quan Phi Độ và sư thúc Lục Vũ Kỳ...
Cao Tuyết Nhi nói tỉ mỉ tình hình cho Đinh Hạo.
Tiểu nha đầu rất có tâm, đối với tình trạng của tông môn hiện nay, coi như đã rõ như lòng bàn tay.
Đinh Hạo thoáng suy nghĩ một chút, nói:
- Được, chúng ta đi tới huyết lao trong lòng đất trước, sau đó sẽ đến phía sau núi.
- Nhưng...
Hoan Hoan không nhịn được khuyên nhủ:
- Đinh đại ca, huyết lao trong lòng đất là do Tinh Vẫn Tông Chủ tự mình trấn thủ...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Không sao. Hắn chỉ là một con khỉ diễn xiếc, không đáng để lo ngại. Mấy người các muội có dám cùng ta đi vào đó hay không?
- Dám!
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời nói.
Ba nha đầu này đã dám cả gan, mạo hiểm cả tính mạng đi ra ngoài thu nhặt thi thể của những người đồng môn, trong xương cốt bọn họ cũng chảy một dòng máu không biết sợ hãi. Mấy ngày nay, các nàng đã nhẫn nại đủ rồi. Hôm nay các nàng có thể đi theo thần tượng vô thượng trong lòng trong mắt mình, vậy cho dù là lên núi đao hay xuống núi lửa, cho dù phải chết các nàng cũng không oán. Điều này không sự hổ danh là một đệ tử Vấn Kiếm Tông.
- Được, chúng ta đi!
Đinh Hạo gật đầu.
Một luồng quang diễm kim sắc lóe lên, bọc lại mấy người, sau đó lập tức biến mất.
...
Khu vực cầu thang thứ sáu của Vấn Kiếm Tông, trong huyết lao dưới lòng đất của Vấn Hình Đường. Mùi máu tanh tràn ngập ở trong không khí.
Dưới ánh đèn mờ tỏ lại âm u lạnh lẽo, tại một thạch điện ngay lối vào huyết lao trong lòng đất, Tinh Vẫn Tông Chủ lẳng lặng ngồi xếp bằng một chỗ. Điều kỳ lạ là mùi máu tanh giống như bóng ma bao phủ xung quanh hắn.
Cả đời lấy giết chóc nhập võ đạo, trong tay của hắn không biết đã chém giết bao nhiêu cường giả Tuyết Châu nổi danh.
Tinh Vẫn Tông Tuyết Châu lấy ám khí làm chủ. Thân là chưởng môn, ám khí thuật trên toàn thân hắn có thể nói là đã đạt đến tình trạng xuất thần nhập hóa, có thể giết người một cách vô hình. Tu vi huyền khí toàn thân cũng cực kỳ dồi dào. Rất nhiều năm trước, hắn đã là cường giả cấp Đại Tông Sư cao giai. Mấy năm nay số lần hắn ra tay càng lúc càng ít. Không có ai biết được hiện tại thực lực của hắn đạt đến trình độ nào.
Hơn một tháng trước, trong trận đánh tại sơn môn Vấn Kiếm Tông, số cao thủ Vấn Kiếm Tông bị Tinh Vẫn Tông Chủ giết chết, không dưới hai mươi.
Cũng bởi vì biểu hiện kinh người của hắn ở trong trận chiến ấy, cho nên hắn mới được Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông coi trọng, tự mình chỉ tên, để hắn trấn giữ tại cửa huyết lao này.
Bởi vì trong huyết lao đều giam giữ cao thủ Vấn Kiếm Tông cực kỳ nguy hiểm. Đó là một vài trọng phạm. Thường xuyên có một vài người lén lén lút lút tới cứu người, bao giờ cũng không sợ phiền hà. Tinh Vẫn Tông Chủ hiểu rõ về ám sát, độn thuật và thuật thấy rõ, vừa đúng lúc có thể dùng tới đêt đề phòng đánh lén.