Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 308: Thập Hoàng Thể Tôn Công
Nghe thiếu niên thợ săn Trương Phàm nói đến đây Đinh Hạo, Phương Thiên Dực định an ủi mấy câu nhưng gã mỉm cười xua tay chặn lại.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm tiếp tục bảo:
- Nhưng lần trước đi rèn luyện trong một di tích hoang phế, ta ngẫu nhiên có được Thập Hoàng Thể Tôn Công khiến ta thấy niềm hy vọng khó tả. Thập Hoàng Thể Tôn Công như chuyên môn tạo ra cho ta, chỉ cần tu luyện một tháng là ta có thể bùng nổ lực công kích Võ Sĩ cảnh.
Đinh Hạo chú ý đến lúc thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhắc Thập Hoàng Thể Tôn Công, ánh lửa đỏ chiếu rọi mặt gã sáng bừng lên, có khí thế phát ra từ người gã.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười nói tiếp:
- Lư Bằng Phi biết đến Thập Hoàng Thể Tôn Công liên tục uy hiếp dụ dỗ ta, muốn ta dâng ra bí tịch. Ha ha ha ha ha ha! Làm sao ta không biết cái tên này ngay từ đầu đã muốn đối đầu Đinh sư huynh, sao ta có thể truyền dạy công pháp đáng sợ kia cho hắn? Lư Bằng Phi nổi khùng ỷ vào chức viện thủ lén dùng thủ đoạn vu oan ta tu luyện công pháp yêu ma. Lư Bằng Phi không biết dù ta chết cũng sẽ không nói nửa câu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vừa nói vừa uống rượu.
Chớp mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm uống năm, sáu bình Xích Diếm Nhưỡng.
Đây là lần đầu tiên thiếu niên thợ săn Trương Phàm uống nhiều rượu như vậy, men say lâng lâng, gã nói ngọng.
- Nhưng chuyện này liên luỵ rất nhiều huynh đệ, hại Tiểu Thất và Vân Kỳ bị nhốt trong tù, không biết ra sao rồi...
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nói đến cuối cùng nhìn hai bằng hữu tốt nhất, nghiêm túc nói:
- Đinh sư huynh, Thiên Dực, hôm nay ta truyền Thập Hoàng Thể Tôn Công cho các ngươi, sau này cùng nhau tu luyện.
Đinh Hạo, Phương Thiên Dực ngẩn ra, lòng dâng lên dòng nước ấm.
Đây chính là huynh đệ.
Đây chính là bằng hữu.
Liều mạng bảo vệ công pháp, thà chết không cho Lư Bằng Phi, bây giờ thiếu niên thợ săn Trương Phàm không keo kiệt muốn dạy Đinh Hạo, Phương Thiên Dực.
Đinh Hạo vỗ vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mỉm cười nói:
- Ngươi đã nói như vậy thì Thập Hoàng Thể Tôn Công là chuyên môn dành cho ngươi, một mình ngươi tu luyện đi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm sốt uột nói:
- Đinh sư huynh, ngươi và Mục Thiên Dưỡng ước chiến ba năm bây giờ đã qua gần một năm. Nay thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện uy chấn Tuyết Châu có thể nói là đệ nhất nhân thế hệ trẻ, thực lực cao thâm khó dò, tốc độ tu luyện nhanh kinh khủng. Đinh sư huynh muốn đuổi kịp Mục Thiên Dưỡng trong thời gian ngắn rất là khó khăn. Thập Hoàng Thể Tôn Công là công pháp tốc hành, ta chỉ tu luyện một tháng đã tương đương Võ Sĩ cảnh. Với thiên phú của Đinh sư huynh nếu tu luyện công pháp này trong vòng hai năm sẽ việt qua Tiên Thiên Võ Tông cảnh...
Đinh Hạo phất tay ngăn thiếu niên thợ săn Trương Phàm lại, cười nói:
- Tiểu Phàm yên tâm đi, mỗi người có duyên pháp và tọa hóa của họ, ta không cần Thập Hoàng Thể Tôn Công cũng có thể khiêu chiến Mục Thiên Dưỡng. Còn ngươi không tu luyện được Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, vậy hãy tập trung vào Thập Hoàng Thể Tôn Công đi, không chừng tương lai nhất phi xung thiên, thành tựu trên cả chúng ta.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn muốn nói gì:
- Nhưng mà...
Phương Thiên Dực cười phụ họa:
- Tiểu Phàm, Đinh sư huynh nói đúng, mỗi cá nhân có tạo hóa, duyên pháp của mình. Ta cũng không muốn tu luyện Thập Hoàng Thể Tôn Công tập trung lực lượng cơ thể như ngươi vì...
Nói đến đây Phương Thiên Dực cười tự hào, chậm rãi rút trường kiếm bên hông ra, ngón tay nhẹ vuốt ve như đang sờ da thịt mềm mại của người tình.
Phương Thiên Dực say mê nói:
- Kiếm mới là sinh mệnh, linh hồn của ta. Đời này Phương Thiên Dực chỉ tu đạo kiếm thuật, nhất kiếm phá vạn pháp mới là đao của ta.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm há mồm không biết nên nói gì.
* * *
Lư Bằng Phi nhíu mày.
Không cần xoay người Lư Bằng Phi cũng biết là ai đến.
Trong đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung kẻ dám nói giọng điệu đó với Lư Bằng Phi chỉ đếm trên đầu ngón tay, gọi Lý Y Nhược là biểu muội thì chỉ có một người.
Viện thủ Hồng Sam Tây Viện, Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương.
Đây là ngựa ô nổi bật sau.
Trong đại tái năm viện lần đầu Lý Tàn Dương không thể vào danh sách mười tuyển thủ hạt giống Hồng Sam Tây Viện, biểu hiện không tiếng tăm gì. Mãi khi đại tái năm viện lần hai, ba Lý Tàn Dương mới dần nổi bật, một bộ Bát Hoang Tà Dương kiếm pháp vô cùng tính diệu, xem như cao thủ kiếm pháp xếp năm hàng đầu trong hai ngàn đệ tử ký danh. Càngh iếm có là Lý Tàn Dương trẻ tuổi nhưng mưu tính sâu xa, rất khôn ngoan, làm việc không lọt kẽ hở. Lý Tàn Dương được gọi là tiểu thiên cơ, rất khó đối phó.
- Ta tưởng là ai, thì ra Lý viện thủ đại giá tới rồi.
Lư Bằng Phi chậm rãi xoay người, cười lạnh nói:
- Lý viện thủ thật là uy phong, lớn giọng thật.
Phía đối diện, mấy chục đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện khí thế mạnh mẽ vây quanh Lý Tàn Dương ngày càng chính chắn, gã kiêu ngạo đứng thẳng, mặt lạnh lùng.
Lý Tàn Dương mặc áo đỏ, lưng đeo trường kiếm, mặt như quan ngọc, mắt sáng hơn sao, tóc đen dày cột sau ót bằng vòng vàng khảm ngọc đỏ. Lý Tàn Dương tuấn tú nho nhã như ngọn lửa đốt cháy, có phong cách tự tin chắc chắn.
Lý Tàn Dương cho người cảm giác như tắm gió xuân, dễ khiến người thân thiết hơn Lư Bằng Phi lạnh lùng gian xảo.
- Giọng của bản viện không lớn như Lư viện thủ.
Lý Tàn Dương chậm rãi đi tới, mỉm cười nói:
- Xá muội chỉ đến thăm bằng hữu ngày xưa đã bị ngươi bắt nhốt lại, qua mấy ngày nữa sợ là viện thủ Hồng Sam Tây Viện như ta cũng bị ngươi tìm tội danh nào đó nhốt vào tù đi?
Lư Bằng Phi lạnh nhạt nói:
- Nếu chỉ là thăm bằng hữu đương nhiên không có vấn đề, nhưng đánh bị thương đệ tử Thanh Sam Đông Viện ta thì ta là đứng đầu một viện không thể không hỏi tới.
Đồ ngốc cũng ngửi được hai đại nhân vật đối thoại tràn ngập mùi thuốc súng.
Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương và Lư Bằng Phi quan hệ không hòa thân, nhiều người trong lòng hiểu rõ.
Nguyên nhân căn bản Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương và Lư Bằng Phi đối lập là vì Đinh Hạo biến mất nửa năm.
Lý Tàn Dương là bằng hữu của Đinh Hạo, bằng hữu rất tốt nên tất nhiên gã nghiêng hướng đám người Vương Tiểu Thất. Từ sau khi Lư Bằng Phi nổi lên ban đầu còn ngây thơ lôi kéo thiếu niên viện thủ Lý Tàn Dương nắm giữ một phần năm lực lượng đệ tử ký danh. Tiếc rằng mỗi lần Lư Bằng Phi đều bị từ chối.
- Đạo khác nhau không chung lối.
Đây là câu trả lời Lý Tàn Dương đưa cho Lư Bằng Phi.
Lư Bằng Phi rất tức giận.
Mấy ngày qua Lý Tàn Dương, Lư Bằng Phi từ trong tối ngoài sáng ngấm ngầm đấu nhau. Về thực lực cá nhân thì Lư Bằng Phi chiếm ưu thế một chút, nhưng Lý Tàn Dương có sức kêu gọi, ngưng tụ đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện. Hai bên giằng co dần khiến quan hệ Thanh Sam Đông Viện, Hồng Sam Tây Viện cũng căng thẳng theo.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm tiếp tục bảo:
- Nhưng lần trước đi rèn luyện trong một di tích hoang phế, ta ngẫu nhiên có được Thập Hoàng Thể Tôn Công khiến ta thấy niềm hy vọng khó tả. Thập Hoàng Thể Tôn Công như chuyên môn tạo ra cho ta, chỉ cần tu luyện một tháng là ta có thể bùng nổ lực công kích Võ Sĩ cảnh.
Đinh Hạo chú ý đến lúc thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhắc Thập Hoàng Thể Tôn Công, ánh lửa đỏ chiếu rọi mặt gã sáng bừng lên, có khí thế phát ra từ người gã.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười nói tiếp:
- Lư Bằng Phi biết đến Thập Hoàng Thể Tôn Công liên tục uy hiếp dụ dỗ ta, muốn ta dâng ra bí tịch. Ha ha ha ha ha ha! Làm sao ta không biết cái tên này ngay từ đầu đã muốn đối đầu Đinh sư huynh, sao ta có thể truyền dạy công pháp đáng sợ kia cho hắn? Lư Bằng Phi nổi khùng ỷ vào chức viện thủ lén dùng thủ đoạn vu oan ta tu luyện công pháp yêu ma. Lư Bằng Phi không biết dù ta chết cũng sẽ không nói nửa câu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vừa nói vừa uống rượu.
Chớp mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm uống năm, sáu bình Xích Diếm Nhưỡng.
Đây là lần đầu tiên thiếu niên thợ săn Trương Phàm uống nhiều rượu như vậy, men say lâng lâng, gã nói ngọng.
- Nhưng chuyện này liên luỵ rất nhiều huynh đệ, hại Tiểu Thất và Vân Kỳ bị nhốt trong tù, không biết ra sao rồi...
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nói đến cuối cùng nhìn hai bằng hữu tốt nhất, nghiêm túc nói:
- Đinh sư huynh, Thiên Dực, hôm nay ta truyền Thập Hoàng Thể Tôn Công cho các ngươi, sau này cùng nhau tu luyện.
Đinh Hạo, Phương Thiên Dực ngẩn ra, lòng dâng lên dòng nước ấm.
Đây chính là huynh đệ.
Đây chính là bằng hữu.
Liều mạng bảo vệ công pháp, thà chết không cho Lư Bằng Phi, bây giờ thiếu niên thợ săn Trương Phàm không keo kiệt muốn dạy Đinh Hạo, Phương Thiên Dực.
Đinh Hạo vỗ vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mỉm cười nói:
- Ngươi đã nói như vậy thì Thập Hoàng Thể Tôn Công là chuyên môn dành cho ngươi, một mình ngươi tu luyện đi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm sốt uột nói:
- Đinh sư huynh, ngươi và Mục Thiên Dưỡng ước chiến ba năm bây giờ đã qua gần một năm. Nay thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện uy chấn Tuyết Châu có thể nói là đệ nhất nhân thế hệ trẻ, thực lực cao thâm khó dò, tốc độ tu luyện nhanh kinh khủng. Đinh sư huynh muốn đuổi kịp Mục Thiên Dưỡng trong thời gian ngắn rất là khó khăn. Thập Hoàng Thể Tôn Công là công pháp tốc hành, ta chỉ tu luyện một tháng đã tương đương Võ Sĩ cảnh. Với thiên phú của Đinh sư huynh nếu tu luyện công pháp này trong vòng hai năm sẽ việt qua Tiên Thiên Võ Tông cảnh...
Đinh Hạo phất tay ngăn thiếu niên thợ săn Trương Phàm lại, cười nói:
- Tiểu Phàm yên tâm đi, mỗi người có duyên pháp và tọa hóa của họ, ta không cần Thập Hoàng Thể Tôn Công cũng có thể khiêu chiến Mục Thiên Dưỡng. Còn ngươi không tu luyện được Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, vậy hãy tập trung vào Thập Hoàng Thể Tôn Công đi, không chừng tương lai nhất phi xung thiên, thành tựu trên cả chúng ta.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn muốn nói gì:
- Nhưng mà...
Phương Thiên Dực cười phụ họa:
- Tiểu Phàm, Đinh sư huynh nói đúng, mỗi cá nhân có tạo hóa, duyên pháp của mình. Ta cũng không muốn tu luyện Thập Hoàng Thể Tôn Công tập trung lực lượng cơ thể như ngươi vì...
Nói đến đây Phương Thiên Dực cười tự hào, chậm rãi rút trường kiếm bên hông ra, ngón tay nhẹ vuốt ve như đang sờ da thịt mềm mại của người tình.
Phương Thiên Dực say mê nói:
- Kiếm mới là sinh mệnh, linh hồn của ta. Đời này Phương Thiên Dực chỉ tu đạo kiếm thuật, nhất kiếm phá vạn pháp mới là đao của ta.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm há mồm không biết nên nói gì.
* * *
Lư Bằng Phi nhíu mày.
Không cần xoay người Lư Bằng Phi cũng biết là ai đến.
Trong đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung kẻ dám nói giọng điệu đó với Lư Bằng Phi chỉ đếm trên đầu ngón tay, gọi Lý Y Nhược là biểu muội thì chỉ có một người.
Viện thủ Hồng Sam Tây Viện, Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương.
Đây là ngựa ô nổi bật sau.
Trong đại tái năm viện lần đầu Lý Tàn Dương không thể vào danh sách mười tuyển thủ hạt giống Hồng Sam Tây Viện, biểu hiện không tiếng tăm gì. Mãi khi đại tái năm viện lần hai, ba Lý Tàn Dương mới dần nổi bật, một bộ Bát Hoang Tà Dương kiếm pháp vô cùng tính diệu, xem như cao thủ kiếm pháp xếp năm hàng đầu trong hai ngàn đệ tử ký danh. Càngh iếm có là Lý Tàn Dương trẻ tuổi nhưng mưu tính sâu xa, rất khôn ngoan, làm việc không lọt kẽ hở. Lý Tàn Dương được gọi là tiểu thiên cơ, rất khó đối phó.
- Ta tưởng là ai, thì ra Lý viện thủ đại giá tới rồi.
Lư Bằng Phi chậm rãi xoay người, cười lạnh nói:
- Lý viện thủ thật là uy phong, lớn giọng thật.
Phía đối diện, mấy chục đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện khí thế mạnh mẽ vây quanh Lý Tàn Dương ngày càng chính chắn, gã kiêu ngạo đứng thẳng, mặt lạnh lùng.
Lý Tàn Dương mặc áo đỏ, lưng đeo trường kiếm, mặt như quan ngọc, mắt sáng hơn sao, tóc đen dày cột sau ót bằng vòng vàng khảm ngọc đỏ. Lý Tàn Dương tuấn tú nho nhã như ngọn lửa đốt cháy, có phong cách tự tin chắc chắn.
Lý Tàn Dương cho người cảm giác như tắm gió xuân, dễ khiến người thân thiết hơn Lư Bằng Phi lạnh lùng gian xảo.
- Giọng của bản viện không lớn như Lư viện thủ.
Lý Tàn Dương chậm rãi đi tới, mỉm cười nói:
- Xá muội chỉ đến thăm bằng hữu ngày xưa đã bị ngươi bắt nhốt lại, qua mấy ngày nữa sợ là viện thủ Hồng Sam Tây Viện như ta cũng bị ngươi tìm tội danh nào đó nhốt vào tù đi?
Lư Bằng Phi lạnh nhạt nói:
- Nếu chỉ là thăm bằng hữu đương nhiên không có vấn đề, nhưng đánh bị thương đệ tử Thanh Sam Đông Viện ta thì ta là đứng đầu một viện không thể không hỏi tới.
Đồ ngốc cũng ngửi được hai đại nhân vật đối thoại tràn ngập mùi thuốc súng.
Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương và Lư Bằng Phi quan hệ không hòa thân, nhiều người trong lòng hiểu rõ.
Nguyên nhân căn bản Bát Hoang Tà Dương Lý Tàn Dương và Lư Bằng Phi đối lập là vì Đinh Hạo biến mất nửa năm.
Lý Tàn Dương là bằng hữu của Đinh Hạo, bằng hữu rất tốt nên tất nhiên gã nghiêng hướng đám người Vương Tiểu Thất. Từ sau khi Lư Bằng Phi nổi lên ban đầu còn ngây thơ lôi kéo thiếu niên viện thủ Lý Tàn Dương nắm giữ một phần năm lực lượng đệ tử ký danh. Tiếc rằng mỗi lần Lư Bằng Phi đều bị từ chối.
- Đạo khác nhau không chung lối.
Đây là câu trả lời Lý Tàn Dương đưa cho Lư Bằng Phi.
Lư Bằng Phi rất tức giận.
Mấy ngày qua Lý Tàn Dương, Lư Bằng Phi từ trong tối ngoài sáng ngấm ngầm đấu nhau. Về thực lực cá nhân thì Lư Bằng Phi chiếm ưu thế một chút, nhưng Lý Tàn Dương có sức kêu gọi, ngưng tụ đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện. Hai bên giằng co dần khiến quan hệ Thanh Sam Đông Viện, Hồng Sam Tây Viện cũng căng thẳng theo.