Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 370: Trên Trời Có Đường Ngươi Không Đi
Đinh Hạo cười lạnh, nhẹ vung tay lên. Huyền binh thần binh hiện ra bên cạnh Đinh Hạo, hóa thành luồng sáng vọt ra ngoài.
Khói đen khựng lại, tiết tấu và tốc độ quỹ tích không thay đổi bỗngthuấn di nhảy lên tránh đi tầng tầng lưới kiếm nghiền, giây lát sau đãđến gần Đinh Hạo.
Dường như Đinh Hạo sớm dự đoán được, không hề hoảng loạn, hai tay chộphư không, một cây trảm kiếm to lớn lạnh lẽo nằm trong tay hắn. Thân kiếm lấp lóe minh văn chữ hán 'hạp lý tinh động' chém xuống, Đinh Hạo xônglên chém khói đen thành hai nửa.
- Khục khục khục khục.
Tiếng cười như cú kêu phát ra sau lưng Đinh Hạo.
Đinh Hạo quay người lại quét ngang, kiếm quang rực rỡ lại chặt eo khói đen.
Nhưng khói đen bị chém thành bốn khúc không bị thương, nhẹ nhàng lắcngười trên không trung hóa thành bốn bóng đen kích cỡ, hơi thở giống ynhau, khủng bố hơn trước. Bóng đen cùng với sát khí như thực chất baoquanh Đinh Hạo.
Rõ ràng là huyền binh thần khí minh văn của Đinh Hạo không thể tạo uy hiếp gì cho cao thủ Hắc Viêm bí ẩn.
Mỗi lần khói đen bị chém nát thì lại biến thành cao thủ Hắc Viêm bí ẩnkhác công kích, mặc cho Đinh Hạo vung kiếm cỡ nào. Ngày càng nhiều caothủ Hắc Viêm bí ẩn trên bầu trời, như là thuật phân thân.
Ba người Thư, Kiếm, Họa đang cẩn thận quan sát nhà tù ánh sáng lôi điện minh văn chữ hán.
Tuy Kiếm, Họa không phải minh văn sư nhưng đến từ Thanh Bình học viện,có ánh mắt rất cao, nhìn ra được nhà tù ánh sáng là một loại minh văntrận pháp câu thông lôi điện trong thiên địa. Muốn xông ra thì phải pháhỏng minh văn này, nhưng minh văn vuông vức quá hiếm thấy, không phảiloại minh văn nào ba người Thư, Kiếm, Họa từng thấy.
Trong ba người chỉ có Thư là đọc nhiều sách vở, lúc rảnh thích nghiêncứu đạo minh văn. Thư trừ có tu vi huyền khí cường đại ra còn là minhvăn sư tứ giai, xem như nhân vật nặng ký tại Tuyết Châu. Tuy nhiên Thưnhìn chăm chú minh văn chữ hán vuông vức trong tia chớp đầy trời, biểutình của gã đầy nghi hoặc, rung động. Thư chưa từng thấy kiểu minh vănnhư vậy.
Kiếm chú ý đến phản ứng của Thư, tim rớt cái bịch. Kiếm biết Thư không thể phá trận, gã rút kiếm ra đánh ra luồng kiếm quang.
Luồng kiếm quang cường đại đủ đẻ khai sơn phá thạch đánh vào vách tườngánh sáng gợn sóng nhưng như trâu đát vào biển, không dấy lên chút lăntăn.
Minh văn trận pháp cường đại hơn xa ba người Thư, Kiếm, Họa tưởng tượng.
- Đây là minh văn trận pháp gì? Sao ta chưa từng thấy? Có thể mượn lựclượng thiên kiếp? Sợ là thực lực của ta không thể xông ra.
Thư nhíu mày, trong ba người thì gã hiểu về minh văn trận pháp nhiều nhất nhưng chịu bó tay.
Mặt Kiếm đầy sát khí giết chóc:
- Nếu không xông ra được thì tìm cách phá trận.
Họa nhíu mày hỏi:
- Làm sao phá?
Kiếm lạnh lùng cười:
- Muốn phá minh văn trận pháp thì cách tốt nhất là giết minh văn sư.
Kiếm rất thích giết chóc.
Lúc này chợt vang lên tiếng cao thủ Hắc Viêm bí ẩn hét.
Ba người Thư, Kiếm, Họa quay đầu nhìn.
Không biết từ khi nào thần binh hàn sương màu bạc trong tay Đinh Hạobiến thành kiếm to đốt cháy ngọn lửa màu da cam, khí thế cũng thay đổi,từ lạnh lẽo biến thành cực nóng. Một kiếm chém ra, lửa da cam có sức sát thương vô cùng đốt khói đen hư vô kêu xèo xèo.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn bị buộc vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn bị khắc chế.
Trong phút chốc hai mươi ba đoàn khói đen bị đốt cháy gần hết, chỉ còn lại ba, bố cái.
Khói đen chợt rụt lại hợp thành một thân hình người trẻ tuổi, mặt mày mơ hồ chỉ có đôi mắt là đỏ như máu, cực kỳ tà ác.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn tức giận quát to:
- Không thể nào! Lửa của ngươi có phẩm chất gì, sao có thể khắc chế Hư Vô Hắc Viêm của ta được?
Đinh Hạo không nói câu nào, kiếm to lửa đỏ chợt rung lên phân giải thành năm kiếm lửa nhỏ hơn, thân kiếm chớp lóe minh văn chữ hán hình vuông.Đinh Hạo đẩy kiếm ra, chúng hóa thành một chuỗi luồng sáng lửa bay hướng cao thủ Hắc Viêm bí ẩn.
Họa nhanh chóng quyết định, hét to một tiếng:
- Giết Đinh Hạo trước!
Họa dẫn đầu ra tay trước.
Bút bằng ngọc trong tay Họa nở rộ ánh sáng liên tục vẽ, lấy không khílàm giấy. Chớp mắt Họa vẽ ra một ngọn núi cao trăm thước, bút phong rung lên, núi cao biến ảo thành thật rít gào đổ ập xuống Đinh Hạo ở phía xa.
Núi to lớn mang theo bóng râm đập xuống tạo áp lực nghẹt thở.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục khôngcửa ngươi cứ vào. Hôm nay hãy để ta giải quyết tất cả, bốn ngươi cunglên đi!
Hai tay Đinh Hạo chộp hư không, ngục băng hàn kiếm và thiên hỏa viêm đao xuất hiện trong tay hắn. Nửa người Đinh Hạo tràn ngập sương bạc rétlạnh, nửa người bên trái thì chớp lóe lửa cam vô tận. Hai lực lượng hoàn toàn khác nhau vào lúc này hoàn mỹ dung hợp trên người Đinh Hạo.
Thiên hỏa diễm đao nhẹ rạch không gian.
Núi to lớn như pho mát bị vũ khí sắc bén cắt từ giữa ra.
Ánh sáng chợt lóe, Đinh Hạo lướt qua giữa khe hở đi tới trước mặt Họa, sát khí bắn ra.
- Nhanh quá!
Họa kinh ngạc, cảm giác gió lạnh ập vào mặt, tử thần bóp cổ.
Không ai ngờ Đinh Hạo dám chủ động công kích.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Một chuỗi ánh lửa chói mắt nổ tung.
Vào phút mấu chốt Kiếm phản ứng trước tiến, gã rút kiếm xuất kiếm,khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc chặn đao kiếm của Đinh Hạo, cứu mạngHọa. Nhưng kiếm bị lực phản chấn biến sắc mặt, lùi ra hơn mười thước.
Thư xòe tay, quyển sách to cỡ ván cửa xuất hiện.
Thư giở trang sách ra, bàn tay đặt lên đó rồi nhấc cao như cá voi hútnước, luồng sáng xanh bắn ra từ trang sách thổi quét Đinh Hạo.
Nhìn kỹ thì đó là một chuỗi chữ rậm rạp, là chữ Vô Tận đại lục, cônghiệu tương tự như minh văn chữ hán của Đinh Hạo. Tuy nhiên uẩn ý thì kém hơn nhiều, đây là đồ án minh văn thông thường nhất thế giới.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Băng kiếm trong tay phải Đinh Hạo bỗng ngừng lại rồi kiếm đi long xà,khí lạnh phát ra. Đinh Hạo dùng kiếm làm bút viết một chuỗi minh văn chữ hán trong không trung.
Sơn trọng thủy phục nghi không đường, liễu ám hoa minh lại nhất thôn!
Khói đen khựng lại, tiết tấu và tốc độ quỹ tích không thay đổi bỗngthuấn di nhảy lên tránh đi tầng tầng lưới kiếm nghiền, giây lát sau đãđến gần Đinh Hạo.
Dường như Đinh Hạo sớm dự đoán được, không hề hoảng loạn, hai tay chộphư không, một cây trảm kiếm to lớn lạnh lẽo nằm trong tay hắn. Thân kiếm lấp lóe minh văn chữ hán 'hạp lý tinh động' chém xuống, Đinh Hạo xônglên chém khói đen thành hai nửa.
- Khục khục khục khục.
Tiếng cười như cú kêu phát ra sau lưng Đinh Hạo.
Đinh Hạo quay người lại quét ngang, kiếm quang rực rỡ lại chặt eo khói đen.
Nhưng khói đen bị chém thành bốn khúc không bị thương, nhẹ nhàng lắcngười trên không trung hóa thành bốn bóng đen kích cỡ, hơi thở giống ynhau, khủng bố hơn trước. Bóng đen cùng với sát khí như thực chất baoquanh Đinh Hạo.
Rõ ràng là huyền binh thần khí minh văn của Đinh Hạo không thể tạo uy hiếp gì cho cao thủ Hắc Viêm bí ẩn.
Mỗi lần khói đen bị chém nát thì lại biến thành cao thủ Hắc Viêm bí ẩnkhác công kích, mặc cho Đinh Hạo vung kiếm cỡ nào. Ngày càng nhiều caothủ Hắc Viêm bí ẩn trên bầu trời, như là thuật phân thân.
Ba người Thư, Kiếm, Họa đang cẩn thận quan sát nhà tù ánh sáng lôi điện minh văn chữ hán.
Tuy Kiếm, Họa không phải minh văn sư nhưng đến từ Thanh Bình học viện,có ánh mắt rất cao, nhìn ra được nhà tù ánh sáng là một loại minh văntrận pháp câu thông lôi điện trong thiên địa. Muốn xông ra thì phải pháhỏng minh văn này, nhưng minh văn vuông vức quá hiếm thấy, không phảiloại minh văn nào ba người Thư, Kiếm, Họa từng thấy.
Trong ba người chỉ có Thư là đọc nhiều sách vở, lúc rảnh thích nghiêncứu đạo minh văn. Thư trừ có tu vi huyền khí cường đại ra còn là minhvăn sư tứ giai, xem như nhân vật nặng ký tại Tuyết Châu. Tuy nhiên Thưnhìn chăm chú minh văn chữ hán vuông vức trong tia chớp đầy trời, biểutình của gã đầy nghi hoặc, rung động. Thư chưa từng thấy kiểu minh vănnhư vậy.
Kiếm chú ý đến phản ứng của Thư, tim rớt cái bịch. Kiếm biết Thư không thể phá trận, gã rút kiếm ra đánh ra luồng kiếm quang.
Luồng kiếm quang cường đại đủ đẻ khai sơn phá thạch đánh vào vách tườngánh sáng gợn sóng nhưng như trâu đát vào biển, không dấy lên chút lăntăn.
Minh văn trận pháp cường đại hơn xa ba người Thư, Kiếm, Họa tưởng tượng.
- Đây là minh văn trận pháp gì? Sao ta chưa từng thấy? Có thể mượn lựclượng thiên kiếp? Sợ là thực lực của ta không thể xông ra.
Thư nhíu mày, trong ba người thì gã hiểu về minh văn trận pháp nhiều nhất nhưng chịu bó tay.
Mặt Kiếm đầy sát khí giết chóc:
- Nếu không xông ra được thì tìm cách phá trận.
Họa nhíu mày hỏi:
- Làm sao phá?
Kiếm lạnh lùng cười:
- Muốn phá minh văn trận pháp thì cách tốt nhất là giết minh văn sư.
Kiếm rất thích giết chóc.
Lúc này chợt vang lên tiếng cao thủ Hắc Viêm bí ẩn hét.
Ba người Thư, Kiếm, Họa quay đầu nhìn.
Không biết từ khi nào thần binh hàn sương màu bạc trong tay Đinh Hạobiến thành kiếm to đốt cháy ngọn lửa màu da cam, khí thế cũng thay đổi,từ lạnh lẽo biến thành cực nóng. Một kiếm chém ra, lửa da cam có sức sát thương vô cùng đốt khói đen hư vô kêu xèo xèo.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn bị buộc vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn bị khắc chế.
Trong phút chốc hai mươi ba đoàn khói đen bị đốt cháy gần hết, chỉ còn lại ba, bố cái.
Khói đen chợt rụt lại hợp thành một thân hình người trẻ tuổi, mặt mày mơ hồ chỉ có đôi mắt là đỏ như máu, cực kỳ tà ác.
Cao thủ Hắc Viêm bí ẩn tức giận quát to:
- Không thể nào! Lửa của ngươi có phẩm chất gì, sao có thể khắc chế Hư Vô Hắc Viêm của ta được?
Đinh Hạo không nói câu nào, kiếm to lửa đỏ chợt rung lên phân giải thành năm kiếm lửa nhỏ hơn, thân kiếm chớp lóe minh văn chữ hán hình vuông.Đinh Hạo đẩy kiếm ra, chúng hóa thành một chuỗi luồng sáng lửa bay hướng cao thủ Hắc Viêm bí ẩn.
Họa nhanh chóng quyết định, hét to một tiếng:
- Giết Đinh Hạo trước!
Họa dẫn đầu ra tay trước.
Bút bằng ngọc trong tay Họa nở rộ ánh sáng liên tục vẽ, lấy không khílàm giấy. Chớp mắt Họa vẽ ra một ngọn núi cao trăm thước, bút phong rung lên, núi cao biến ảo thành thật rít gào đổ ập xuống Đinh Hạo ở phía xa.
Núi to lớn mang theo bóng râm đập xuống tạo áp lực nghẹt thở.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục khôngcửa ngươi cứ vào. Hôm nay hãy để ta giải quyết tất cả, bốn ngươi cunglên đi!
Hai tay Đinh Hạo chộp hư không, ngục băng hàn kiếm và thiên hỏa viêm đao xuất hiện trong tay hắn. Nửa người Đinh Hạo tràn ngập sương bạc rétlạnh, nửa người bên trái thì chớp lóe lửa cam vô tận. Hai lực lượng hoàn toàn khác nhau vào lúc này hoàn mỹ dung hợp trên người Đinh Hạo.
Thiên hỏa diễm đao nhẹ rạch không gian.
Núi to lớn như pho mát bị vũ khí sắc bén cắt từ giữa ra.
Ánh sáng chợt lóe, Đinh Hạo lướt qua giữa khe hở đi tới trước mặt Họa, sát khí bắn ra.
- Nhanh quá!
Họa kinh ngạc, cảm giác gió lạnh ập vào mặt, tử thần bóp cổ.
Không ai ngờ Đinh Hạo dám chủ động công kích.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Một chuỗi ánh lửa chói mắt nổ tung.
Vào phút mấu chốt Kiếm phản ứng trước tiến, gã rút kiếm xuất kiếm,khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc chặn đao kiếm của Đinh Hạo, cứu mạngHọa. Nhưng kiếm bị lực phản chấn biến sắc mặt, lùi ra hơn mười thước.
Thư xòe tay, quyển sách to cỡ ván cửa xuất hiện.
Thư giở trang sách ra, bàn tay đặt lên đó rồi nhấc cao như cá voi hútnước, luồng sáng xanh bắn ra từ trang sách thổi quét Đinh Hạo.
Nhìn kỹ thì đó là một chuỗi chữ rậm rạp, là chữ Vô Tận đại lục, cônghiệu tương tự như minh văn chữ hán của Đinh Hạo. Tuy nhiên uẩn ý thì kém hơn nhiều, đây là đồ án minh văn thông thường nhất thế giới.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Băng kiếm trong tay phải Đinh Hạo bỗng ngừng lại rồi kiếm đi long xà,khí lạnh phát ra. Đinh Hạo dùng kiếm làm bút viết một chuỗi minh văn chữ hán trong không trung.
Sơn trọng thủy phục nghi không đường, liễu ám hoa minh lại nhất thôn!