Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 574: Cảnh tượng tan hoang
Nhưng ở phía sau, cuối cùng tháp đao đã bắt đầu nghiêng hẳn. Thân tháp lớn, dài, từ từ đổ về phía tây!
Đinh Hạo chỉ có thể bảo vệ Kỷ Anh Khởi thật cẩn thận. Một tay hắn nắm lấy khối nham thạch huyết sắc trên đỉnh tháp đao, giữ chặt thân thể cố định ở trên đỉnh tháp đao, mặc cho tháp đao nghiêng xuống mặt đất, định tùy cơ ứng biến.
Nhưng khiến hắn không nghĩ tới là, tháp đao nghiêng xuống, nhưng lại có thể không mấy kịch liệt, mà vẫn luôn duy trì một loại tốc độ cực kỳ chậm rãi. Dường như có một loại lực lượng vô hình đang thao túng nó, mà không phải là trọng lực dẫn dắt.
Quá trình này kéo dài suốt một canh giờ.
Sau một canh giờ, tòa tháp đao kỳ lạ không biết do bao nhiêu thanh đao ghép thành, cuối cùng ầm một tiếng, nặng nề đập xuống phía trên mặt đất.
Tiếng kim loại vang lên. Các loại mảnh kim loại bay ra bốn phía. Từng thanh trường đao gãy nát. Trong nháy mắt này, hàng ngàn hàng vạn thành trường đao ghép thành tháp đao, giống như bọt nước bắn xuống mặt đất. Nhưng đồng thời lại biến thành từng mảnh kim loại phát ra ngân quang lấp lánh, không có một thanh đao nào là hoàn chỉnh.
Trong nháy mắt khi tháp đao rơi xuống đất, Đinh Hạo liền nhảy xuống mặt đất. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, một cánh cửa vòng xoáy không gian màu tím, xuất hiện ở trước mắt hắn.
Thì ra, hắn đến điểm cuối của đoạn tây du Cổ Lộ thứ chín, đến trước cánh cửa không gian thông tới đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười.
Tháp đao này ngã xuống, vừa đưa Đinh Hạo đến nơi này.
- Đến thời gian rời khỏi rồi.
Dường như Đinh Hạo có điều suy nghĩ. Ở đây, tất cả những gì mình gặp phải, dường như đều rõ ràng có định số.
Chỉ có điều trong nháy mắt cuối cùng khi bước vào cánh cửa không gian, Đinh Hạo đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. Hắn quay đầu nhìn lại. Khối nham thạch huyệt thạch cắm thanh ma đao trước đó, hiện tại đang nằm yên ở giữa một đôi đao tàn kiếm gãy. Trong lòng hắn thoáng động. Đinh Hạo bảo Tà Nguyệt cất khối nham thạch này vào trong túi không gian.
...
...
Sắc trời còn chưa sáng rõ. Trong bầu trời tràn ngập mùi khói thuốc súng.
Vương Tuyệt Phong ngồi trên một khối nham thạch cực lớn. Trên người hắn quấn đầy băng vải. Vết máu đỏ thẫm thấm ướt qua lớp vải, lộ rõ ra ngoài. Hắn ngồi khoanh chân tĩnh tọa, đang tranh thủ thời gian khôi phục huyền khí.
Một trận ác chiến vừa kết thúc. Nơi này là Xích Kim quan ải thứ tư trong bảy quan ải tiến vào sơn môn Vấn Kiếm Tông.
Khoảng cách từ thời điểm quan ải Kiếm Môn bị tấn công đến nay đã qua tròn sáu ngày. Trận này, các môn phái Tuyết Châu phái tới đây gần nghìn người, chính là cuộc chiến chinh phạt với đại quy mô nhất. Lúc này đã tiến hành được giai đoạn nóng bỏng. Lấy thế lực cầm đầu của hàng loạt môi phái như học viện Thanh Bình, Tinh Vẫn Tông và Lôi Âm Phái v,v, sáu ngày qua, sự điên cuồng chí ít đã hơn trăm lần trùng kích. Sau khi nỗ lực trả giá cực lớn, cuối cùng bọn họ đã phá được ba đạo quan ải, Kiếm Môn, Dương Tỏa, tới gần Xích Kim.
Lúc này quan ải Xích Kim, từng trải một đêm chiến đấu kịch liệt, đã sụp đổ không gì chịu nổi.
Cũng may có lực lượng của rất nhiều huyền tinh thạch và minh văn sư, còn có hơn một nửa trận pháp minh văn của quan ải Xích Kim vẫn có thể liên tục duy trì vận chuyển, có lực lượng cường đại bảo vệ, có thể bảo đảm ở trong khoảng thời gian ngắn, đám người xâm lăng không thể từ bên ngoài công phá vào trong.
Chỉ có điều trong sáu ngày qua, đệ tử Vấn Kiếm Tông chết trận đã hơn một nghìn người. Trong đó, ngoại trừ đệ tử nội môn bình thường ra, còn có gần trăm cường giả thực lực trên Tiên Thiên.
Tổn thất như vậy đã đạt tới một phần mười số lượng đệ tử Vấn Kiếm Tông. Mặc dù vẫn chưa thương gân động cốt, nhưng đối với Vấn Kiếm Tông mà nói, cũng là nỗi đau không thể chịu được. Mấy nghìn năm qua, từ khi khai tông lập phái tới nay, Vấn Kiếm Tông đã từng trải qua vô số lần nguy kiếp, nhưng chưa từng tổn thất nhiều đệ tử như vậy.
Vương Tuyệt Phong cũng mấy lần tham chiến, bị thương nghiêm trọng. Mặc dù trong tay hắn có đan dược thượng phẩm do Đinh Hạo tặng, nhưng cũng không có cách nào chống đỡ.
Phải biết rằng Đinh Hạo tặng mấy viên đan dược cực phẩm, tuy rằng có thể trong nháy mắt khiến hắn khôi phục chiến lực đỉnh phong, nhưng trên thực tế chỉ là một loại ngộ biến tùng quyền kích thích tiềm lực, cũng không thể trị tận gốc. Sau một canh giờ, thân thể sẽ một lần nữa trở nên suy yếu. Thương thế bên trong cơ thể, ngược lại sẽ tăng lên, vẫn phải từ từ trị liệu.
Chỉ có điều khiến Vương Tuyệt Phong cảm thấy có chút an tâm chính là, quan ải của tông môn đã khổ cực bày bỗ từ nghìn năm trước, vào thời điểm này, cuối cùng đã phát huy tác dụng cực lớn.
Dựa vào mấy đạo quan ải này, Vấn Kiếm Tông mấy lần đối mặt với kẻ địch của mình, chống đỡ hơn sáu ngày. Như vậy tính ra, những đệ tử trước đây phái đi về phía Kính Hồ đưa tin, lúc này chắc cũng đã đến nơi.
Trước đây, từ đại hội luận phẩm tông môn có thể thấy, vị Đinh Hồng Lệ, mới nhậm chức Tuần sát sứ Huyền Sương Thần Cung cũng không thiên vị học viện Thanh Bình, cũng không có thiện cảm gì đối với Mục Thiên Dưỡng người được xưng là đệ nhất thiên tài Tuyết Châu, ngược lại tỏ ra ưu ái có thừa đối với Đinh Hạo. Tin tưởng, khi biết chuyện khoáng thạch huyền tinh này, hắn nhất định sẽ không gây khó dễ.
Chỉ cần tin tức này truyền tới chỗ Đinh Hồng Lệ, lực lượng Huyền Sương Thần Cung rất nhanh sẽ có phản ứng.
Đến lúc đó Vấn Kiếm Tông chỉ cần cống hiến khoáng thạch huyền tinh, có thể loại được mối họa diệt môn!
Ngày hôm nay chính là hy vọng duy nhất để Vấn Kiếm Tông tiếp tục tồn tại.
Vận chuyển huyền khí áp chế nỗi đau đớn trong cơ thể, Vương Tuyệt Phong chậm rãi đứng lên, đặt chân lên khối nham thạch, phóng tầm mắt nhìn ra xa.
Quan ải Xích Kim phía dưới là cảnh tượng tan hoang.
Khói lửa ở tràn ngập. Thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông, trải dài bắt đầu từ dưới chân núi Tẩy Kiếm Trì mãi đến nơi này, đã hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đỏ. Sát khí cường đại khién người ta khiếp sợ phóng lên cao. Huyết quang ngập bầu trời. Sát khí trong thiên địa quá cường đại, cho nên đêm qua tuyết lớn bay loạn. Ngay cả hoa tuyết cũng biến thành màu hồng nhạt, giống như trời xanh đều khóc ra máu.
Nhân tộc vốn là thế yếu, còn muốn tự giết lẫn nhau như vậy!
Những giọt máu nhuộm đỏ mặt đất, đều từ trong thân thể của binh sĩ võ giả Nhân tộc chảy ra.
Thật ra Yêu tộc vẫn rất chú ý tới động tĩnh nơi này, nhưng hoả lực chỉ tập trung ngoài trăm dặm, vẫn giữ im lặng, chưa tham dự vào trong trận huyết chiến tông môn này. Điều này thật khiến cho người ta cảm thấy châm chọc.
- Sư thúc tổ, ngài đã khá hơn chút nào chưa? Ăn cơm thôi!
Một thiếu nữ khả ái trông giống như phấn điêu ngọc trác, mặc trang phục màu xanh đi tới phía trước, đánh tiếng hỏi. Trong tay nàng mang theo hộp đựng thức ăn.
Trên mặt Vương Tuyệt Phong lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn nhận ra được nữ đệ tử ký danh ở đông viện này. Thiếu nữ tên là Hoan Hoan, trước đây là hạt giống võ đạo được Đinh Hạo phát hiện ra ở trong vách núi phía sau khu chứa rác.
Tiểu cô nương này có thiên phú tư chất cực kỳ kinh người.
Đinh Hạo chỉ có thể bảo vệ Kỷ Anh Khởi thật cẩn thận. Một tay hắn nắm lấy khối nham thạch huyết sắc trên đỉnh tháp đao, giữ chặt thân thể cố định ở trên đỉnh tháp đao, mặc cho tháp đao nghiêng xuống mặt đất, định tùy cơ ứng biến.
Nhưng khiến hắn không nghĩ tới là, tháp đao nghiêng xuống, nhưng lại có thể không mấy kịch liệt, mà vẫn luôn duy trì một loại tốc độ cực kỳ chậm rãi. Dường như có một loại lực lượng vô hình đang thao túng nó, mà không phải là trọng lực dẫn dắt.
Quá trình này kéo dài suốt một canh giờ.
Sau một canh giờ, tòa tháp đao kỳ lạ không biết do bao nhiêu thanh đao ghép thành, cuối cùng ầm một tiếng, nặng nề đập xuống phía trên mặt đất.
Tiếng kim loại vang lên. Các loại mảnh kim loại bay ra bốn phía. Từng thanh trường đao gãy nát. Trong nháy mắt này, hàng ngàn hàng vạn thành trường đao ghép thành tháp đao, giống như bọt nước bắn xuống mặt đất. Nhưng đồng thời lại biến thành từng mảnh kim loại phát ra ngân quang lấp lánh, không có một thanh đao nào là hoàn chỉnh.
Trong nháy mắt khi tháp đao rơi xuống đất, Đinh Hạo liền nhảy xuống mặt đất. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, một cánh cửa vòng xoáy không gian màu tím, xuất hiện ở trước mắt hắn.
Thì ra, hắn đến điểm cuối của đoạn tây du Cổ Lộ thứ chín, đến trước cánh cửa không gian thông tới đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười.
Tháp đao này ngã xuống, vừa đưa Đinh Hạo đến nơi này.
- Đến thời gian rời khỏi rồi.
Dường như Đinh Hạo có điều suy nghĩ. Ở đây, tất cả những gì mình gặp phải, dường như đều rõ ràng có định số.
Chỉ có điều trong nháy mắt cuối cùng khi bước vào cánh cửa không gian, Đinh Hạo đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. Hắn quay đầu nhìn lại. Khối nham thạch huyệt thạch cắm thanh ma đao trước đó, hiện tại đang nằm yên ở giữa một đôi đao tàn kiếm gãy. Trong lòng hắn thoáng động. Đinh Hạo bảo Tà Nguyệt cất khối nham thạch này vào trong túi không gian.
...
...
Sắc trời còn chưa sáng rõ. Trong bầu trời tràn ngập mùi khói thuốc súng.
Vương Tuyệt Phong ngồi trên một khối nham thạch cực lớn. Trên người hắn quấn đầy băng vải. Vết máu đỏ thẫm thấm ướt qua lớp vải, lộ rõ ra ngoài. Hắn ngồi khoanh chân tĩnh tọa, đang tranh thủ thời gian khôi phục huyền khí.
Một trận ác chiến vừa kết thúc. Nơi này là Xích Kim quan ải thứ tư trong bảy quan ải tiến vào sơn môn Vấn Kiếm Tông.
Khoảng cách từ thời điểm quan ải Kiếm Môn bị tấn công đến nay đã qua tròn sáu ngày. Trận này, các môn phái Tuyết Châu phái tới đây gần nghìn người, chính là cuộc chiến chinh phạt với đại quy mô nhất. Lúc này đã tiến hành được giai đoạn nóng bỏng. Lấy thế lực cầm đầu của hàng loạt môi phái như học viện Thanh Bình, Tinh Vẫn Tông và Lôi Âm Phái v,v, sáu ngày qua, sự điên cuồng chí ít đã hơn trăm lần trùng kích. Sau khi nỗ lực trả giá cực lớn, cuối cùng bọn họ đã phá được ba đạo quan ải, Kiếm Môn, Dương Tỏa, tới gần Xích Kim.
Lúc này quan ải Xích Kim, từng trải một đêm chiến đấu kịch liệt, đã sụp đổ không gì chịu nổi.
Cũng may có lực lượng của rất nhiều huyền tinh thạch và minh văn sư, còn có hơn một nửa trận pháp minh văn của quan ải Xích Kim vẫn có thể liên tục duy trì vận chuyển, có lực lượng cường đại bảo vệ, có thể bảo đảm ở trong khoảng thời gian ngắn, đám người xâm lăng không thể từ bên ngoài công phá vào trong.
Chỉ có điều trong sáu ngày qua, đệ tử Vấn Kiếm Tông chết trận đã hơn một nghìn người. Trong đó, ngoại trừ đệ tử nội môn bình thường ra, còn có gần trăm cường giả thực lực trên Tiên Thiên.
Tổn thất như vậy đã đạt tới một phần mười số lượng đệ tử Vấn Kiếm Tông. Mặc dù vẫn chưa thương gân động cốt, nhưng đối với Vấn Kiếm Tông mà nói, cũng là nỗi đau không thể chịu được. Mấy nghìn năm qua, từ khi khai tông lập phái tới nay, Vấn Kiếm Tông đã từng trải qua vô số lần nguy kiếp, nhưng chưa từng tổn thất nhiều đệ tử như vậy.
Vương Tuyệt Phong cũng mấy lần tham chiến, bị thương nghiêm trọng. Mặc dù trong tay hắn có đan dược thượng phẩm do Đinh Hạo tặng, nhưng cũng không có cách nào chống đỡ.
Phải biết rằng Đinh Hạo tặng mấy viên đan dược cực phẩm, tuy rằng có thể trong nháy mắt khiến hắn khôi phục chiến lực đỉnh phong, nhưng trên thực tế chỉ là một loại ngộ biến tùng quyền kích thích tiềm lực, cũng không thể trị tận gốc. Sau một canh giờ, thân thể sẽ một lần nữa trở nên suy yếu. Thương thế bên trong cơ thể, ngược lại sẽ tăng lên, vẫn phải từ từ trị liệu.
Chỉ có điều khiến Vương Tuyệt Phong cảm thấy có chút an tâm chính là, quan ải của tông môn đã khổ cực bày bỗ từ nghìn năm trước, vào thời điểm này, cuối cùng đã phát huy tác dụng cực lớn.
Dựa vào mấy đạo quan ải này, Vấn Kiếm Tông mấy lần đối mặt với kẻ địch của mình, chống đỡ hơn sáu ngày. Như vậy tính ra, những đệ tử trước đây phái đi về phía Kính Hồ đưa tin, lúc này chắc cũng đã đến nơi.
Trước đây, từ đại hội luận phẩm tông môn có thể thấy, vị Đinh Hồng Lệ, mới nhậm chức Tuần sát sứ Huyền Sương Thần Cung cũng không thiên vị học viện Thanh Bình, cũng không có thiện cảm gì đối với Mục Thiên Dưỡng người được xưng là đệ nhất thiên tài Tuyết Châu, ngược lại tỏ ra ưu ái có thừa đối với Đinh Hạo. Tin tưởng, khi biết chuyện khoáng thạch huyền tinh này, hắn nhất định sẽ không gây khó dễ.
Chỉ cần tin tức này truyền tới chỗ Đinh Hồng Lệ, lực lượng Huyền Sương Thần Cung rất nhanh sẽ có phản ứng.
Đến lúc đó Vấn Kiếm Tông chỉ cần cống hiến khoáng thạch huyền tinh, có thể loại được mối họa diệt môn!
Ngày hôm nay chính là hy vọng duy nhất để Vấn Kiếm Tông tiếp tục tồn tại.
Vận chuyển huyền khí áp chế nỗi đau đớn trong cơ thể, Vương Tuyệt Phong chậm rãi đứng lên, đặt chân lên khối nham thạch, phóng tầm mắt nhìn ra xa.
Quan ải Xích Kim phía dưới là cảnh tượng tan hoang.
Khói lửa ở tràn ngập. Thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông, trải dài bắt đầu từ dưới chân núi Tẩy Kiếm Trì mãi đến nơi này, đã hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đỏ. Sát khí cường đại khién người ta khiếp sợ phóng lên cao. Huyết quang ngập bầu trời. Sát khí trong thiên địa quá cường đại, cho nên đêm qua tuyết lớn bay loạn. Ngay cả hoa tuyết cũng biến thành màu hồng nhạt, giống như trời xanh đều khóc ra máu.
Nhân tộc vốn là thế yếu, còn muốn tự giết lẫn nhau như vậy!
Những giọt máu nhuộm đỏ mặt đất, đều từ trong thân thể của binh sĩ võ giả Nhân tộc chảy ra.
Thật ra Yêu tộc vẫn rất chú ý tới động tĩnh nơi này, nhưng hoả lực chỉ tập trung ngoài trăm dặm, vẫn giữ im lặng, chưa tham dự vào trong trận huyết chiến tông môn này. Điều này thật khiến cho người ta cảm thấy châm chọc.
- Sư thúc tổ, ngài đã khá hơn chút nào chưa? Ăn cơm thôi!
Một thiếu nữ khả ái trông giống như phấn điêu ngọc trác, mặc trang phục màu xanh đi tới phía trước, đánh tiếng hỏi. Trong tay nàng mang theo hộp đựng thức ăn.
Trên mặt Vương Tuyệt Phong lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn nhận ra được nữ đệ tử ký danh ở đông viện này. Thiếu nữ tên là Hoan Hoan, trước đây là hạt giống võ đạo được Đinh Hạo phát hiện ra ở trong vách núi phía sau khu chứa rác.
Tiểu cô nương này có thiên phú tư chất cực kỳ kinh người.