Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 522: Đoạn tây du Cổ Lộ thứ hai
Trong lúc nói chuyện, phía bên Trung Châu Tam Hoàng cũng đã thương lượng ra kết quả.
Cùng cùng bọn họ quyết định huỷ bỏ lần mạo hiểm này, buông tha tăng cường sự bảo vệ, trở về theo con đường cũ.
Phía trước đánh một trận khiến vô số võ giả cảnh giới Vũ Vương và Yêu Vương đã chết. Rất nhiều cường giả bị thú triều giẫm lên thành thịt nát. Với thực lực của Trung Châu Tam Hoàng còn kém xa so với các đại chí cường giả. Bọn họ tự thấy mình không có số phận nghịch thiên, có thể ở trong vô số nguy hiểm may mắn còn sống sót ra ngoài. Vậy không bằng lui ra khi còn chưa muộn, mang theo số thần tang đã thu hoạch được, ở lại trong thành lớn Cửu Trọng Thiên tu luyện, mới là sự chọn lựa tốt nhất.
Đinh Hạo gật đầu, theo lời hứa, chia thần thảo, bảo thuốc và thần liêu tinh khoáng ra làm ba phần, đưa hắn hai phần, sau đó giải tán Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh.
Nếu trong hơn tám mươi người này còn có người thật sự không sợ chết, muốn tiếp tục tiến sâu vào bên trong, điều này đã không còn liên quan gì đến Đinh Hạo nữa. Người đó chỉ có thể dựa vào vận khí của mình, nghe theo mệnh trời.
Đinh Hạo và Trung Châu Tam Hoàng đồng thời cắt đứt khế ước huyền sương.
Kế tiếp phải mất khoảng chừng bốn canh giờ, Thần Chu Nhất Hào bay cực nhanh, rời khỏi tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất. Đinh Hạo tự mình hộ tống đám người Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Y Nhược trở lại Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu trong thành lớn Cửu Trọng Thiên. Sau khi thu xếp một hồi, lúc này hắn mới một mình xuất phát, tiếp tục tiến vào tây du Cổ Lộ.
Chờ tới lúc Đinh Hạo đi tới đoạn tây du Cổ Lộ đầu tiên, ở đây đã chỉ còn lại lác đác vài người. Phần lớn số võ giả Nhân tộc và Yêu tộc còn sống sót lựa chọn rời khỏi, không muốn tiếp tục tiến vào trong. Chỉ có một số ít cường giả, ôm lý do riêng của từng người, tiếp tục đi sâu vào.
Ngoại trừ Đinh Hạo ra, đại chí cường giả của các thế lực khác đã sớm hiệp thương xong, mở ra đoạn Cổ Lộ thứ hai, tiến vào trong đó. Tống Khuyết và Thanh Vân Thập Nhị Tú đã sớm tiến vào đoạn Cổ Lộ thứ hai. Chỉ có điều Tống Khuyết lưu lại một đệ tử Thanh Vân Tông ở đầu Cổ Lộ, báo tin cho Đinh Hạo.
Sau khi báo tin xong, tên đệ tử Thanh Vân Tông kia cũng ra khỏi đó.
Thông đạo giữa đoạn thứ nhất và đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ vẫn là một cánh cửa vòng xoáy màu tím.
Đinh Hạo mang theo mèo mập Tà Nguyệt và cá heo nhỏ Manh Manh, bước chân vào cánh cửa vòng xoáy màu tím.
Một đoạn hành trình mới bắt đầu.
Đinh Hạo bước vào cánh cửa vòng xoáy màu tím, chợt cảm giác không trọng lượng truyền đến. Thân thể giống như bị xé rách. Sau đó bên tai chợt nghe thấy tiếng thủy triều cuộn trào mãnh liệt, tiếng lôi điện tí tách. Chờ tới lúc hắn mở mắt ra, cẩn thận nhìn một lần nữa, lại kinh ngạc phát hiện, mình tự nhiên đi đến phía trên không trung của một đại dương mênh mông.
Đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ, là một thuỷ vực sao?
- Hắc hắc hắc...
Manh Manh cực kỳ hưng phấn.
Nó vốn là sinh linh trong nước. Lúc này nhìn thấy được đại dương mênh mông vô tận, quả thực giống như về đến nhà, hoan hô lao đầu vào trong nước biển đen sẫm, làm bắn lên vô số bọt nước, sau biến mất dạng. Một hồi sau, nó giống như một mũi tên nước bắn ra, vung đuôi ở trong trong hư không, thân hình lắc một cái, biến thành kích thước dài chừng năm, sáu thước, kim sắc, lướt qua lướt lại như thoi đưa ở trong nước.
Đinh Hạo và mèo mập Tà Nguyệt hạ xuống, rơi vào trên lưng của Manh Manh, giống như giẫm trên đất bằng, một đường đi về phía trước.
Trong bầu trời, mây đen che phủ, mơ hồ có tia chớp lôi quang.
Nước biển lộ ra một màu đen sẫm. Phía xa có thể thấy được đến từng cơn lốc xoay tròn trên mặt biển, lộ ra cảnh tượng vòi rồng khổng lồ. Từng cột nước đen sẫm giống như con rồng lớn màu đen, liên tục gào thét, xoay chuyển trong biển trời. Nước biển điên cuồng nổi sóng. Từng đợt sóng đánh tới, giống như một dãy núi màu xanh chắn ở trước mặt!
Nước của thủy vực này vô cùng kỳ quái, giống như bị trộn lẫn với vô số nước mực, đen một cách đáng sợ.
Một tử khí như có như không tràn ngập ở trong không khí.
Nước biển sâu không thấy đáy, gào thét. Âm thanh như sấm. Vòng xoáy lúc ẩn lúc hiện, bắn lên từng cột nước phóng lên cao. Dòng nước cực kỳ phức tạp, không ngừng dậy sóng. Bọt trắng chồng chất, khiến người ta có ảo giác đáng sợ. Dường như bất cứ lúc nào cũng có một con thú lớn đáng sợ nào đó từ trong nước lao tới, há miệng một hơi nuốt trọn ngươi.
- Ở đây vẫn là không gian pháp tắc thời kỳ thượng cổ... Đúng, đúng rồi, đây là một không gian pháp tắc hệ thủy hình thành... Cho nên là một mảnh đại dương mênh mông. Nói như vậy, mỗi đoạn tây du Cổ Lộ, trên thực tế đều là một loại pháp tắc còn sót lại hình thành địa hình với trình độ cực cao? Đoạn thứ nhất là rừng rậm nguyên thủy, xuất xứ từ với một pháp tắc hệ mộc. Đoạn thứ hai là biển lớn. Thứ tiến tới nghênh đón đám người mình, còn có thể là cái gì?
Đinh Hạo dường như có chút hiểu ra, trong lòng đang suy ngẫm.
Tốc độ của Manh Manh cực nhanh. Trong sóng to, gió lớn điên cuồng gào thét, nó vẫn linh hoạt qua lại, hoàn toàn không chịu sự ảnh hưởng của từng đợt sóng lớn như dãy núi kia. Nó phóng ra phía sau một chiếc lồng ánh sáng kim sắc, bao bọc Đinh Hạo và Tà Nguyệt ở trong đó, hoàn toàn không chút dừng lại. Tất cả sóng biển cũng không thể bắn đến phía sau lưng của nó.
Bọn họ một đường đi về phía tây.
Đinh Hạo là một kẻ mù đường, gần như không cảm nhận được phương hướng. Mèo mập Tà Nguyệt cũng không khác là mấy. Cũng may Manh Manh tương đối thân cận với thế giới nước có tự nhiên này, bộ dạng rất tinh tường, vẫn có thể tìm được phương hướng chính xác.
- Phía tây là cánh cửa Cổ Lộ thứ ba!
Nếu như Đinh Hạo chắc hẳn không sai, còn khoảng ngàn mét về phía tây hẳn sẽ đến cuối đoạn Cổ Lộ thứ hai, tìm được cánh cửa vòng xoáy bước vào Cổ Lộ đoạn thứ ba.
Dựa theo tốc độ của Manh Manh, tối đa phải mất nửa ngày, mới có thể đi hết thuỷ vực này.
Đinh Hạo lẳng lặng ngồi ở trên lưng của Manh Manh, bắt đầu giành giật từng giây để tu luyện.
Mấy ngày nay liên tục vài lần đại chiến, Đinh Hạo nhận được không ít lợi ích.
Nhất là khi giao đấu với cường giả cấp Vũ Hoàng Yêu Hoàng khác, khiến Đinh Hạo cói nhận thức sâu sắc hơn đối với võ đạo, tăng thêm không ít kiến thức về ý nghĩa sâu xa của tuyệt học hoàng giả Nhân tộc và hoàng giả Yêu tộc. Tầm mắt được tăng lên trên diện rộng, bổ sung vô cùng quan trọng đối với võ đạo chiến kỹ do hắn tự nghĩ ra, tu vi huyền khí phóng ra cũng từ từ tăng lên. Đinh Hạo cảm giác được huyền khí trong thông đạo Thủ Dương Minh Đệ Lục Kinh tăng lên. Tam khiếu huyệt Tuyền Cơ có xu hướng từ từ luyện hóa.
Hắn bấm ngón tay tính toán, hiện tại cách thời gian tiến vào cảnh giới nhị khiếu Đại Tông Sư, đã chừng hai tháng.
Nếu như dựa theo tốc độ tu luyện của Đinh Hạo trước đây, điều này xem như là tiến bộ chậm chạp.
Chỉ có điều sau khi tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, mỗi một khiếu huyệt cô đọng điểm tinh, nếu so với trước đây phải khó khăn gấp mấy trăm lần.
Cùng cùng bọn họ quyết định huỷ bỏ lần mạo hiểm này, buông tha tăng cường sự bảo vệ, trở về theo con đường cũ.
Phía trước đánh một trận khiến vô số võ giả cảnh giới Vũ Vương và Yêu Vương đã chết. Rất nhiều cường giả bị thú triều giẫm lên thành thịt nát. Với thực lực của Trung Châu Tam Hoàng còn kém xa so với các đại chí cường giả. Bọn họ tự thấy mình không có số phận nghịch thiên, có thể ở trong vô số nguy hiểm may mắn còn sống sót ra ngoài. Vậy không bằng lui ra khi còn chưa muộn, mang theo số thần tang đã thu hoạch được, ở lại trong thành lớn Cửu Trọng Thiên tu luyện, mới là sự chọn lựa tốt nhất.
Đinh Hạo gật đầu, theo lời hứa, chia thần thảo, bảo thuốc và thần liêu tinh khoáng ra làm ba phần, đưa hắn hai phần, sau đó giải tán Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh.
Nếu trong hơn tám mươi người này còn có người thật sự không sợ chết, muốn tiếp tục tiến sâu vào bên trong, điều này đã không còn liên quan gì đến Đinh Hạo nữa. Người đó chỉ có thể dựa vào vận khí của mình, nghe theo mệnh trời.
Đinh Hạo và Trung Châu Tam Hoàng đồng thời cắt đứt khế ước huyền sương.
Kế tiếp phải mất khoảng chừng bốn canh giờ, Thần Chu Nhất Hào bay cực nhanh, rời khỏi tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất. Đinh Hạo tự mình hộ tống đám người Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Y Nhược trở lại Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu trong thành lớn Cửu Trọng Thiên. Sau khi thu xếp một hồi, lúc này hắn mới một mình xuất phát, tiếp tục tiến vào tây du Cổ Lộ.
Chờ tới lúc Đinh Hạo đi tới đoạn tây du Cổ Lộ đầu tiên, ở đây đã chỉ còn lại lác đác vài người. Phần lớn số võ giả Nhân tộc và Yêu tộc còn sống sót lựa chọn rời khỏi, không muốn tiếp tục tiến vào trong. Chỉ có một số ít cường giả, ôm lý do riêng của từng người, tiếp tục đi sâu vào.
Ngoại trừ Đinh Hạo ra, đại chí cường giả của các thế lực khác đã sớm hiệp thương xong, mở ra đoạn Cổ Lộ thứ hai, tiến vào trong đó. Tống Khuyết và Thanh Vân Thập Nhị Tú đã sớm tiến vào đoạn Cổ Lộ thứ hai. Chỉ có điều Tống Khuyết lưu lại một đệ tử Thanh Vân Tông ở đầu Cổ Lộ, báo tin cho Đinh Hạo.
Sau khi báo tin xong, tên đệ tử Thanh Vân Tông kia cũng ra khỏi đó.
Thông đạo giữa đoạn thứ nhất và đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ vẫn là một cánh cửa vòng xoáy màu tím.
Đinh Hạo mang theo mèo mập Tà Nguyệt và cá heo nhỏ Manh Manh, bước chân vào cánh cửa vòng xoáy màu tím.
Một đoạn hành trình mới bắt đầu.
Đinh Hạo bước vào cánh cửa vòng xoáy màu tím, chợt cảm giác không trọng lượng truyền đến. Thân thể giống như bị xé rách. Sau đó bên tai chợt nghe thấy tiếng thủy triều cuộn trào mãnh liệt, tiếng lôi điện tí tách. Chờ tới lúc hắn mở mắt ra, cẩn thận nhìn một lần nữa, lại kinh ngạc phát hiện, mình tự nhiên đi đến phía trên không trung của một đại dương mênh mông.
Đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ, là một thuỷ vực sao?
- Hắc hắc hắc...
Manh Manh cực kỳ hưng phấn.
Nó vốn là sinh linh trong nước. Lúc này nhìn thấy được đại dương mênh mông vô tận, quả thực giống như về đến nhà, hoan hô lao đầu vào trong nước biển đen sẫm, làm bắn lên vô số bọt nước, sau biến mất dạng. Một hồi sau, nó giống như một mũi tên nước bắn ra, vung đuôi ở trong trong hư không, thân hình lắc một cái, biến thành kích thước dài chừng năm, sáu thước, kim sắc, lướt qua lướt lại như thoi đưa ở trong nước.
Đinh Hạo và mèo mập Tà Nguyệt hạ xuống, rơi vào trên lưng của Manh Manh, giống như giẫm trên đất bằng, một đường đi về phía trước.
Trong bầu trời, mây đen che phủ, mơ hồ có tia chớp lôi quang.
Nước biển lộ ra một màu đen sẫm. Phía xa có thể thấy được đến từng cơn lốc xoay tròn trên mặt biển, lộ ra cảnh tượng vòi rồng khổng lồ. Từng cột nước đen sẫm giống như con rồng lớn màu đen, liên tục gào thét, xoay chuyển trong biển trời. Nước biển điên cuồng nổi sóng. Từng đợt sóng đánh tới, giống như một dãy núi màu xanh chắn ở trước mặt!
Nước của thủy vực này vô cùng kỳ quái, giống như bị trộn lẫn với vô số nước mực, đen một cách đáng sợ.
Một tử khí như có như không tràn ngập ở trong không khí.
Nước biển sâu không thấy đáy, gào thét. Âm thanh như sấm. Vòng xoáy lúc ẩn lúc hiện, bắn lên từng cột nước phóng lên cao. Dòng nước cực kỳ phức tạp, không ngừng dậy sóng. Bọt trắng chồng chất, khiến người ta có ảo giác đáng sợ. Dường như bất cứ lúc nào cũng có một con thú lớn đáng sợ nào đó từ trong nước lao tới, há miệng một hơi nuốt trọn ngươi.
- Ở đây vẫn là không gian pháp tắc thời kỳ thượng cổ... Đúng, đúng rồi, đây là một không gian pháp tắc hệ thủy hình thành... Cho nên là một mảnh đại dương mênh mông. Nói như vậy, mỗi đoạn tây du Cổ Lộ, trên thực tế đều là một loại pháp tắc còn sót lại hình thành địa hình với trình độ cực cao? Đoạn thứ nhất là rừng rậm nguyên thủy, xuất xứ từ với một pháp tắc hệ mộc. Đoạn thứ hai là biển lớn. Thứ tiến tới nghênh đón đám người mình, còn có thể là cái gì?
Đinh Hạo dường như có chút hiểu ra, trong lòng đang suy ngẫm.
Tốc độ của Manh Manh cực nhanh. Trong sóng to, gió lớn điên cuồng gào thét, nó vẫn linh hoạt qua lại, hoàn toàn không chịu sự ảnh hưởng của từng đợt sóng lớn như dãy núi kia. Nó phóng ra phía sau một chiếc lồng ánh sáng kim sắc, bao bọc Đinh Hạo và Tà Nguyệt ở trong đó, hoàn toàn không chút dừng lại. Tất cả sóng biển cũng không thể bắn đến phía sau lưng của nó.
Bọn họ một đường đi về phía tây.
Đinh Hạo là một kẻ mù đường, gần như không cảm nhận được phương hướng. Mèo mập Tà Nguyệt cũng không khác là mấy. Cũng may Manh Manh tương đối thân cận với thế giới nước có tự nhiên này, bộ dạng rất tinh tường, vẫn có thể tìm được phương hướng chính xác.
- Phía tây là cánh cửa Cổ Lộ thứ ba!
Nếu như Đinh Hạo chắc hẳn không sai, còn khoảng ngàn mét về phía tây hẳn sẽ đến cuối đoạn Cổ Lộ thứ hai, tìm được cánh cửa vòng xoáy bước vào Cổ Lộ đoạn thứ ba.
Dựa theo tốc độ của Manh Manh, tối đa phải mất nửa ngày, mới có thể đi hết thuỷ vực này.
Đinh Hạo lẳng lặng ngồi ở trên lưng của Manh Manh, bắt đầu giành giật từng giây để tu luyện.
Mấy ngày nay liên tục vài lần đại chiến, Đinh Hạo nhận được không ít lợi ích.
Nhất là khi giao đấu với cường giả cấp Vũ Hoàng Yêu Hoàng khác, khiến Đinh Hạo cói nhận thức sâu sắc hơn đối với võ đạo, tăng thêm không ít kiến thức về ý nghĩa sâu xa của tuyệt học hoàng giả Nhân tộc và hoàng giả Yêu tộc. Tầm mắt được tăng lên trên diện rộng, bổ sung vô cùng quan trọng đối với võ đạo chiến kỹ do hắn tự nghĩ ra, tu vi huyền khí phóng ra cũng từ từ tăng lên. Đinh Hạo cảm giác được huyền khí trong thông đạo Thủ Dương Minh Đệ Lục Kinh tăng lên. Tam khiếu huyệt Tuyền Cơ có xu hướng từ từ luyện hóa.
Hắn bấm ngón tay tính toán, hiện tại cách thời gian tiến vào cảnh giới nhị khiếu Đại Tông Sư, đã chừng hai tháng.
Nếu như dựa theo tốc độ tu luyện của Đinh Hạo trước đây, điều này xem như là tiến bộ chậm chạp.
Chỉ có điều sau khi tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, mỗi một khiếu huyệt cô đọng điểm tinh, nếu so với trước đây phải khó khăn gấp mấy trăm lần.