Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 551: Chí tôn quyết đấu
Hùng Bi Yêu Hoàng cố kìm chế kích động muốn ra tay.
Đinh Hạo cười ha ha:
- Đương nhiên là ta sống, các ngươi chết!
Lời còn chưa dứt, hắn đã lập tức xuất thủ.
Trong không khí từng tầng sóng khi kiếm quang bắn ra, giống như gió xuân quất vào mặt khiến người ta không hề có ý niệm tránh né. Hoặc như nhiệt độ nóng bỏng của nắng hè chói chang. Hoặc hiu quạnh giống như là cảnh thiên địa mùa thu. Hoặc là giống như những vụn băng mùa đông bắn ra!
Xuân hạ thu đông, bốn kiếm ý dưới sự thôi động của Đinh Hạo, tràn ngập trong không gian của hang động dưới lòng đất.
Chỉ một thoáng, những tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Võ giả Hắc Sát Tông và một vài cao thủ Yêu tộc khác, căn bản khó có thể chống đỡ được với một chiêu ra tay toàn lực của Đinh Hạo. Trong nháy mắt, chúng bị chém giống như chém dưa. Thân hình Đinh Hạo ở trong hư không hình thành từng tàn ảnh. Nơi nào hắn đi qua, huyết nhục văng tung tóe, không có một người nào kịp đối địch.
Chỉ là lực lượng thân thể thuần túy, Đinh Hạo đã có thể tương đương với nửa bước Vũ Hoàng. Ở trong đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy này, lực lượng áp chế dày đặc khiến rất nhiều cường giả chỉ có thể bước đi cực kỳ thong thả, làm sao theo kịp được tốc độ của Đinh Hạo sau khi toàn lực bạo phát?
Rất nhiều cường giả căn bản đều không kịp phản ứng. Thân thủ quá khác thường!
Đinh Hạo tức giận giống như núi lửa bạo phát, hạ thủ căn bản không lưu tình.
Trong nháy mắt, ngoại trừ hai đại Yêu Hoàng, và nữ nhân quyến rũ kia ra, những người khác đều bị Đinh Hạo dùng từng kiếm giết sạch!
- Liều mạng với hắn!
Hùng Bi Yêu Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực thôi động Thôn Thiên Ma Hồ, không còn giữ lại dù chỉ nửa phần.
Sát khí trên người Đinh Hạo mãnh liệt như vậy, ra tay vô tình như vậy, cho hắn biết, cuộc chiến hôm nay không thể tránh né được nữa.
Hắn dứt khoát không nhượng bộ, yêu khí cuồn cuộn phóng lên cao. Trong tiếng gào thét, phía sau lưng Hùng Bi Yêu Hoàng mơ hồ hiện ra hình ảnh kỳ dị. Đó là một mảnh đất nằm ở trên vách đá với xương trắng và máu tươi nối liền dường như vô tận. Hai mặt trăng tím treo trên cao. Một cây leo dài tới mấy ngàn thước dao động trong gió mạnh. Phía trên, hai hồ lô ngọc bích cắn nuốt tinh hoa của nhật nguyệt. Trong đó một cái cao chừng vài trăm thước. Một cái khác lại chỉ lớn bằng bàn tay nhỏ...
Đinh Hạo không nói lời nào, ngục băng huyền khí thôi động rót vào thanh kiếm rỉ.
Tiếng kiếm ngân càng tăng lên. Những vết rỉ rét trên thân kiếm lại có dấu hiệu bóc ra, chậm rãi lộ ra một thanh kiếm hoàn toàn trong suốt!
Hai khí tức chí tôn, bắt đầu tràn ngập ra xung quanh.
Dũng giả không thể buông tha chiến thắng! Bất kỳ ai có chút bất kỳ do dự nào, kết quả ngày hôm nay chính là cái chết.
Vị nữ tử Nhân tộc, toàn thân mặc chiến giáp đỏ như lửa, sắc mặt ngưng trọng.
Nàng đứng tách ở bên ngoài vòng chiến một đoạn. Chiến giáp trên người giống nhau có linh hồn, hóa thành hỏa diễm hừng hực, trực tiếp bao bọc nàng ở trong đó. Toàn thân nàng giống như một ngọn lửa mãnh liệt, đồng thời phóng ra khí tức tuyệt đối cường hãn. Chỉ có điều nàng hình như cũng không có ý xen vào trong cuộc chiến đó, mà giữ nguyên trạng thái rất kỳ quái, mặc cho hai bên sống chết ra sao!
Trong lúc Hùng Bi Yêu Hoàng phát động toàn lực, uy năng của Thôn Thiên Ma Hồ dần dần thể hiện.
Tốc độ xoay tròn của nó càng lúc càng nhanh. Ảo ảnh phía sau càng ngày càng rõ ràng hơn.
Từng tử quang nho nhỏ mang theo khí tức chí tôn, từ trong miệng hồ lô tràn ra.
Mặc dù chỉ là một chút nhưng lại vô cùng khủng khiếp. Toàn bộ hang động dưới lòng đất chấn động mãnh liệt, dường như muốn sụp xuống bất kỳ lúc nào. Xem ra cấu trúc pháp tắc tạo thành hang động thượng này, bị một chút khí tức chí tôn ở nơi này quấy nhiễu, cũng bắt đầu trở nên không ổn định. Thoáng cái, một phần pháp tắc thượng cổ còn sót lại đã bị nghiền nát. Toàn bộ hang động dưới lòng đất của đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy, cũng muốn tan thành mây khói!
Đinh Hạo cũng toàn lực thôi thúc thanh kiếm rỉ.
Từng vết rỉ rét loang lổ dường như có sức sống, gào thét rời khỏi thân của thanh kiếm rỉ, nhanh chóng lượn vòng quanh giống như hỏa diễm màu đỏ, vây quanh toàn bộ thân kiếm, lộ ra thân kiếm phía dưới trong suốt như ngọc, sáng tới mức vô song. Thân kiếm phóng ra ánh sáng màu trắng lóa mắt, nhưng có phần nhu hòa tinh thuần lại cao quý.
Tiếng kiếm ngân càng ngày càng lớn. Dường như bên trong có một vị thần linh ngủ say, đang dần dần thức tỉnh.
Khí tức của thanh kiếm rỉ hoàn toàn không giống với khí tức của Thôn Thiên Ma Hồ, thậm chí mơ hồ còn có xu hướng áp chế đẩy ra ngoài.
- Tiểu yêu Tà Tâm, còn không ra tay nữa, chúng ta đều phải chết ở trong tay tiểu tử Nhân tộc này...
Hùng Bi Yêu Hoàng không nghĩ tới thanh kiếm rỉ này lại thật sự có thể chống lại được chí tôn chi bảo của bản tộc. Sắc mặt hắn không khỏi tái nhợt, quá sợ hãi.
Hắn mơ hồ không chống đỡ được nữa.
Huy động chí tôn chi khí cần yêu lực dồi dào. Lúc trước, hắn đã bị thương, vẫn có thể miễn cưỡng dùng được một tia hồi phục của Thôn Thiên Ma Hồ. Nhưng hiện tại thương thế trong cơ thể còn chưa hoàn toàn bình phục. Yêu lực trong cơ thể giống như hồng thủy vỡ đê trút xuống. Đi ra ngoài, có một cảm giác bị hút hết, sắp khống chế không được Thôn Thiên Ma Hồ.
Trong nháy mắt Tà Tâm Yêu Hoàng thay đổi sắc mặt. Chỉ có điều hắn cũng biết lúc này là thời điểm đứng giữa ranh giới sống chết. Hắn không dám lại có chút do dự nào nữa, cắn răng nổi giận gầm lên một tiếng. Có cái đuôi hồ ly phóng ra ngoài. Toàn thân hắn có yêu khí màu trắng cuồn cuộn bay lên, yêu khí bản mạng toả sáng. Từng tinh hoa yêu lực màu trắng rót vào trong Thôn Thiên Ma Hồ này. Hắn cùng Hùng Bi Yêu Hoàng huy động chí tôn chi khí này.
Ầm!
Nhận được thêm yêu khí của một vị Yêu Hoàng, lực lượng của Thôn Thiên Ma Hồ bắt đầu tăng trưởng một cách cuồng bạo.
Thần Ma nuôi dưỡng trong đó cũng bắt đầu sống lại. Lực lượng đáng sợ xuất hiện.
Hồ lô bắt đầu chậm rãi nghiêng xuống. Ngay lập tức từ miệng hồ lô tràn ra một chất lỏng màu tím. So với trước trước đó, quang hoa màu tím trở nên càng nhiều hơn. Đây là khí tức chí tôn, giống như là máu Thần Ma, lại giống như đích thân chí tôn tới. Quang hoa lưu chuyển. Nó đi qua nơi nào, tất cả đều bắt đầu bị hủy diệt.
Trên đỉnh đầu, từng thạch nhũ rơi xuống. Mặt đất nứt ra thành từng khe lớn. Không gian xung quanh vòng xoáy bắt đầu nhanh chóng mở rộng, rồi thu nhỏ lại... Hang động dưới lòng đất xuất hiện những tiếng nổ mạnh, dường như có dấu hiệu bị hủy diệt sụp xuống!
Trong lòng Đinh Hạo thầm cả kinh. Hắn toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ. Trong nháy mắt, uy năng của thanh kiếm rỉ đạt tới mức đỉnh phong. Quang hoa màu trắng giống như chí tôn đích thân tới, đủ khiến tất cả mọi thứ trên thế giới bị nghiền nát. Hắn không có chút do dự nào, hai tay cầm kiếm, thân hình trở nên hung bạo, giống như lưu quang đột ngột tiến lên. Một kiếm chém ra, hắn phát ra lực lượng cường đại nhất của mình!
Những vết rỉ rét trên thân thanh kiếm bóc ra chỉ có thể duy trì trạng thái trong năm lần hít thở.
Đinh Hạo cười ha ha:
- Đương nhiên là ta sống, các ngươi chết!
Lời còn chưa dứt, hắn đã lập tức xuất thủ.
Trong không khí từng tầng sóng khi kiếm quang bắn ra, giống như gió xuân quất vào mặt khiến người ta không hề có ý niệm tránh né. Hoặc như nhiệt độ nóng bỏng của nắng hè chói chang. Hoặc hiu quạnh giống như là cảnh thiên địa mùa thu. Hoặc là giống như những vụn băng mùa đông bắn ra!
Xuân hạ thu đông, bốn kiếm ý dưới sự thôi động của Đinh Hạo, tràn ngập trong không gian của hang động dưới lòng đất.
Chỉ một thoáng, những tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Võ giả Hắc Sát Tông và một vài cao thủ Yêu tộc khác, căn bản khó có thể chống đỡ được với một chiêu ra tay toàn lực của Đinh Hạo. Trong nháy mắt, chúng bị chém giống như chém dưa. Thân hình Đinh Hạo ở trong hư không hình thành từng tàn ảnh. Nơi nào hắn đi qua, huyết nhục văng tung tóe, không có một người nào kịp đối địch.
Chỉ là lực lượng thân thể thuần túy, Đinh Hạo đã có thể tương đương với nửa bước Vũ Hoàng. Ở trong đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy này, lực lượng áp chế dày đặc khiến rất nhiều cường giả chỉ có thể bước đi cực kỳ thong thả, làm sao theo kịp được tốc độ của Đinh Hạo sau khi toàn lực bạo phát?
Rất nhiều cường giả căn bản đều không kịp phản ứng. Thân thủ quá khác thường!
Đinh Hạo tức giận giống như núi lửa bạo phát, hạ thủ căn bản không lưu tình.
Trong nháy mắt, ngoại trừ hai đại Yêu Hoàng, và nữ nhân quyến rũ kia ra, những người khác đều bị Đinh Hạo dùng từng kiếm giết sạch!
- Liều mạng với hắn!
Hùng Bi Yêu Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực thôi động Thôn Thiên Ma Hồ, không còn giữ lại dù chỉ nửa phần.
Sát khí trên người Đinh Hạo mãnh liệt như vậy, ra tay vô tình như vậy, cho hắn biết, cuộc chiến hôm nay không thể tránh né được nữa.
Hắn dứt khoát không nhượng bộ, yêu khí cuồn cuộn phóng lên cao. Trong tiếng gào thét, phía sau lưng Hùng Bi Yêu Hoàng mơ hồ hiện ra hình ảnh kỳ dị. Đó là một mảnh đất nằm ở trên vách đá với xương trắng và máu tươi nối liền dường như vô tận. Hai mặt trăng tím treo trên cao. Một cây leo dài tới mấy ngàn thước dao động trong gió mạnh. Phía trên, hai hồ lô ngọc bích cắn nuốt tinh hoa của nhật nguyệt. Trong đó một cái cao chừng vài trăm thước. Một cái khác lại chỉ lớn bằng bàn tay nhỏ...
Đinh Hạo không nói lời nào, ngục băng huyền khí thôi động rót vào thanh kiếm rỉ.
Tiếng kiếm ngân càng tăng lên. Những vết rỉ rét trên thân kiếm lại có dấu hiệu bóc ra, chậm rãi lộ ra một thanh kiếm hoàn toàn trong suốt!
Hai khí tức chí tôn, bắt đầu tràn ngập ra xung quanh.
Dũng giả không thể buông tha chiến thắng! Bất kỳ ai có chút bất kỳ do dự nào, kết quả ngày hôm nay chính là cái chết.
Vị nữ tử Nhân tộc, toàn thân mặc chiến giáp đỏ như lửa, sắc mặt ngưng trọng.
Nàng đứng tách ở bên ngoài vòng chiến một đoạn. Chiến giáp trên người giống nhau có linh hồn, hóa thành hỏa diễm hừng hực, trực tiếp bao bọc nàng ở trong đó. Toàn thân nàng giống như một ngọn lửa mãnh liệt, đồng thời phóng ra khí tức tuyệt đối cường hãn. Chỉ có điều nàng hình như cũng không có ý xen vào trong cuộc chiến đó, mà giữ nguyên trạng thái rất kỳ quái, mặc cho hai bên sống chết ra sao!
Trong lúc Hùng Bi Yêu Hoàng phát động toàn lực, uy năng của Thôn Thiên Ma Hồ dần dần thể hiện.
Tốc độ xoay tròn của nó càng lúc càng nhanh. Ảo ảnh phía sau càng ngày càng rõ ràng hơn.
Từng tử quang nho nhỏ mang theo khí tức chí tôn, từ trong miệng hồ lô tràn ra.
Mặc dù chỉ là một chút nhưng lại vô cùng khủng khiếp. Toàn bộ hang động dưới lòng đất chấn động mãnh liệt, dường như muốn sụp xuống bất kỳ lúc nào. Xem ra cấu trúc pháp tắc tạo thành hang động thượng này, bị một chút khí tức chí tôn ở nơi này quấy nhiễu, cũng bắt đầu trở nên không ổn định. Thoáng cái, một phần pháp tắc thượng cổ còn sót lại đã bị nghiền nát. Toàn bộ hang động dưới lòng đất của đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy, cũng muốn tan thành mây khói!
Đinh Hạo cũng toàn lực thôi thúc thanh kiếm rỉ.
Từng vết rỉ rét loang lổ dường như có sức sống, gào thét rời khỏi thân của thanh kiếm rỉ, nhanh chóng lượn vòng quanh giống như hỏa diễm màu đỏ, vây quanh toàn bộ thân kiếm, lộ ra thân kiếm phía dưới trong suốt như ngọc, sáng tới mức vô song. Thân kiếm phóng ra ánh sáng màu trắng lóa mắt, nhưng có phần nhu hòa tinh thuần lại cao quý.
Tiếng kiếm ngân càng ngày càng lớn. Dường như bên trong có một vị thần linh ngủ say, đang dần dần thức tỉnh.
Khí tức của thanh kiếm rỉ hoàn toàn không giống với khí tức của Thôn Thiên Ma Hồ, thậm chí mơ hồ còn có xu hướng áp chế đẩy ra ngoài.
- Tiểu yêu Tà Tâm, còn không ra tay nữa, chúng ta đều phải chết ở trong tay tiểu tử Nhân tộc này...
Hùng Bi Yêu Hoàng không nghĩ tới thanh kiếm rỉ này lại thật sự có thể chống lại được chí tôn chi bảo của bản tộc. Sắc mặt hắn không khỏi tái nhợt, quá sợ hãi.
Hắn mơ hồ không chống đỡ được nữa.
Huy động chí tôn chi khí cần yêu lực dồi dào. Lúc trước, hắn đã bị thương, vẫn có thể miễn cưỡng dùng được một tia hồi phục của Thôn Thiên Ma Hồ. Nhưng hiện tại thương thế trong cơ thể còn chưa hoàn toàn bình phục. Yêu lực trong cơ thể giống như hồng thủy vỡ đê trút xuống. Đi ra ngoài, có một cảm giác bị hút hết, sắp khống chế không được Thôn Thiên Ma Hồ.
Trong nháy mắt Tà Tâm Yêu Hoàng thay đổi sắc mặt. Chỉ có điều hắn cũng biết lúc này là thời điểm đứng giữa ranh giới sống chết. Hắn không dám lại có chút do dự nào nữa, cắn răng nổi giận gầm lên một tiếng. Có cái đuôi hồ ly phóng ra ngoài. Toàn thân hắn có yêu khí màu trắng cuồn cuộn bay lên, yêu khí bản mạng toả sáng. Từng tinh hoa yêu lực màu trắng rót vào trong Thôn Thiên Ma Hồ này. Hắn cùng Hùng Bi Yêu Hoàng huy động chí tôn chi khí này.
Ầm!
Nhận được thêm yêu khí của một vị Yêu Hoàng, lực lượng của Thôn Thiên Ma Hồ bắt đầu tăng trưởng một cách cuồng bạo.
Thần Ma nuôi dưỡng trong đó cũng bắt đầu sống lại. Lực lượng đáng sợ xuất hiện.
Hồ lô bắt đầu chậm rãi nghiêng xuống. Ngay lập tức từ miệng hồ lô tràn ra một chất lỏng màu tím. So với trước trước đó, quang hoa màu tím trở nên càng nhiều hơn. Đây là khí tức chí tôn, giống như là máu Thần Ma, lại giống như đích thân chí tôn tới. Quang hoa lưu chuyển. Nó đi qua nơi nào, tất cả đều bắt đầu bị hủy diệt.
Trên đỉnh đầu, từng thạch nhũ rơi xuống. Mặt đất nứt ra thành từng khe lớn. Không gian xung quanh vòng xoáy bắt đầu nhanh chóng mở rộng, rồi thu nhỏ lại... Hang động dưới lòng đất xuất hiện những tiếng nổ mạnh, dường như có dấu hiệu bị hủy diệt sụp xuống!
Trong lòng Đinh Hạo thầm cả kinh. Hắn toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ. Trong nháy mắt, uy năng của thanh kiếm rỉ đạt tới mức đỉnh phong. Quang hoa màu trắng giống như chí tôn đích thân tới, đủ khiến tất cả mọi thứ trên thế giới bị nghiền nát. Hắn không có chút do dự nào, hai tay cầm kiếm, thân hình trở nên hung bạo, giống như lưu quang đột ngột tiến lên. Một kiếm chém ra, hắn phát ra lực lượng cường đại nhất của mình!
Những vết rỉ rét trên thân thanh kiếm bóc ra chỉ có thể duy trì trạng thái trong năm lần hít thở.