Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 658: Quá khách khí?
Chúng không tập trung vào cùng một vị trí, mà chia ra đánh xuống các vị trí dừng chân khác nhau của các môn phái Lôi Âm Phái, Tinh Vẫn Tông và các cửu đại môn phái tông ở Kính Hồ đã từng tham dự vào cuộc chiến bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông.
Từng đóa nấm mây kim sắc khủng khiếp cực lớn phóng lên cao.
Nơi dừng chân của mấy đại môn phái ở xung quanh Kính Hồ đều hóa thành một đống phế tích.
Loại thần thông này giống như thiên uy, võ giả Tuyết Châu căn bản không thể chống đỡ.
- Ngươi... Ngươi...
Thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ chỉ vào Đinh Hạo, cũng không biết nên nói cái gì. Đối mặt với một chưởng kinh thiên động địa như vậy, mặc dù là người phách lối hơn nữa, cũng bị dọa không nhẹ. Lực lượng như vậy, bọn họ căn bản không thể chống đỡ.
- Cút!
Đinh Hạo quay đầu nhìn mấy người Huyền Sương Thần Vệ một chút, không chút lưu tình quát.
Lúc trước, sơn môn Vấn Kiếm Tông bị công diệt, Huyền Sương Thần Cung lại hoàn toàn không có chút động tĩnh nào. Không khó tưởng tượng vai trò của những tên Huyền Sương Thần Vệ ở trong chuyện này. Bọn họ tuyệt đối không thế nào không liên quan. Cho nên đối với bọn họ, Đinh Hạo căn bản hoàn toàn không có thiện cảm. Chờ tới khi giải quyết xong chuyện quan trọng trước mắt, sau này hắn sẽ thanh toán món nợ với từng tên Thần Vệ dối trá này.
Hiện tại, mối nghi ngờ duy nhất trong lòng hắn chính là vì sao Tuần sát sứ Đinh Hồng Lệ vẫn chưa xuất hiện ngăn cản việc này.
Đinh Hồng Lệ rõ ràng đứng ở phía bên mình, vì sao không ra tay trợ giúp Vấn Kiếm Tông?
- Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại. Chỉ có điều, hắc hắc, chuyện này sẽ không dừng lại như thế đâu. Ngươi cứ chờ xem. Đắc tội Huyền Sương Thần Cung ta, tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt!
Thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ Phùng Siêu vẫn mạnh miệng nói.
- Hừ, mấy con kiến hôi, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Chỉ mấy người các ngươi lại có thể đại biểu cho Huyền Sương Thần Cung sao?
Đinh Hạo căn bản không để mấy người này vào mắt.
Đinh Hạo từ trong hư không chạm rãi hạ xuống. Đón tiếp hắn chính là tiếng hoan hô điên cuồng của hơn một trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông.
Từng đôi mắt nhìn về phía Đinh Hạo, giống như nhìn về phía thần thánh, vừa sùng bái lại vừa điên cuồng.
Đám người đứng ngoài xem đều cảm thấy tâm thần run rẩy.
Một Đinh Hạo như vậy, thần thông giống như hủy thiên diệt địa đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của mọi người. Trong trí nhớ của bọn họ, hình như ở trong lịch sử Tuyết Châu vẫn chưa thấy có người nào biểu hiện ra lực lượng cường thế đáng sợ như vậy. Cho dù là người mạnh nhất của các triều đại, cũng không thể có được phong thái như hắn.
Tất cả mọi người ý thức được, một thời đại mới Tuyết Châu chỉ sợ đã đến.
Đinh Hạo vừa động tâm niệm, màn hào quang minh văn bao phủ quảng trường Chiến Thần lập tức hoàn toàn biến mất.
- Các vị đồng đạo, các vị tiền bối cùng tộc.
Đinh Hạo vừa chắp tay, nói:
- Hôm nay Đinh Hạo đại khai sát giới, chỉ vì đòi lại món nợ máu của Vấn Kiếm Tông ta, tuyệt đối không đả thương tới người vô tội. Mong các vị làm chứng cho. Khiến các vị bị sợ hãi, Đinh Hạo ở đây xin tạ tội!
- Ngài quá khách khí!
- Học viện Thanh Bình tự làm tự chịu. Đinh đại hiệp ngài làm đúng!
- Đúng vậy đúng vậy. Đinh đại hiệp sáng lập Thất Huyền Trảm, vang dội khắp Tuyết Châu, tạo phúc cho võ giả, sớm có tên thánh nhân, khơi dòng cho đại tông phái. Vô số võ giả kính ngưỡng. Hôm nay Đinh đại hiệp đại khai sát giới, cũng đứng ở trên phương diện công lý công nghĩa. Đó là điều đương nhiên!
Những tiếng khen tặng vang lên.
Sau một lát, trên quảng trường Chiến Thần, đoàn người đã dần dần tản đi.
Đinh Hạo gọi đám người Lý Vân Kỳ và Triệu Tinh Thành tới bên cạnh, bảo bọn họ cẩn thận nói lại những chuyện đã xảy ra ở trong sơn môn Vấn Kiếm Tông.
- Cái gì? Chưởng môn Lý Kiếm Y và sư tôn Thanh Sam bọn họ thật sự...
Đinh Hạo đứng chết trân tại chỗ, dường như sấm sét giữa trời quang.
Hắn vốn vẫn tồn tại một chút niệm tưởng cuối cùng. Nhưng nghe mọi người kể mọi chuyện xong, tia hy vọng cuối cùng trong lòng hắn cũng hoàn toàn tan vỡ. Một sát ý khó có thể ngăn cản sôi trào mãnh liệt ở trong lòng hắn.
Nhớ cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Lý Kiếm Ý, mình vẫn chỉ là một đệ tử ký danh nho nhỏ, với bộ trang phục màu xanh, dáng vẻ không dính khói lửa nhân gian, không có khí thế hung hăng, cũng không kiêu căng, cao cao tại thượng. Trên mặt người nở nụ cười mỉm, dường như là một người bằng hữu cũ đã quen từ lâu. Vị này đứng trong hàng cường giả võ đạo tông sư Tuyết Châu, tao nhã, khiêm tốn, dáng người phong nhã, khiến người ta hâm mộ.
Nhưng sau đó, trên con đường mình quật khởi, vị chưởng môn nhân luôn bình thản này gần như có thể nói là toàn lực ủng hộ.
Đúng là hắn đã ra sức dẹp tan những lời nghị luận của mọi người, đặt mình ở trước đệ tử huyết mạch, trở thành đối tượng được tông môn bồi dưỡng trọng điểm.
Lý Kiếm Ý nắm giữ một trong những thế lực lớn nhất Tuyết Châu, hình như từ trước đến nay cũng chưa từng suy nghĩ cho mình, gần như suốt đời, hắn đã dâng hiến tất cả tinh lực cho Vấn Kiếm Tông. Tâm nguyện lớn nhất suốt đời hắn chính là đẩy Vấn Kiếm Tông trở thành thế lực lớn nhất Tuyết Châu, vạn năm không suy chuyển, truyền thừa tiếp.
Còn nữa, hắn còn là phụ thân của bạn thân Đinh Hạo, Lý Lan...
Xuất sư còn chưa luyện thành tiên tử, lịch sử dài anh hùng lệ ướt tay áo.
Cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Khí Thanh Sam, cho đến ngày nay, vẫn rõ ràng ở trước mắt. Nếu không phải nhờ vị tiền bối tông môn này luôn âm thầm giúp đỡ mình, chỉ sợ lúc trước khi còn ở trong rừng rậm hoang dã, mình đã bị Mục Thiên Dưỡng bóp chết giống như bóp chết một con con rệp. Còn đâu ước hẹn ba năm, còn đâu Đao Cuồng Kiếm Si hôm nay?
Ơn thầy còn chưa báo, đã phải từ biệt!
Nhưng bây giờ... Ai!
Nghĩ tới đây, sát ý và hận ý trong lòng Đinh Hạo không ngừng sôi trào. Lý Lan rơi vào trong đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười một, đến bây giờ sống chết chưa rõ. Phụ thân hắn lại vì tông môn mà chết. Số phận bất công như vậy, tại sao lại rơi vào Vấn Kiếm Tông?
Đám người Triệu Tinh Thành mắt ngân ngấn lệ, kẻ lại trận huyết chiến lúc trước.
- Cái gì? Đường sư huynh là kẻ phản bội sao? Điều này... sao có thể như vậy được?
Đinh Hạo ngạc nhiên.
- Ngay từ đầu, chúng ta cũng không tin. Nhưng...
Lý Vân Kỳ cắn răng nghiến lợi nói lại tỉ mỉ chuyện Đường Phật Lệ ám toán Khí Thanh Sam, lại ép chết Lý Kiếm Ý, chém giết vô số đệ tử và trưởng lão trung thành và tận tâm với tông môn:
- Việc này do chính là ta và các vị sư huynh đệ tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể có thể có nửa phần giả tạo. Chúng ta nguyện ý lấy tính mạng linh hồn của mình thề!
Đinh Hạo im lặng một lát, lặng lẽ suy nghĩ không nói bất kỳ điều gì.
Tin tức này chính là sự đả kích lớn đối với hắn, không hề nhỏ hơn so với tin tức Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam chết trận.
Cho tới nay, Đường Phật Lệ là nhân vật số hai của Vấn Kiếm Tông, nắm giữ hình luật của Vấn Kiếm Tông. Hắn vẫn luôn cẩn trọng phụ tá chưởng môn.
Từng đóa nấm mây kim sắc khủng khiếp cực lớn phóng lên cao.
Nơi dừng chân của mấy đại môn phái ở xung quanh Kính Hồ đều hóa thành một đống phế tích.
Loại thần thông này giống như thiên uy, võ giả Tuyết Châu căn bản không thể chống đỡ.
- Ngươi... Ngươi...
Thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ chỉ vào Đinh Hạo, cũng không biết nên nói cái gì. Đối mặt với một chưởng kinh thiên động địa như vậy, mặc dù là người phách lối hơn nữa, cũng bị dọa không nhẹ. Lực lượng như vậy, bọn họ căn bản không thể chống đỡ.
- Cút!
Đinh Hạo quay đầu nhìn mấy người Huyền Sương Thần Vệ một chút, không chút lưu tình quát.
Lúc trước, sơn môn Vấn Kiếm Tông bị công diệt, Huyền Sương Thần Cung lại hoàn toàn không có chút động tĩnh nào. Không khó tưởng tượng vai trò của những tên Huyền Sương Thần Vệ ở trong chuyện này. Bọn họ tuyệt đối không thế nào không liên quan. Cho nên đối với bọn họ, Đinh Hạo căn bản hoàn toàn không có thiện cảm. Chờ tới khi giải quyết xong chuyện quan trọng trước mắt, sau này hắn sẽ thanh toán món nợ với từng tên Thần Vệ dối trá này.
Hiện tại, mối nghi ngờ duy nhất trong lòng hắn chính là vì sao Tuần sát sứ Đinh Hồng Lệ vẫn chưa xuất hiện ngăn cản việc này.
Đinh Hồng Lệ rõ ràng đứng ở phía bên mình, vì sao không ra tay trợ giúp Vấn Kiếm Tông?
- Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại. Chỉ có điều, hắc hắc, chuyện này sẽ không dừng lại như thế đâu. Ngươi cứ chờ xem. Đắc tội Huyền Sương Thần Cung ta, tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt!
Thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ Phùng Siêu vẫn mạnh miệng nói.
- Hừ, mấy con kiến hôi, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Chỉ mấy người các ngươi lại có thể đại biểu cho Huyền Sương Thần Cung sao?
Đinh Hạo căn bản không để mấy người này vào mắt.
Đinh Hạo từ trong hư không chạm rãi hạ xuống. Đón tiếp hắn chính là tiếng hoan hô điên cuồng của hơn một trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông.
Từng đôi mắt nhìn về phía Đinh Hạo, giống như nhìn về phía thần thánh, vừa sùng bái lại vừa điên cuồng.
Đám người đứng ngoài xem đều cảm thấy tâm thần run rẩy.
Một Đinh Hạo như vậy, thần thông giống như hủy thiên diệt địa đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của mọi người. Trong trí nhớ của bọn họ, hình như ở trong lịch sử Tuyết Châu vẫn chưa thấy có người nào biểu hiện ra lực lượng cường thế đáng sợ như vậy. Cho dù là người mạnh nhất của các triều đại, cũng không thể có được phong thái như hắn.
Tất cả mọi người ý thức được, một thời đại mới Tuyết Châu chỉ sợ đã đến.
Đinh Hạo vừa động tâm niệm, màn hào quang minh văn bao phủ quảng trường Chiến Thần lập tức hoàn toàn biến mất.
- Các vị đồng đạo, các vị tiền bối cùng tộc.
Đinh Hạo vừa chắp tay, nói:
- Hôm nay Đinh Hạo đại khai sát giới, chỉ vì đòi lại món nợ máu của Vấn Kiếm Tông ta, tuyệt đối không đả thương tới người vô tội. Mong các vị làm chứng cho. Khiến các vị bị sợ hãi, Đinh Hạo ở đây xin tạ tội!
- Ngài quá khách khí!
- Học viện Thanh Bình tự làm tự chịu. Đinh đại hiệp ngài làm đúng!
- Đúng vậy đúng vậy. Đinh đại hiệp sáng lập Thất Huyền Trảm, vang dội khắp Tuyết Châu, tạo phúc cho võ giả, sớm có tên thánh nhân, khơi dòng cho đại tông phái. Vô số võ giả kính ngưỡng. Hôm nay Đinh đại hiệp đại khai sát giới, cũng đứng ở trên phương diện công lý công nghĩa. Đó là điều đương nhiên!
Những tiếng khen tặng vang lên.
Sau một lát, trên quảng trường Chiến Thần, đoàn người đã dần dần tản đi.
Đinh Hạo gọi đám người Lý Vân Kỳ và Triệu Tinh Thành tới bên cạnh, bảo bọn họ cẩn thận nói lại những chuyện đã xảy ra ở trong sơn môn Vấn Kiếm Tông.
- Cái gì? Chưởng môn Lý Kiếm Y và sư tôn Thanh Sam bọn họ thật sự...
Đinh Hạo đứng chết trân tại chỗ, dường như sấm sét giữa trời quang.
Hắn vốn vẫn tồn tại một chút niệm tưởng cuối cùng. Nhưng nghe mọi người kể mọi chuyện xong, tia hy vọng cuối cùng trong lòng hắn cũng hoàn toàn tan vỡ. Một sát ý khó có thể ngăn cản sôi trào mãnh liệt ở trong lòng hắn.
Nhớ cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Lý Kiếm Ý, mình vẫn chỉ là một đệ tử ký danh nho nhỏ, với bộ trang phục màu xanh, dáng vẻ không dính khói lửa nhân gian, không có khí thế hung hăng, cũng không kiêu căng, cao cao tại thượng. Trên mặt người nở nụ cười mỉm, dường như là một người bằng hữu cũ đã quen từ lâu. Vị này đứng trong hàng cường giả võ đạo tông sư Tuyết Châu, tao nhã, khiêm tốn, dáng người phong nhã, khiến người ta hâm mộ.
Nhưng sau đó, trên con đường mình quật khởi, vị chưởng môn nhân luôn bình thản này gần như có thể nói là toàn lực ủng hộ.
Đúng là hắn đã ra sức dẹp tan những lời nghị luận của mọi người, đặt mình ở trước đệ tử huyết mạch, trở thành đối tượng được tông môn bồi dưỡng trọng điểm.
Lý Kiếm Ý nắm giữ một trong những thế lực lớn nhất Tuyết Châu, hình như từ trước đến nay cũng chưa từng suy nghĩ cho mình, gần như suốt đời, hắn đã dâng hiến tất cả tinh lực cho Vấn Kiếm Tông. Tâm nguyện lớn nhất suốt đời hắn chính là đẩy Vấn Kiếm Tông trở thành thế lực lớn nhất Tuyết Châu, vạn năm không suy chuyển, truyền thừa tiếp.
Còn nữa, hắn còn là phụ thân của bạn thân Đinh Hạo, Lý Lan...
Xuất sư còn chưa luyện thành tiên tử, lịch sử dài anh hùng lệ ướt tay áo.
Cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Khí Thanh Sam, cho đến ngày nay, vẫn rõ ràng ở trước mắt. Nếu không phải nhờ vị tiền bối tông môn này luôn âm thầm giúp đỡ mình, chỉ sợ lúc trước khi còn ở trong rừng rậm hoang dã, mình đã bị Mục Thiên Dưỡng bóp chết giống như bóp chết một con con rệp. Còn đâu ước hẹn ba năm, còn đâu Đao Cuồng Kiếm Si hôm nay?
Ơn thầy còn chưa báo, đã phải từ biệt!
Nhưng bây giờ... Ai!
Nghĩ tới đây, sát ý và hận ý trong lòng Đinh Hạo không ngừng sôi trào. Lý Lan rơi vào trong đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười một, đến bây giờ sống chết chưa rõ. Phụ thân hắn lại vì tông môn mà chết. Số phận bất công như vậy, tại sao lại rơi vào Vấn Kiếm Tông?
Đám người Triệu Tinh Thành mắt ngân ngấn lệ, kẻ lại trận huyết chiến lúc trước.
- Cái gì? Đường sư huynh là kẻ phản bội sao? Điều này... sao có thể như vậy được?
Đinh Hạo ngạc nhiên.
- Ngay từ đầu, chúng ta cũng không tin. Nhưng...
Lý Vân Kỳ cắn răng nghiến lợi nói lại tỉ mỉ chuyện Đường Phật Lệ ám toán Khí Thanh Sam, lại ép chết Lý Kiếm Ý, chém giết vô số đệ tử và trưởng lão trung thành và tận tâm với tông môn:
- Việc này do chính là ta và các vị sư huynh đệ tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể có thể có nửa phần giả tạo. Chúng ta nguyện ý lấy tính mạng linh hồn của mình thề!
Đinh Hạo im lặng một lát, lặng lẽ suy nghĩ không nói bất kỳ điều gì.
Tin tức này chính là sự đả kích lớn đối với hắn, không hề nhỏ hơn so với tin tức Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam chết trận.
Cho tới nay, Đường Phật Lệ là nhân vật số hai của Vấn Kiếm Tông, nắm giữ hình luật của Vấn Kiếm Tông. Hắn vẫn luôn cẩn trọng phụ tá chưởng môn.