Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 519: Điên cuồng tranh cướp
Đây là một môn thần thông rất biến thái.
Có thể không ngừng hấp thu lực lượng của đối thủ để mình sử dụng. Nếu như không phải lực lượng chênh lệch cực lớn, hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại. Cho dù dây dưa rất lâu, cũng có thể khiến đối thủ mệt mà chết. Lực lượng không ngừng sinh sôi, cũng có thể ứng phó xa luân chiến.
Đinh Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, sáu thanh binh khí đồng thời vung lên.
Thần thông Nhất Niệm Thiên Lý phát động, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt thú lớn Chư Hoài, chém trúng vào thân thể nó.
Lực lượng Ma Sát Bạch Viên vô cùng khủng khiếp. Sáu lưỡi đao sắc nhọn dị thường.
Một đòn này chứng thực, hai thần thông dùng gia tăng lẫn nhau, nhất thời khiến trên người con thú lớn Chư Hoài xuất hiện thêm sáu vết thương nhìn thấy mà giật mình!
Thú lớn Chư Hoài bị đau, gầm lên giận dữ phản kích.
Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc thấy thế cười ha ha, thôi động pháp môn yêu công, không ngừng hấp thu máu của Chư Hoài. Từng dòng sông máu lưu chuyển, từ trong vết thương trên người thú lớn Chư Hoài bị cứng rắn rút ra, hội tụ vào trong tay hắn, bị nén trở thành từng viên một huyết đan quay tròn phóng ra quang diễm màu đỏ.
Máu điên cuồng rút ra, khiến thú lớn Chư Hoài càng lúc càng suy yếu.
Các đại chí cường giả đều thi triển tuyệt kỹ, bảo khí yêu khí quang diễm ngang dọc, từng người đều cắt nhỏ những chỗ có lợi trên người con thú lớn Chư Hoài, quả thực giống như muốn lăng trì từng chút một đối với con thú lớn khủng khiếp này.
Theo thời gian trôi qua, các chí cường giả cuối cùng đã chiếm thế thượng phong.
Mặc dù thú lớn Chư Hoài điên cuồng thôi động các dị chủng hồng hoang giúp đỡ mình, nhưng cũng khó cứu vãn được cục diện đang dần dần suy tàn.
Nhất là sau khi Đinh Hạo hóa thân thành Ma Sát Bạch Viên, lĩnh ngộ thần thông Ma Sát Thôn Phệ, thể lực có thể không ngừng được bổ sung. Cho dù bị thương, hắn cũng có thể hấp thu cắn nuốt sức sống, huyết khí từ các mãnh thú hồng hoang dị chủng xung quanh xông tới tiến hành bổ sung lại. Hắn gần như dựa vào sức một người đã khiến thú lớn Chư Hoài bi ai giãy dụa!
A a a!
Trảm Nguyệt xuyên thủng qua cổ họng của Chư Hoài, gần như chém đầu con thú lớn xuống.
Đinh Hạo lợi dụng đúng cơ hội, cuối cùng đâm vào điểm trí mạng của con thú lớn này.
Một đòn này đã hoàn toàn đánh tan sức lực giãy dụa cuối cùng của con thú lớn.
Ầm!
Đinh Hạo cũng bị con thú lớn sắp chết vồ trúng, xuyên thủng một góc bụng, máu chảy dài.
- A...
Một tiếng rít gào phẫn nộ lại không cam lòng vang lên.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng dông tố gió chớp trong không trung từ từ thu lại. Mây đen dần tan ra. Bầu trời bắt đầu trở nên sáng sủa. Thân thể con thú lớn Chư Hoài cao lớn bất lực lảo đảo đổ sụp xuống, nặng nề đập vào mặt đất. Mặt đất trong phạm vi mười dặm vuông nhất thời chấn động. Nham thạch nóng chảy trở nên hung bạo. Dãy núi sập xuống. Những tiếng gào thét thê thảm vang lên. Cũng không biết con thú lớn đã đè chết bao nhiêu dị chủng hồng hoang!
- Ha ha ha, chết rồi. Cuối cùng đã chết rồi... bốn cái sừng của nó là của ta!
Tà Tâm Yêu Hoàng điên cuồng cười to.
Hắn xông tới trước tiên.
Ầm.
Ba cái đuôi hồ yêu cực lớn còn dư lại nện ở trên người Đinh Hạo đang cách thi thể Chư Hoài gần nhất, khiến Đinh Hạo trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Ngay lập tức, hắn chợt lấy đuôi hồ quấn lấy bốn cái sừng lớn của con thú lớn Chư Hoài này, trong nháy mắt phát lực, muốn chiếm làm của riêng.
Thông qua cuộc chiến đấu trước đó, ai nấy đều thấy được, bốn cái sừng lớn này cực kỳ kinh khủng, sức mạnh vô địch, chỉ sợ lực lương tinh hoa ẩn chứa trong cơ thể Chư Hoài, có thể so sánh với Nguyên Thủy Thần Liêu. Đây là phần cứng rắn nhất trên người nó, có thể chế luyện thành cực phẩm bảo khí. Luận về giá trị tuyệt đối không thể kém hơn so với trái tim và máu huyết.
Các chí cường giả khác cũng điên cuồng xông tới phía trước, điên cuồng tranh cướp.
Một khắc trước bọn họ vẫn đoàn kết nhất trí đối địch, hiện tại không phân tốt xấu, gần như tự giết lẫn nhau.
- Ha ha ha, Yêu tộc ta cùng bảy người tham dự giết chết Chư Hoài, nỗ lực lớn nhất, theo lý nên nhận được phần lớn thân thể Chư Hoài. Nhân tộc nhanh cút ra. Chờ sau khi chí cường giả Yêu tộc ta thu hoạch hoàn tất, còn dư lại mới có phần của các ngươi...
Tà Tâm Yêu Hoàng cười ha ha. Hắn đã cướp được bốn cái sừng lớn vào trong tay, ý khí phấn chấn:
- Còn nữa, cái gia hỏa tên là Đinh Hạo kia tới quá muộn, không bỏ ra bao nhiêu sức lực, không có tư cách được phân chia các báu vật trên người Chư Hoài!
- Thối lắm!
Tống Khuyết giận dữ:
- Là Đinh huynh đệ của ta quấy nhiễu con thú lớn, các ngươi mới có khả năng toàn lực công kích. Nếu như hắn không đến, ngươi đã sớm trở thành một con hồ ly chết!
Lời còn chưa dứt, dị biến nổi bật.
Trong nháy mắt tiếp theo.
- A!
Một tiếng rít gào điên cuồng vang lên.
Con thú lớn Chư Hoài vốn đã nằm chết trên mặt đất đột nhiên có hành động. Còn không chờ mọi người kịp phản ứng, miệng nó mở to. Một đạo hồng quang bắn ra, tốc độ nhanh tới cực điểm.
Ầm!
Trong nháy mắt hồng quang xuyên thủng qua trái tim của Tà Tâm Yêu Hoàng đang ở gần nó nhất.
Dư lực của hồng quang không giảm, ngay lập tức tiếp tục lao tới, hung hăng đánh vào vai của chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc.
Ầm.
Lại một tiếng nổ mạnh vang lên.
Vị chí cường giả này còn chưa kịp phản ứng, vai đã nổ mạnh, máu và thịt bắn ra, xương trắng, trực tiếp bị đánh vỡ...
Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Chí cường giả Yêu tộc đều vội vàng lui lại phía sau.
Chỉ thấy hồng quang kinh khủng kia sau khi xẹt qua thân thể hai vị Yêu tộc chí tôn, vẽ ra một đường cung, tiếp tục bắn về phía Đinh Hạo.
- A... Không cam lòng... những kẻ xâm lăng... Chung quy sẽ chết tuyệt ở trên Cổ Lộ... Tất cả đều chết hết...
Con thú lớn Chư Hoài phát ra một đợt sóng tinh thần cuối cùng, giống như nguyền rủa, thân thể cao lớn lại ngã xuống.
Ánh mắt của nó, trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.
Tà Tâm Yêu Hoàng bẻ gãy bốn cái sừng của nó. Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc không biết đã rút ra bao nhiêu máu của nó. Trong lòng con thú lớn Chư Hoài hận nhất hai người này. Bởi vậy sau khi nó giả vờ chết liền tấn công bất ngờ, một đòn tuyệt sát. Đối tượng trước tiên chính là hai chí cường giả này. Quả nhiên là một đòn có hiệu quả!
Nhưng nếu nói người Chư Hoài hận nhất, vậy khẳng định là Đinh Hạo.
Nếu không phải có Đinh Hạo xuất hiện, phá vỡ cân bằng của chiến cục, hiện tại người thắng có thể chính là nó. Người cuối cùng cho nó một đòn trí mạng cũng là Đinh Hạo. Thật ra ngay từ đầu nó giả vờ chết, người nó muốn ám toán cũng là Đinh Hạo. Đáng tiếc Tà Tâm Yêu Hoàng âm thầm ra tay đánh bay Đinh Hạo, khoảng cách quá xa, vậy cũng đã biến tướng cứu Đinh Hạo một mạng!
Chỉ có điều đạo hồng quang kia, cuối cùng vẫn không buông tha bắn về phía Đinh Hạo.
Đáng tiếc lúc này Chư Hoài đã thật sự chết hẳn. Trong nháy mắt hồng quang cũng mất đi uy lực vốn có. Chờ đến khi tới trước người Đinh Hạo, tốc độ chậm lại.
Có thể không ngừng hấp thu lực lượng của đối thủ để mình sử dụng. Nếu như không phải lực lượng chênh lệch cực lớn, hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại. Cho dù dây dưa rất lâu, cũng có thể khiến đối thủ mệt mà chết. Lực lượng không ngừng sinh sôi, cũng có thể ứng phó xa luân chiến.
Đinh Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, sáu thanh binh khí đồng thời vung lên.
Thần thông Nhất Niệm Thiên Lý phát động, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt thú lớn Chư Hoài, chém trúng vào thân thể nó.
Lực lượng Ma Sát Bạch Viên vô cùng khủng khiếp. Sáu lưỡi đao sắc nhọn dị thường.
Một đòn này chứng thực, hai thần thông dùng gia tăng lẫn nhau, nhất thời khiến trên người con thú lớn Chư Hoài xuất hiện thêm sáu vết thương nhìn thấy mà giật mình!
Thú lớn Chư Hoài bị đau, gầm lên giận dữ phản kích.
Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc thấy thế cười ha ha, thôi động pháp môn yêu công, không ngừng hấp thu máu của Chư Hoài. Từng dòng sông máu lưu chuyển, từ trong vết thương trên người thú lớn Chư Hoài bị cứng rắn rút ra, hội tụ vào trong tay hắn, bị nén trở thành từng viên một huyết đan quay tròn phóng ra quang diễm màu đỏ.
Máu điên cuồng rút ra, khiến thú lớn Chư Hoài càng lúc càng suy yếu.
Các đại chí cường giả đều thi triển tuyệt kỹ, bảo khí yêu khí quang diễm ngang dọc, từng người đều cắt nhỏ những chỗ có lợi trên người con thú lớn Chư Hoài, quả thực giống như muốn lăng trì từng chút một đối với con thú lớn khủng khiếp này.
Theo thời gian trôi qua, các chí cường giả cuối cùng đã chiếm thế thượng phong.
Mặc dù thú lớn Chư Hoài điên cuồng thôi động các dị chủng hồng hoang giúp đỡ mình, nhưng cũng khó cứu vãn được cục diện đang dần dần suy tàn.
Nhất là sau khi Đinh Hạo hóa thân thành Ma Sát Bạch Viên, lĩnh ngộ thần thông Ma Sát Thôn Phệ, thể lực có thể không ngừng được bổ sung. Cho dù bị thương, hắn cũng có thể hấp thu cắn nuốt sức sống, huyết khí từ các mãnh thú hồng hoang dị chủng xung quanh xông tới tiến hành bổ sung lại. Hắn gần như dựa vào sức một người đã khiến thú lớn Chư Hoài bi ai giãy dụa!
A a a!
Trảm Nguyệt xuyên thủng qua cổ họng của Chư Hoài, gần như chém đầu con thú lớn xuống.
Đinh Hạo lợi dụng đúng cơ hội, cuối cùng đâm vào điểm trí mạng của con thú lớn này.
Một đòn này đã hoàn toàn đánh tan sức lực giãy dụa cuối cùng của con thú lớn.
Ầm!
Đinh Hạo cũng bị con thú lớn sắp chết vồ trúng, xuyên thủng một góc bụng, máu chảy dài.
- A...
Một tiếng rít gào phẫn nộ lại không cam lòng vang lên.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng dông tố gió chớp trong không trung từ từ thu lại. Mây đen dần tan ra. Bầu trời bắt đầu trở nên sáng sủa. Thân thể con thú lớn Chư Hoài cao lớn bất lực lảo đảo đổ sụp xuống, nặng nề đập vào mặt đất. Mặt đất trong phạm vi mười dặm vuông nhất thời chấn động. Nham thạch nóng chảy trở nên hung bạo. Dãy núi sập xuống. Những tiếng gào thét thê thảm vang lên. Cũng không biết con thú lớn đã đè chết bao nhiêu dị chủng hồng hoang!
- Ha ha ha, chết rồi. Cuối cùng đã chết rồi... bốn cái sừng của nó là của ta!
Tà Tâm Yêu Hoàng điên cuồng cười to.
Hắn xông tới trước tiên.
Ầm.
Ba cái đuôi hồ yêu cực lớn còn dư lại nện ở trên người Đinh Hạo đang cách thi thể Chư Hoài gần nhất, khiến Đinh Hạo trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Ngay lập tức, hắn chợt lấy đuôi hồ quấn lấy bốn cái sừng lớn của con thú lớn Chư Hoài này, trong nháy mắt phát lực, muốn chiếm làm của riêng.
Thông qua cuộc chiến đấu trước đó, ai nấy đều thấy được, bốn cái sừng lớn này cực kỳ kinh khủng, sức mạnh vô địch, chỉ sợ lực lương tinh hoa ẩn chứa trong cơ thể Chư Hoài, có thể so sánh với Nguyên Thủy Thần Liêu. Đây là phần cứng rắn nhất trên người nó, có thể chế luyện thành cực phẩm bảo khí. Luận về giá trị tuyệt đối không thể kém hơn so với trái tim và máu huyết.
Các chí cường giả khác cũng điên cuồng xông tới phía trước, điên cuồng tranh cướp.
Một khắc trước bọn họ vẫn đoàn kết nhất trí đối địch, hiện tại không phân tốt xấu, gần như tự giết lẫn nhau.
- Ha ha ha, Yêu tộc ta cùng bảy người tham dự giết chết Chư Hoài, nỗ lực lớn nhất, theo lý nên nhận được phần lớn thân thể Chư Hoài. Nhân tộc nhanh cút ra. Chờ sau khi chí cường giả Yêu tộc ta thu hoạch hoàn tất, còn dư lại mới có phần của các ngươi...
Tà Tâm Yêu Hoàng cười ha ha. Hắn đã cướp được bốn cái sừng lớn vào trong tay, ý khí phấn chấn:
- Còn nữa, cái gia hỏa tên là Đinh Hạo kia tới quá muộn, không bỏ ra bao nhiêu sức lực, không có tư cách được phân chia các báu vật trên người Chư Hoài!
- Thối lắm!
Tống Khuyết giận dữ:
- Là Đinh huynh đệ của ta quấy nhiễu con thú lớn, các ngươi mới có khả năng toàn lực công kích. Nếu như hắn không đến, ngươi đã sớm trở thành một con hồ ly chết!
Lời còn chưa dứt, dị biến nổi bật.
Trong nháy mắt tiếp theo.
- A!
Một tiếng rít gào điên cuồng vang lên.
Con thú lớn Chư Hoài vốn đã nằm chết trên mặt đất đột nhiên có hành động. Còn không chờ mọi người kịp phản ứng, miệng nó mở to. Một đạo hồng quang bắn ra, tốc độ nhanh tới cực điểm.
Ầm!
Trong nháy mắt hồng quang xuyên thủng qua trái tim của Tà Tâm Yêu Hoàng đang ở gần nó nhất.
Dư lực của hồng quang không giảm, ngay lập tức tiếp tục lao tới, hung hăng đánh vào vai của chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc.
Ầm.
Lại một tiếng nổ mạnh vang lên.
Vị chí cường giả này còn chưa kịp phản ứng, vai đã nổ mạnh, máu và thịt bắn ra, xương trắng, trực tiếp bị đánh vỡ...
Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Chí cường giả Yêu tộc đều vội vàng lui lại phía sau.
Chỉ thấy hồng quang kinh khủng kia sau khi xẹt qua thân thể hai vị Yêu tộc chí tôn, vẽ ra một đường cung, tiếp tục bắn về phía Đinh Hạo.
- A... Không cam lòng... những kẻ xâm lăng... Chung quy sẽ chết tuyệt ở trên Cổ Lộ... Tất cả đều chết hết...
Con thú lớn Chư Hoài phát ra một đợt sóng tinh thần cuối cùng, giống như nguyền rủa, thân thể cao lớn lại ngã xuống.
Ánh mắt của nó, trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.
Tà Tâm Yêu Hoàng bẻ gãy bốn cái sừng của nó. Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc không biết đã rút ra bao nhiêu máu của nó. Trong lòng con thú lớn Chư Hoài hận nhất hai người này. Bởi vậy sau khi nó giả vờ chết liền tấn công bất ngờ, một đòn tuyệt sát. Đối tượng trước tiên chính là hai chí cường giả này. Quả nhiên là một đòn có hiệu quả!
Nhưng nếu nói người Chư Hoài hận nhất, vậy khẳng định là Đinh Hạo.
Nếu không phải có Đinh Hạo xuất hiện, phá vỡ cân bằng của chiến cục, hiện tại người thắng có thể chính là nó. Người cuối cùng cho nó một đòn trí mạng cũng là Đinh Hạo. Thật ra ngay từ đầu nó giả vờ chết, người nó muốn ám toán cũng là Đinh Hạo. Đáng tiếc Tà Tâm Yêu Hoàng âm thầm ra tay đánh bay Đinh Hạo, khoảng cách quá xa, vậy cũng đã biến tướng cứu Đinh Hạo một mạng!
Chỉ có điều đạo hồng quang kia, cuối cùng vẫn không buông tha bắn về phía Đinh Hạo.
Đáng tiếc lúc này Chư Hoài đã thật sự chết hẳn. Trong nháy mắt hồng quang cũng mất đi uy lực vốn có. Chờ đến khi tới trước người Đinh Hạo, tốc độ chậm lại.