Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1262: Thiên cơ biện
Đinh Hạo hơi lo lắng hỏi:
- Có phải từ nay về sau hắn chỉ có bộ dạng như vậy?
- Tất nhiên là không, hắn bây giờ ở trong trạng thái không ổn định, chưa khống ché được lực lượng cơ thể mình.
Nê Bồ Tát nói:
- Qua một đoạn thời gian hắn sẽ từ từ trở về như trước, có thể thoải mái điều khiển lực lượng của mình.
Đinh Hạo yên lòng, chợt nghĩ tới một điều, vội hỏi:
- Còn A Sơ thì sao? A Sơ sẽ như thế nào? Nàng có thể hồn nhập vào xác cũ được không?
- Cái này... Rất khó.
Nê Bồ Tát nói:
- Thần hồn của tiểu cô nương này đã bị hút vào trong tiên khí. Lúc trước khi cầu nguện nàng tiêu hao nhiều sức mạnh linh hồn, ba hồn bảy vía hao tổn quá lớn. Nếu không có tiên khí thì nàng đã phồn phi phách tán, đời đời không siêu sinh. May mắn tiên khí lưu giữ hồn phách tan vỡ của nàng, để lại một chút thần niệm. Ở trong tiên khí là trạng thái tốt nhất cho nàng.
Đinh Hạo nghe Nê Bồ Tát nói xong mắt tối sầm.
Đây là một tin tức tàn nhẫn, tức là sau này trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp có hồn phách, ý thức của hai huynh muội, một xác hai hồn.
- Hơn nữa ngươi phải nhớ kỹ là lực lượng tiên khí không vĩnh hằng.
Nê Bồ Tát bỗng chỉ vào Nạp Lan Du Hiệp, nói:
- Dù sao là xác thịt chứa lực lượng tiên khí nên sẽ có hạn độ, tựa như năng lực suy tính thiên cơ của ta mang đến trời phạt. Sử dụng lực lượng tiên khí quá độ sẽ khiến Nạp Lan Du Hiệp bị trời phạt, tiêu hao sự sống của hắn. Một khi tuổi thọ của Nạp Lan Du Hiệp tiêu hao hết chính là lúc tiên khí lại phân giải trở về với tạo hóa, pháp tắc.
Cái gì?
Đinh Hạo bần thần, hiểu ngay ý của người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát.
Nê Bồ Tát rõ ràng đang nhắc nhở Đinh Hạo là quá độ lạm dụng lực lượng tiên khí của Nạp Lan Du Hiệp sẽ như bình ắc - quy có lúc hết điện, khi đó tất cả chấm dứt.
Nạp Lan Du Hiệp hao hết tuổi thọ nghĩa là gã và Nạp Lan Sơ sẽ chết.
Đinh Hạo ghi nhớ kỹ điều này
Nhìn từ mặt nào đó thì hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ là người đáng thương, bọn họ là sinh linh có máu thịt, có vui buồn giận ghét. Nhưng từ khi hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ sinh ra đã gặp gian nan, khốn khó người ta không tưởng tượng được, nỗi đau khổ không chỉ là mặt thể xác mà còn có tinh thần.
Nếu Nạp Lan Du Hiệp rơi vào tay người như Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thì sớm muộn gì sẽ bị sử dụng quá độ mà chết yểu.
Đinh Hạo hiểu dù bây giờ hắn có tiên khí nhưng không thể lạm dụng, không thì sẽ hại hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ.
- Đúng rồi, sương mù hỗn độn tiên khí trên tiên đạo phong Lạc Thánh sơn mạch là sao?
Đinh Hạo chợt nhớ trên đỉnh tiên đạo phong có triều tịch sương mù hỗn độn bao quanh cột đá, có ánh sáng tiên đạo chớp lóe.
Nê Bồ Tát giải thích rằng:
- Tiên khí bí ẩn, người bình thường không thể đo lường. Cái gọi là thiên đạo vô thường, thiên đạo nhưng cũng có tình. Thứ như tiên khí là pháp tắc thiên tạo dựng dục ra nên tất nhiên pháp tắc thiên địa sẽ hiện thế vì nó, cho chút sương mù bảo vệ. Mọi thứ trên tiên đạo phong là biểu hiện giả dối, là vì thiên đạo bảo vệ tiên khí nên thần kỳ diễn hóa ra.
Đinh Hạo giật mình.
Ra là vậy.
Tiên khí vâng chịu đại đạo vận hành, lực lượng pháp tắc tạo hóa mà sinh ra nên toàn thế giới sẽ che chở, bảo vệ nó. Vô hình trung có một loại lực lượng khiến tiên khí rơi vào tay người thật sự có tư cách vận dụng nó.
Thần đình, hải tộc, vũ nhân, thú tộc tranh giành tiên khí đã định trước giỏ tre múc nước, công dã tràng.
Nê Bồ Tát quay đầu nhìn hướng tiên đạo phong.
Trong không gian căn phòng bí mật sâu dưới lòng đất năm trăm thước mọi chuyện đã xong, bóng dáng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức biến mất. Nạp Lan phu nhân thì bị chất độc phát tác biến thành bãi chất lỏng xanh biếc tanh hôi. Ngẩng đầu lên có thể xuyên qua phần ncó hở một khe lớn nhìn trời đêm vắng lặng chỉ có ánh sao chớp lóe.
- Sương mù trong Lạc Thánh sơn mạch sắp tán đi, các đại thế lực rất nhanh sẽ hiểu rõ ngọn nguồn.
Nê Bồ Tát vô cùng quyến luyến nhìn trời sao, biểu tình nghiêm túc hỏi:
- Người trẻ tuổi, ta có thể xin ngươi một việc không?
Đinh Hạo sớm biết Nê Bồ Tát muốn nói gì, hỏi:
- Muốn ta chăm sóc người nhà của ngươi?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát gật đầu.
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
- Yên tâm, ngày nào ta còn ở thì bảo đảm bọn họ không lo áo cơm.
Nê Bồ Tát thở phào, nói:
- Đa tạ ngươi. Bọn họ chỉ là người bình thường, thê tử của ta là nông dân, không có thiên phú hay lực lượng gì, một nhi tử, một nữ nhi không có tài trở thành cao thủ. Ta vốn định chăm sóc bọn họ cho đến khi thê tử lìa đời, nhi nữ thành gia lập nghiệp sẽ tự sát, cuộc đời coi như hoàn mỹ. Ài, không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, đời ta đã định không chết tốt. Hy vọng trời phạt đừng rơi vào người bọn họ, có ngươi là chủ tiên khí chăm sóc họ thì ta yên tâm rất nhiều.
Đinh Hạo biết cuộc tranh giành tiên khí lần này nếu không nhờ thủ đoạn nghịch thiên của Nê Bồ Tát sửa chữa tất cả thì chưa biết tiên khí sẽ rơi vào tay ai. Có lẽ vận mệnh của hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ càng thê thảm hơn. Nhiền từ mặt nào đó xem như Nê Bồ Tát là ân nhân của Đinh Hạo.
Đinh Hạo nói:
- Tiền bối không cần khách sáo, đây là điều ta nên làm. Nếu không có tiền bối thì tiên khí và ta vô duyên, sẽ rơi vào ay Thần Đình.
Nê Bồ Tát mỉm cười nói:
- Ngươi đừng cảm ơn ta, cái gọi là có nhân mới có quả, mọi thứ đã định trước. Nếu ngươi bạc tình quả nghĩa như Nạp Lan Tinh Đức, vì ham muốn tiên khí mà ở lại tiên đạo phong, mặc kệ hai hài tử này chết sống, dù ta có sửa cơ duyên cỡ nào ngươi cũng không lấy được tiên khí. Là lựa chọn của ngươi quyết định vận mệnh bản thân.
Đinh Hạo mỉm cười.
Đây chính là câu danh ngôn người tốt được báo đáp sao?
Đinh Hạo nói:
- Chỗ này không tiện ở lâu, tiền bối hãy theo ta đi đi, sau này tính tiếp.
Đinh Hạo mưu tính giữ lại kỳ nhân này, cho dù về sau Nê Bồ Tát không thể tính quẻ, bói toán nhưng với ánh mắt, kinh nghiệm của gã là trợ giúp tốt cho Vấn Kiếm tông.
Nê Bồ Tát nhìn thấu ý nghĩ của Đinh Hạo, cười nói:
- Ta không thể đi được. Bóp méo quỹ tích tiên khí, trời phạt đã cắt đứt sự sống của ta. Ta không sống qua mười ngày, lực lượng trời phạt trên người ta rất đậm, người bên cạnh ta đều không chết tốt được.
Đinh Hạo nghe vậy ngây như phỗng, buông tiếng thở dài. Đinh Hạo biết Nê Bồ Tát nói thật lòng.
Đây là nguyên nhân tại sao Nê Bồ Tát còn mười ngày cuối cùng nhưng không đoàn tụ với người thân. Thê tử, nhi nữ của Nê Bồ Tát là người thường, không thể chịu được lực lượng trời phạt đậm đặc trên người gã.
- Có phải từ nay về sau hắn chỉ có bộ dạng như vậy?
- Tất nhiên là không, hắn bây giờ ở trong trạng thái không ổn định, chưa khống ché được lực lượng cơ thể mình.
Nê Bồ Tát nói:
- Qua một đoạn thời gian hắn sẽ từ từ trở về như trước, có thể thoải mái điều khiển lực lượng của mình.
Đinh Hạo yên lòng, chợt nghĩ tới một điều, vội hỏi:
- Còn A Sơ thì sao? A Sơ sẽ như thế nào? Nàng có thể hồn nhập vào xác cũ được không?
- Cái này... Rất khó.
Nê Bồ Tát nói:
- Thần hồn của tiểu cô nương này đã bị hút vào trong tiên khí. Lúc trước khi cầu nguện nàng tiêu hao nhiều sức mạnh linh hồn, ba hồn bảy vía hao tổn quá lớn. Nếu không có tiên khí thì nàng đã phồn phi phách tán, đời đời không siêu sinh. May mắn tiên khí lưu giữ hồn phách tan vỡ của nàng, để lại một chút thần niệm. Ở trong tiên khí là trạng thái tốt nhất cho nàng.
Đinh Hạo nghe Nê Bồ Tát nói xong mắt tối sầm.
Đây là một tin tức tàn nhẫn, tức là sau này trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp có hồn phách, ý thức của hai huynh muội, một xác hai hồn.
- Hơn nữa ngươi phải nhớ kỹ là lực lượng tiên khí không vĩnh hằng.
Nê Bồ Tát bỗng chỉ vào Nạp Lan Du Hiệp, nói:
- Dù sao là xác thịt chứa lực lượng tiên khí nên sẽ có hạn độ, tựa như năng lực suy tính thiên cơ của ta mang đến trời phạt. Sử dụng lực lượng tiên khí quá độ sẽ khiến Nạp Lan Du Hiệp bị trời phạt, tiêu hao sự sống của hắn. Một khi tuổi thọ của Nạp Lan Du Hiệp tiêu hao hết chính là lúc tiên khí lại phân giải trở về với tạo hóa, pháp tắc.
Cái gì?
Đinh Hạo bần thần, hiểu ngay ý của người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát.
Nê Bồ Tát rõ ràng đang nhắc nhở Đinh Hạo là quá độ lạm dụng lực lượng tiên khí của Nạp Lan Du Hiệp sẽ như bình ắc - quy có lúc hết điện, khi đó tất cả chấm dứt.
Nạp Lan Du Hiệp hao hết tuổi thọ nghĩa là gã và Nạp Lan Sơ sẽ chết.
Đinh Hạo ghi nhớ kỹ điều này
Nhìn từ mặt nào đó thì hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ là người đáng thương, bọn họ là sinh linh có máu thịt, có vui buồn giận ghét. Nhưng từ khi hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ sinh ra đã gặp gian nan, khốn khó người ta không tưởng tượng được, nỗi đau khổ không chỉ là mặt thể xác mà còn có tinh thần.
Nếu Nạp Lan Du Hiệp rơi vào tay người như Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thì sớm muộn gì sẽ bị sử dụng quá độ mà chết yểu.
Đinh Hạo hiểu dù bây giờ hắn có tiên khí nhưng không thể lạm dụng, không thì sẽ hại hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ.
- Đúng rồi, sương mù hỗn độn tiên khí trên tiên đạo phong Lạc Thánh sơn mạch là sao?
Đinh Hạo chợt nhớ trên đỉnh tiên đạo phong có triều tịch sương mù hỗn độn bao quanh cột đá, có ánh sáng tiên đạo chớp lóe.
Nê Bồ Tát giải thích rằng:
- Tiên khí bí ẩn, người bình thường không thể đo lường. Cái gọi là thiên đạo vô thường, thiên đạo nhưng cũng có tình. Thứ như tiên khí là pháp tắc thiên tạo dựng dục ra nên tất nhiên pháp tắc thiên địa sẽ hiện thế vì nó, cho chút sương mù bảo vệ. Mọi thứ trên tiên đạo phong là biểu hiện giả dối, là vì thiên đạo bảo vệ tiên khí nên thần kỳ diễn hóa ra.
Đinh Hạo giật mình.
Ra là vậy.
Tiên khí vâng chịu đại đạo vận hành, lực lượng pháp tắc tạo hóa mà sinh ra nên toàn thế giới sẽ che chở, bảo vệ nó. Vô hình trung có một loại lực lượng khiến tiên khí rơi vào tay người thật sự có tư cách vận dụng nó.
Thần đình, hải tộc, vũ nhân, thú tộc tranh giành tiên khí đã định trước giỏ tre múc nước, công dã tràng.
Nê Bồ Tát quay đầu nhìn hướng tiên đạo phong.
Trong không gian căn phòng bí mật sâu dưới lòng đất năm trăm thước mọi chuyện đã xong, bóng dáng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức biến mất. Nạp Lan phu nhân thì bị chất độc phát tác biến thành bãi chất lỏng xanh biếc tanh hôi. Ngẩng đầu lên có thể xuyên qua phần ncó hở một khe lớn nhìn trời đêm vắng lặng chỉ có ánh sao chớp lóe.
- Sương mù trong Lạc Thánh sơn mạch sắp tán đi, các đại thế lực rất nhanh sẽ hiểu rõ ngọn nguồn.
Nê Bồ Tát vô cùng quyến luyến nhìn trời sao, biểu tình nghiêm túc hỏi:
- Người trẻ tuổi, ta có thể xin ngươi một việc không?
Đinh Hạo sớm biết Nê Bồ Tát muốn nói gì, hỏi:
- Muốn ta chăm sóc người nhà của ngươi?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát gật đầu.
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
- Yên tâm, ngày nào ta còn ở thì bảo đảm bọn họ không lo áo cơm.
Nê Bồ Tát thở phào, nói:
- Đa tạ ngươi. Bọn họ chỉ là người bình thường, thê tử của ta là nông dân, không có thiên phú hay lực lượng gì, một nhi tử, một nữ nhi không có tài trở thành cao thủ. Ta vốn định chăm sóc bọn họ cho đến khi thê tử lìa đời, nhi nữ thành gia lập nghiệp sẽ tự sát, cuộc đời coi như hoàn mỹ. Ài, không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, đời ta đã định không chết tốt. Hy vọng trời phạt đừng rơi vào người bọn họ, có ngươi là chủ tiên khí chăm sóc họ thì ta yên tâm rất nhiều.
Đinh Hạo biết cuộc tranh giành tiên khí lần này nếu không nhờ thủ đoạn nghịch thiên của Nê Bồ Tát sửa chữa tất cả thì chưa biết tiên khí sẽ rơi vào tay ai. Có lẽ vận mệnh của hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ càng thê thảm hơn. Nhiền từ mặt nào đó xem như Nê Bồ Tát là ân nhân của Đinh Hạo.
Đinh Hạo nói:
- Tiền bối không cần khách sáo, đây là điều ta nên làm. Nếu không có tiền bối thì tiên khí và ta vô duyên, sẽ rơi vào ay Thần Đình.
Nê Bồ Tát mỉm cười nói:
- Ngươi đừng cảm ơn ta, cái gọi là có nhân mới có quả, mọi thứ đã định trước. Nếu ngươi bạc tình quả nghĩa như Nạp Lan Tinh Đức, vì ham muốn tiên khí mà ở lại tiên đạo phong, mặc kệ hai hài tử này chết sống, dù ta có sửa cơ duyên cỡ nào ngươi cũng không lấy được tiên khí. Là lựa chọn của ngươi quyết định vận mệnh bản thân.
Đinh Hạo mỉm cười.
Đây chính là câu danh ngôn người tốt được báo đáp sao?
Đinh Hạo nói:
- Chỗ này không tiện ở lâu, tiền bối hãy theo ta đi đi, sau này tính tiếp.
Đinh Hạo mưu tính giữ lại kỳ nhân này, cho dù về sau Nê Bồ Tát không thể tính quẻ, bói toán nhưng với ánh mắt, kinh nghiệm của gã là trợ giúp tốt cho Vấn Kiếm tông.
Nê Bồ Tát nhìn thấu ý nghĩ của Đinh Hạo, cười nói:
- Ta không thể đi được. Bóp méo quỹ tích tiên khí, trời phạt đã cắt đứt sự sống của ta. Ta không sống qua mười ngày, lực lượng trời phạt trên người ta rất đậm, người bên cạnh ta đều không chết tốt được.
Đinh Hạo nghe vậy ngây như phỗng, buông tiếng thở dài. Đinh Hạo biết Nê Bồ Tát nói thật lòng.
Đây là nguyên nhân tại sao Nê Bồ Tát còn mười ngày cuối cùng nhưng không đoàn tụ với người thân. Thê tử, nhi nữ của Nê Bồ Tát là người thường, không thể chịu được lực lượng trời phạt đậm đặc trên người gã.