Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1461: Thế giới dưới đáy biển (hạ)
Chưa tới một canh giờ đã vào sâu trong hải tộc thất hải mấy vạn dặm.
Độ sâu này đã là cấm địa với đa số võ giả Thần Ân đại lục, các cường giả dưới thần cảnh không dám đến đây. Một khi xui xẻo tùy tiện một tộc quần hải thú quy mô cỡ trung hay hải ma hung tàn, cường đại dưới biển sâu xuất hiện thì dưới tu vi thần cảnh chỉ có con đường chết, không cơ may chạy trốn.
Nhưng có tin đồn đại dương sâu thẳm, biển sâu không đáy có vô số thiên tài địa bảo. Rất nhiều thần liệu không có khả năng tồn tại trên đất liền, thậm chí là tiên dược, tiên kim đều tìm thấy trong biển.
Cho nên biển cũng hấp dẫn vô số người mạo hiểm.
Mỗi năm có nhiều dong binh đoàn, thương đội, cường giả, thậm chí hạm đội hải quân của các chủng tộc đi hải vực thám hiểm tìm báu vật. Nhiều sinh linh đất liền bí quá hoá liều, hy vọng dựa vào may mắn một hơi bay lên trời. Có lẽ có người thành công, nhưng đa số sinh linh chôn vùi trong nước biển lạnh lẽo.
Thế giới đại dương mênh mông bí ẩn đối với chủng tộc sinh hoạt trên đất bằng tựa như một đóa hoa hồng đen, kỳ lạ mà nguy hiểm.
Đương nhiên loại nguy hiểm này không là gì với Đinh Hạo.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Phải tìm cách liên lạc hải tộc mới có thể đi tìm nhân ngư tộc, nếu tìm lung tung trong hải vực mênh mông thì biết đến khi nào mói tìm được nhóm Y Nhược?
Bỗng bùm một tiếng, cột nước bắn lên. Một xúc tua to lớn đầy giác hút đỏ vươn lên từ mặt nước như cuồng mang quét hướng Đinh Hạo, muốn quấn hắn kéo vào trong nước biển.
Đinh Hạo vung tay.
Xúc tua thô to đứt từng khúc như bị dao bén cắt.
Mặt biển tĩnh lặng.
Ba, bốn giây sau, tiếng gầm tức giận từ dưới biển vọng lên, tiếng hú bạo ngược, tàn nhẫn bay thẳng lên đám mây. Lực lượng khủng bố dâng lên làm mặt biển xem như bình tĩnh bỗng sôi trào. Máu xanh sẫm tanh hôi lan tràn theo dòng nước, tiếng bọt nước nổ đì đùng. Mấy chục xúc tua máu vọt ra khỏi nước như giao long điên cuồng quất hướng Đinh Hạo.
- Súc sinh không biết sống chết!
Ngón tay Đinh Hạo xẹt qua.
Nước biển tách ra từ giữa một khe hở dài mấy ngàn thước như bị thiên kiếm chém, cả đại dương bị xẻ đôi. Sóng vạn thước tách ra hai bên, trong khe hở có một ma quái bạch tuộc khổng lồ như dãy núi kinh khủng vùng vẫy. Thân thể bạch tuộc to lớn tách làm hai, máu xanh sẫm phun tung tóe, nước biển mấy ngàn thước bị nhuộm đen như mực.
Đây là một con ma quái đáy biển, sức chiến đấu ở trong biển sánh bằng cường giả thần cảnh, xuất quỷ nhập thần, toàn thân có mấy trăm xúc tua giác hút máu. Dù là quân hạm to lớn có thể bị bạch tuộc kéo vào đáy biển, rất khủng bố.
Tiếc rằng bạch tuộc gặp đẳng cấp chí tôn như Đinh Hạo nên bị giết ngay.
Hải thú ma quái trong đại dương da số là trời sinh, tuổi càng lớn thân hình càng to, lực lượng tăng mạnh. Tiếc rằng loại sinh vật này sống trong đáy biển không thấy mặt trời, trí tuệ không cao, giữ lạ thú tính, bản năng chiến đấu nên không thể trở thành kẻ cầm quyền biển cả.
Con ma quái đáy biển này đại khái thuộc loài bạch tuộc, nếu có trí tuệ xứng đôi với thực lực là nó đã cảm nhận được Đinh Hạo khủng bố, khi xúc tua thứ nhất bị chém đứt sẽ lùi bước chứ không phải thẹn quá thành giận tiếp tục công kích.
Đại ma vương Tà Nguyệt nhảy ra khỏi không gian trữ vật, ngửi mùi hôi trong không khí nói:
- Hôi quá, hôi quá!
Đại ma vương Tà Nguyệt hết hứng ăn, nó vốn định nhân dịp Đinh Hạo đi hải tộc thất hải ăn một bữa hải sản no nê.
Đinh Hạo bị chọc cười:
- Có lẽ nướng lên sẽ khá ngon.
Kiếp trước bạch tuộc nướng rất ngon, Đinh Hạo không biết vị thịt ma quái đáy biển bạch tuộc khổng lồ sẽ như thế nào. Đại ma vương Tà Nguyệt không quá tin lời Đinh Hạo, biểu tình 'meo đã mất lòng tin với ngươi'.
- Muốn tìm hải tộc có lẽ đi trên mặt nước không được, cần lặn xuống biển có lẽ sẽ có thu hoạch.
Đinh Hạo nhìn nước biển dâng trào, lòng máy động. Đao kiếm trắng và vàng vòng quanh người Đinh Hạo, hắn mang theo đại ma vương Tà Nguyệt lặn xuống biển.
Trước mắt tối đen.
Đinh Hạo lặn xuống dưới mấy ngàn thước, với độ sâu này ánh nắng không thể chiếu xuyên, bốn phía tối đen, mơ hồ thấy chút nguồn sáng kỳ lạ như ngôi sao nhấp nháy, đó là thân thể một vài hải thú kỳ lạ phát ra ánh sáng.
Đinh Hạo có chút hưng phấn.
Điều không biết luôn làm người ta tò mò. Ngôi sao và biển cả tràn ngập bí ẩn, dù là kiếp trước hay kiếp này Đinh Hạo rất khao khát biển sâu. Đại ma vương Tà Nguyệt la hét, nó không thích loại tối tăm này.
Đinh Hạo vận chuyển đồng thuật Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng, hai ánh mắt kỳ lạ như thần điên dâm thủng hắc ám đáy biển, làm vô số hải thú giật mình chạy tứ tán.
Mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng trong mắt Đinh Hạo.
Vị trí Đinh Hạo ở không phải đáy biển, cảm giác như đang trôi nổi trong chân không vô tận. Đại dương bí ẩn lộ rõ trước mắt, Đinh Hạo cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Lòng Đinh Hạo máy động, tiếp tục lặn xuống. Mãi đến vạn thước Đinh Hạo mới thấy cảnh vật, là đồi núi hoang vu, tầng ngoài nâu nhạt mọc thảm thực vật đen mềm lắc lư trong biển bình tĩnh.
Dưới độ sâu này dòng nước rất dịu nhẹ, hầu như là tĩnh lặng, vẫn có sinh vật biển kỳ lạ bơi tới bơi lui, hình dạng rất kỳ quái.
Khó thể tưởng tượng thực vật, động vật gì có thể sinh trưởng trong môi trường lạnh lẽo, có áp lực lớn như vậy. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ tặc lưỡi lấy làm lạ, không hiểu nổi lý do. Trước kia hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ ít khi xuống biển sâu, không có kinh nghiệm.
Đinh Hạo không lặn xuống tận đáy mà cách mặt đất hơn hai trăm thước thì lao nhanh đi. Song ngư âm dương đồ hai màu trắng và vàng biến thành đôi cánh đẩy người Đinh Hạo, quẫy một cái là lướt xa mấy trăm hải lý, tốc độ trong biển siêu nhanh.
Thần thức hùng hồn thả ra bao phủ mấy trăm dặm, quan sát mọi hướng đi.
Sau khi từ từ thích ứng được thế giới đáy biển, Đinh Hạo cảm thấy nơi này không khác mấy với thế giới trên đất liền. Cảm giác trực quan nhất là như đổi không khí thành nước biển, mặt đất trập trùng, thực vật đen nhạt ngã tới ngã lui, sinh vật biển kỳ lạ bơi trái bơi phải, ánh sáng như vì sao nhấp nháy.
Bệnh mù đường của Đinh Hạo lại xuất hiện, may mà đất đáy biển thấp, phương hướng đại khái không sai.
Khoảng mấy canh giờ sau.
Đinh Hạo buồn bực thầm nghĩ:
- Lạ quá, theo tốc độ của ta thì ít nhất đã vào sâu gần trăm vạn dặm, độ sâu đến hai vạn thước nhưng sao trên đường đi không gặp ma quái đáy biển cường đại? Không có dấu hiệu hải tộc hoạt động. Hải tộc thất hải thật sự rộng lớn như vậy sao? Khu vực ta vào chỉ là vòng ngoài?
Đinh Hạo luôn thả thần thức ra quan sát bốn phía, nhìn thấy rõ ràng ngàn dặm nhưng không có phát hiện gì.
Cứ tiếp tục thế này thì đến bao giờ mới tìm thấy hải tộc?
Độ sâu này đã là cấm địa với đa số võ giả Thần Ân đại lục, các cường giả dưới thần cảnh không dám đến đây. Một khi xui xẻo tùy tiện một tộc quần hải thú quy mô cỡ trung hay hải ma hung tàn, cường đại dưới biển sâu xuất hiện thì dưới tu vi thần cảnh chỉ có con đường chết, không cơ may chạy trốn.
Nhưng có tin đồn đại dương sâu thẳm, biển sâu không đáy có vô số thiên tài địa bảo. Rất nhiều thần liệu không có khả năng tồn tại trên đất liền, thậm chí là tiên dược, tiên kim đều tìm thấy trong biển.
Cho nên biển cũng hấp dẫn vô số người mạo hiểm.
Mỗi năm có nhiều dong binh đoàn, thương đội, cường giả, thậm chí hạm đội hải quân của các chủng tộc đi hải vực thám hiểm tìm báu vật. Nhiều sinh linh đất liền bí quá hoá liều, hy vọng dựa vào may mắn một hơi bay lên trời. Có lẽ có người thành công, nhưng đa số sinh linh chôn vùi trong nước biển lạnh lẽo.
Thế giới đại dương mênh mông bí ẩn đối với chủng tộc sinh hoạt trên đất bằng tựa như một đóa hoa hồng đen, kỳ lạ mà nguy hiểm.
Đương nhiên loại nguy hiểm này không là gì với Đinh Hạo.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Phải tìm cách liên lạc hải tộc mới có thể đi tìm nhân ngư tộc, nếu tìm lung tung trong hải vực mênh mông thì biết đến khi nào mói tìm được nhóm Y Nhược?
Bỗng bùm một tiếng, cột nước bắn lên. Một xúc tua to lớn đầy giác hút đỏ vươn lên từ mặt nước như cuồng mang quét hướng Đinh Hạo, muốn quấn hắn kéo vào trong nước biển.
Đinh Hạo vung tay.
Xúc tua thô to đứt từng khúc như bị dao bén cắt.
Mặt biển tĩnh lặng.
Ba, bốn giây sau, tiếng gầm tức giận từ dưới biển vọng lên, tiếng hú bạo ngược, tàn nhẫn bay thẳng lên đám mây. Lực lượng khủng bố dâng lên làm mặt biển xem như bình tĩnh bỗng sôi trào. Máu xanh sẫm tanh hôi lan tràn theo dòng nước, tiếng bọt nước nổ đì đùng. Mấy chục xúc tua máu vọt ra khỏi nước như giao long điên cuồng quất hướng Đinh Hạo.
- Súc sinh không biết sống chết!
Ngón tay Đinh Hạo xẹt qua.
Nước biển tách ra từ giữa một khe hở dài mấy ngàn thước như bị thiên kiếm chém, cả đại dương bị xẻ đôi. Sóng vạn thước tách ra hai bên, trong khe hở có một ma quái bạch tuộc khổng lồ như dãy núi kinh khủng vùng vẫy. Thân thể bạch tuộc to lớn tách làm hai, máu xanh sẫm phun tung tóe, nước biển mấy ngàn thước bị nhuộm đen như mực.
Đây là một con ma quái đáy biển, sức chiến đấu ở trong biển sánh bằng cường giả thần cảnh, xuất quỷ nhập thần, toàn thân có mấy trăm xúc tua giác hút máu. Dù là quân hạm to lớn có thể bị bạch tuộc kéo vào đáy biển, rất khủng bố.
Tiếc rằng bạch tuộc gặp đẳng cấp chí tôn như Đinh Hạo nên bị giết ngay.
Hải thú ma quái trong đại dương da số là trời sinh, tuổi càng lớn thân hình càng to, lực lượng tăng mạnh. Tiếc rằng loại sinh vật này sống trong đáy biển không thấy mặt trời, trí tuệ không cao, giữ lạ thú tính, bản năng chiến đấu nên không thể trở thành kẻ cầm quyền biển cả.
Con ma quái đáy biển này đại khái thuộc loài bạch tuộc, nếu có trí tuệ xứng đôi với thực lực là nó đã cảm nhận được Đinh Hạo khủng bố, khi xúc tua thứ nhất bị chém đứt sẽ lùi bước chứ không phải thẹn quá thành giận tiếp tục công kích.
Đại ma vương Tà Nguyệt nhảy ra khỏi không gian trữ vật, ngửi mùi hôi trong không khí nói:
- Hôi quá, hôi quá!
Đại ma vương Tà Nguyệt hết hứng ăn, nó vốn định nhân dịp Đinh Hạo đi hải tộc thất hải ăn một bữa hải sản no nê.
Đinh Hạo bị chọc cười:
- Có lẽ nướng lên sẽ khá ngon.
Kiếp trước bạch tuộc nướng rất ngon, Đinh Hạo không biết vị thịt ma quái đáy biển bạch tuộc khổng lồ sẽ như thế nào. Đại ma vương Tà Nguyệt không quá tin lời Đinh Hạo, biểu tình 'meo đã mất lòng tin với ngươi'.
- Muốn tìm hải tộc có lẽ đi trên mặt nước không được, cần lặn xuống biển có lẽ sẽ có thu hoạch.
Đinh Hạo nhìn nước biển dâng trào, lòng máy động. Đao kiếm trắng và vàng vòng quanh người Đinh Hạo, hắn mang theo đại ma vương Tà Nguyệt lặn xuống biển.
Trước mắt tối đen.
Đinh Hạo lặn xuống dưới mấy ngàn thước, với độ sâu này ánh nắng không thể chiếu xuyên, bốn phía tối đen, mơ hồ thấy chút nguồn sáng kỳ lạ như ngôi sao nhấp nháy, đó là thân thể một vài hải thú kỳ lạ phát ra ánh sáng.
Đinh Hạo có chút hưng phấn.
Điều không biết luôn làm người ta tò mò. Ngôi sao và biển cả tràn ngập bí ẩn, dù là kiếp trước hay kiếp này Đinh Hạo rất khao khát biển sâu. Đại ma vương Tà Nguyệt la hét, nó không thích loại tối tăm này.
Đinh Hạo vận chuyển đồng thuật Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng, hai ánh mắt kỳ lạ như thần điên dâm thủng hắc ám đáy biển, làm vô số hải thú giật mình chạy tứ tán.
Mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng trong mắt Đinh Hạo.
Vị trí Đinh Hạo ở không phải đáy biển, cảm giác như đang trôi nổi trong chân không vô tận. Đại dương bí ẩn lộ rõ trước mắt, Đinh Hạo cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Lòng Đinh Hạo máy động, tiếp tục lặn xuống. Mãi đến vạn thước Đinh Hạo mới thấy cảnh vật, là đồi núi hoang vu, tầng ngoài nâu nhạt mọc thảm thực vật đen mềm lắc lư trong biển bình tĩnh.
Dưới độ sâu này dòng nước rất dịu nhẹ, hầu như là tĩnh lặng, vẫn có sinh vật biển kỳ lạ bơi tới bơi lui, hình dạng rất kỳ quái.
Khó thể tưởng tượng thực vật, động vật gì có thể sinh trưởng trong môi trường lạnh lẽo, có áp lực lớn như vậy. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ tặc lưỡi lấy làm lạ, không hiểu nổi lý do. Trước kia hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ ít khi xuống biển sâu, không có kinh nghiệm.
Đinh Hạo không lặn xuống tận đáy mà cách mặt đất hơn hai trăm thước thì lao nhanh đi. Song ngư âm dương đồ hai màu trắng và vàng biến thành đôi cánh đẩy người Đinh Hạo, quẫy một cái là lướt xa mấy trăm hải lý, tốc độ trong biển siêu nhanh.
Thần thức hùng hồn thả ra bao phủ mấy trăm dặm, quan sát mọi hướng đi.
Sau khi từ từ thích ứng được thế giới đáy biển, Đinh Hạo cảm thấy nơi này không khác mấy với thế giới trên đất liền. Cảm giác trực quan nhất là như đổi không khí thành nước biển, mặt đất trập trùng, thực vật đen nhạt ngã tới ngã lui, sinh vật biển kỳ lạ bơi trái bơi phải, ánh sáng như vì sao nhấp nháy.
Bệnh mù đường của Đinh Hạo lại xuất hiện, may mà đất đáy biển thấp, phương hướng đại khái không sai.
Khoảng mấy canh giờ sau.
Đinh Hạo buồn bực thầm nghĩ:
- Lạ quá, theo tốc độ của ta thì ít nhất đã vào sâu gần trăm vạn dặm, độ sâu đến hai vạn thước nhưng sao trên đường đi không gặp ma quái đáy biển cường đại? Không có dấu hiệu hải tộc hoạt động. Hải tộc thất hải thật sự rộng lớn như vậy sao? Khu vực ta vào chỉ là vòng ngoài?
Đinh Hạo luôn thả thần thức ra quan sát bốn phía, nhìn thấy rõ ràng ngàn dặm nhưng không có phát hiện gì.
Cứ tiếp tục thế này thì đến bao giờ mới tìm thấy hải tộc?