Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 355: Ẩn Kiếm Phong
So sánh với nhiều người bạn rộn thì Vương Tiểu Thất rất rảnh rỗi.
Tông môn không quản lý nghiêm khắc với đệ tử ngoại môn, bình thường sắp xếp tu luyện còn không bằng các đệ tử ký danh. Bản thân Vương Tiểu Thất không có hứng thú tu luyện, tập trung vào kinh doanh Thiên Thượng Nhân Gian, gã càng giống phú ông hơn.
Vì quá nhàn nhã nên Vương Tiểu Thất có thời gian đưa tiễn Đinh Hạo.
Đinh Hạo sắp xếp đồ đạc trong sân số tám, hắn đứng trước cửa từ biệt nơi sống hơn nửa năm xuất phát vào sâu trong núi.
Khoảng thời gian cuối tháng mèo ác quỷ Tà Nguyệt xuất quỷ nhập thần, híp mắt đứng trên vai Đinh Hạo, háo hức mong chờ sinh hoạt trong Ẩn Kiếm Phong.
Vương Phong đầu trọc từng là kỵ sĩ giáp đen Huyết Long Trại đi theo sau lưng Đinh Hạo.
Thân phận hiện tại của Vương Phong đầu trọc là người hầu Đinh Hạo.
Nói thật là Vương Phong đầu trọc nằm mơ cũng không ngờ có ngày gã có thể đến sơn môn Vấn Kiếm tông, càng không tưởng tượng nổi có cơ hội đi theo thiên tài Đinh Hạo vào Ẩn Kiếm Phong trong truyền thuyết.
Tất cả đều nhờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt khiến Vương Phong đầu trọc vừa thương vừa sợ.
Đây là vận mệnh sao?
Vương Phong đầu trọc đi theo sau lưng Đinh Hạo, vác hành lý chứa công cụ hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Vương Phong đầu trọc biết rõ chỉ có hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt thật tốt thì gã sẽ phát tài phát đạt, vĩnh viễn đi theo bên cạnh Đinh Hạo.
Từ một tên cướp núi bị người phỉ nhổ đến thân phận hiện giờ, Vương Phong đầu trọc cảm thấy mộ tổ tiên mình bốc khói thơm.
Vương Phong đầu trọc vô cùng thỏa mãn.
Vương Tiểu Thất liếc Vương Phong đầu trọc, không biết nên khóc hay cười. Bên cạnh Đinh Hạo cần có người chăm sóc sinh hoạt hàng ngày, Vương Tiểu Thất thậm chí chuẩn bị mấy tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, tiếc là bị hắn nghiêm khắc từ chối.
Vương Tiểu Thất thầm nghĩ:
- Hy vọng tên trọc đầu này sẽ là người hầu hợp tiêu chuẩn.
Vương Tiểu Thất kiềm không được lại lải nhải dặn Vương Phong đầu trọc mấy chuyện cần chú ý trong hằng ngày.
Vương Phong đầu trọc cười nịnh, cúi đầu khom lưng, vỗ ngực hứa hẹn:
- Ài, ta nhớ hết rồi, Thất gia cứ yên tâm, chắc chắn sẽ làm được.
Vương Phong đầu trọc không dám lơ là Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo xoay người dặn:
- Tiểu Thất, ta tạm thời rời đi, đám trẻ trong khu bần dân sau núi giao cho ngươi. Một tháng nữa là trắc nghiệm nhập tông, ta hy vọng trong đám trẻ có mấy hạt mầm tốt.
Vương Tiểu Thất cười nói:
- Đinh sư huynh yên tâm đi, có ta và Tinh Thành huynh đệ ở chắc chắn sẽ không khiến đám trẻ chịu thiệt.
Nói đến Triệu Tinh Thành, thiếu niên cũng ra từ xóm nghèo, thành tích thi cuối năm bình thường không thể vào ngoại môn. Nhưng sau này Vương Tiểu Thất nể mặt Đinh Hạo, dùng chút thủ đoạn đưa Triệu Tinh Thành vào đội chấp pháp khu thương mại, thành kiếm sĩ chấp pháp cấp thấp.
Đối với Triệu Tinh Thành thì có thể dùng cách này chính thức vào Vấn Kiếm tông, quang tông diệu tổ, đây đúng là chuyện tốt gã nằm mơ cũng không dám ngờ. Triệu Tinh Thành sảng khoái đồng ý.
Huống chi có biển hiệu chữ vàng Đinh Hạo ở, người ta không dám khó xử Triệu Tinh Thành. Tiểu tử này có thời gian liền quay về dạy đám nhóc Vô địch Huyền Vũ học viện, lão nhân ấu xa Thiên Xu mỗi lần gặp Triệu Tinh Thành là mặt nếp nhăn cười tươi như hoa. Triệu Tinh Thành cần lao có thể chia xẻ nhiều công tác cho lão.
Nghe Vương Tiểu Thất nói, Đinh Hạo yên lòng gật đầu.
Trong phút chốc mấy người đã đi tới lằn ranh khu bậc ba, tiến sâu vào nữa là nội môn. Thân phận như Vương Tiểu Thất không thể vào trong, chỉ đành vẫy tay từ biệt tại đây.
Đinh Hạo vỗ mạnh vai bạn cùng phòng Vương Tiểu Thất không đánh không quen biết, nói chuyện một lúc rồi xoay người đi.
Vương Tiểu Thất nhìn theo đám người Đinh Hạo biến mất trong mây mù phía xa mới xoay người đi. Vương Tiểu Thất siết chặt nắm tay, thầm thề phải hoàn thành kế hoạch kia, đặt nền móng vững chắc cho Đinh Hạo sư huynh.
Đinh Hạo có tật mù đường.
Chỉ vài người biết điều này.
Vương Tuyệt Phong xấu xa là một trong mấy người đó.
Vậy nên Vương Tuyệt Phong xấu xa đã đứng chờ Đinh Hạo ở khu bậc bốn. Vị trí Ẩn Kiếm Phong rất bí ẩn, không dễ tìm, cần Vương Tuyệt Phong xấu xa dẫn Đinh Hạo đi.
- Ủa? Lại có ưng huyền khí khổng lồ?
Đinh Hạo nhìn con ưng khổng lồ kim loại dưới chân Vương Tuyệt Phong xấu xa, thấy hâm mộ.
Lần trước lúc đi di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch bọn họ cũng ngồi trên con ưng khổng lồ kim loại do vô số kiếm to hợp thành, xuyên mây rẽ trăng, ngày đi vạn dặm, rất thần tuấn. Lúc ấy Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh, không dám mơ xa, nhưng hiện tại...
Đinh Hạo thầm quyết tâm sau khi vào Ẩn Kiếm Phong có rảnh sẽ tự hành động tạo công cụ huyền khí chuyên chở, chắc sẽ rất oai.
Vương Tuyệt Phong xấu xa cười gian:
- Tiểu tử thối, đứng vững, chúng ta xuất phát, ha ha ha ha ha ha!
Vương Tuyệt Phong xấu xa rất hương thụ ánh mắt hâm mộ của Đinh Hạo, cười to khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay lên cao, chớp mắt thành đốm đen biến mất trong hư không lượn lờ sương khói.
Lần đầu tiên Vương Phong đầu trọc bay cao như vậy, gã vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hú hét trên lưng con ưng khổng lồ kim loại, run cầm cập như nữ nhân.
Ẩn Kiếm Phong là nơi rất bí ẩn.
Ẩn Kiếm Phong không thuộc về lục phong lục tọa Vấn Kiếm tông, không ở trong khu bậc thang nào. Vương Tuyệt Phong xấu xa khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay nhanh lướt qua từng kiếm phong cao ngất. Đinh Hạo cảm giác như bay trong núi sông đẹp như tranh vẽ, mây mù lượn lờ tô điểm mọi thứ bí ẩn.
Cuối cùng Đinh Hạo không nhận ra hắn đang bay về đâu.
Vương Tuyệt Phong xấu xa lên tiếng:
- Tới rồi.
Con ưng khổng lồ kim loại bỗng tăng tốc độ bay vụt lên, xé mở chướng khí ánh sáng bạc đằng trước. Một ngọn núi lơ lửng trên bầu trời lộ ra trước mắt Đinh Hạo, Vương Phong đầu trọc, Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Núi bay trên không trung?
Vương Phong đầu trọc há hốc mồm, không thể hiểu điều trông thấy. Đây là thần tích sao? Khiến một ngọn núi nặng nề bay trong mây.
Đinh Hạo giật mình qua đi hiểu rằng núi bay chắc là tác phẩm minh văn và luyện khí. Vấn Kiếm tông có kỳ nhân sâu không lường được, luyện hóa một ngọn núi to như vậy không phải minh văn sư hay luyện khí sư nào cũng làm được.
Quan sát kỹ thì núi bay này không nguy nga hay thần tuấn, cao cỡ trăm thước, phạm vi một dặm. Bốn phía có núi nhỏ cỡ cái chòi do sợi xích sắt cột chung với Ẩn Kiếm Phong.
Tông môn không quản lý nghiêm khắc với đệ tử ngoại môn, bình thường sắp xếp tu luyện còn không bằng các đệ tử ký danh. Bản thân Vương Tiểu Thất không có hứng thú tu luyện, tập trung vào kinh doanh Thiên Thượng Nhân Gian, gã càng giống phú ông hơn.
Vì quá nhàn nhã nên Vương Tiểu Thất có thời gian đưa tiễn Đinh Hạo.
Đinh Hạo sắp xếp đồ đạc trong sân số tám, hắn đứng trước cửa từ biệt nơi sống hơn nửa năm xuất phát vào sâu trong núi.
Khoảng thời gian cuối tháng mèo ác quỷ Tà Nguyệt xuất quỷ nhập thần, híp mắt đứng trên vai Đinh Hạo, háo hức mong chờ sinh hoạt trong Ẩn Kiếm Phong.
Vương Phong đầu trọc từng là kỵ sĩ giáp đen Huyết Long Trại đi theo sau lưng Đinh Hạo.
Thân phận hiện tại của Vương Phong đầu trọc là người hầu Đinh Hạo.
Nói thật là Vương Phong đầu trọc nằm mơ cũng không ngờ có ngày gã có thể đến sơn môn Vấn Kiếm tông, càng không tưởng tượng nổi có cơ hội đi theo thiên tài Đinh Hạo vào Ẩn Kiếm Phong trong truyền thuyết.
Tất cả đều nhờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt khiến Vương Phong đầu trọc vừa thương vừa sợ.
Đây là vận mệnh sao?
Vương Phong đầu trọc đi theo sau lưng Đinh Hạo, vác hành lý chứa công cụ hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Vương Phong đầu trọc biết rõ chỉ có hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt thật tốt thì gã sẽ phát tài phát đạt, vĩnh viễn đi theo bên cạnh Đinh Hạo.
Từ một tên cướp núi bị người phỉ nhổ đến thân phận hiện giờ, Vương Phong đầu trọc cảm thấy mộ tổ tiên mình bốc khói thơm.
Vương Phong đầu trọc vô cùng thỏa mãn.
Vương Tiểu Thất liếc Vương Phong đầu trọc, không biết nên khóc hay cười. Bên cạnh Đinh Hạo cần có người chăm sóc sinh hoạt hàng ngày, Vương Tiểu Thất thậm chí chuẩn bị mấy tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, tiếc là bị hắn nghiêm khắc từ chối.
Vương Tiểu Thất thầm nghĩ:
- Hy vọng tên trọc đầu này sẽ là người hầu hợp tiêu chuẩn.
Vương Tiểu Thất kiềm không được lại lải nhải dặn Vương Phong đầu trọc mấy chuyện cần chú ý trong hằng ngày.
Vương Phong đầu trọc cười nịnh, cúi đầu khom lưng, vỗ ngực hứa hẹn:
- Ài, ta nhớ hết rồi, Thất gia cứ yên tâm, chắc chắn sẽ làm được.
Vương Phong đầu trọc không dám lơ là Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo xoay người dặn:
- Tiểu Thất, ta tạm thời rời đi, đám trẻ trong khu bần dân sau núi giao cho ngươi. Một tháng nữa là trắc nghiệm nhập tông, ta hy vọng trong đám trẻ có mấy hạt mầm tốt.
Vương Tiểu Thất cười nói:
- Đinh sư huynh yên tâm đi, có ta và Tinh Thành huynh đệ ở chắc chắn sẽ không khiến đám trẻ chịu thiệt.
Nói đến Triệu Tinh Thành, thiếu niên cũng ra từ xóm nghèo, thành tích thi cuối năm bình thường không thể vào ngoại môn. Nhưng sau này Vương Tiểu Thất nể mặt Đinh Hạo, dùng chút thủ đoạn đưa Triệu Tinh Thành vào đội chấp pháp khu thương mại, thành kiếm sĩ chấp pháp cấp thấp.
Đối với Triệu Tinh Thành thì có thể dùng cách này chính thức vào Vấn Kiếm tông, quang tông diệu tổ, đây đúng là chuyện tốt gã nằm mơ cũng không dám ngờ. Triệu Tinh Thành sảng khoái đồng ý.
Huống chi có biển hiệu chữ vàng Đinh Hạo ở, người ta không dám khó xử Triệu Tinh Thành. Tiểu tử này có thời gian liền quay về dạy đám nhóc Vô địch Huyền Vũ học viện, lão nhân ấu xa Thiên Xu mỗi lần gặp Triệu Tinh Thành là mặt nếp nhăn cười tươi như hoa. Triệu Tinh Thành cần lao có thể chia xẻ nhiều công tác cho lão.
Nghe Vương Tiểu Thất nói, Đinh Hạo yên lòng gật đầu.
Trong phút chốc mấy người đã đi tới lằn ranh khu bậc ba, tiến sâu vào nữa là nội môn. Thân phận như Vương Tiểu Thất không thể vào trong, chỉ đành vẫy tay từ biệt tại đây.
Đinh Hạo vỗ mạnh vai bạn cùng phòng Vương Tiểu Thất không đánh không quen biết, nói chuyện một lúc rồi xoay người đi.
Vương Tiểu Thất nhìn theo đám người Đinh Hạo biến mất trong mây mù phía xa mới xoay người đi. Vương Tiểu Thất siết chặt nắm tay, thầm thề phải hoàn thành kế hoạch kia, đặt nền móng vững chắc cho Đinh Hạo sư huynh.
Đinh Hạo có tật mù đường.
Chỉ vài người biết điều này.
Vương Tuyệt Phong xấu xa là một trong mấy người đó.
Vậy nên Vương Tuyệt Phong xấu xa đã đứng chờ Đinh Hạo ở khu bậc bốn. Vị trí Ẩn Kiếm Phong rất bí ẩn, không dễ tìm, cần Vương Tuyệt Phong xấu xa dẫn Đinh Hạo đi.
- Ủa? Lại có ưng huyền khí khổng lồ?
Đinh Hạo nhìn con ưng khổng lồ kim loại dưới chân Vương Tuyệt Phong xấu xa, thấy hâm mộ.
Lần trước lúc đi di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch bọn họ cũng ngồi trên con ưng khổng lồ kim loại do vô số kiếm to hợp thành, xuyên mây rẽ trăng, ngày đi vạn dặm, rất thần tuấn. Lúc ấy Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh, không dám mơ xa, nhưng hiện tại...
Đinh Hạo thầm quyết tâm sau khi vào Ẩn Kiếm Phong có rảnh sẽ tự hành động tạo công cụ huyền khí chuyên chở, chắc sẽ rất oai.
Vương Tuyệt Phong xấu xa cười gian:
- Tiểu tử thối, đứng vững, chúng ta xuất phát, ha ha ha ha ha ha!
Vương Tuyệt Phong xấu xa rất hương thụ ánh mắt hâm mộ của Đinh Hạo, cười to khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay lên cao, chớp mắt thành đốm đen biến mất trong hư không lượn lờ sương khói.
Lần đầu tiên Vương Phong đầu trọc bay cao như vậy, gã vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hú hét trên lưng con ưng khổng lồ kim loại, run cầm cập như nữ nhân.
Ẩn Kiếm Phong là nơi rất bí ẩn.
Ẩn Kiếm Phong không thuộc về lục phong lục tọa Vấn Kiếm tông, không ở trong khu bậc thang nào. Vương Tuyệt Phong xấu xa khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay nhanh lướt qua từng kiếm phong cao ngất. Đinh Hạo cảm giác như bay trong núi sông đẹp như tranh vẽ, mây mù lượn lờ tô điểm mọi thứ bí ẩn.
Cuối cùng Đinh Hạo không nhận ra hắn đang bay về đâu.
Vương Tuyệt Phong xấu xa lên tiếng:
- Tới rồi.
Con ưng khổng lồ kim loại bỗng tăng tốc độ bay vụt lên, xé mở chướng khí ánh sáng bạc đằng trước. Một ngọn núi lơ lửng trên bầu trời lộ ra trước mắt Đinh Hạo, Vương Phong đầu trọc, Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Núi bay trên không trung?
Vương Phong đầu trọc há hốc mồm, không thể hiểu điều trông thấy. Đây là thần tích sao? Khiến một ngọn núi nặng nề bay trong mây.
Đinh Hạo giật mình qua đi hiểu rằng núi bay chắc là tác phẩm minh văn và luyện khí. Vấn Kiếm tông có kỳ nhân sâu không lường được, luyện hóa một ngọn núi to như vậy không phải minh văn sư hay luyện khí sư nào cũng làm được.
Quan sát kỹ thì núi bay này không nguy nga hay thần tuấn, cao cỡ trăm thước, phạm vi một dặm. Bốn phía có núi nhỏ cỡ cái chòi do sợi xích sắt cột chung với Ẩn Kiếm Phong.