Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1476: Chỉ kém một chiêu
Từ vạn cổ đến nay không biết Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục sinh ra bao nhiêu sinh linh, trong đó có vô số nhân kiệt, kiêu hùng, tồn tại kinh diễm vạn cổ nhưng vẫn không thể lọt vào mắt U Minh Chân Tiên, không có tư cách đối thoại. U Minh Chân Tiên là kẻ vô cùng kiêu ngạo, không thấy người có tư cách đối thoại với mình thì vĩnh viễn sẽ không nói.
Có thể được thủ lĩnh vạn cổ này thừa nhận cũng xem như vinh diệu.
U Minh Chân Tiên kinh ngạc nói:
- Ta vốn tưởng Đinh Đồng sẽ trở tành người duy nhất có tư cách nói chuyện với ta, không ngờ ngươi thay thế hắn. Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng là thể cất vạn cổ hiếm thấy nhưng bị ngươi diễn hóa phân giải, cướp nó từ người Đinh Đồng, làm ta rất bất ngờ.
Đinh Hạo im lặng.
- Năm xưa những tồn tại cao cao tại thượng đều không thể thoát khỏi ván cờ của ta, không ngờ ngươi làm sóng gợn được.
Trong mắt hạt giống hắc ám lộ ra hai luồng sáng âm u, đó là U Minh Chân Tiên từ trong hắc ám dò xét Đinh Hạo, thần thông rất đáng sợ.
Đinh Hạo cuối cùng cũng lên tiếng.
Đinh Hạo hỏi:
- Mới rồi ngươi nói Đinh Đồng, vậy là... Quả nhiên Đinh Đồng là người ban đầu ngươi chọn, năm xưa quân tây chinh Thần Đình biến đổi lớn, phụ thân ta gặp đủ chuyện đều trong kế hoạch của ngươi?
- Ngươi rất thông minh.
U Minh Chân Tiên lên tiếng:
- Nhanh vậy đã đoán được. Đao kiếm song thánh thể, Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng đều là thể chất rất hiếm thấy. Lúc trước ta có do dự giữa phụ thân và Bạch Vô Kỵ, giữa ngươi và Đinh Đồng.
Đinh Hạo trầm ngâm, lạnh lùng cười:
- Ta rất may mắn lúc trước ngươi không chọn ta.
U Minh Chân Tiên nghe ra Đinh Hạo trào phúng mình nhưng không để bụng, lạnh nhạt nói:
- Năm xưa phụ thân của ngươi có uy thế, tiềm lực, tư chất, địa vị trên Bạch Vô Kỵ, là một nhân tuyển tuyệt vời. Tiếc rằng hắn không cùng hướng với ta, đạo khác biệt không chung lối, ta đành chọn cái thứ hai. Với ta thì quân cờ tốt hay xấu đều không sao, bởi vì một bộ cờ chết ở trong tay ta có thể phát huy tác dụng tuyệt sát.
U Minh Chân Tiên nói lời cực kỳ tự tin.
Đinh Hạo trả đũa:
- Nhưng ngươi chọn sai.
- Xem như là ván cờ thiên địa cũng không thể hoàn hảo không sai sót. Cái gọi là năm mươi đại diễn, để lại một đường tranh cùng người. Mọi chuyện đều nằm trong tính toán thì không thú vị, trong năm tháng dài dặc ta muốn thấy niềm vui bất ngờ.
Giọng U Minh Chân Tiên vẫn bình tĩnh, lời nói của Đinh Hạo không thể làm dao động cảm xúc của gã.
U Minh Chân Tiên tiếp tục bảo:
- Hơn nữa sao ngươi biết ngươi đi đến hôm nay không phải bởi vì ta khoan dung, mặc kệ ngươi?
Đinh Hạo không đáp.
Nói chuyện với thủ lĩnh vạn cổ này làm chết tế bào não Đinh Hạo. Đúng là về vũ lực, cách cục thì U Minh Chân Tiên trên Đinh Hạo nhiều, muốn dùng ngôn ngữ lay động, phá hư tinh thần của gã là cực kỳ khó khăn.
Đinh Hạo đổi đề tài.
Đinh Hạo hỏi thẳng:
- Ta rất tò mò. Ngươi sống lâu như vậy, làm nhiều chuyện, đảo điên các vương triều, thế lực, đi qua nhiều kỷ nguyên. Ngươi không xưng bá thiên hạ, không hưởng thụ cuộc sống, không báo thù giết chóc, cũng không truy cầu danh lợi, luôn ẩn núp trong bóng tối là vì cái gì?
Với cảnh giới, lực lượng của U Minh Chân Tiên một ý nghĩ là có thể trở thành chí cao vô thượng toàn thế giới. Chỉ cần U Minh Chân Tiên muốn là tùy thời trở thành bá chủ cái thế, toàn thế giới là sân săn bắt, hoa viên của gã. Dù là vô số tồn tại vạn cổ kinh diễm ở trước mặt U Minh Chân Tiên chỉ có nước chết.
Có thể nói U Minh Chân Tiên đứng trên độ cao nhiều người khao khát, nhưng tại sao gã tốn hết công sức làm nhiều cái cục như vậy?
Thời đại tiên cổ đều chôn vùi trong cục của U Minh Chân Tiên, còn thứ gì có thể uy hiếp được gã? Hoặc nên nói có kẻ thù nào tương đương với gã được sao?
Đáp lại Đinh Hạo là tiếng thở dài thườn thượt:
- Ta chỉ là... Vi sống sót.
Giọng điệu của U Minh Chân Tiên hơi thay đổi, chất chứa buồn rầu, bất đắc dĩ, không cam lòng.
U Minh Chân Tiên nói:
- Tuy ta đi ra một bước đó nhưng không thể vĩnh hằng, không thể trường sinh. Sống sót, trở thành chúa tể kỷ nguyên muôn đời thì mới lên đỉnh võ đạo thật sự.
Tim Đinh Hạo đập nhanh.
Lúc trước Đinh Hạo từng phỏng đoán như thế, nhưng theo thời gian trôi qua, U Minh Chân Tiên cho hắn cảm giác càng lúc càng cao thâm khó dò. Sống từ thời đại tiên cổ đến bây giờ không biết bao nhiêu vạn năm, gần như vĩnh hằng, đứng trên đỉnh võ đạo. Đinh Hạo vốn tưởng tồn tại đẳng cấp này là có thể trường sinh bất tử nhưng hóa ra U Minh Chân Tiên cũng sẽ chết.
Không lẽ trường sinh khó khăn đến vậy sao?
Với tu vi, lực lượng như U Minh Chân Tiên nhưng cũng sẽ chết?
Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.
Vì sống sót, bất cứ sinh linh chủng tộc nào đều dám làm mọi thứ.
Nhưng vì một người sống sót làm vô số kỷ nguyên hỗn loạn, các sinh linh chết thảm, trả giá lục đạo luân hồi, làm vậy có đáng không? U Minh Chân Tiên vì sống sót hầu như hủy diệt thế giới này.
Nhìn ra thắc mắc của Đinh Hạo, U Minh Chân Tiên tự giễu nói:
- Chàng trai, ta biết ngươi nghĩ gì, nhưng nếu có ngày nào ngươi ở trong tình trạng của ta thì ta tin ngươi sẽ lựa chọn giống như ta.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Ta sẽ không.
- Ha ha ha ha ha ha!
U Minh Chân Tiên cười cười, không phản bác.
U Minh Chân Tiên đổi đề tài:
- Từ xưa đến nay hầu như không ai có cơ hội bình thản nói chuyện với ta như vậy. Chàng trai, có biết tại sao ta tìm ngươi không?
Đinh Hạo lắc đầu.
- Muốn... Bất tử không?
Trong lời nói của U Minh Chân Tiên đột nhiên tràn ngập hấp dẫn, như ác ma thì thầm bên tai, lay động trái tim, làm nỗi khát vọng bùng lên gấp vô số lần.
Bất tử, đây là giấc mơ lớn nhất các sinh linh truy cầu từ xưa đến nay.
Nó cực kỳ hấp dẫn Đinh Hạo, trong một giây hắn định gật đầu.
U Minh Chân Tiên tiếp tục bảo:
- Muốn có... Lực lượng vô địch không?
Thanh âm càng thêm dụ dỗ, ma quỷ thầm thì.
Đinh Hạo cắn chặt răng.
U Minh Chân Tiên trầm giọng nói:
- Muốn... Nắm giữ vận mệnh của mình sao?
Ngữ điệu cực kỳ dụ dỗ, làm người nghe xong cảm giác như lúc nhỏ được mẫu thân hát ru, làm ngươi sẽ ngủ ngay.
Bất tử!
Vô địch!
Nắm giữ vận mệnh!
Làm được ba điều này là có thể siêu thoát.
Hỏi thế gian vô số kỷ nguyên đến nay các sinh linh cuồng quay có ai không phải vì ba điều này? Chỉ cần hoàn thành ba nguyện vọng đó, dù là tình bạn, thình thân, tình yêu, kho báu, tiền tài, quyền thế, mỹ nhân đều sẽ vào túi mình.
Ba chữ kia đủ để vô số anh hào sa đọa.
Đinh Hạo hé môi:
- Ta...
Cổ họng Đinh Hạo khô khốc, đầu óc mờ mịt như sắp ngủ. Mấy câu U Minh Chân Tiên thốt ra có sức hút vô cùng, Đinh Hạo muốn từ bỏ mọi vướng bận, chấp niệm, người thân, bằng hữu, trở thành người trở thành na cá nắm giữ quyền thế, lực lượng, vận mệnh.
Có thể được thủ lĩnh vạn cổ này thừa nhận cũng xem như vinh diệu.
U Minh Chân Tiên kinh ngạc nói:
- Ta vốn tưởng Đinh Đồng sẽ trở tành người duy nhất có tư cách nói chuyện với ta, không ngờ ngươi thay thế hắn. Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng là thể cất vạn cổ hiếm thấy nhưng bị ngươi diễn hóa phân giải, cướp nó từ người Đinh Đồng, làm ta rất bất ngờ.
Đinh Hạo im lặng.
- Năm xưa những tồn tại cao cao tại thượng đều không thể thoát khỏi ván cờ của ta, không ngờ ngươi làm sóng gợn được.
Trong mắt hạt giống hắc ám lộ ra hai luồng sáng âm u, đó là U Minh Chân Tiên từ trong hắc ám dò xét Đinh Hạo, thần thông rất đáng sợ.
Đinh Hạo cuối cùng cũng lên tiếng.
Đinh Hạo hỏi:
- Mới rồi ngươi nói Đinh Đồng, vậy là... Quả nhiên Đinh Đồng là người ban đầu ngươi chọn, năm xưa quân tây chinh Thần Đình biến đổi lớn, phụ thân ta gặp đủ chuyện đều trong kế hoạch của ngươi?
- Ngươi rất thông minh.
U Minh Chân Tiên lên tiếng:
- Nhanh vậy đã đoán được. Đao kiếm song thánh thể, Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng đều là thể chất rất hiếm thấy. Lúc trước ta có do dự giữa phụ thân và Bạch Vô Kỵ, giữa ngươi và Đinh Đồng.
Đinh Hạo trầm ngâm, lạnh lùng cười:
- Ta rất may mắn lúc trước ngươi không chọn ta.
U Minh Chân Tiên nghe ra Đinh Hạo trào phúng mình nhưng không để bụng, lạnh nhạt nói:
- Năm xưa phụ thân của ngươi có uy thế, tiềm lực, tư chất, địa vị trên Bạch Vô Kỵ, là một nhân tuyển tuyệt vời. Tiếc rằng hắn không cùng hướng với ta, đạo khác biệt không chung lối, ta đành chọn cái thứ hai. Với ta thì quân cờ tốt hay xấu đều không sao, bởi vì một bộ cờ chết ở trong tay ta có thể phát huy tác dụng tuyệt sát.
U Minh Chân Tiên nói lời cực kỳ tự tin.
Đinh Hạo trả đũa:
- Nhưng ngươi chọn sai.
- Xem như là ván cờ thiên địa cũng không thể hoàn hảo không sai sót. Cái gọi là năm mươi đại diễn, để lại một đường tranh cùng người. Mọi chuyện đều nằm trong tính toán thì không thú vị, trong năm tháng dài dặc ta muốn thấy niềm vui bất ngờ.
Giọng U Minh Chân Tiên vẫn bình tĩnh, lời nói của Đinh Hạo không thể làm dao động cảm xúc của gã.
U Minh Chân Tiên tiếp tục bảo:
- Hơn nữa sao ngươi biết ngươi đi đến hôm nay không phải bởi vì ta khoan dung, mặc kệ ngươi?
Đinh Hạo không đáp.
Nói chuyện với thủ lĩnh vạn cổ này làm chết tế bào não Đinh Hạo. Đúng là về vũ lực, cách cục thì U Minh Chân Tiên trên Đinh Hạo nhiều, muốn dùng ngôn ngữ lay động, phá hư tinh thần của gã là cực kỳ khó khăn.
Đinh Hạo đổi đề tài.
Đinh Hạo hỏi thẳng:
- Ta rất tò mò. Ngươi sống lâu như vậy, làm nhiều chuyện, đảo điên các vương triều, thế lực, đi qua nhiều kỷ nguyên. Ngươi không xưng bá thiên hạ, không hưởng thụ cuộc sống, không báo thù giết chóc, cũng không truy cầu danh lợi, luôn ẩn núp trong bóng tối là vì cái gì?
Với cảnh giới, lực lượng của U Minh Chân Tiên một ý nghĩ là có thể trở thành chí cao vô thượng toàn thế giới. Chỉ cần U Minh Chân Tiên muốn là tùy thời trở thành bá chủ cái thế, toàn thế giới là sân săn bắt, hoa viên của gã. Dù là vô số tồn tại vạn cổ kinh diễm ở trước mặt U Minh Chân Tiên chỉ có nước chết.
Có thể nói U Minh Chân Tiên đứng trên độ cao nhiều người khao khát, nhưng tại sao gã tốn hết công sức làm nhiều cái cục như vậy?
Thời đại tiên cổ đều chôn vùi trong cục của U Minh Chân Tiên, còn thứ gì có thể uy hiếp được gã? Hoặc nên nói có kẻ thù nào tương đương với gã được sao?
Đáp lại Đinh Hạo là tiếng thở dài thườn thượt:
- Ta chỉ là... Vi sống sót.
Giọng điệu của U Minh Chân Tiên hơi thay đổi, chất chứa buồn rầu, bất đắc dĩ, không cam lòng.
U Minh Chân Tiên nói:
- Tuy ta đi ra một bước đó nhưng không thể vĩnh hằng, không thể trường sinh. Sống sót, trở thành chúa tể kỷ nguyên muôn đời thì mới lên đỉnh võ đạo thật sự.
Tim Đinh Hạo đập nhanh.
Lúc trước Đinh Hạo từng phỏng đoán như thế, nhưng theo thời gian trôi qua, U Minh Chân Tiên cho hắn cảm giác càng lúc càng cao thâm khó dò. Sống từ thời đại tiên cổ đến bây giờ không biết bao nhiêu vạn năm, gần như vĩnh hằng, đứng trên đỉnh võ đạo. Đinh Hạo vốn tưởng tồn tại đẳng cấp này là có thể trường sinh bất tử nhưng hóa ra U Minh Chân Tiên cũng sẽ chết.
Không lẽ trường sinh khó khăn đến vậy sao?
Với tu vi, lực lượng như U Minh Chân Tiên nhưng cũng sẽ chết?
Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.
Vì sống sót, bất cứ sinh linh chủng tộc nào đều dám làm mọi thứ.
Nhưng vì một người sống sót làm vô số kỷ nguyên hỗn loạn, các sinh linh chết thảm, trả giá lục đạo luân hồi, làm vậy có đáng không? U Minh Chân Tiên vì sống sót hầu như hủy diệt thế giới này.
Nhìn ra thắc mắc của Đinh Hạo, U Minh Chân Tiên tự giễu nói:
- Chàng trai, ta biết ngươi nghĩ gì, nhưng nếu có ngày nào ngươi ở trong tình trạng của ta thì ta tin ngươi sẽ lựa chọn giống như ta.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Ta sẽ không.
- Ha ha ha ha ha ha!
U Minh Chân Tiên cười cười, không phản bác.
U Minh Chân Tiên đổi đề tài:
- Từ xưa đến nay hầu như không ai có cơ hội bình thản nói chuyện với ta như vậy. Chàng trai, có biết tại sao ta tìm ngươi không?
Đinh Hạo lắc đầu.
- Muốn... Bất tử không?
Trong lời nói của U Minh Chân Tiên đột nhiên tràn ngập hấp dẫn, như ác ma thì thầm bên tai, lay động trái tim, làm nỗi khát vọng bùng lên gấp vô số lần.
Bất tử, đây là giấc mơ lớn nhất các sinh linh truy cầu từ xưa đến nay.
Nó cực kỳ hấp dẫn Đinh Hạo, trong một giây hắn định gật đầu.
U Minh Chân Tiên tiếp tục bảo:
- Muốn có... Lực lượng vô địch không?
Thanh âm càng thêm dụ dỗ, ma quỷ thầm thì.
Đinh Hạo cắn chặt răng.
U Minh Chân Tiên trầm giọng nói:
- Muốn... Nắm giữ vận mệnh của mình sao?
Ngữ điệu cực kỳ dụ dỗ, làm người nghe xong cảm giác như lúc nhỏ được mẫu thân hát ru, làm ngươi sẽ ngủ ngay.
Bất tử!
Vô địch!
Nắm giữ vận mệnh!
Làm được ba điều này là có thể siêu thoát.
Hỏi thế gian vô số kỷ nguyên đến nay các sinh linh cuồng quay có ai không phải vì ba điều này? Chỉ cần hoàn thành ba nguyện vọng đó, dù là tình bạn, thình thân, tình yêu, kho báu, tiền tài, quyền thế, mỹ nhân đều sẽ vào túi mình.
Ba chữ kia đủ để vô số anh hào sa đọa.
Đinh Hạo hé môi:
- Ta...
Cổ họng Đinh Hạo khô khốc, đầu óc mờ mịt như sắp ngủ. Mấy câu U Minh Chân Tiên thốt ra có sức hút vô cùng, Đinh Hạo muốn từ bỏ mọi vướng bận, chấp niệm, người thân, bằng hữu, trở thành người trở thành na cá nắm giữ quyền thế, lực lượng, vận mệnh.