Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 546: Sợi tơ thần tinh của Mịch La Thiên Chu



Lúc Đinh Hạo nhìn kỹ, thấy có vô số sợi tơ ngân sắc cực kỳ nhỏ bé, nằm ở trong hai tay của Mịch La Chu Hoàng, trói lấy Tú Kiếm ở trên không trung.
- Ha ha ha, tiểu tử kia, ngươi quá ngây thơ rồi. Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu của ta, chính là tơ nhện bản mạng của một vi yêu thần thượng cổ vô cùng tôn quý của tộc của ta. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt nhỏ. Chỉ là phàm binh, rỉ sét loang lổ, giống như hỏa côn thiêu đốt, sao có thể tổn thương ta?
Mịch La Chu Hoàng cười ha ha.
Trong lúc nói chuyện, hai tay hắn cuốn lại một vòng, lấy tơ nhện vô hình cuốn lấy Tú Kiếm, kéo mạnh, miệng quát to:
- Cắt cho ta!
Hắn muốn lấy tơ nhện cắt đứt binh khí.
- Xem là ai chặt ai!
Đinh Hạo cũng không lui về phía sau, thôi động huyền khí, cổ tay phát lực, chém xuống.
Ầm!
Yêu khí cuồn cuộn, huyền khí bạo phát.
Hai người liều mạng một chút. Mịch La Chu Hoàng với thân hình Yêu Hoàng, lui về sau ba bốn bước mới miễn cưỡng đứng vững. Mặt đất dưới chân Đinh Hạo ầm ầm sụp đổ. Đá vụn không tới cổ chân. So sánh giữa hai bên, Mịch La Chu Hoàng cũng nhỉnh hơn một chút.
- Không gãy sao? Làm sao có thể như vậy được? Chẳng lẽ trong tay ngươi là binh khí của thần linh?
Mịch La Chu Hoàng bất ngờ nhìn chằm chằm vào thanh kiếm rỉ rét trong tay Đinh Hạo, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu của hắn chính là vũ khí cực phẩm cấp bậc bảo khí. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt nát. Hơn mười vạn năm trước, Tộc nhện Mịch La sử dụng món bảo bối này, không biết đã chặt đứt bao nhiêu huyền khí bảo khí. Mọi việc đều thuận lợi. Đó chính là một trong những trấn tộc chi bảo của Mịch La Thiên Chu Động. Lần này tiến vào chiến trường Bách Thánh, hắn hao tâm tổn trí mới mượn được món bảo vật này từ chỗ của tộc trưởng. Không ngờ nó lại không thể nào chặt đứt một thanh kiếm rỉ rét như vậy!
- Chết đi!
Đinh Hạo lại tiếp tục tiến tới.
Ban đầu hắn còn có chút lo lắng, Tú Kiếm khó có thể chống lại được tơ nhện này. Hiện tại trong lòng đã quyết.
- Tất cả lui ra cho ta. Ta phải cắt tiểu tử Nhân tộc này thành thịt băm!
Mịch La Chu Hoàng rống to hơn.
Trong sáu con mắt lục sắc ánh lên vẻ tàn độc. Yêu khí toàn thân cuồn cuộn tản ra. Không ngờ hắn hóa thành một nhện cực lớn, thân cao bốn năm thước, sáu con mắt. Phía ngoài thân thể hắn trơn tuột giống như làm bằng sắt. Phía trên có đầy những phù văn Yêu tộc màu xanh kỳ dị. Những cái gai xương sắc bén lộ ra, giống như mâu thép. Trên bụng là lông cứng như kim thép màu đen, đáng sợ vô cùng!
Quả nhiên là một con nhện thành yêu.
Chỉ có điều lai lịch của con nhện này lại không bình thường. Đó chính là mãnh thú dị chủng thượng cổ. Trong cơ thể chảy dòng máu viễn cổ của tổ tiên có thể so sánh với máu thần linh, ẩn chứa sức mạnh cường đại, có thiên phú thần thông kỳ dị, quả thực chính là một con quái thú giết chóc, không thể khinh thường.
Tà Tâm Yêu Hoàng và Hùng Bi Yêu Hoàng khoát tay chặn lại. Tất cả mọi người lui về phía sau vài trăm thước, để Mịch La Chu Hoàng tùy ý thi triển. Hai cường giả Yêu tộc đã từng chịu thua ở trong tay Đinh Hạo, thần sắc lóe lên, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì. Trong ánh mắt họ nhìn về phía Mịch La Chu Hoàng, mang theo một ý cười âm u lạnh lẽo.
...
Leng keng leng keng!
Đinh Hạo xuất kiếm như gió. Từng kiếm một đâm vào lớp da ngoài của con nhện xác, tia lửa kim quang bắn loạn.
Phù văn Yêu tộc màu xanh trên thân con nhện lóe lên. Từng tầng ánh sáng màu xanh khuếch tán ra xung quanh.
Trong khoảng thời gian ngắn, Đinh Hạo lại không cách nào đánh nát được thân nhện này.
- Mịch La Thiên Võng - kết!
Mịch La Chu Hoàng liên tục gầm lên.
Hắn có chút xem thường Đinh Hạo, kết quả vô cùng chật vật. Trên thân bị kiếm đánh trúng truyền tới lực phản chấn cực lớn, chấn động tới mức ngũ tạng thiếu chút nữa thì lệch vị trí. Hắn cảm giác vô cùng đau đớn. Trong lòng giận dữ, hắn quát lớn một tiếng. Sáu tia chớp giống nhau cùng di chuyển, lưu lại một chuỗi huyễn ảnh. Tất cả Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu cực kỳ linh hoạt đã được bố trí làm cạm bẫy xung quanh đều được rút ra, kết thành một mạng nhện vô hình, bao trùm về phía Đinh Hạo!
- Tiểu tử kia, để xem thử thân thể ngươi có cứng rắn giống như thanh kiếm rỉ này hay không!
Hắn điều khiển mạng nhện, từ bốn phương tám hướng lao về phía Đinh Hạo, giống như một con nhện đi săn mồi.
Địa hình nơi này vốn vô cùng thích hợp với công kích của hắn. Hang động trong lòng đất, vách đá bốn phía vô cùng cứng rắn chính là cấu trúc pháp tắc lực của tây du Cổ Lộ, không có cách nào đục thủng. Cứ như vậy, Đinh Hạo không có chỗ nào để né tránh, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Xuy xuy!
Vấn Tình Đao trong tay trái của Đinh Hạo, bị tơ nhện này xẹt qua, trong nháy mắt bị chặt thành hai đoạn.
Nếu không phải hắn lui về phía sau trước, chỉ sợ ngay cả cánh tay trái cũng sẽ bị chặt đứt.
- Đáng tiếc. Thanh đao này là một huyền khí binh khí không tồi, cũng là di vật của gia gia Kỷ Anh Khởi...
Đinh Hạo thở dài một tiếng, lấy thanh kiếm rỉ ra nghênh địch.
Theo thời gian trôi qua, càng lúc càng nhiều tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu phong tỏa không gian né tránh. Đinh Hạo bị buộc phải đứng ở vị trí chính giữa. Xung quanh khắp nơi đều đầy những tơ nhện ngân sắc như ẩn như hiện. Trường bào màu xanh của Đinh Hạo bị cắt ra thành vệt. Mác tóc dài màu đen cũng vô thanh vô tức bị cắt không ít. Vị trí cánh tay và vai xuất hiện vài vệt màu đỏ sẫm. Đây là vết thương do tơ nhện này cắt phải.
- Ha ha ha, con mồi nhỏ tới mức thật đáng thương, tuyệt vọng!
Mịch La Chu Hoàng cười lớn đầy vẻ âm u lạnh lẽo:
- Ta đã ngửi được mùi máu và thịt thơm ngon của ngươi. Ta muốn truyền độc nhện vào bên trong cơ thể ngươi, biến ngươi thành thịt nước ngon, sau đó cắn nuốt sạch sẽ từng chút một!
Đinh Hạo không nói một lời, thân hình nhanh chóng né tránh, tìm cách cắt tơ nhện.
Khi thực sự không có không gian tránh né, hắn mới lấy thanh kiếm rỉ ra chống đỡ.
- Thanh kiếm hỏng này của ngươi lại có thể có thể chịu được tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu cắt qua. Thoạt nhìn là một bảo bối. Ha ha, yên tâm đi. Tiểu tử kia, chờ sau khi ngươi chết đi, ta sẽ cất giữ nó thật tốt!
Mịch La Chu Hoàng cười hắc hắc đầy vẻ quái dị.
Hắn không ngừng lấy ngôn ngữ khiêu khích quấy rầy, như vậy có thể chọc giận đối thủ, nhiễu loạn tâm thần đối thủ.
Đinh Hạo vẫn mặt không biến sắc né tránh, thỉnh thoảng lại phát ra từng kiếm khí phản kích. Chỉ có điều không gian xung quanh đã càng lúc càng ít.
Mịch La Chu Hoàng giống như một con nhện lớn, không ngừng chăng lưới, bố trí tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu ở xung quanh, kết thành một tấm lưới lớn vô hình nhưng tuyệt đối khủng khiếp trong hang động dưới lòng đất này. Tấm lưới lớn có thể cắt phá tất cả. Chỉ cần Đinh Hạo đụng vào, trong nháy mắt sẽ bị cắt thành một đống thịt nát.
Hắn đang khép chặt mạng nhện.
- Ha ha, tiểu tử kia, từ bỏ đi. Nhớ kiếp sau đầu thai đến nhà nào tốt hơn. Không nên bị bản hoàng gặp phải!
Chương trước Chương tiếp
Loading...