Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 612: Dược thảo thành tinh
Nhìn vô số cường giả nhảy ở trong ao uống từng ngụm Thái Ất Chân Thủy, trong lòng Đinh Hạo lặng lẽ cầu khẩn cho bọn họ. Nếu như những người này biết, thứ mình uống từng ngụm vào, trong đó còn có thứ Nhâm Tiêu Diêu tiểu tiện đại tiện ra, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ phun cả cơm đêm qua ra. Bọn họ nhất định sẽ nhảy ra ăn tươi nuốt sống tên mập chết bầm kia.
- Hắc hắc, sư huynh đi theo ta. Đinh sư huynh, cho sư huynh xem thứ tốt...
Nhâm Tiêu Diêu lôi kéo Đinh Hạo. Hai người lén lút lui ra ngoài. Bọn họ đi về phía tây khoảng chừng một km, lại tới một con suối khác.
So với dòng suối Thái Ất Chân Thủy trước đó, con suối này nhỏ hơn rất nhiều, chỉ lớn bằng một nắm tay, giống như một vũng nước nhỏ bằng chậu rửa mặt. Loại chất lỏng này vô cùng kỳ dị, dường như là thực chất, không mùi, nhưng lại phản xạ ra một loại màu sắc kỳ lạ giống như mộng ảo, thoáng rung động, khiến người ta hoa mắt thần mê.
- Đây là... Ta dựa vào, Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách?
Đinh Hạo thất kinh.
Đây chính là thần vật còn hiếm thấy hơn cả Thái Ất Chân Thủy. Đây chính là lực lượng tinh hoa của Thái Ất Chân Thủy tích lũy theo tháng ngày ngưng tụ thành. Sau khi loại bỏ tạp chất trong Thái Ất Chân Thủy, hoàn toàn đều là tinh hoa tạo thành. Cho dù lấy từ trong đó ra chỉ một chút bằng hạt gạo, ném vào trong giếng nước bình thường, có thể biến giếng nước thành suối nước thần phun trào hơn mười năm.
Các loại diệu dụng khác lại càng vô cùng vô tận.
Lần này Đinh Hạo không chút do dự nào, lập tức thu vũng Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách vào trong nhẫn trữ vật.
Hắn thậm chí đào cả ba thước đất, ngay cả bùn cát xung quanh cũng không buông tha.
Những bùn cát này đã từng được Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách tưới đẫm, cũng có dược tính, có thể chế luyện các loại đan dược, cũng có thể thay đổi địa chất. Mang trở lại trong tông môn, đem những bùn cát thả vào trong vườn thuốc của tông môn, có thể nâng cao vườn thuốc bình thường trở thành thần vườn, nâng cao xuất hiện một ít thần tài bảo dược cũng chưa biết chừng.
- Được rồi, vậy được tinh thần bảo dược rốt cuộc ở nơi nào?
Sau khi đào toàn bộ con suối Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách cất xong, Đinh Hạo hỏi.
- Tổng cộng có hai gốc cây thần dược thành tinh. Một gốc cây là Huyết Ngọc Vương Tham. Một gốc cây khác là Thiên Họa Bổng Chùy Thảo. trong nửa năm này, ta chỉ thỉnh thoảng gặp qua chúng vài lần mà thôi. Hai lão này còn giảo hoạt hơn cả hồ ly, còn rất ti tiện. Ta đã suy nghĩ các loại biện pháp, cũng không bắt được chúng, còn bị chúng đùa giỡn... Được rồi, thực lực của chúng cũng rất khủng khiếp. Chúng tinh thông các loại độn thuật, khó có thể bắt được. Chỗ ở không cố định. Có thể nhìn thấy chúng hay không, phải xem vận khí...
Thời điểm Nhâm Tiêu Diêu nhắc tới hai gốc cây bảo dược thành tinh này, hắn hận đến cắn răng mở miệng.
Trong lúc nói chuyện, chợt nghe phía xa đột nhiên truyền đến từng đợt rít gào khiến người ta kinh ngạc.
Một đạo lưu quang huyết sắc, một đạo lưu quang màu kim hoàng, lấy tốc độ nhanh tới cực điểm, chạy như bay ở trong vòng bảo hộ trong suốt...
- Là hai vị đó...
Nhâm Tiêu Diêu kêu lớn.
- Đuổi theo.
Đinh Hạo nắm lấy Nhâm Tiêu Diêu, ầm một tiếng, ở ngay tại chỗ nhảy lấy đà, thoáng cái đã bay về phía xa.
Các cường giả trước đó phát điên vì Thái Ất Chân Thủy, cũng đều bỏ lại số Thái Ất Chân Thủy còn dư lại không nhiều lắm, đuổi theo về phía hai đạo lưu quang này. Trong lúc nhất thời gà bay chó sủa, cục diện hỗn loạn một mảnh. Mắt mỗi người đều bắn ra hồng quang, giống như thỏ nhìn thấy củ cải lớn, khiến toàn bộ vườn thuốc ngổn ngang.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều thần tài bảo dược nghìn năm, vạn năm, đều bị giẫm thành bùn nhão, quả thực chính là phí của trời.
Đáng tiếc ở trong hoàn cảnh như vậy, phần lớn các thiên tài cường giả Nhân tộc và Yêu tộc đều bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào lực thân thể, sao có thể đuổi theo kịp hai gốc cây thành tinh được?
- Đám người ngu xuẩn đê tiện quái dị, lại dám đuổi theo ta?
- Ha ha ha, tới rồi, đuổi theo lão tử đi. Một đám ngu ngốc, thật khiến ta buồn cười mà...
Một đạo sóng tinh thần, khuếch tán ra trên không trung.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Đây là sóng tinh thần do lưu quang màu đỏ - Huyết Ngọc Vương Tham thả ra.
Nó dừng ở trong bầu trời bên trong vòng bảo hộ suốt, toàn thân phát ra ánh sáng huyết ngọc. Bản thể đỏ như máu lại có thể mọc ra hai tay, hai chân và cánh tay. Bộ mặt ngũ quan đều có thể thấy được rõ ràng, giống như một đứa trẻ. Chỉ có điều trên cằm lại có một chòm râu rậm. Đứa trẻ này lại có thể giãy dụa thân thể, nháy mắt mở miệng giễu cợt.
- Tiểu mập, ngươi tìm đồng loại tới bắt ta sao? Ha ha ha, một đám ngu xuẩn...
Huyết Ngọc Vương Tham nhìn thấy được Nhâm Tiêu Diêu, nhất thời dương nanh múa vuốt, ở trên không trung dương dương đắc ý cười to:
- Ngươi quá ngây thơ rồi. Một đám cặn bã sức chiến đấu không được năm phần, cũng muốn bắt được bản hoàng sao? Ngươi không nhớ rõ sao? Trước đây ngươi bị ta dọa sợ đến mức hồn phi phách tán tè ra quần, té ngã vào trong hố phân của mình...
Lúc đó mặt Nhâm Tiêu Diêu xanh lại.
Chuyện xấu hổ như thế lại có thể bị tên thảo mộc tinh phúc hắc này nói ra ở trước mặt nhiều người như vậy.
- Vậy thì đã sao? Ngươi cho rằng mình rất thông minh sao? Hắc hắc, vậy ngươi có biết hay không, trong Thái Ất Chân Thủy ngươi đi uống mỗi ngày, đều bị lão tử đi tiểu tiện, đại tiện...
Nhâm Tiêu Diêu nổi giận muốn lấy lại chút mặt mũi. Hắn vừa nói xong những lời này, mặt những người khác lập tức xanh mét.
- Tiểu mập ngươi nói cái gì?
Lỗ mũi Tống Khuyết cũng bắt đầu muốn phun khói.
Gia hỏa đáng bị chém trăm đao ngàn đao này lại có thể đi tiểu tiện, đại tiện ở trong Thái Ất Chân Thủy. Mới vừa rồi mình còn uống nhiều như vậy...
- Ách... Đừng hiểu lầm, không phải là cái ao các ngươi vừa cướp đâu. Ở đây còn có ba cái ao tương tự...
Nhâm Tiêu Diêu giải thích với khí thế rất yếu ớt.
Đúng lúc này…
Vèo!
Một đạo nhân ảnh đột nhiên nhanh như tia chớp vọt lên, đột nhiên tập kích chộp về phía Huyết Ngọc Vương Tham.
Đó là Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.
- Gia hỏa quái dị ngu xuẩn này lại dám bắt ta...
Huyết Ngọc Vương Tham đặc biệt đắc ý. Hắn chờ trong nháy mắt khi tay Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng sắp bắt được nó, thân thể lay động, ngay lập tức thuấn di lên cao nửa thước, tránh thoát một chưởng này.
- Xuống đây cho ta!
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng hét lớn một tiếng. Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên bắn ra một hộp ngọc.
Trong hộp ngọc phóng ra vạn đạo thần quang, một lực hút kinh khủng tuôn ra, phát ra ánh sáng mờ, trong nháy mắt bao phủ Huyết Ngọc Vương Tham vào trong đó, hút mạnh vào trong hộp ngọc.
Biến cố này nhất thời thu hút ánh mắt mọi người.
Sẽ đắc thủ sao?
Đã có người âm thầm chuẩn bị, khi Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng thật sự vừa thu Huyết Ngọc Vương Tham vào trong hộp ngọc, bọn họ sẽ động thủ tranh đoạt. Dù sao đây cũng chính là một gốc thảo mộc đã thành tinh, chính là đồ dành riêng cho chí tôn. Chỉ cần nắm giữ một chút, sau này có thể trở thành chí tôn, bất kể là nỗ lực trả giá lớn thế nào, cũng đáng giá.
- Hắc hắc, sư huynh đi theo ta. Đinh sư huynh, cho sư huynh xem thứ tốt...
Nhâm Tiêu Diêu lôi kéo Đinh Hạo. Hai người lén lút lui ra ngoài. Bọn họ đi về phía tây khoảng chừng một km, lại tới một con suối khác.
So với dòng suối Thái Ất Chân Thủy trước đó, con suối này nhỏ hơn rất nhiều, chỉ lớn bằng một nắm tay, giống như một vũng nước nhỏ bằng chậu rửa mặt. Loại chất lỏng này vô cùng kỳ dị, dường như là thực chất, không mùi, nhưng lại phản xạ ra một loại màu sắc kỳ lạ giống như mộng ảo, thoáng rung động, khiến người ta hoa mắt thần mê.
- Đây là... Ta dựa vào, Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách?
Đinh Hạo thất kinh.
Đây chính là thần vật còn hiếm thấy hơn cả Thái Ất Chân Thủy. Đây chính là lực lượng tinh hoa của Thái Ất Chân Thủy tích lũy theo tháng ngày ngưng tụ thành. Sau khi loại bỏ tạp chất trong Thái Ất Chân Thủy, hoàn toàn đều là tinh hoa tạo thành. Cho dù lấy từ trong đó ra chỉ một chút bằng hạt gạo, ném vào trong giếng nước bình thường, có thể biến giếng nước thành suối nước thần phun trào hơn mười năm.
Các loại diệu dụng khác lại càng vô cùng vô tận.
Lần này Đinh Hạo không chút do dự nào, lập tức thu vũng Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách vào trong nhẫn trữ vật.
Hắn thậm chí đào cả ba thước đất, ngay cả bùn cát xung quanh cũng không buông tha.
Những bùn cát này đã từng được Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách tưới đẫm, cũng có dược tính, có thể chế luyện các loại đan dược, cũng có thể thay đổi địa chất. Mang trở lại trong tông môn, đem những bùn cát thả vào trong vườn thuốc của tông môn, có thể nâng cao vườn thuốc bình thường trở thành thần vườn, nâng cao xuất hiện một ít thần tài bảo dược cũng chưa biết chừng.
- Được rồi, vậy được tinh thần bảo dược rốt cuộc ở nơi nào?
Sau khi đào toàn bộ con suối Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách cất xong, Đinh Hạo hỏi.
- Tổng cộng có hai gốc cây thần dược thành tinh. Một gốc cây là Huyết Ngọc Vương Tham. Một gốc cây khác là Thiên Họa Bổng Chùy Thảo. trong nửa năm này, ta chỉ thỉnh thoảng gặp qua chúng vài lần mà thôi. Hai lão này còn giảo hoạt hơn cả hồ ly, còn rất ti tiện. Ta đã suy nghĩ các loại biện pháp, cũng không bắt được chúng, còn bị chúng đùa giỡn... Được rồi, thực lực của chúng cũng rất khủng khiếp. Chúng tinh thông các loại độn thuật, khó có thể bắt được. Chỗ ở không cố định. Có thể nhìn thấy chúng hay không, phải xem vận khí...
Thời điểm Nhâm Tiêu Diêu nhắc tới hai gốc cây bảo dược thành tinh này, hắn hận đến cắn răng mở miệng.
Trong lúc nói chuyện, chợt nghe phía xa đột nhiên truyền đến từng đợt rít gào khiến người ta kinh ngạc.
Một đạo lưu quang huyết sắc, một đạo lưu quang màu kim hoàng, lấy tốc độ nhanh tới cực điểm, chạy như bay ở trong vòng bảo hộ trong suốt...
- Là hai vị đó...
Nhâm Tiêu Diêu kêu lớn.
- Đuổi theo.
Đinh Hạo nắm lấy Nhâm Tiêu Diêu, ầm một tiếng, ở ngay tại chỗ nhảy lấy đà, thoáng cái đã bay về phía xa.
Các cường giả trước đó phát điên vì Thái Ất Chân Thủy, cũng đều bỏ lại số Thái Ất Chân Thủy còn dư lại không nhiều lắm, đuổi theo về phía hai đạo lưu quang này. Trong lúc nhất thời gà bay chó sủa, cục diện hỗn loạn một mảnh. Mắt mỗi người đều bắn ra hồng quang, giống như thỏ nhìn thấy củ cải lớn, khiến toàn bộ vườn thuốc ngổn ngang.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều thần tài bảo dược nghìn năm, vạn năm, đều bị giẫm thành bùn nhão, quả thực chính là phí của trời.
Đáng tiếc ở trong hoàn cảnh như vậy, phần lớn các thiên tài cường giả Nhân tộc và Yêu tộc đều bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào lực thân thể, sao có thể đuổi theo kịp hai gốc cây thành tinh được?
- Đám người ngu xuẩn đê tiện quái dị, lại dám đuổi theo ta?
- Ha ha ha, tới rồi, đuổi theo lão tử đi. Một đám ngu ngốc, thật khiến ta buồn cười mà...
Một đạo sóng tinh thần, khuếch tán ra trên không trung.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Đây là sóng tinh thần do lưu quang màu đỏ - Huyết Ngọc Vương Tham thả ra.
Nó dừng ở trong bầu trời bên trong vòng bảo hộ suốt, toàn thân phát ra ánh sáng huyết ngọc. Bản thể đỏ như máu lại có thể mọc ra hai tay, hai chân và cánh tay. Bộ mặt ngũ quan đều có thể thấy được rõ ràng, giống như một đứa trẻ. Chỉ có điều trên cằm lại có một chòm râu rậm. Đứa trẻ này lại có thể giãy dụa thân thể, nháy mắt mở miệng giễu cợt.
- Tiểu mập, ngươi tìm đồng loại tới bắt ta sao? Ha ha ha, một đám ngu xuẩn...
Huyết Ngọc Vương Tham nhìn thấy được Nhâm Tiêu Diêu, nhất thời dương nanh múa vuốt, ở trên không trung dương dương đắc ý cười to:
- Ngươi quá ngây thơ rồi. Một đám cặn bã sức chiến đấu không được năm phần, cũng muốn bắt được bản hoàng sao? Ngươi không nhớ rõ sao? Trước đây ngươi bị ta dọa sợ đến mức hồn phi phách tán tè ra quần, té ngã vào trong hố phân của mình...
Lúc đó mặt Nhâm Tiêu Diêu xanh lại.
Chuyện xấu hổ như thế lại có thể bị tên thảo mộc tinh phúc hắc này nói ra ở trước mặt nhiều người như vậy.
- Vậy thì đã sao? Ngươi cho rằng mình rất thông minh sao? Hắc hắc, vậy ngươi có biết hay không, trong Thái Ất Chân Thủy ngươi đi uống mỗi ngày, đều bị lão tử đi tiểu tiện, đại tiện...
Nhâm Tiêu Diêu nổi giận muốn lấy lại chút mặt mũi. Hắn vừa nói xong những lời này, mặt những người khác lập tức xanh mét.
- Tiểu mập ngươi nói cái gì?
Lỗ mũi Tống Khuyết cũng bắt đầu muốn phun khói.
Gia hỏa đáng bị chém trăm đao ngàn đao này lại có thể đi tiểu tiện, đại tiện ở trong Thái Ất Chân Thủy. Mới vừa rồi mình còn uống nhiều như vậy...
- Ách... Đừng hiểu lầm, không phải là cái ao các ngươi vừa cướp đâu. Ở đây còn có ba cái ao tương tự...
Nhâm Tiêu Diêu giải thích với khí thế rất yếu ớt.
Đúng lúc này…
Vèo!
Một đạo nhân ảnh đột nhiên nhanh như tia chớp vọt lên, đột nhiên tập kích chộp về phía Huyết Ngọc Vương Tham.
Đó là Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.
- Gia hỏa quái dị ngu xuẩn này lại dám bắt ta...
Huyết Ngọc Vương Tham đặc biệt đắc ý. Hắn chờ trong nháy mắt khi tay Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng sắp bắt được nó, thân thể lay động, ngay lập tức thuấn di lên cao nửa thước, tránh thoát một chưởng này.
- Xuống đây cho ta!
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng hét lớn một tiếng. Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên bắn ra một hộp ngọc.
Trong hộp ngọc phóng ra vạn đạo thần quang, một lực hút kinh khủng tuôn ra, phát ra ánh sáng mờ, trong nháy mắt bao phủ Huyết Ngọc Vương Tham vào trong đó, hút mạnh vào trong hộp ngọc.
Biến cố này nhất thời thu hút ánh mắt mọi người.
Sẽ đắc thủ sao?
Đã có người âm thầm chuẩn bị, khi Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng thật sự vừa thu Huyết Ngọc Vương Tham vào trong hộp ngọc, bọn họ sẽ động thủ tranh đoạt. Dù sao đây cũng chính là một gốc thảo mộc đã thành tinh, chính là đồ dành riêng cho chí tôn. Chỉ cần nắm giữ một chút, sau này có thể trở thành chí tôn, bất kể là nỗ lực trả giá lớn thế nào, cũng đáng giá.