Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1431: Thật hâm mộ những người trẻ tuổi này
Cuồng Đao Trương Phàm là ai? Là thần thoại võ đạo Tuyết Châu, là bằng hữu thân nhất cả minh chủ võ minh Bắc Vực Đinh Hạo, là nhân vật số một toàn Vấn Kiếm tông. Chu Phàm trở thành đệ tử thân truyền của Cuồng Đao Trương Phàm nghĩa là gã chớp mắt vượt qua đệ tử ký danh, ngoại môn, nội môn, trực tiếp thành đệ tử thân truyền của Vấn Kiếm tông, thành tựu tương lai không thể đo lường.
Bao thiếu niên nho nhã Lý Vân, thư sinh Mộc Thiên có thành tích thần đẳng thông qua cuộc thi nghị lực cũng hâm mộ nhìn Chu Phàm.
Lúc này một thanh âm khác vang lên.
- Ô, không ngờ Trương sư đệ cũng muốn thu đồ đệ?
Một thanh niên mặc áo vải xanh bước ra, nở nụ cười ấm áp, tiêu chuẩn mỹ nam. Thanh niên áo xanh có hơi thở quang minh làm người ta kiềm không được một quỳ lạy, khi nói chuyện giọng điệu ấm áp làm người nghe cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng.
- Hài tử này có duen với ta.
Cuồng Đao Trương Phàm cười nói:
- Lúc trước trong quý chúng ta thì Đinh sư huynh đã có mấy đệ tử nên ta cũng muốn tìm một truyền nhân.
- Ánh mắt ngươi chọn đệ tử rất khá.
Thanh niên áo xanh gật đầu, nhìn Chu Phàm, nói:
- Tâm tính của hài tử này rất tốt, về sau sẽ thành châu báu.
Thanh niên áo xanh xòe tay ra, ánh sáng chợt lóe, một bình nhỏ ngọc xanh xuất hiện. Thanh niên áo xanh đưa qua cho Chu Phàm.
Thanh niên áo xanh nói:
- Bình 'thanh ngọc cửu chuyển hoán thai đan' này là quà gặp mặt ta tặng sư điệt.
Chu Phàm ngơ ngác nhìn thanh niên áo xanh.
Chu Phàm không biết thanh niên áo xanh, nhưng một người giống như người bình thường có khí chất rất lạ, như là... Chu Phàm không biết nên hình dung thế nào, thanh niên áo xanh càng cường đại, bí ẩn hơn sư phụ của gã.
Cuồng Đao Trương Phàm bật cười nói:
- Tiểu tử còn ngẩn ra làm gì? Thứ Đinh sư huynh tặng toàn là bảo bối, mau nhận lấy. Bình 'thanh ngọc cửu chuyển hoán thai đan' này sư tôn ta còn thèm.
Cùng lúc đó.
Mọi người nín thở.
Mỗi thiếu niên trong mắt tràn ngập điên cuồng.
Bọn họ không ngốc, ngeh đoạn đối thoại xong đoán được ngay thanh niên áo xanh là ai. Trong Vấn Kiếm tông khiến Cuồng Đao Trương Phàm cung kính gọi một tiếng Đinh sư huynh trừ đao cuồng kiếm si Đinh Hạo ra còn có ai?
Trời ạ!
Mọi người choáng váng.
Minh chủ võ minh Bắc Vực, thần thoại võ đạo toàn Bắc Vực, thần tượng nhân tài mới xuất hiện, trụ cột mới của nhân loại Bắc Vực, thần thoại võ đạo không tưởng nhất mấy ngàn năm qua.
Có rất nhiều danh hiệu truyền kỳ đặt trên người hắn.
Đám thiếu niên không ngờ ngày thứ nhất đến Vấn Kiếm tông đã thấy nhân vật như thần tiên này, bao gồm một số đệ tử Vấn Kiếm tông bình thường cũng điên cuồng.
Chu Phàm cảm giác hôm nay bị vàng từ trên trời rớt trúng đầu. Thiếu niên gầy đen chỉ muốn vào Vấn Kiếm tông, trở thành một kiếm sĩ Vấn Kiếm tông quang vinh thay đổi vận mệnh của mình và người nhà. Chu Phàm không ngờ sẽ gặp chuyện tốt ngàn năm một thuở như vậy.
Chu Phàm kích động lắp bắp nói:
- Tạ... Đa tạ... Đa tạ Đinh tiền bối.
Đầu óc Chu Phàm trống rỗng.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Gọi ta là tiền bối sao?
Nhậm Ngã Hành mập mạp hiểu ngay, gã là đệ tử của Cuồng Đao Trương Phàm tính theo bối phận nên gọi Đinh Hạo là sư thúc.
- A? À... Vâng, đa tạ sư thúc.
Thiếu niên gầy đen nghị lực kinh người, vui vẻ cười toác mang tai như kẻ khờ.
Không ai cười nhạo thiếu niên gầy đen.
Đám thiếu niên bên cạnh tự hỏi lòng nếu bọn họ là Chu Phàm, có cơ duyên nghịch thiên như vậy sợ là biểu hiện thua xa gã.
Trong đám người.
Mấy thiếu niên áo gấm lúc này vừa kinh vừa sợ.
Bọn họ đã nhận ra Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm lúc trước bị họ mắng là tạp dịch tông môn. Đám thiếu niên áo gấm không ngờ chuyện như vậy xảy ra, đúng là tạo nghiệt. Nghĩ đến mới rồi vênh váo trước mặt đám Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm là bọn họ sợ tè quần.
May mắn Đinh Hạo không so đo với mấy thiếu niên áo gấm.
Tâm tính thiếu niên là như vậy, chỉ cần vào tông dạy dỗ hướng dẫn tin tưởng mấy thiếu niên áo gấm không phải kẻ ngang ngược.
Nói vài câu với trưởng lão ngoại môn chấm thi xong đám người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm xoay người đi.
Đám thiếu niên áo gấm nhìn Chu Phàm đi theo sau Cuồng Đao Trương Phàm thì vừa hâm mộ vừa thất vọng. Đinh Hạo không như Cuồng Đao Trương Phàm chọn đệ tử trong đám người, bọn họ không thể biểu hiện, bỏ qua cơ duyên như vậy không biết khi nào mới có lại.
- Đinh... Đinh tiền bối, chờ một chút, đệ tử Lý Vân xin... Xin nhận ta...
Trong chớp mắt đó thiếu niên nho nhã Lý Vân lấy hết can đảm lao ra hét to, muốn giành một cơ hội.
Thư sinh Mộc Thiên cũng phồng can đảm nói:
- Ta... Ta cũng vậy...
Đầu óc Lý Vân, Mộc Thiên trống rỗng, không biết sao đứng ra, giọng run rẩy.
Khiến Lý Vân, Mộc Thiên thất vọng là Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm không ngừng lại, như không nghe thấy, lắc người đã biến mất phía xa như hòa vào không khí.
Thất bại!
Hai thiếu niên nho nhã Lý Vân, thư sinh Mộc Thiên nhìn hướng Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm biến mất, vô cùng thất vọng, thất bai chưa từng có làm bọn họ đứng ngây như phỗng.
Mọi người đồng tình nhìn Lý Vân, Mộc Thiên.
Tuy niên cả đám đã đoán trước được điều này, nếu có thể dễ dàng thành đệ tử của Đinh Hạo thì ai đều tranh làm. Muốn trở thành đệ tử của truyền kỳ thần thoại võ đạo không phải chuyện dễ.
Trưởng lão ngoại môn chấm thi vỗ vai Lý Vân, Mộc Thiên, nói:
- Hậu sinh khả úy, các ngươi là người đầu tiên dám đuổi theo Đinh sư thúc tổ xin làm đệ tử.
Lý Vân, Mộc Thiên buồn bã gục đầu, chìm trong thất vọng.
Lý Vân, Mộc Thiên có tư chất rất xuất sắc, từ vạn dặm xa xôi đến Tuyết Châu không chỉ có thần đăng thi nghị lực, mấy cuộc thi khác cũng biểu hiện rất xuất sắc, vào Vấn Kiếm tông không thành vấn đề. Đây vốn là chuyện đáng kiêu ngạo nhưng bị người kia từ chối làm Lý Vân, Mộc Thiên vô cùng thất vọng.
Trưởng lão ngoại môn cười to bảo:
- Hai tiểu tử không chịu nổi đả kích? Rồi, không đùa các ngươi nữa, cầm hai khối ngọc bài đi, ngày mai trước khi mặt trời mọc cầm ngọc bài đi đại điện chưởng môn, Đinh sư thúc tổ sẽ chờ các ngươi ở đó.
Trưởng lão ngoại môn thốt lời làm bốn phía ồ lên.
Lý Vân, Mộc Thiên như bị sét đánh chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt thất vọng sáng rực, khó tin nhìn trưởng lão ngoại môn.
Lý Vân, Mộc Thiên run giọng hỏi:
- Trưởng lão... Trưởng lão... Trưởng lão nói là...
Lý Vân, Mộc Thiên không dám tin điều mình nghe thấy, sợ đây là trò đùa.
Trưởng lão ngoại môn cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Hai ngươi khá may mắn, có thể lọt vào mắt xanh của Đinh sư thúc tổ, sau này sẽ không thua gì Chu Phàm. Có hai ngọc bài này sau này các ngươi xem như là đệ tử ký danh của đao cuồng kiếm si.
Nói thật là trưởng lão ngoại môn hơi hâm mộ đám thiếu niên.
Bao thiếu niên nho nhã Lý Vân, thư sinh Mộc Thiên có thành tích thần đẳng thông qua cuộc thi nghị lực cũng hâm mộ nhìn Chu Phàm.
Lúc này một thanh âm khác vang lên.
- Ô, không ngờ Trương sư đệ cũng muốn thu đồ đệ?
Một thanh niên mặc áo vải xanh bước ra, nở nụ cười ấm áp, tiêu chuẩn mỹ nam. Thanh niên áo xanh có hơi thở quang minh làm người ta kiềm không được một quỳ lạy, khi nói chuyện giọng điệu ấm áp làm người nghe cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng.
- Hài tử này có duen với ta.
Cuồng Đao Trương Phàm cười nói:
- Lúc trước trong quý chúng ta thì Đinh sư huynh đã có mấy đệ tử nên ta cũng muốn tìm một truyền nhân.
- Ánh mắt ngươi chọn đệ tử rất khá.
Thanh niên áo xanh gật đầu, nhìn Chu Phàm, nói:
- Tâm tính của hài tử này rất tốt, về sau sẽ thành châu báu.
Thanh niên áo xanh xòe tay ra, ánh sáng chợt lóe, một bình nhỏ ngọc xanh xuất hiện. Thanh niên áo xanh đưa qua cho Chu Phàm.
Thanh niên áo xanh nói:
- Bình 'thanh ngọc cửu chuyển hoán thai đan' này là quà gặp mặt ta tặng sư điệt.
Chu Phàm ngơ ngác nhìn thanh niên áo xanh.
Chu Phàm không biết thanh niên áo xanh, nhưng một người giống như người bình thường có khí chất rất lạ, như là... Chu Phàm không biết nên hình dung thế nào, thanh niên áo xanh càng cường đại, bí ẩn hơn sư phụ của gã.
Cuồng Đao Trương Phàm bật cười nói:
- Tiểu tử còn ngẩn ra làm gì? Thứ Đinh sư huynh tặng toàn là bảo bối, mau nhận lấy. Bình 'thanh ngọc cửu chuyển hoán thai đan' này sư tôn ta còn thèm.
Cùng lúc đó.
Mọi người nín thở.
Mỗi thiếu niên trong mắt tràn ngập điên cuồng.
Bọn họ không ngốc, ngeh đoạn đối thoại xong đoán được ngay thanh niên áo xanh là ai. Trong Vấn Kiếm tông khiến Cuồng Đao Trương Phàm cung kính gọi một tiếng Đinh sư huynh trừ đao cuồng kiếm si Đinh Hạo ra còn có ai?
Trời ạ!
Mọi người choáng váng.
Minh chủ võ minh Bắc Vực, thần thoại võ đạo toàn Bắc Vực, thần tượng nhân tài mới xuất hiện, trụ cột mới của nhân loại Bắc Vực, thần thoại võ đạo không tưởng nhất mấy ngàn năm qua.
Có rất nhiều danh hiệu truyền kỳ đặt trên người hắn.
Đám thiếu niên không ngờ ngày thứ nhất đến Vấn Kiếm tông đã thấy nhân vật như thần tiên này, bao gồm một số đệ tử Vấn Kiếm tông bình thường cũng điên cuồng.
Chu Phàm cảm giác hôm nay bị vàng từ trên trời rớt trúng đầu. Thiếu niên gầy đen chỉ muốn vào Vấn Kiếm tông, trở thành một kiếm sĩ Vấn Kiếm tông quang vinh thay đổi vận mệnh của mình và người nhà. Chu Phàm không ngờ sẽ gặp chuyện tốt ngàn năm một thuở như vậy.
Chu Phàm kích động lắp bắp nói:
- Tạ... Đa tạ... Đa tạ Đinh tiền bối.
Đầu óc Chu Phàm trống rỗng.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Gọi ta là tiền bối sao?
Nhậm Ngã Hành mập mạp hiểu ngay, gã là đệ tử của Cuồng Đao Trương Phàm tính theo bối phận nên gọi Đinh Hạo là sư thúc.
- A? À... Vâng, đa tạ sư thúc.
Thiếu niên gầy đen nghị lực kinh người, vui vẻ cười toác mang tai như kẻ khờ.
Không ai cười nhạo thiếu niên gầy đen.
Đám thiếu niên bên cạnh tự hỏi lòng nếu bọn họ là Chu Phàm, có cơ duyên nghịch thiên như vậy sợ là biểu hiện thua xa gã.
Trong đám người.
Mấy thiếu niên áo gấm lúc này vừa kinh vừa sợ.
Bọn họ đã nhận ra Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm lúc trước bị họ mắng là tạp dịch tông môn. Đám thiếu niên áo gấm không ngờ chuyện như vậy xảy ra, đúng là tạo nghiệt. Nghĩ đến mới rồi vênh váo trước mặt đám Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm là bọn họ sợ tè quần.
May mắn Đinh Hạo không so đo với mấy thiếu niên áo gấm.
Tâm tính thiếu niên là như vậy, chỉ cần vào tông dạy dỗ hướng dẫn tin tưởng mấy thiếu niên áo gấm không phải kẻ ngang ngược.
Nói vài câu với trưởng lão ngoại môn chấm thi xong đám người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm xoay người đi.
Đám thiếu niên áo gấm nhìn Chu Phàm đi theo sau Cuồng Đao Trương Phàm thì vừa hâm mộ vừa thất vọng. Đinh Hạo không như Cuồng Đao Trương Phàm chọn đệ tử trong đám người, bọn họ không thể biểu hiện, bỏ qua cơ duyên như vậy không biết khi nào mới có lại.
- Đinh... Đinh tiền bối, chờ một chút, đệ tử Lý Vân xin... Xin nhận ta...
Trong chớp mắt đó thiếu niên nho nhã Lý Vân lấy hết can đảm lao ra hét to, muốn giành một cơ hội.
Thư sinh Mộc Thiên cũng phồng can đảm nói:
- Ta... Ta cũng vậy...
Đầu óc Lý Vân, Mộc Thiên trống rỗng, không biết sao đứng ra, giọng run rẩy.
Khiến Lý Vân, Mộc Thiên thất vọng là Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm không ngừng lại, như không nghe thấy, lắc người đã biến mất phía xa như hòa vào không khí.
Thất bại!
Hai thiếu niên nho nhã Lý Vân, thư sinh Mộc Thiên nhìn hướng Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm biến mất, vô cùng thất vọng, thất bai chưa từng có làm bọn họ đứng ngây như phỗng.
Mọi người đồng tình nhìn Lý Vân, Mộc Thiên.
Tuy niên cả đám đã đoán trước được điều này, nếu có thể dễ dàng thành đệ tử của Đinh Hạo thì ai đều tranh làm. Muốn trở thành đệ tử của truyền kỳ thần thoại võ đạo không phải chuyện dễ.
Trưởng lão ngoại môn chấm thi vỗ vai Lý Vân, Mộc Thiên, nói:
- Hậu sinh khả úy, các ngươi là người đầu tiên dám đuổi theo Đinh sư thúc tổ xin làm đệ tử.
Lý Vân, Mộc Thiên buồn bã gục đầu, chìm trong thất vọng.
Lý Vân, Mộc Thiên có tư chất rất xuất sắc, từ vạn dặm xa xôi đến Tuyết Châu không chỉ có thần đăng thi nghị lực, mấy cuộc thi khác cũng biểu hiện rất xuất sắc, vào Vấn Kiếm tông không thành vấn đề. Đây vốn là chuyện đáng kiêu ngạo nhưng bị người kia từ chối làm Lý Vân, Mộc Thiên vô cùng thất vọng.
Trưởng lão ngoại môn cười to bảo:
- Hai tiểu tử không chịu nổi đả kích? Rồi, không đùa các ngươi nữa, cầm hai khối ngọc bài đi, ngày mai trước khi mặt trời mọc cầm ngọc bài đi đại điện chưởng môn, Đinh sư thúc tổ sẽ chờ các ngươi ở đó.
Trưởng lão ngoại môn thốt lời làm bốn phía ồ lên.
Lý Vân, Mộc Thiên như bị sét đánh chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt thất vọng sáng rực, khó tin nhìn trưởng lão ngoại môn.
Lý Vân, Mộc Thiên run giọng hỏi:
- Trưởng lão... Trưởng lão... Trưởng lão nói là...
Lý Vân, Mộc Thiên không dám tin điều mình nghe thấy, sợ đây là trò đùa.
Trưởng lão ngoại môn cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Hai ngươi khá may mắn, có thể lọt vào mắt xanh của Đinh sư thúc tổ, sau này sẽ không thua gì Chu Phàm. Có hai ngọc bài này sau này các ngươi xem như là đệ tử ký danh của đao cuồng kiếm si.
Nói thật là trưởng lão ngoại môn hơi hâm mộ đám thiếu niên.