Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1066: Lại trở về Hãn Hải sâm lâm (hạ)
Đinh Hạo không nói cho Nạp Lan Sơ suy đoán của mình. Có lẽ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức là người hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp muốn tìm, có lẽ không phải. Đinh Hạo muốn tìm hiểu rõ ràng, tại sao nhiều năm qua Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không quay về Thiên Hoang bộ lạc tìm con của mình, gã có phải kẻ lạnh lùng bạc tình không?
Từ khi Đinh Hạo đi đến Thần Ân đại lục, Nạp Lan Sơ là người thứ nhất hết lòng chăm sóc hắn, còn có ơn cứu mạng. Một giọt nước đáp trả cả thùng nước là nguyên tắc làm người của Đinh Hạo, huống chi mấy ngày nay tiếp xúc hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp không chỉ đơn giản là ân nhân của hắn.
Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp càng giống bằng hữu, người thân, là thân nhân đầu tiên trong Thần Ân đại lục.
Vì vậy Đinh Hạo không hy vọng hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp lại bị tổn thương.
Xe máy huyền khí Tia Chớp Đen xẹt qua không trung, cắt tầng mây rít gào bay hướng tây. Chỗ này là khu vực vòng ngoài Hãn Hải sâm lâm, không có thần thú trong danh sách thiên cương địa sát xuất hiện. Đinh Hạo tăng tốc độ xe máy huyền khí Tia Chớp Đen lên mức cao nhất.
Đến buổi tối đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp gặp mấy nhóm cao thủ nhân loại. Bọn họ không chào hỏi mà cảnh giác từ xa, né tránh xa xa.
Đinh Hạo thầm yên lòng, hắn không đi nhầm đường, đám võ giả này đến vì di tích tông môn cổ đại trong tin đồn.
Đinh Hạo bám theo các võ giả.
Sáng sớm hôm sau đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đến mục đích.
Mặt trời mới mọc, ánh nắng rọi xuống Hãn Hải sâm lâm có vẻ đẹp tĩnh lặng.
Đây là một vùng núi mọc lởm chởm, núi cao mấy vạn thước đứng thẳng như từng ngọn thần tháp đâm lên trời. Chướng khí màu đen lượn lờ trong núi, những thực vật màu đen đã thích ứng với khí độc sinh trưởng trên ngọn núi, nhuộm phạm vi mấy ngàn dặm một màu đen kỳ dị.
Ngọn núi cao ngất đâm mây che ánh mặt trời sâu trong đá núi vạn thước quanh năm không thấy mặt trời, ban ngày lạnh lẽo âm u như bóng đêm.
Đồn rằng di tích tông môn cổ đại nằm trong rừng đá kiếm phong tử vong hẻo lánh này.
Có lẽ bởi vì nơi này tràn ngập khí độc, trùng độc đầy rẫy, quá âm u lạnh lẽo, ánh sáng tối tăm nên mấy vạn năm qua hiếm có ai đến đây. Nửa tháng trước có một đội hái thuốc đi lạc vào đây mới phát hiện di tích tông môn cổ đại.
Đinh Hạo đi theo đám người vào rừng đá kiếm phong, phát ra huyền khí hỏa diễm nhàn nhạt hình thành vòng bảo hộ bên cạnh che chở hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, tránh cho hai người hút phải khói độc.
Càng vào sâu bên trong thì bầu trời hoàn toàn tối đen, cho người cảm giác đi vào thế giới hắc ám dưới lòng đất.
Qua nhiều lần thám hiểm giống nhau, Đinh Hạo rất có kinh nghiệm trong hoàn cảnh này. Trên đường đi mấy lần gặp nguy hiểm Đinh Hạo nhẹ nhàng giải quyết, gặp vài sát thủ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của muốn chặn giết người thám hiểm bị Đinh Hạo mạnh mẽ càn quét.
Khoảng ba canh giờ sau di tích tông môn cổ đại xuất hiện trước mắt.
Một mảnh phế tích hỗn độn, thần điện sụp đổ phủ lớp bụi dày. Pho tượng nứt vỡ, nền vật kiến trúc mơ hồ tồn tại. Có thể thấy được chỗ này từng có một kiến trúc vô cùng hùng vĩ nhưng bây giờ đã phủ đầy cát bụi tối đen.
Phế tích hoang tàn kéo dài ra xa, chỗ này chỉ là vòng ngoài di tích tông môn cổ đại.
Trong vô số di tích Đinh Hạo từng thấy thì di tích tông môn cổ đại này bị tổn hại trầm trọng nhất, hầu như không thể phân biệt ra năm tuổi của nó. Không thể từ phong cách kiến trúc, đường nét pho tượng phân biệt ra chỗ này từng tồn tại tông môn như thế nào.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Di tích bị tàn phá cỡ này chắc không còn thứ gì đáng giá tại đây.
Dọc theo phế tích sụp đổ thhấy bậc thang mơ hồ không hướng lên trên mà kéo dài xuống dưới đi thông lòng đất.
Trên bậc thang đầy dấu chân, chắc là các đội đến trước đã leo xuống.
Đinh Hạo cẩn thận bảo vệ hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, cùng Lệ Thính Thiền đi xuống.
Nạp Lan Du Hiệp khờ bỗng kéo áo Đinh Hạo, nói:
- Người tốt, nơi này tối qua, hình như phía trước có thứ gì kỳ kỳ, ta sợ...
Đinh Hạo giật nảy mình.
Đinh Hạo phát hiện trong bóng tối trước mặt cách hai mươi thước có thứ gì ẩn núp phát ra sát khí sắc bén nhưng cố ý thu giấu, không ngờ Nạp Lan Du Hiệp cũng cảm ứng được. Trong cơ thể thiếu niên này thật sự có một loại lực lượng kỳ diệu.
Lệ Thính Thiền cười cười, vườn đôi tay ra nắm tay hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.
Lực lượng phật tính thần thánh tràn ngập, trấn an tâm hồn hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, xua tan nỗi sợ. Lực lượng phật gia có công hiệu khắc chế tự nhiên với tồn tại hắc ám, dơ bẩn. Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều.
Nạp Lan Du Hiệp cười khờ:
- Đa tạ địa tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ là thê tử của người tốt đúng không?
Trong thời gian này Nạp Lan Du Hiệp ngốc bí hiểm kiên quyết cho rằng Lệ Thính Thiền là vợ của Đinh Hạo, đây không phải là lần đầu gã nói câu đó.
Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền chỉ cười cười.
Cách hai mươi thước bỗng có một con rắn đen nhỏ nhanh như chớp phóng ra, lặng lẽ ẩn trong bóng tối hầu như không thấy được nó. Con rắn nhỏ có khí thế đáng sợ, hung ác không xứng với hình thể nhỏ bé.
Đinh Hạo búng tay.
Con rắn đen nhỏ bị một luồng kiếm quang chém làm hai khúc rơi xuống đất.
Làm người ta kinh ngạc là hai khúc cơ thể nhúc nhích biến thành ia con rắn đen càng nhỏ dung nhập vào bóng tối.
Đinh Hạo khen một câu:
- Lại một con hồng hoang di chủng, không ngờ có thể phân thân.
Đinh Hạo không để bụng.
Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp tiếp tục đi tới.
Cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, lòng Đinh Hạo rất sốt ruột, cất bước đi nhanh. Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đuổi kịp một số người đi trước, trong không gian tối tăm tất cả giữ cảnh giác, cách một khoảng với người không quen biết. Các cường giả đi chung thì trao đổi điều gì.
Những lời bàn bạc tất nhiên là khó thể lọt khỏi tai Đinh Hạo.
Đinh Hạo biết được chút tin tức từ cuộc trò chuyện của đám người.
Thanh niên Lý Ninh ở Bắc Địa thành nói đúng, trong di tích tông môn cổ đại thật sự phát hiện dấu vết của ma tinh chuyển thế. Cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân nghe tin chạy đến bao vây tiễu trừ, kết quả chẳng những không bắt được ma tinh ngược lại tổn thất thảm trọng. Chờ viện quân cao thủ Thần Đình đến thì ma tinh chuyển thế đã trốn sâu vào di tích tông môn cổ đại, mất tích.
Có người phát hiện trong di tích tông môn cổ đại có một chiếc hoàng kim chiến ủng, sau này chứng minh là Lý Vân chiến ủng của Đinh Thánh Thán. Điều này càng khiến Thần Đình chú ý, thật nhièu cường giả, cao thủ đến đây điều tra.
Lòng Đinh Hạo cực kỳ kích động.
Từ khi Đinh Hạo đi đến Thần Ân đại lục, Nạp Lan Sơ là người thứ nhất hết lòng chăm sóc hắn, còn có ơn cứu mạng. Một giọt nước đáp trả cả thùng nước là nguyên tắc làm người của Đinh Hạo, huống chi mấy ngày nay tiếp xúc hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp không chỉ đơn giản là ân nhân của hắn.
Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp càng giống bằng hữu, người thân, là thân nhân đầu tiên trong Thần Ân đại lục.
Vì vậy Đinh Hạo không hy vọng hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp lại bị tổn thương.
Xe máy huyền khí Tia Chớp Đen xẹt qua không trung, cắt tầng mây rít gào bay hướng tây. Chỗ này là khu vực vòng ngoài Hãn Hải sâm lâm, không có thần thú trong danh sách thiên cương địa sát xuất hiện. Đinh Hạo tăng tốc độ xe máy huyền khí Tia Chớp Đen lên mức cao nhất.
Đến buổi tối đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp gặp mấy nhóm cao thủ nhân loại. Bọn họ không chào hỏi mà cảnh giác từ xa, né tránh xa xa.
Đinh Hạo thầm yên lòng, hắn không đi nhầm đường, đám võ giả này đến vì di tích tông môn cổ đại trong tin đồn.
Đinh Hạo bám theo các võ giả.
Sáng sớm hôm sau đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đến mục đích.
Mặt trời mới mọc, ánh nắng rọi xuống Hãn Hải sâm lâm có vẻ đẹp tĩnh lặng.
Đây là một vùng núi mọc lởm chởm, núi cao mấy vạn thước đứng thẳng như từng ngọn thần tháp đâm lên trời. Chướng khí màu đen lượn lờ trong núi, những thực vật màu đen đã thích ứng với khí độc sinh trưởng trên ngọn núi, nhuộm phạm vi mấy ngàn dặm một màu đen kỳ dị.
Ngọn núi cao ngất đâm mây che ánh mặt trời sâu trong đá núi vạn thước quanh năm không thấy mặt trời, ban ngày lạnh lẽo âm u như bóng đêm.
Đồn rằng di tích tông môn cổ đại nằm trong rừng đá kiếm phong tử vong hẻo lánh này.
Có lẽ bởi vì nơi này tràn ngập khí độc, trùng độc đầy rẫy, quá âm u lạnh lẽo, ánh sáng tối tăm nên mấy vạn năm qua hiếm có ai đến đây. Nửa tháng trước có một đội hái thuốc đi lạc vào đây mới phát hiện di tích tông môn cổ đại.
Đinh Hạo đi theo đám người vào rừng đá kiếm phong, phát ra huyền khí hỏa diễm nhàn nhạt hình thành vòng bảo hộ bên cạnh che chở hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, tránh cho hai người hút phải khói độc.
Càng vào sâu bên trong thì bầu trời hoàn toàn tối đen, cho người cảm giác đi vào thế giới hắc ám dưới lòng đất.
Qua nhiều lần thám hiểm giống nhau, Đinh Hạo rất có kinh nghiệm trong hoàn cảnh này. Trên đường đi mấy lần gặp nguy hiểm Đinh Hạo nhẹ nhàng giải quyết, gặp vài sát thủ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của muốn chặn giết người thám hiểm bị Đinh Hạo mạnh mẽ càn quét.
Khoảng ba canh giờ sau di tích tông môn cổ đại xuất hiện trước mắt.
Một mảnh phế tích hỗn độn, thần điện sụp đổ phủ lớp bụi dày. Pho tượng nứt vỡ, nền vật kiến trúc mơ hồ tồn tại. Có thể thấy được chỗ này từng có một kiến trúc vô cùng hùng vĩ nhưng bây giờ đã phủ đầy cát bụi tối đen.
Phế tích hoang tàn kéo dài ra xa, chỗ này chỉ là vòng ngoài di tích tông môn cổ đại.
Trong vô số di tích Đinh Hạo từng thấy thì di tích tông môn cổ đại này bị tổn hại trầm trọng nhất, hầu như không thể phân biệt ra năm tuổi của nó. Không thể từ phong cách kiến trúc, đường nét pho tượng phân biệt ra chỗ này từng tồn tại tông môn như thế nào.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Di tích bị tàn phá cỡ này chắc không còn thứ gì đáng giá tại đây.
Dọc theo phế tích sụp đổ thhấy bậc thang mơ hồ không hướng lên trên mà kéo dài xuống dưới đi thông lòng đất.
Trên bậc thang đầy dấu chân, chắc là các đội đến trước đã leo xuống.
Đinh Hạo cẩn thận bảo vệ hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, cùng Lệ Thính Thiền đi xuống.
Nạp Lan Du Hiệp khờ bỗng kéo áo Đinh Hạo, nói:
- Người tốt, nơi này tối qua, hình như phía trước có thứ gì kỳ kỳ, ta sợ...
Đinh Hạo giật nảy mình.
Đinh Hạo phát hiện trong bóng tối trước mặt cách hai mươi thước có thứ gì ẩn núp phát ra sát khí sắc bén nhưng cố ý thu giấu, không ngờ Nạp Lan Du Hiệp cũng cảm ứng được. Trong cơ thể thiếu niên này thật sự có một loại lực lượng kỳ diệu.
Lệ Thính Thiền cười cười, vườn đôi tay ra nắm tay hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.
Lực lượng phật tính thần thánh tràn ngập, trấn an tâm hồn hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, xua tan nỗi sợ. Lực lượng phật gia có công hiệu khắc chế tự nhiên với tồn tại hắc ám, dơ bẩn. Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều.
Nạp Lan Du Hiệp cười khờ:
- Đa tạ địa tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ là thê tử của người tốt đúng không?
Trong thời gian này Nạp Lan Du Hiệp ngốc bí hiểm kiên quyết cho rằng Lệ Thính Thiền là vợ của Đinh Hạo, đây không phải là lần đầu gã nói câu đó.
Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền chỉ cười cười.
Cách hai mươi thước bỗng có một con rắn đen nhỏ nhanh như chớp phóng ra, lặng lẽ ẩn trong bóng tối hầu như không thấy được nó. Con rắn nhỏ có khí thế đáng sợ, hung ác không xứng với hình thể nhỏ bé.
Đinh Hạo búng tay.
Con rắn đen nhỏ bị một luồng kiếm quang chém làm hai khúc rơi xuống đất.
Làm người ta kinh ngạc là hai khúc cơ thể nhúc nhích biến thành ia con rắn đen càng nhỏ dung nhập vào bóng tối.
Đinh Hạo khen một câu:
- Lại một con hồng hoang di chủng, không ngờ có thể phân thân.
Đinh Hạo không để bụng.
Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp tiếp tục đi tới.
Cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, lòng Đinh Hạo rất sốt ruột, cất bước đi nhanh. Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đuổi kịp một số người đi trước, trong không gian tối tăm tất cả giữ cảnh giác, cách một khoảng với người không quen biết. Các cường giả đi chung thì trao đổi điều gì.
Những lời bàn bạc tất nhiên là khó thể lọt khỏi tai Đinh Hạo.
Đinh Hạo biết được chút tin tức từ cuộc trò chuyện của đám người.
Thanh niên Lý Ninh ở Bắc Địa thành nói đúng, trong di tích tông môn cổ đại thật sự phát hiện dấu vết của ma tinh chuyển thế. Cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân nghe tin chạy đến bao vây tiễu trừ, kết quả chẳng những không bắt được ma tinh ngược lại tổn thất thảm trọng. Chờ viện quân cao thủ Thần Đình đến thì ma tinh chuyển thế đã trốn sâu vào di tích tông môn cổ đại, mất tích.
Có người phát hiện trong di tích tông môn cổ đại có một chiếc hoàng kim chiến ủng, sau này chứng minh là Lý Vân chiến ủng của Đinh Thánh Thán. Điều này càng khiến Thần Đình chú ý, thật nhièu cường giả, cao thủ đến đây điều tra.
Lòng Đinh Hạo cực kỳ kích động.