Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 415: Hồ quang sơn sắc yêu nguyệt đình
Nghe nói viện trưởng của Thanh Bình học viện ở trong Thanh Bình sơn trang ven Kính hồ cố ý mở cuộc họp dài nửa ngày bàn về chuyện Bảng tiềm long Tuyết Châu của Thiên Cơ Cốc liên tục thay đổi. Nếu tốc độ tiến bộ của Đinh Hạo biến thái như vậy thì sẽ là tin tức đáng sợ cho phe Thanh Bình học viện.
Dù là thần đồng Mục Thiên Dưỡng từng tỏa sáng rực rỡ cũng chưa từng sáng tạo kỷ lục như vậy.
Không lẽ Đinh Hạo thật sự là mềm họa?
Nhiều người nhớ kỹ lại từ khi Đinh Hạo bái vào Vấn Kiếm tông lần lượt xảy ra chuyện không tốt cho Thanh Bình học viện. Khi so kè với Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện dần yếu thế, ngay cả Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung mới chỉ trích Đinh Hạo vài câu đã chết thảm tại chỗ, không chừa một mẩu xương.
Các tin đồn càng lúc càng mơ hồ.
Không lẽ Đinh Hạo có mệnh duyên kỳ dị ảnh hưởng đến khí vận hai đại tông môn đối đầu?
Không ai biết kết quả cuộc họp như thế nào.
Điều khẳng định duy nhất là không khí ven Kính hồ càng căng thẳng hơn.
Ai nấy đều chú ý đến Bảng tiềm long Tuyết Châu, mọi người muốn biết danh sách có thay đổi vì Đinh Hạo theo tần suất cũ không?
* * *
Đinh Hạo có nghe về các lời đồn hỗn loạn bên ngoài.
Đinh Hạo và Kiếm Tổ, Đao Tổ bàn bạc, đại khái đoán ra nguyên nhân Thiên Cơ Cốc liên tục đổi danh sách.
- Chúng ta đã xem thường Thiên Cơ Cốc. Tuy Thiên Cơ Cốc không thể phỏng đoán tiềm lực thật sự của ngươi nhưng có lần mò được thứ gì, nếu không thì đã không đến mức không quan tâm danh dự tích lũy ngàn năm, thường xuyên đổi mới Bảng tiềm long Tuyết Châu. Tiểu Đinh Tử, sau này ngươi đi trong Bắc vực không thể xem thường thế lực này, ít nhất đừng xung đột với nó.
Kiếm Tổ, Đao Tổ lặp lại dặn dò Đinh Hạo.
Lần đầu tiên Đinh Hạo thấy hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cẩn thận như vậy.
Bản thân Đinh Hạo cũng e ngại Thiên Cơ Cốc. Đinh Hạo lấy đồ trong giới chỉ hắc xà được cực phẩm huyền tinh thạch nhiều như biển và Vấn Tình Đao Pháp, Thiên Cơ Cốc lập tức cảm giác được, điều chỉnh đánh giá hắn, đúng là năng lực quỷ thần khó lường. Bây giờ Đinh Hạo lo là Thiên Cơ Cốc có tính ra hắn chính là linh hồn xuyên đến không.
Đó là bí mật lớn nhất của Đinh Hạo, hắn không thể để người ta biết.
Đinh Hạo nhớ kỹ thế lực Thiên Cơ Cốc, hắn định sau này có cơ hội sẽ đi viếng thăm.
Đương nhiên vấn đề chủ yếu nhất hiện giờ là tăng thực lực. Đinh Hạo vẫn tiếp tục tu luyện.
Đao pháp, kiếm pháp, đao ý, kiếm ý, huyền khí, minh, văn, đan dược...
Mỗi ngày Đinh Hạo như con quay không nghỉ.
Ngày hôm nay trăng đã treo cao.
Đinh Hạo diễn luyện Vấn Tình Đao Pháp ba, bốn lần sau đang định thúc giục huyền khí cảm ứng uy lực thật sự của đao pháp Vấn Tình Đao Pháp thì bên ngoài vang tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Giọng thiếu nữ phản nghịch Hoàng Dung vang lên:
- Đinh Hạo, ngươi chưa ngủ đúng không? Ta mang đồ tốt cho ngươi.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên, chợt nghĩ đến điều gì, tinh thần lực như thủy triều quét phạm vi năm dặm. Đinh Hạo đăm chiêu gật gù.
Đinh Hạo cao giọng nói:
- Vào đi.
Cửa gỗ Bộ Thiềm Cung không gió tự mở.
Hoàng Dung mặc váy vàng nhảy nhót đạp thang lầu gỗ bước lên, tay cầm hộp cơm cười tươi bước vào. Hoàng Dung thấy xung quanh không có ai, đi tới vỗ vai Đinh Hạo.
Hoàng Dung đắc ý nói:
- Như thế nào? Tiểu thư đủ nghĩa huynh đệ không? Nghe nói tối nay ngươi tu luyện chưa ăn cơm nên chuyên môn khiến đầu bếp nấu cho.
Hoàng Dung nói rồi mở hộp cơm ra, mùi thơm xông vào mùi. Bên trong bày bốn món ăn rất tinh xảo, một bình rượu ngọc.
Hoàng Dung nói:
- Hì hì, nhìn xem, toàn là đại tiểu thư tỉ mỉ chuẩn bị, mau ăn đi.
Đinh Hạo cất Vấn Tình Đao vào trữ vật giới chỉ, chỉ bát đũa bên cửa sổ, nửa cười nửa không nói:
- Thật ra ta đã ăn rồi.
- A, ăn rồi? Trùng hợp vậy...
Hoàng Dung cười lúng túng, mặt dày nói:
- Có ăn rồi cũng không sao, xem như bữa ăn khuya. Từ lúc cơm chiều đến giờ đã bốn canh giờ, không tin thì ngươi nhìn xem, mặt trăng đã lên cao. Này, không lẽ ngươi không cho tiểu thư mặt mũi? Không có tình cảm huynh đệ gì hết!
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Được rồi, vậy ta nể mặt.
Đinh Hạo lấy đồ ăn trong hộp cơm ra, cười hỏi:
- Nhưng từ khi nào chúng ta thành huynh đệ? Theo lý thì nàng nên gọi ta là sư thúc đi?
- Con người ngươi thật nhàm chán.
Hoàng Dung nhún mũi trừng Đinh Hạo, nói:
- Ngươi nhỏ tuổi hơn ta nên đừng giả bộ sư thúc, chúng ta tương xứng ngang hàng thì không khí mới hòa hợp. A, ngươi xem, ánh trăng thật đẹp, ở trong phòng không vui. Hay chúng ta đi trên mặt hồ vừa ngắm trăng vừa uống rượu vừa ăn khuya?
Đinh Hạo sảng khoái gật đầu, nói:
- Cũng tốt.
Bộ Thiềm Cung ở bên cạnh Kính hồ, phong cảnh rất đẹp. Đi cửa sau lầu các ra ngoài có hành lang thủy tạ dài, đường kính ngàn thước đi thông Kính hồ. Tận cùng hành lang dài là một đình các gỗ đỏ tên Yêu Nguyệt Đình, đó là chỗ ngắm hồ đẹp nhất trong Kính hồ. Ngồi trong đình như rong chơi giữa biển cả vô tận, ngửa đầu nhìn trời sao rực rỡ khiến người say mê.
Hoàng Dung đề nghị, hai người đi Yêu Nguyệt Đình.
Đặt rượu và thức ăn lên bàn gỗ, lạ là nàng biểu hiện rất ngoan, tự rót rượu cho Đinh Hạo.
Ly rượu màu hổ phách điêu khắc hoa văn mẫu đơn. Hoàng Dung nhìn chăm chú, Đinh Hạo bưng rượu lên hít mùi.
Đinh Hạo đề nghị:
- Hồ quang nguyệt sắc, một người uống rượu thì mất hứng, hay chúng ta cùng uống?
Hoàng Dung gật đầu hưng phấn nói:
- Tốt, tốt.
Hoàng Dung nói rồi cực kỳ hưng phấn tự rót cho mình.
Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ gật đầu. Đinh Hạo hiểu ra, không nói, nhẹ cụng ly rồi ngửa đầu uống cạn.
Hoàng Dung thời kỳ phảnn ghịch tuổi nhỏ mất mẹ, rất bất mãn bị phụ thân dạy dỗ. Bình thường Hoàng Dung quậy Vấn Kiếm sơn trang gà bay cho sủa, nàng luôn sinh hoạt trong sơn trang, chưa từng đi hoang dã tràn ngập nguy hiểm, rất là háo sức. Hoàng Dung quấn quýt Đinh Hạo kể cho nghe các kinh nghiệm trải qua.
Thời gian một chén trà sau nguyên bình rượu đã vào bụng Đinh Hạo, Hoàng Dung, bốn đĩa thức ăn cũng hết sạch.
- Thì ra từ nhỏ ngươi cũng mất đi phụ mẫu, so với ngươi thì ta may mắn rất nhiều. Ít nhất ta có phụ thân yêu thương, không cần nhặt đồ ăn trong đống rác, không ai dám ăn hiếp ta, ăn no mặc ấm, ta may mắn hơn ngươi nhiều.
Nghe Đinh Hạo kể chuyện, sắc mặt Hoàng Dung dịu đi nhiều. Dưới ánh trắng, khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng hơn ngày thường.
Hoàng Dung bình tĩnh nói:
- Lần này tốt rồi, có quá khứ tương tự, chúng ta là huynh đệ tốt.
Đinh Hạo không có ý kiến:
- Huynh đệ tốt? Được rồi.
- Dĩ nhiên là huynh đệ tốt, hì hì. Đa tạ ngươi kể nhiều như vậy, hay lần sau ngươi đi hoang dã rèn luyện mang ta đi theo?
Tâm sự qua đi thái độ của Hoàng Dung với Đinh Hạo tốt hơn nhiều, không còn hĩnh mũi liếc xéo như trước.
- Nàng rất thích kích thích sao?
Đinh Hạo uống cạn giọt rượu cuối cùng, nhẹ nhàng đặt ly xuống mặt bàn.
Hoàng Dung chu môi nói:
- Đương nhiên, ta luôn sống trong sơn trang, phụ thân không cho phép ta đi ra sơn trang quá xa. Ta không biết thế giới bên ngoài như thế nào.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Nếu nàng thích kích thích thì ta sẽ cho nàng xem một vở kích rất kích thích.
Mắt Hoàng Dung sáng lên, hỏi:
- Kịch hay gì? Ngươi nguyện ý mang ta đi hoang dã sao? Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, huynh đệ tốt! Nếu ngươi là đệ nhất thiên tài Vấn Kiếm tông, thực lực cường đại chắc có thể bay trên trời, ngươi mang ta đi hoang dã ngay được không? Yên tâm, ta sẽ không nói cho phụ thân.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Muốn xem kịch kích thích cần gì đi hoang dã? Ngồi đây xem là được.
- Nơi này?
Hoàng Dung ngẩn ra, không hiểu ý Đinh Hạo.
Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, đi tới bên cạnh đình, ánh mắt lướt qua mặt hồ trắng xóa dưới ánh trăng.
Đinh Hạo cao giọng quát:
- Các vị, nếu đã đến tại sao không xuất hiện? Chẳng lẽ muốn tại hạ mời từng người ra sao?
Dù là thần đồng Mục Thiên Dưỡng từng tỏa sáng rực rỡ cũng chưa từng sáng tạo kỷ lục như vậy.
Không lẽ Đinh Hạo thật sự là mềm họa?
Nhiều người nhớ kỹ lại từ khi Đinh Hạo bái vào Vấn Kiếm tông lần lượt xảy ra chuyện không tốt cho Thanh Bình học viện. Khi so kè với Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện dần yếu thế, ngay cả Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung mới chỉ trích Đinh Hạo vài câu đã chết thảm tại chỗ, không chừa một mẩu xương.
Các tin đồn càng lúc càng mơ hồ.
Không lẽ Đinh Hạo có mệnh duyên kỳ dị ảnh hưởng đến khí vận hai đại tông môn đối đầu?
Không ai biết kết quả cuộc họp như thế nào.
Điều khẳng định duy nhất là không khí ven Kính hồ càng căng thẳng hơn.
Ai nấy đều chú ý đến Bảng tiềm long Tuyết Châu, mọi người muốn biết danh sách có thay đổi vì Đinh Hạo theo tần suất cũ không?
* * *
Đinh Hạo có nghe về các lời đồn hỗn loạn bên ngoài.
Đinh Hạo và Kiếm Tổ, Đao Tổ bàn bạc, đại khái đoán ra nguyên nhân Thiên Cơ Cốc liên tục đổi danh sách.
- Chúng ta đã xem thường Thiên Cơ Cốc. Tuy Thiên Cơ Cốc không thể phỏng đoán tiềm lực thật sự của ngươi nhưng có lần mò được thứ gì, nếu không thì đã không đến mức không quan tâm danh dự tích lũy ngàn năm, thường xuyên đổi mới Bảng tiềm long Tuyết Châu. Tiểu Đinh Tử, sau này ngươi đi trong Bắc vực không thể xem thường thế lực này, ít nhất đừng xung đột với nó.
Kiếm Tổ, Đao Tổ lặp lại dặn dò Đinh Hạo.
Lần đầu tiên Đinh Hạo thấy hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cẩn thận như vậy.
Bản thân Đinh Hạo cũng e ngại Thiên Cơ Cốc. Đinh Hạo lấy đồ trong giới chỉ hắc xà được cực phẩm huyền tinh thạch nhiều như biển và Vấn Tình Đao Pháp, Thiên Cơ Cốc lập tức cảm giác được, điều chỉnh đánh giá hắn, đúng là năng lực quỷ thần khó lường. Bây giờ Đinh Hạo lo là Thiên Cơ Cốc có tính ra hắn chính là linh hồn xuyên đến không.
Đó là bí mật lớn nhất của Đinh Hạo, hắn không thể để người ta biết.
Đinh Hạo nhớ kỹ thế lực Thiên Cơ Cốc, hắn định sau này có cơ hội sẽ đi viếng thăm.
Đương nhiên vấn đề chủ yếu nhất hiện giờ là tăng thực lực. Đinh Hạo vẫn tiếp tục tu luyện.
Đao pháp, kiếm pháp, đao ý, kiếm ý, huyền khí, minh, văn, đan dược...
Mỗi ngày Đinh Hạo như con quay không nghỉ.
Ngày hôm nay trăng đã treo cao.
Đinh Hạo diễn luyện Vấn Tình Đao Pháp ba, bốn lần sau đang định thúc giục huyền khí cảm ứng uy lực thật sự của đao pháp Vấn Tình Đao Pháp thì bên ngoài vang tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Giọng thiếu nữ phản nghịch Hoàng Dung vang lên:
- Đinh Hạo, ngươi chưa ngủ đúng không? Ta mang đồ tốt cho ngươi.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên, chợt nghĩ đến điều gì, tinh thần lực như thủy triều quét phạm vi năm dặm. Đinh Hạo đăm chiêu gật gù.
Đinh Hạo cao giọng nói:
- Vào đi.
Cửa gỗ Bộ Thiềm Cung không gió tự mở.
Hoàng Dung mặc váy vàng nhảy nhót đạp thang lầu gỗ bước lên, tay cầm hộp cơm cười tươi bước vào. Hoàng Dung thấy xung quanh không có ai, đi tới vỗ vai Đinh Hạo.
Hoàng Dung đắc ý nói:
- Như thế nào? Tiểu thư đủ nghĩa huynh đệ không? Nghe nói tối nay ngươi tu luyện chưa ăn cơm nên chuyên môn khiến đầu bếp nấu cho.
Hoàng Dung nói rồi mở hộp cơm ra, mùi thơm xông vào mùi. Bên trong bày bốn món ăn rất tinh xảo, một bình rượu ngọc.
Hoàng Dung nói:
- Hì hì, nhìn xem, toàn là đại tiểu thư tỉ mỉ chuẩn bị, mau ăn đi.
Đinh Hạo cất Vấn Tình Đao vào trữ vật giới chỉ, chỉ bát đũa bên cửa sổ, nửa cười nửa không nói:
- Thật ra ta đã ăn rồi.
- A, ăn rồi? Trùng hợp vậy...
Hoàng Dung cười lúng túng, mặt dày nói:
- Có ăn rồi cũng không sao, xem như bữa ăn khuya. Từ lúc cơm chiều đến giờ đã bốn canh giờ, không tin thì ngươi nhìn xem, mặt trăng đã lên cao. Này, không lẽ ngươi không cho tiểu thư mặt mũi? Không có tình cảm huynh đệ gì hết!
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Được rồi, vậy ta nể mặt.
Đinh Hạo lấy đồ ăn trong hộp cơm ra, cười hỏi:
- Nhưng từ khi nào chúng ta thành huynh đệ? Theo lý thì nàng nên gọi ta là sư thúc đi?
- Con người ngươi thật nhàm chán.
Hoàng Dung nhún mũi trừng Đinh Hạo, nói:
- Ngươi nhỏ tuổi hơn ta nên đừng giả bộ sư thúc, chúng ta tương xứng ngang hàng thì không khí mới hòa hợp. A, ngươi xem, ánh trăng thật đẹp, ở trong phòng không vui. Hay chúng ta đi trên mặt hồ vừa ngắm trăng vừa uống rượu vừa ăn khuya?
Đinh Hạo sảng khoái gật đầu, nói:
- Cũng tốt.
Bộ Thiềm Cung ở bên cạnh Kính hồ, phong cảnh rất đẹp. Đi cửa sau lầu các ra ngoài có hành lang thủy tạ dài, đường kính ngàn thước đi thông Kính hồ. Tận cùng hành lang dài là một đình các gỗ đỏ tên Yêu Nguyệt Đình, đó là chỗ ngắm hồ đẹp nhất trong Kính hồ. Ngồi trong đình như rong chơi giữa biển cả vô tận, ngửa đầu nhìn trời sao rực rỡ khiến người say mê.
Hoàng Dung đề nghị, hai người đi Yêu Nguyệt Đình.
Đặt rượu và thức ăn lên bàn gỗ, lạ là nàng biểu hiện rất ngoan, tự rót rượu cho Đinh Hạo.
Ly rượu màu hổ phách điêu khắc hoa văn mẫu đơn. Hoàng Dung nhìn chăm chú, Đinh Hạo bưng rượu lên hít mùi.
Đinh Hạo đề nghị:
- Hồ quang nguyệt sắc, một người uống rượu thì mất hứng, hay chúng ta cùng uống?
Hoàng Dung gật đầu hưng phấn nói:
- Tốt, tốt.
Hoàng Dung nói rồi cực kỳ hưng phấn tự rót cho mình.
Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ gật đầu. Đinh Hạo hiểu ra, không nói, nhẹ cụng ly rồi ngửa đầu uống cạn.
Hoàng Dung thời kỳ phảnn ghịch tuổi nhỏ mất mẹ, rất bất mãn bị phụ thân dạy dỗ. Bình thường Hoàng Dung quậy Vấn Kiếm sơn trang gà bay cho sủa, nàng luôn sinh hoạt trong sơn trang, chưa từng đi hoang dã tràn ngập nguy hiểm, rất là háo sức. Hoàng Dung quấn quýt Đinh Hạo kể cho nghe các kinh nghiệm trải qua.
Thời gian một chén trà sau nguyên bình rượu đã vào bụng Đinh Hạo, Hoàng Dung, bốn đĩa thức ăn cũng hết sạch.
- Thì ra từ nhỏ ngươi cũng mất đi phụ mẫu, so với ngươi thì ta may mắn rất nhiều. Ít nhất ta có phụ thân yêu thương, không cần nhặt đồ ăn trong đống rác, không ai dám ăn hiếp ta, ăn no mặc ấm, ta may mắn hơn ngươi nhiều.
Nghe Đinh Hạo kể chuyện, sắc mặt Hoàng Dung dịu đi nhiều. Dưới ánh trắng, khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng hơn ngày thường.
Hoàng Dung bình tĩnh nói:
- Lần này tốt rồi, có quá khứ tương tự, chúng ta là huynh đệ tốt.
Đinh Hạo không có ý kiến:
- Huynh đệ tốt? Được rồi.
- Dĩ nhiên là huynh đệ tốt, hì hì. Đa tạ ngươi kể nhiều như vậy, hay lần sau ngươi đi hoang dã rèn luyện mang ta đi theo?
Tâm sự qua đi thái độ của Hoàng Dung với Đinh Hạo tốt hơn nhiều, không còn hĩnh mũi liếc xéo như trước.
- Nàng rất thích kích thích sao?
Đinh Hạo uống cạn giọt rượu cuối cùng, nhẹ nhàng đặt ly xuống mặt bàn.
Hoàng Dung chu môi nói:
- Đương nhiên, ta luôn sống trong sơn trang, phụ thân không cho phép ta đi ra sơn trang quá xa. Ta không biết thế giới bên ngoài như thế nào.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Nếu nàng thích kích thích thì ta sẽ cho nàng xem một vở kích rất kích thích.
Mắt Hoàng Dung sáng lên, hỏi:
- Kịch hay gì? Ngươi nguyện ý mang ta đi hoang dã sao? Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, huynh đệ tốt! Nếu ngươi là đệ nhất thiên tài Vấn Kiếm tông, thực lực cường đại chắc có thể bay trên trời, ngươi mang ta đi hoang dã ngay được không? Yên tâm, ta sẽ không nói cho phụ thân.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Muốn xem kịch kích thích cần gì đi hoang dã? Ngồi đây xem là được.
- Nơi này?
Hoàng Dung ngẩn ra, không hiểu ý Đinh Hạo.
Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, đi tới bên cạnh đình, ánh mắt lướt qua mặt hồ trắng xóa dưới ánh trăng.
Đinh Hạo cao giọng quát:
- Các vị, nếu đã đến tại sao không xuất hiện? Chẳng lẽ muốn tại hạ mời từng người ra sao?