Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1045: A Sơ (hạ)
Sau lưng A Sơ vang tiếng rên khẽ.
- Ưm...
Cơ thể mảnh mai của A Sơ khẽ run, trong mắt lộ ra khó tin. A Sơ vội xoay người lại, thấy thanh niên tuấn tú nằm trên giường gỗ xanh cứng khẽ nhúc nhích, hít thở dồn dập, mắt chậm rãi mở ra.
Đôi mắt như ánh sao lóe qua tia mờ mịt rồi biến thành cảnh giác, giật mình. Thanh niên tuấn tú bật người dậy muốn ngồi thẳng nhưng cơ thể yếu ớt, hơi nhúc nhích một chút chứ không thể ngồi dậy.
- Đừng nhúc nhích.
A Sơ mừng rỡ qua đi chạy tới bên giường nhẹ ấn thanh niên mới thức tỉnh, nói:
- Ngươi đã ngủ mê man, cơ thể quá yếu, đừng nhúc nhích.
Con ngươi thanh niên co rút nhìn chằm chằm A Sơ.
Trong một giây A Sơ cảm giác người lạnh lẽo như bị mãnh thú đáng sợ nhìn chằm chằm định công kích nàng.
Nhưng giây sau thanh niên tuấn tú nở nụ cười ấm áp.
Nụ cười làm ấm lòng người, khiến người say mê. A Sơ khẳng định mới rồi cảm giác khủng bố chỉ là ảo giác của nàng.
Thanh niên tuấn tú nằm yên trên giường không nhúc nhích, cười hỏi:
- Nàng là ai? Chỗ này là đâu?
Thanh âm thật êm tai.
Mặt A Sơ đỏ hồng nói:
- Chỗ này là Thiên Hoang bộ lạc, ta tên Nạp Lan Sơ, mọi người đều gọi ta là A Sơ. Ba tháng trước ta phát hiện ngươi hôn mê trong hoang dã bên ngoài tường bộ lạc nên cõng ngươi về.
Thanh niên tuấn tú ngẫm nghĩ một lúc, nghĩ thông điều gì, cười cười:
- Đa tạ A Sơ.
Nạp Lan Sơ khẽ ừ.
Thanh niên tuấn tú hít thở sâu, lồng ngực phập phồng có tiết tấu. Trong nhà gỗ bỗng có tiếng gió, khí lưu xoay tròn thổi trường bào rơm của Nạp Lan Sơ.
Nạp Lan Sơ hơi biến sắc mặt, có lực lượng nào đó đang tụ tập lại.
Thanh niên tuấn tú chậm rãi ngồi dậy.
So với lúc thanh niên tuấn tú mới tỉnh dậy yếu ớt thì bây giờ hắn hoàn toàn hồi phục tinh khí thần, động tác chậm chạp nhưng vững vàng. Thanh niên tuấn tú bước xuống đất, duỗi eo, người phát ra tiếng răng rắc, mơ hồ có tiếng rồng ngâm hổ gầm.
Nạp Lan Sơ lùi bước đi tới cửa.
Thanh niên tuấn tú phát hiện động tác nhỏ của Nạp Lan Sơ, cười dịu dàng nói:
- A Sơ đừng sợ, ta không phải người xấu...
Thanh niên tuấn tú ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Tên của ta là Đinh Hạo, rất vui được quen A Sơ.
Đinh Hạo?
Cái tên thật êm tai.
Nạp Lan Sơ khẽ ừ, không biết nên nói cái gì.
Đinh Hạo nhúc nhích người, thần thức nội thị, kiểm tra tình trạng cơ thể. Đinh Hạo rất bất ngờ.
Huyền khí ban đầu hùng hồn như đại dương bây giờ chỉ còn lại một chút cỡ sợi tóc chạy trong kinh mạch, huyệt khiếu đã mở. Dù là hạt giống huyền khí trong trung đan điền phần ngực hay hạ đan điền ở bụng đều căng đầy trơn bóng nhưng không thể liên miên chuyển vận huyền khí cường đại vào đường huyền khí như trước kia.
Thực lực của Đinh Hạo bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Thân thể Đinh Hạo nên có lực lượng cơ thể giờ trở nên gầy yếu, cảm giác như kiếp trước bị cảm nặng sau đó người yếu ớt nhẹ hẫng, khó thể khống chế.
Sao có thể như vậy?
Đinh Hạo cố nén thắc mắc, thần thức như thủy triều tuôn ra cảm nhận mọi thứ xung quanh. Rất nhanh, Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện trong thiên địa ẩn chứa lực lượng nguyên tố kỳ dị, lực lượng pháp tắc khác hẳn với trên Vô Tận đại lục.
Đinh Hạo nhớ lúc trước trong địa ngục đạo rồi đi thế giới xinh đẹp màu đỏ bí ẩn, sau cùng ý thức mơ hồ, khi tỉnh lại đã ở trong nhà gỗ nhỏ đơn sơ, thấy nữ hài tử mắt to suy dinh dưỡng này.
Đinh Hạo cẩn thận ngẫm nghĩ từ đầu đến đuôi, hắn nhận ra thế giới này tuyệt đối không phải không gian trong đạo mà là thế giới thật.
Tức là...
Đây là thế giới trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông liên kết.
Tức là nơi các cường giả thần cảnh Đinh Hồng Lệ trên Vô Tận đại lục cho rằng là tiên giới.
Nhưng thế giới này khác với tiên giới Đinh Hạo tưởng tượng, sau khi hắn đến đây chẳng những không có hơi thở tiên gia, năng lượng vô tận, không có thần tài bảo dược khắp đồi núi, càng không có thần tiên đi tới đi lui dời núi lấp biển. Chỉ có lực lượng kỳ dị áp chế thực lực của Đinh Hạo.
Cảm giác như thần thông võ đạo Đinh Hạo tu luyện trên Vô Tận đại lục mất linh trong thế giới này.
Nữ hài tử trước mắt Đinh Hạo gầy gò, suy dinh dưỡng, thực lực rất thấp. Tiên giới không chỉ có cường giả cảnh giới tiên mà còn có kẻ yếu thực lực thấp kém sao?
May mà lực lượng thần thức của Đinh Hạo không bị áp chế.
Cảm giác nhạy bén của Thắng Tự Quyết nói cho Đinh Hạo nữ hài tử tên Nạp Lan Sơ trước mặt hắn không có ác ý gì, thời gian này nhờ có A Sơ chăm sóc hắn.
Đinh Hạo hít sâu một hơi, mỉm cười nói:
- A Sơ cô nương, ta có thể đi ra bên ngoài nhìn xem được không?
Nạp Lan Sơ vội gật đầu, nói:
- Đương nhiên có thể.
Bước ra nhà gỗ nhỏ, ánh nắng vàng chiếu xuống làm Đinh Hạo híp mắt, hưởng thụ ánh mặt trời.
Vị trí Đinh Hạo ở là trên một nhánh cây to cao hơn hai mươi thước, nhà gỗ nhỏ xây ở chạc cây to như bình đài. Xung quanh còn có gỗ lát sàn rộng rãi, bằng phẳng.
Trong phạm vi mấy ngàn thước có nhiều cây kỳ dị như vậy, tán cây giống như bình đài, bên trên xây nhà gỗ nhỏ xinh đẹp. Ánh nắng vàng chiếu xuống phủ một tầng sắc vàng trông cực kỳ đẹp như vương quốc tinh linh trong cổ tích.
Phía xa là dãy núi vô tận như từng thái cổ cự thú màu xanh ngủ động canh gác.
Nơi này chắc nằm trong khu rừng rậm rộng lớn.
Lúc trước Nạp Lan Sơ nói chỗ này là Nạp Lan Sơ, dùng từ bộ lạc hình dung nơi ở trong ấn tượng của Đinh Hạo nên là mảnh đất hoang dã xa xôi. Ít nhất trên Vô Tận đại lục chỉ có một số dị tộc, chỗ nhỏ bé quanh năm ngăn cách với thế gian mới gọi mình là bộ lạc.
Phía xa có tiếng gào thét chắc có nhiều người đang luyện võ.
Đinh Hạo tập trung nhìn xuen thấu qua các cây rậm rạp thấy phía xa có diễn võ trường to lớn lót bằng dá xanh. Mấy trăm nam nhân vạng vỡ mình trần đang rống to luyện võ, mặt trời chiếu vào cơ bắp den nhô ra, từng giọt mồ hôi như dầu. Cơ bắp mỗi người to cục cục như người khổng lồ, vẻ đẹp lực lượng.
Đinh Hạo có thể cảm giác được tu vi huyền khí của các nam nhân vạm vỡ không quá mạnh, lực lượng nội tình hơi khác với huyền khí nhưng lực lượng cơ bắp thì siêu mạnh, ít nhất cũng cỡ Võ Vương cảnh, trong đó có người miễn cưỡng đến Võ Đế cảnh.
Xem ra bộ lạc này phổ biến đạo thể tu.
Loại lực lượng cơ thể mạnh này Đinh Hạo chỉ thấy có cường giả Chiến Thần Điện bên Trung Thổ Thần Châu, ba người khổng lồ xăm mình tên A Nặc, Sử Ngõa, Tân Cách dưới tay Vũ Diệt Tuyệt, Cuồng Đao Trương Phàm là sánh bằng. Nhiều cường giả thế hệ trước độ mạnh cơ thể không sánh bằng đám nam nhân vạm vỡ này.
Tổng hợp thực lực Thiên Hoang bộ lạc không thấp.
Nếu đặt ở Vô Tận đại lục thì Thiên Hoang bộ lạc cỡ tông môn nhân loại thượng đẳng.
Đinh Hạo quan sát rất cẩn thận.
- Ưm...
Cơ thể mảnh mai của A Sơ khẽ run, trong mắt lộ ra khó tin. A Sơ vội xoay người lại, thấy thanh niên tuấn tú nằm trên giường gỗ xanh cứng khẽ nhúc nhích, hít thở dồn dập, mắt chậm rãi mở ra.
Đôi mắt như ánh sao lóe qua tia mờ mịt rồi biến thành cảnh giác, giật mình. Thanh niên tuấn tú bật người dậy muốn ngồi thẳng nhưng cơ thể yếu ớt, hơi nhúc nhích một chút chứ không thể ngồi dậy.
- Đừng nhúc nhích.
A Sơ mừng rỡ qua đi chạy tới bên giường nhẹ ấn thanh niên mới thức tỉnh, nói:
- Ngươi đã ngủ mê man, cơ thể quá yếu, đừng nhúc nhích.
Con ngươi thanh niên co rút nhìn chằm chằm A Sơ.
Trong một giây A Sơ cảm giác người lạnh lẽo như bị mãnh thú đáng sợ nhìn chằm chằm định công kích nàng.
Nhưng giây sau thanh niên tuấn tú nở nụ cười ấm áp.
Nụ cười làm ấm lòng người, khiến người say mê. A Sơ khẳng định mới rồi cảm giác khủng bố chỉ là ảo giác của nàng.
Thanh niên tuấn tú nằm yên trên giường không nhúc nhích, cười hỏi:
- Nàng là ai? Chỗ này là đâu?
Thanh âm thật êm tai.
Mặt A Sơ đỏ hồng nói:
- Chỗ này là Thiên Hoang bộ lạc, ta tên Nạp Lan Sơ, mọi người đều gọi ta là A Sơ. Ba tháng trước ta phát hiện ngươi hôn mê trong hoang dã bên ngoài tường bộ lạc nên cõng ngươi về.
Thanh niên tuấn tú ngẫm nghĩ một lúc, nghĩ thông điều gì, cười cười:
- Đa tạ A Sơ.
Nạp Lan Sơ khẽ ừ.
Thanh niên tuấn tú hít thở sâu, lồng ngực phập phồng có tiết tấu. Trong nhà gỗ bỗng có tiếng gió, khí lưu xoay tròn thổi trường bào rơm của Nạp Lan Sơ.
Nạp Lan Sơ hơi biến sắc mặt, có lực lượng nào đó đang tụ tập lại.
Thanh niên tuấn tú chậm rãi ngồi dậy.
So với lúc thanh niên tuấn tú mới tỉnh dậy yếu ớt thì bây giờ hắn hoàn toàn hồi phục tinh khí thần, động tác chậm chạp nhưng vững vàng. Thanh niên tuấn tú bước xuống đất, duỗi eo, người phát ra tiếng răng rắc, mơ hồ có tiếng rồng ngâm hổ gầm.
Nạp Lan Sơ lùi bước đi tới cửa.
Thanh niên tuấn tú phát hiện động tác nhỏ của Nạp Lan Sơ, cười dịu dàng nói:
- A Sơ đừng sợ, ta không phải người xấu...
Thanh niên tuấn tú ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Tên của ta là Đinh Hạo, rất vui được quen A Sơ.
Đinh Hạo?
Cái tên thật êm tai.
Nạp Lan Sơ khẽ ừ, không biết nên nói cái gì.
Đinh Hạo nhúc nhích người, thần thức nội thị, kiểm tra tình trạng cơ thể. Đinh Hạo rất bất ngờ.
Huyền khí ban đầu hùng hồn như đại dương bây giờ chỉ còn lại một chút cỡ sợi tóc chạy trong kinh mạch, huyệt khiếu đã mở. Dù là hạt giống huyền khí trong trung đan điền phần ngực hay hạ đan điền ở bụng đều căng đầy trơn bóng nhưng không thể liên miên chuyển vận huyền khí cường đại vào đường huyền khí như trước kia.
Thực lực của Đinh Hạo bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Thân thể Đinh Hạo nên có lực lượng cơ thể giờ trở nên gầy yếu, cảm giác như kiếp trước bị cảm nặng sau đó người yếu ớt nhẹ hẫng, khó thể khống chế.
Sao có thể như vậy?
Đinh Hạo cố nén thắc mắc, thần thức như thủy triều tuôn ra cảm nhận mọi thứ xung quanh. Rất nhanh, Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện trong thiên địa ẩn chứa lực lượng nguyên tố kỳ dị, lực lượng pháp tắc khác hẳn với trên Vô Tận đại lục.
Đinh Hạo nhớ lúc trước trong địa ngục đạo rồi đi thế giới xinh đẹp màu đỏ bí ẩn, sau cùng ý thức mơ hồ, khi tỉnh lại đã ở trong nhà gỗ nhỏ đơn sơ, thấy nữ hài tử mắt to suy dinh dưỡng này.
Đinh Hạo cẩn thận ngẫm nghĩ từ đầu đến đuôi, hắn nhận ra thế giới này tuyệt đối không phải không gian trong đạo mà là thế giới thật.
Tức là...
Đây là thế giới trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông liên kết.
Tức là nơi các cường giả thần cảnh Đinh Hồng Lệ trên Vô Tận đại lục cho rằng là tiên giới.
Nhưng thế giới này khác với tiên giới Đinh Hạo tưởng tượng, sau khi hắn đến đây chẳng những không có hơi thở tiên gia, năng lượng vô tận, không có thần tài bảo dược khắp đồi núi, càng không có thần tiên đi tới đi lui dời núi lấp biển. Chỉ có lực lượng kỳ dị áp chế thực lực của Đinh Hạo.
Cảm giác như thần thông võ đạo Đinh Hạo tu luyện trên Vô Tận đại lục mất linh trong thế giới này.
Nữ hài tử trước mắt Đinh Hạo gầy gò, suy dinh dưỡng, thực lực rất thấp. Tiên giới không chỉ có cường giả cảnh giới tiên mà còn có kẻ yếu thực lực thấp kém sao?
May mà lực lượng thần thức của Đinh Hạo không bị áp chế.
Cảm giác nhạy bén của Thắng Tự Quyết nói cho Đinh Hạo nữ hài tử tên Nạp Lan Sơ trước mặt hắn không có ác ý gì, thời gian này nhờ có A Sơ chăm sóc hắn.
Đinh Hạo hít sâu một hơi, mỉm cười nói:
- A Sơ cô nương, ta có thể đi ra bên ngoài nhìn xem được không?
Nạp Lan Sơ vội gật đầu, nói:
- Đương nhiên có thể.
Bước ra nhà gỗ nhỏ, ánh nắng vàng chiếu xuống làm Đinh Hạo híp mắt, hưởng thụ ánh mặt trời.
Vị trí Đinh Hạo ở là trên một nhánh cây to cao hơn hai mươi thước, nhà gỗ nhỏ xây ở chạc cây to như bình đài. Xung quanh còn có gỗ lát sàn rộng rãi, bằng phẳng.
Trong phạm vi mấy ngàn thước có nhiều cây kỳ dị như vậy, tán cây giống như bình đài, bên trên xây nhà gỗ nhỏ xinh đẹp. Ánh nắng vàng chiếu xuống phủ một tầng sắc vàng trông cực kỳ đẹp như vương quốc tinh linh trong cổ tích.
Phía xa là dãy núi vô tận như từng thái cổ cự thú màu xanh ngủ động canh gác.
Nơi này chắc nằm trong khu rừng rậm rộng lớn.
Lúc trước Nạp Lan Sơ nói chỗ này là Nạp Lan Sơ, dùng từ bộ lạc hình dung nơi ở trong ấn tượng của Đinh Hạo nên là mảnh đất hoang dã xa xôi. Ít nhất trên Vô Tận đại lục chỉ có một số dị tộc, chỗ nhỏ bé quanh năm ngăn cách với thế gian mới gọi mình là bộ lạc.
Phía xa có tiếng gào thét chắc có nhiều người đang luyện võ.
Đinh Hạo tập trung nhìn xuen thấu qua các cây rậm rạp thấy phía xa có diễn võ trường to lớn lót bằng dá xanh. Mấy trăm nam nhân vạng vỡ mình trần đang rống to luyện võ, mặt trời chiếu vào cơ bắp den nhô ra, từng giọt mồ hôi như dầu. Cơ bắp mỗi người to cục cục như người khổng lồ, vẻ đẹp lực lượng.
Đinh Hạo có thể cảm giác được tu vi huyền khí của các nam nhân vạm vỡ không quá mạnh, lực lượng nội tình hơi khác với huyền khí nhưng lực lượng cơ bắp thì siêu mạnh, ít nhất cũng cỡ Võ Vương cảnh, trong đó có người miễn cưỡng đến Võ Đế cảnh.
Xem ra bộ lạc này phổ biến đạo thể tu.
Loại lực lượng cơ thể mạnh này Đinh Hạo chỉ thấy có cường giả Chiến Thần Điện bên Trung Thổ Thần Châu, ba người khổng lồ xăm mình tên A Nặc, Sử Ngõa, Tân Cách dưới tay Vũ Diệt Tuyệt, Cuồng Đao Trương Phàm là sánh bằng. Nhiều cường giả thế hệ trước độ mạnh cơ thể không sánh bằng đám nam nhân vạm vỡ này.
Tổng hợp thực lực Thiên Hoang bộ lạc không thấp.
Nếu đặt ở Vô Tận đại lục thì Thiên Hoang bộ lạc cỡ tông môn nhân loại thượng đẳng.
Đinh Hạo quan sát rất cẩn thận.