Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 458: Kỷ thân thiên địa
- Thì ra là vậy.
Đôi mắt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nhắm chặt, đăm chiêu.
Sa mạc vẫn mênh mông vô hạn, cây xương rồng khổng lồ sau lưng Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền vẫn xanh biếc nhưng phật quang trên người nàng chỉ đủ bao phủ thân hình và đầu.
Phệ Hồn Huyết Kiến vây khốn Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngày đêm đã gặm cắn tứ chi nàng còn lại khúc xương trắng. Trông Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền rất khủng bố, xương đùi trắng hếu vẫn giữ tư thế xếp bằng, không còn một miếng thịt, hai tay chỉ có xương. Duy nhất bàn tay là trong sáng như ngọc bắt phật ấn.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền đã tàn phế.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền sẽ không chịu nổi hai canh giờ.
Hồng nhan bạch cốt!
Thật là hình ảnh quái dị.
Nếu không phải sinh linh từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên bẩm sinh có sức sống mạnh mẽ, đổi lại võ giả bình thường thì đã sớm ngất xỉu.
Nhưng vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không chút đau đớn.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền đang tham ngộ điều gì, trầm tư suy nghĩ, hoàn toàn không để mắt đến Phệ Hồn Huyết Kiến cắn ngực, đầu nàng. Trông như từng miếng thịt bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn không phải thân thể của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Theo thời gian trôi qua, phật qunag trên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngày càng yếu đi.
Phệ Hồn Huyết Kiến như thủy triều ập đến bò đầy người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, từng chút một cắn thịt nàng. Toàn thân Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền chỉ còn lại khung xương hoàn chỉnh, ngực loang lổ vết máu, y phục rách nát, da trắng nõn thấm máu, bộ ngực như ngọc lộ ra trong không khí nóng.
Nếu nam nhân thấy 'mỹ cảnh' này sẽ điên cuồng, trước mặt Phệ Hồn Huyết Kiến điên cuồng thì trừ máu thịt tươi mới ra không có ý nghĩa gì khác.
Túi da xinh đẹp nhanh chóng bị Phệ Hồn Huyết Kiến đáng sợ ăn hết.
Bộ ngực căng tròn dần biến mất lộ ra xương trắng, đó là hình ảnh rất đáng sợ. Một vị tuyệt thế mỹ nữ bị cắn gần hết da thịt chỉ còn lại cái đầu hoàn chỉnh.
Vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bình yên tụng kinh phật:
- Nhất sa nhất thế giới, nhất niệm nhất thế thân. Phật viết niết bàn, đến chết rồi sống.
Vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không hề đau khổ, chìm trong suy nghĩ huyền ảo, chân mày nhíu. Rất nhanh thân thể Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn đến thấy rõ nội tạng dưới khúc xương trắng, trái tim đỏ như máu đập mạnh mẽ.
Mắt thấy Phệ Hồn Huyết Kiến sắp chui vào lồng ngực Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Lúc này Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền chợt mở mắt ra.
Trong đôi mắt vàng ẩn chứa uy nghiêm thần thánh không thể xâm phạm.
Trên thân hình gần như là khung xương của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền hiện ra ảo ảnh tượng phật, tuy mơ hồ nhưng đoan trang. Ánh sáng vàng tỏa ra đến đâu là Phệ Hồn Huyết Kiến trên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền hóa thành tro bụi.
Sức sống hùng hồn sinh ra từ xương khô.
Huyết tủy xương khô sinh ra lực lượng mới, máu thịt mấp máy trên xương trắng, phu thân hình lại hiện ra một thân thể hoàn mỹ.
Trong không trung, Phật Đà tụng niệm.
Kỳ tích không thể nghĩ bàn xuất hiện.
Trong mấy chục giây, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền tắm trong phật quang lấy lại thân hình quyến rũ đẹp như ngọc, vô hạ vô cấu, ngọc cốt băng cơ tựa tiên. Mái tóc dài mọc ra, mặt mày như tranh, nàng thật sự giống Bồ Tát tuyệt đẹp. Chân trần đạp cát đỏ nóng bỏng, người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không mảnh vải, ngực cao vút, đôi nụ hoa hồng kiều diễm, eo nhỏ một tay ôm hết, chân thon dài, đường cong hoàn mỹ.
Quan trọng hơn là khí thế của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền tăng trưởng lên rất nhiều.
- Bồ đề vô thụ, minh kính diệc phi đài, lai vô nhất vật, nơi nào nhạ trần ai...
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền khẽ thở dài:
- Tiếc rằng ta vẫn chưa dám thật sự diệt tuyệt thân mình, thực hiện kim thân niết bàn. Tuy rằng nhờ cậy đau đớn bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn cưỡng ép thúc giục phật kệ này nhưng không đợi đến toàn thân thành xương trắng rồi niết bàn, nếu làm vậy thì thực lực sẽ một hơi bước vào cảnh giới nửa bước Võ Hoàng cảnh. Thôi, cơ duyên không thể cưỡng cầu, hai bài phật kệ của Đinh Hạo giúp ta được đến đại tuệ căn đại phật duyên, ngày sau vẫn có cơ hội!
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nói xong toàn thân nàng tỏa ánh sáng vàng.
Một bộ áo tăng mới tinh phủ lên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, ngón tay nàng như đao vuốt đầu. Chớp mắt mái tóc đen dày như mây rơi rụng bay trong bão cát, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền lại trở thành ni cô đầu trọc.
- Ngã phật từ bi...
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền niệm phật nhưng ẩn hiện sát ý.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bước ra một bước, Phệ Hồn Huyết Kiến trong vòng trăm thước thành tro bụi.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền từng bước một chậm rãi đi trong sa mạc, mỗi khi bước chân ra là cách trăm thước phật quang như gió thổi qua sa mạc, Phệ Hồn Huyết Kiến bị đốt thành tro, làn khói tan biến.
Hôm nay Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền với Phật Đà kim thân lần đầu thành công niết bàn.
Hôm nay, Phệ Hồn Huyết Kiến trong sa mạc đỏ bị diệt chủng.
* * *
- Thì ra biển chơi vui như vậy.
Lý Y Nhược ngồi trên lưng một con thú nước đáng yêu như cá heo, như kỵ sĩ biển tuần tra trong đại dương mênh mông.
Thú nước này là vật cưng mới của nàng, biết thổi bong bóng.
Hình dạng thú nước rất đáng yêu, giống cá heo trang điểm mắt cong cong, tính tình dịu dàng, ngoan ngoãn, bản lĩnh duy nhất là thổi bong bóng. Kỳ lạ là nó thổi bong bóng có thể phủ lên thú nước to vài trăm thước, thu nhỏ chúng lại thành con cá bé không thể gây nguy hiểm cho Lý Y Nhược.
Lý Y Nhược vui vẻ hét to:
- Manh Manh, xông lên, chúng ta phải ra khỏi vùng nước này đi tìm Hạo ca ca!
Thú nước tên Manh Manh vui vẻ đáp lại chủ nhân nhỏ:
- Két két két!
- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra ngươi cũng sốt ruột muốn gặp Hạo ca ca? Ngươi có biết hướng lên bờ đúng không?
Lý Y Nhược rất thích vật nuôi mới này, cảm thấy nó như người thân của mình. Có lẽ số trời đã định, khi Lý Y Nhược tuyệt vọng ngây người trên đá ngầm thì Manh Manh ló đầu từ mặt nước, chỉ thăm dò một chút nó đã rất thích nàng.
Tuy Manh Manh chỉ biết thổi bong bóng nhưng làk ỹ năng vô đichj.
Một bong bóng đường kính có nửa thước nhưng dù là mãnh thú biển to bốn, năm trăm thước trúng chiêu sẽ thu nhỏ vô số lần bị giam trong bong bóng không thể vùng ra.
Lao nhanh trong biển, Lý Y Nhược từ ban đầu lo âu, hoảng hốt đến bây giờ hoàn toàn yên tâm. Khi Lý Y Nhược thấy có cỡ ba, bốn mươi động vật biển cấp vương bị nhốt trong bong bóng phập phềnh theo sóng biển không biết đến đâu.
- Cố lên, xông lên Manh Manh!
- Két két két!
- Nhân loại ngu xuẩn, ngươi dám mơ ước huyết cốt của ta? Chết đi!
Một con gấu to như ngọn núi nói tiếng người, trong mắt đầy khinh thường, trào phúng. Con gấu giẫm mạnh mặt đất, đất run rẩy như sóng gợn, trọng lực tăng lên vô số lần. Vài con chim to từ rên rời bay qua hú lên bị hút rơi xuống đất té chết. Mọi thứ biến chậm lại.
Đây là thần thông khá hiếm thấy.
Mãnh thú như gấu to sở hữu thần thông thiên địa.
Phía đối diện, thanh niên tóc trắng như tuyết cầm kiếm đứng sừng sững giữa không trung, vẻ mặt không chút thay đổi. Thần thông trọng lực đáng sợ chỉ khiến thanh niên tóc trắng hơi hạ xuống ba tấc, khó thể uy hiếp được gã.
Mục Thiên Dưỡng.
Mục Thiên Dưỡng lầm bầm:
- Chỉ là thần thông sơ giai thiên địa sao? Tuy bình thường nhưng có còn hơn không.
Hai tay Mục Thiên Dưỡng cầm trường kiếm, bỗng khí thế cuồng bạo không gì sánh được bùng phát. Hai đôi cánh chim màu đen giương ra từ sau lưng Mục Thiên Dưỡng, dài ba mươi thước. Tay Mục Thiên Dưỡng cầm trường kiếm mọc giương hai đôi cánh.
Màu đen và trắng, lực lượng tà ác và quang minh cùng xuất hiện trên người Mục Thiên Dưỡng.
Vù vù vù vù vù!
Mục Thiên Dưỡng đập cánh hóa thành ánh sáng trắng và đen.
Cái đầu to như núi của gấu to bay lên cao.
Máu phun ra như suối từ lồng ngực con gấu nhuộm đỏ bầu trời.
Toàn thân Mục Thiên Dưỡng đẫm máu như ác ma đi ra từ chiến trường Tu La đỏ thẫm, răng trắng và máu đỏ đối lập càng khủng bố, dữ tợn. Mục Thiên Dưỡng vẫy tay, ngực xác gấu to nổ tung, một mẩu xương bạch ngọc cỡ móng tay cái rơi vào tay gã.
Nếu Đinh Hạo có mặt sẽ nhận ra mẩu xương bạch ngọc ẩn chứa thiên địa huyết cốt minh văn nguyên thủy.
Nó có ý nghĩa một môn thần thông.
Mục Thiên Dưỡng ngửa đầu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Đây đúng là thiên địa giết chóc, ta thích! Nó như sinh ra vì ta, ha ha ha ha ha ha! Mùi máu tươi ngon, tiếng gào thét, ta thích!
Mục Thiên Dưỡng hóa thành luồng sáng trắng đen biến mất phía chân trời.
Chưa từng có ai thấy khuôn mặt đó của Mục Thiên Dưỡng.
Dù là Phương Tiêu An, viện trưởng của Thanh Bình học viện.
Khi Đinh Hạo lại mở mắt ra thì đã qua mười ngày.
Dau nhức dữ dội khiến Đinh Hạo chìm trong trạng thái khác, quên mọi hứ thậm chí là bản thân. Cơ thề Đinh Hạo vận chuyển áo nghĩa Thắng Tự Quyết của Huyền Chiến Thắng Quyết không ngừng tỏa sáng sự sống đối kháng với Âm Dương Ngọc Trong Thạch tạo ra lực lượng phá hư, hồi sinh. Thân thể Đinh Hạo là chiến trường trực tiếp nhất.
Tròn mười ngày trạng thái này mới kết thúc.
Đinh Hạo nội thị cơ thể, giật mình phát hiện thần thức cường đại gấp mấy lần, lực lượng mới tràn ngập. Đây là...
- Đây là cảnh giới đệ lục giai kỷ thân thiên địa của Huyền Chiến Thắng Quyết, khi thân thể hóa thành hồng lô luyện tất cả, thân mình là thiên địa độc lập tự tuần hoàn vòng đi vòng lại, giống như vũ trụ thu nhỏ, có thể điều động mọi lực lượng trong người phun ra nuốt vào vận dụng, có pháp tắc và trật tự của chính mình, thậm chí là rèn minh văn trong người.
Đinh Hạo mừng như điên.
Đinh Hạo không ngờ lúc này Huyền Chiến Thắng Quyết lại đột phá đến cảnh giới đệ lục giai.
Có lẽ nỗi đau cực hạn đó kích phát tiềm lực thân hình Đinh Hạo.
Có lẽ bởi vì đột phá vào cảnh giới kỷ thân thiên địa nên sinh ra lực lượng mới lấn át lực lượng hủy diệt, Đinh Hạo từ trạng thái chết giả tỉnh táo lại.
Đinh Hạo nhúc nhích muốn đứng dậy.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Một chuỗi tiếng khẽ vỡ như vỏ nứt vang lên.
Đinh Hạo cúi đầu, ngơ ngác nhìn.
Toàn thân Đinh Hạo không có mảnh vai, lớp da ngoài theo cơ thể nhúc nhích vỡ ra từng mảnh như bột phấn rơi xuống, từng tầng từng tầng tựa rắn lột da. Đinh Hạo giật nảy mình, nhìn kỹ thì thở phào, lớp da già rớt xuống, bên dưới có lớp da khác.
Lớp da mới này lấp lánh như ngọc, trong suốt mượt mà tỏa sáng, như bạch ngọc thượng đẳng điêu khắc ra. Đinh Hạo cảm giác xương cốt của mình tỏa ánh sáng bạc, máu, thịt, xương đều được thanh lọc. Máu chảy hùng hồn như sông lớn tràn ngập sức sống, ngực kết gấp mấy lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đinh Hạo vung nắm tay, không khí nổ ầm ầm.
Đinh Hạo giật nảy mình.
Sao lực lượng của ta bỗng biến mạnh như vậy? Vung tay một cái đánh bạo không khí?
Mười ngày trước trong tình huống không vận chuyển huyền khí, lực lượng cơ thể Đinh Hạo hết sách đánh ra một kích đại khái đến mười vạn cân. Lúc này Đinh Hạo bản năng vung tay đánh bạo không khí, tăng tỉné quá kinh khủng. Đinh Hạo cho rằng lực lượng cơ thể như vậy ít nhất cỡ bốn mươi ngàn cân trở lên.
Mười ngày tăng gấp bốn lần?
Không lẽ đây là ích lợi sau khi dung hợp Âm Dương Ngọc Trong Thạch?
Đinh Hạo cảm thấy bây giờ dù hắn không vận chuyển huyền khí cũng có thể nương nhờ lực lượng cơ thể đánh bạo một cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh bình thường. Lực lượng tăng tiến quá nhanh làm Đinh Hạo trong thoáng chốc khó thế thích ứng cảm giác này, thân hình mấp máy phát ra lực lượng cường đại khiến không khí bên ngoài kêu ầm ầm không chịu nổi áp lực.
- Khống chế, trước hết học khống chế loại lực lượng này.
Lực lượng cường đại đột ngột khiến Đinh Hạo cảm giác như trẻ sơ sinh tập đi, hắn bình ổn tâm tình từ từ quen thuộc nó. Nếu không thể khống chế lực lượng cường đại thì Đinh Hạo không thể phát huy ra sức chiến đấu thật sự.
Đinh Hạo đứng tại chỗ thi triển từng chiêu từng thức Thất Huyền Trảm.
Thất Huyền Trảm là một loại trảm pháp hoạt động các phần thân thể, thích hợp cho quen thuộc lực lượng mới nhất.
Đinh Hạo thi triển Thất Huyền Trảm mười lần, hắn thấy cả người nóng lên, cảm giác tay nặng chân nhẹ tán đi, lực lượng cường đại mới dần bị khống chế. Giờ Đinh Hạo có vung tay cũng không đánh nổ không khí, nếu không cố ý thì hắn sẽ giống như người bình thường.
Đinh Hạo chậm rãi mở to mắt.
- Không chỉ lực lượng cơ thể biến mạnh mà độ cứng, dẻo dai của thân thể tăng gấp mấy lần. Thân thể trong suốt như ngọc, xương cốt như tinh cương, máu thịt, xương như mới sinh ra. Ta cho rằng đây là vì đao kiếm song thánh thể cộng với ở trong hang động bí ẩn dưới vách núi khu rác sau Vấn Kiếm tông đã ngâm trong chất lỏng trắng bí ẩn, cải tạo độ mạnh thân thể hơn võ giả cảnh giới tương tự gấp mấy chục lần. Cho nên khi thi triển thần thông nhân vương biến hơi mệt chút, hôm đó dưới Cự Linh thành có thể nhận lực lượng minh văn trận pháp lòng đất gấp mấy trăm lần, vượt qua sức tưởng tượng của Ninh Châu Tam Hoàng. Khi đó ta gần như đến cảnh giới thất khiếu, bát khiếu Võ Vương cảnh. Nhưng bây giờ có Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo, hình như độ mạnh sánh bằng nửa bước Võ Hoàng cảnh.
Đinh Hạo nội thị thân mình, quan sát kỹ càng hắn cho ra kết luận này.
Đinh Hạo còn phát hiện một phần xương cốt có hoa văn bạc kỳ dị, tuy thưa thớt và mỏng manh nhưng ẩn chứa lực lượng hùng hồn tăng mức độ cứng cho xương.
Đôi mắt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nhắm chặt, đăm chiêu.
Sa mạc vẫn mênh mông vô hạn, cây xương rồng khổng lồ sau lưng Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền vẫn xanh biếc nhưng phật quang trên người nàng chỉ đủ bao phủ thân hình và đầu.
Phệ Hồn Huyết Kiến vây khốn Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngày đêm đã gặm cắn tứ chi nàng còn lại khúc xương trắng. Trông Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền rất khủng bố, xương đùi trắng hếu vẫn giữ tư thế xếp bằng, không còn một miếng thịt, hai tay chỉ có xương. Duy nhất bàn tay là trong sáng như ngọc bắt phật ấn.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền đã tàn phế.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền sẽ không chịu nổi hai canh giờ.
Hồng nhan bạch cốt!
Thật là hình ảnh quái dị.
Nếu không phải sinh linh từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên bẩm sinh có sức sống mạnh mẽ, đổi lại võ giả bình thường thì đã sớm ngất xỉu.
Nhưng vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không chút đau đớn.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền đang tham ngộ điều gì, trầm tư suy nghĩ, hoàn toàn không để mắt đến Phệ Hồn Huyết Kiến cắn ngực, đầu nàng. Trông như từng miếng thịt bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn không phải thân thể của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Theo thời gian trôi qua, phật qunag trên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngày càng yếu đi.
Phệ Hồn Huyết Kiến như thủy triều ập đến bò đầy người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, từng chút một cắn thịt nàng. Toàn thân Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền chỉ còn lại khung xương hoàn chỉnh, ngực loang lổ vết máu, y phục rách nát, da trắng nõn thấm máu, bộ ngực như ngọc lộ ra trong không khí nóng.
Nếu nam nhân thấy 'mỹ cảnh' này sẽ điên cuồng, trước mặt Phệ Hồn Huyết Kiến điên cuồng thì trừ máu thịt tươi mới ra không có ý nghĩa gì khác.
Túi da xinh đẹp nhanh chóng bị Phệ Hồn Huyết Kiến đáng sợ ăn hết.
Bộ ngực căng tròn dần biến mất lộ ra xương trắng, đó là hình ảnh rất đáng sợ. Một vị tuyệt thế mỹ nữ bị cắn gần hết da thịt chỉ còn lại cái đầu hoàn chỉnh.
Vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bình yên tụng kinh phật:
- Nhất sa nhất thế giới, nhất niệm nhất thế thân. Phật viết niết bàn, đến chết rồi sống.
Vẻ mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không hề đau khổ, chìm trong suy nghĩ huyền ảo, chân mày nhíu. Rất nhanh thân thể Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn đến thấy rõ nội tạng dưới khúc xương trắng, trái tim đỏ như máu đập mạnh mẽ.
Mắt thấy Phệ Hồn Huyết Kiến sắp chui vào lồng ngực Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Lúc này Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền chợt mở mắt ra.
Trong đôi mắt vàng ẩn chứa uy nghiêm thần thánh không thể xâm phạm.
Trên thân hình gần như là khung xương của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền hiện ra ảo ảnh tượng phật, tuy mơ hồ nhưng đoan trang. Ánh sáng vàng tỏa ra đến đâu là Phệ Hồn Huyết Kiến trên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền hóa thành tro bụi.
Sức sống hùng hồn sinh ra từ xương khô.
Huyết tủy xương khô sinh ra lực lượng mới, máu thịt mấp máy trên xương trắng, phu thân hình lại hiện ra một thân thể hoàn mỹ.
Trong không trung, Phật Đà tụng niệm.
Kỳ tích không thể nghĩ bàn xuất hiện.
Trong mấy chục giây, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền tắm trong phật quang lấy lại thân hình quyến rũ đẹp như ngọc, vô hạ vô cấu, ngọc cốt băng cơ tựa tiên. Mái tóc dài mọc ra, mặt mày như tranh, nàng thật sự giống Bồ Tát tuyệt đẹp. Chân trần đạp cát đỏ nóng bỏng, người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không mảnh vải, ngực cao vút, đôi nụ hoa hồng kiều diễm, eo nhỏ một tay ôm hết, chân thon dài, đường cong hoàn mỹ.
Quan trọng hơn là khí thế của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền tăng trưởng lên rất nhiều.
- Bồ đề vô thụ, minh kính diệc phi đài, lai vô nhất vật, nơi nào nhạ trần ai...
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền khẽ thở dài:
- Tiếc rằng ta vẫn chưa dám thật sự diệt tuyệt thân mình, thực hiện kim thân niết bàn. Tuy rằng nhờ cậy đau đớn bị Phệ Hồn Huyết Kiến cắn cưỡng ép thúc giục phật kệ này nhưng không đợi đến toàn thân thành xương trắng rồi niết bàn, nếu làm vậy thì thực lực sẽ một hơi bước vào cảnh giới nửa bước Võ Hoàng cảnh. Thôi, cơ duyên không thể cưỡng cầu, hai bài phật kệ của Đinh Hạo giúp ta được đến đại tuệ căn đại phật duyên, ngày sau vẫn có cơ hội!
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nói xong toàn thân nàng tỏa ánh sáng vàng.
Một bộ áo tăng mới tinh phủ lên người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, ngón tay nàng như đao vuốt đầu. Chớp mắt mái tóc đen dày như mây rơi rụng bay trong bão cát, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền lại trở thành ni cô đầu trọc.
- Ngã phật từ bi...
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền niệm phật nhưng ẩn hiện sát ý.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền bước ra một bước, Phệ Hồn Huyết Kiến trong vòng trăm thước thành tro bụi.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền từng bước một chậm rãi đi trong sa mạc, mỗi khi bước chân ra là cách trăm thước phật quang như gió thổi qua sa mạc, Phệ Hồn Huyết Kiến bị đốt thành tro, làn khói tan biến.
Hôm nay Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền với Phật Đà kim thân lần đầu thành công niết bàn.
Hôm nay, Phệ Hồn Huyết Kiến trong sa mạc đỏ bị diệt chủng.
* * *
- Thì ra biển chơi vui như vậy.
Lý Y Nhược ngồi trên lưng một con thú nước đáng yêu như cá heo, như kỵ sĩ biển tuần tra trong đại dương mênh mông.
Thú nước này là vật cưng mới của nàng, biết thổi bong bóng.
Hình dạng thú nước rất đáng yêu, giống cá heo trang điểm mắt cong cong, tính tình dịu dàng, ngoan ngoãn, bản lĩnh duy nhất là thổi bong bóng. Kỳ lạ là nó thổi bong bóng có thể phủ lên thú nước to vài trăm thước, thu nhỏ chúng lại thành con cá bé không thể gây nguy hiểm cho Lý Y Nhược.
Lý Y Nhược vui vẻ hét to:
- Manh Manh, xông lên, chúng ta phải ra khỏi vùng nước này đi tìm Hạo ca ca!
Thú nước tên Manh Manh vui vẻ đáp lại chủ nhân nhỏ:
- Két két két!
- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra ngươi cũng sốt ruột muốn gặp Hạo ca ca? Ngươi có biết hướng lên bờ đúng không?
Lý Y Nhược rất thích vật nuôi mới này, cảm thấy nó như người thân của mình. Có lẽ số trời đã định, khi Lý Y Nhược tuyệt vọng ngây người trên đá ngầm thì Manh Manh ló đầu từ mặt nước, chỉ thăm dò một chút nó đã rất thích nàng.
Tuy Manh Manh chỉ biết thổi bong bóng nhưng làk ỹ năng vô đichj.
Một bong bóng đường kính có nửa thước nhưng dù là mãnh thú biển to bốn, năm trăm thước trúng chiêu sẽ thu nhỏ vô số lần bị giam trong bong bóng không thể vùng ra.
Lao nhanh trong biển, Lý Y Nhược từ ban đầu lo âu, hoảng hốt đến bây giờ hoàn toàn yên tâm. Khi Lý Y Nhược thấy có cỡ ba, bốn mươi động vật biển cấp vương bị nhốt trong bong bóng phập phềnh theo sóng biển không biết đến đâu.
- Cố lên, xông lên Manh Manh!
- Két két két!
- Nhân loại ngu xuẩn, ngươi dám mơ ước huyết cốt của ta? Chết đi!
Một con gấu to như ngọn núi nói tiếng người, trong mắt đầy khinh thường, trào phúng. Con gấu giẫm mạnh mặt đất, đất run rẩy như sóng gợn, trọng lực tăng lên vô số lần. Vài con chim to từ rên rời bay qua hú lên bị hút rơi xuống đất té chết. Mọi thứ biến chậm lại.
Đây là thần thông khá hiếm thấy.
Mãnh thú như gấu to sở hữu thần thông thiên địa.
Phía đối diện, thanh niên tóc trắng như tuyết cầm kiếm đứng sừng sững giữa không trung, vẻ mặt không chút thay đổi. Thần thông trọng lực đáng sợ chỉ khiến thanh niên tóc trắng hơi hạ xuống ba tấc, khó thể uy hiếp được gã.
Mục Thiên Dưỡng.
Mục Thiên Dưỡng lầm bầm:
- Chỉ là thần thông sơ giai thiên địa sao? Tuy bình thường nhưng có còn hơn không.
Hai tay Mục Thiên Dưỡng cầm trường kiếm, bỗng khí thế cuồng bạo không gì sánh được bùng phát. Hai đôi cánh chim màu đen giương ra từ sau lưng Mục Thiên Dưỡng, dài ba mươi thước. Tay Mục Thiên Dưỡng cầm trường kiếm mọc giương hai đôi cánh.
Màu đen và trắng, lực lượng tà ác và quang minh cùng xuất hiện trên người Mục Thiên Dưỡng.
Vù vù vù vù vù!
Mục Thiên Dưỡng đập cánh hóa thành ánh sáng trắng và đen.
Cái đầu to như núi của gấu to bay lên cao.
Máu phun ra như suối từ lồng ngực con gấu nhuộm đỏ bầu trời.
Toàn thân Mục Thiên Dưỡng đẫm máu như ác ma đi ra từ chiến trường Tu La đỏ thẫm, răng trắng và máu đỏ đối lập càng khủng bố, dữ tợn. Mục Thiên Dưỡng vẫy tay, ngực xác gấu to nổ tung, một mẩu xương bạch ngọc cỡ móng tay cái rơi vào tay gã.
Nếu Đinh Hạo có mặt sẽ nhận ra mẩu xương bạch ngọc ẩn chứa thiên địa huyết cốt minh văn nguyên thủy.
Nó có ý nghĩa một môn thần thông.
Mục Thiên Dưỡng ngửa đầu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Đây đúng là thiên địa giết chóc, ta thích! Nó như sinh ra vì ta, ha ha ha ha ha ha! Mùi máu tươi ngon, tiếng gào thét, ta thích!
Mục Thiên Dưỡng hóa thành luồng sáng trắng đen biến mất phía chân trời.
Chưa từng có ai thấy khuôn mặt đó của Mục Thiên Dưỡng.
Dù là Phương Tiêu An, viện trưởng của Thanh Bình học viện.
Khi Đinh Hạo lại mở mắt ra thì đã qua mười ngày.
Dau nhức dữ dội khiến Đinh Hạo chìm trong trạng thái khác, quên mọi hứ thậm chí là bản thân. Cơ thề Đinh Hạo vận chuyển áo nghĩa Thắng Tự Quyết của Huyền Chiến Thắng Quyết không ngừng tỏa sáng sự sống đối kháng với Âm Dương Ngọc Trong Thạch tạo ra lực lượng phá hư, hồi sinh. Thân thể Đinh Hạo là chiến trường trực tiếp nhất.
Tròn mười ngày trạng thái này mới kết thúc.
Đinh Hạo nội thị cơ thể, giật mình phát hiện thần thức cường đại gấp mấy lần, lực lượng mới tràn ngập. Đây là...
- Đây là cảnh giới đệ lục giai kỷ thân thiên địa của Huyền Chiến Thắng Quyết, khi thân thể hóa thành hồng lô luyện tất cả, thân mình là thiên địa độc lập tự tuần hoàn vòng đi vòng lại, giống như vũ trụ thu nhỏ, có thể điều động mọi lực lượng trong người phun ra nuốt vào vận dụng, có pháp tắc và trật tự của chính mình, thậm chí là rèn minh văn trong người.
Đinh Hạo mừng như điên.
Đinh Hạo không ngờ lúc này Huyền Chiến Thắng Quyết lại đột phá đến cảnh giới đệ lục giai.
Có lẽ nỗi đau cực hạn đó kích phát tiềm lực thân hình Đinh Hạo.
Có lẽ bởi vì đột phá vào cảnh giới kỷ thân thiên địa nên sinh ra lực lượng mới lấn át lực lượng hủy diệt, Đinh Hạo từ trạng thái chết giả tỉnh táo lại.
Đinh Hạo nhúc nhích muốn đứng dậy.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Một chuỗi tiếng khẽ vỡ như vỏ nứt vang lên.
Đinh Hạo cúi đầu, ngơ ngác nhìn.
Toàn thân Đinh Hạo không có mảnh vai, lớp da ngoài theo cơ thể nhúc nhích vỡ ra từng mảnh như bột phấn rơi xuống, từng tầng từng tầng tựa rắn lột da. Đinh Hạo giật nảy mình, nhìn kỹ thì thở phào, lớp da già rớt xuống, bên dưới có lớp da khác.
Lớp da mới này lấp lánh như ngọc, trong suốt mượt mà tỏa sáng, như bạch ngọc thượng đẳng điêu khắc ra. Đinh Hạo cảm giác xương cốt của mình tỏa ánh sáng bạc, máu, thịt, xương đều được thanh lọc. Máu chảy hùng hồn như sông lớn tràn ngập sức sống, ngực kết gấp mấy lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đinh Hạo vung nắm tay, không khí nổ ầm ầm.
Đinh Hạo giật nảy mình.
Sao lực lượng của ta bỗng biến mạnh như vậy? Vung tay một cái đánh bạo không khí?
Mười ngày trước trong tình huống không vận chuyển huyền khí, lực lượng cơ thể Đinh Hạo hết sách đánh ra một kích đại khái đến mười vạn cân. Lúc này Đinh Hạo bản năng vung tay đánh bạo không khí, tăng tỉné quá kinh khủng. Đinh Hạo cho rằng lực lượng cơ thể như vậy ít nhất cỡ bốn mươi ngàn cân trở lên.
Mười ngày tăng gấp bốn lần?
Không lẽ đây là ích lợi sau khi dung hợp Âm Dương Ngọc Trong Thạch?
Đinh Hạo cảm thấy bây giờ dù hắn không vận chuyển huyền khí cũng có thể nương nhờ lực lượng cơ thể đánh bạo một cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh bình thường. Lực lượng tăng tiến quá nhanh làm Đinh Hạo trong thoáng chốc khó thế thích ứng cảm giác này, thân hình mấp máy phát ra lực lượng cường đại khiến không khí bên ngoài kêu ầm ầm không chịu nổi áp lực.
- Khống chế, trước hết học khống chế loại lực lượng này.
Lực lượng cường đại đột ngột khiến Đinh Hạo cảm giác như trẻ sơ sinh tập đi, hắn bình ổn tâm tình từ từ quen thuộc nó. Nếu không thể khống chế lực lượng cường đại thì Đinh Hạo không thể phát huy ra sức chiến đấu thật sự.
Đinh Hạo đứng tại chỗ thi triển từng chiêu từng thức Thất Huyền Trảm.
Thất Huyền Trảm là một loại trảm pháp hoạt động các phần thân thể, thích hợp cho quen thuộc lực lượng mới nhất.
Đinh Hạo thi triển Thất Huyền Trảm mười lần, hắn thấy cả người nóng lên, cảm giác tay nặng chân nhẹ tán đi, lực lượng cường đại mới dần bị khống chế. Giờ Đinh Hạo có vung tay cũng không đánh nổ không khí, nếu không cố ý thì hắn sẽ giống như người bình thường.
Đinh Hạo chậm rãi mở to mắt.
- Không chỉ lực lượng cơ thể biến mạnh mà độ cứng, dẻo dai của thân thể tăng gấp mấy lần. Thân thể trong suốt như ngọc, xương cốt như tinh cương, máu thịt, xương như mới sinh ra. Ta cho rằng đây là vì đao kiếm song thánh thể cộng với ở trong hang động bí ẩn dưới vách núi khu rác sau Vấn Kiếm tông đã ngâm trong chất lỏng trắng bí ẩn, cải tạo độ mạnh thân thể hơn võ giả cảnh giới tương tự gấp mấy chục lần. Cho nên khi thi triển thần thông nhân vương biến hơi mệt chút, hôm đó dưới Cự Linh thành có thể nhận lực lượng minh văn trận pháp lòng đất gấp mấy trăm lần, vượt qua sức tưởng tượng của Ninh Châu Tam Hoàng. Khi đó ta gần như đến cảnh giới thất khiếu, bát khiếu Võ Vương cảnh. Nhưng bây giờ có Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo, hình như độ mạnh sánh bằng nửa bước Võ Hoàng cảnh.
Đinh Hạo nội thị thân mình, quan sát kỹ càng hắn cho ra kết luận này.
Đinh Hạo còn phát hiện một phần xương cốt có hoa văn bạc kỳ dị, tuy thưa thớt và mỏng manh nhưng ẩn chứa lực lượng hùng hồn tăng mức độ cứng cho xương.