Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1027: Ngươi rất muốn đi
Làm trượng phu, Đinh Hạo phải luôn đứng bên Lý Lan.
Sau hai canh giờ yến hội mới chấm dứt.
Một vài đại nhân vật tông môn đỉnh cao Bắc Vực ở lại để bàn bạc hiệp nghị thực chất với Vấn Kiếm tông, thành lập trận doanh. Lý Lan không thể không dứt ra ứngp hó bọn họ. Đinh Hạo thì lấy lý do tĩnh tu biến mất trong đám đông.
Nhìn Lý Lan bận rộn loya hoay mà Đinh Hạo đau nhói lòng.
Tư chất, thiên phú của Lý Lan xếp hàng đầu trong số đệ tử ký danh quý đó. Dù là đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng vẫn có chênh lệch rất lớn với Lý Lan. Nhưng ba năm nay Lý Lan bỏ nhiều công sức vào kinh doanh, quản lý Vấn Kiếm tông nên thời gian tu luyện giảm bớt nhiều. Nay Lý Lan là chưởng môn một tông, nàng miễn cưỡng vào cảnh giới Võ Vương cảnh, đã kéo giãn khoảng cách với đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng.
Có lúc Đinh Hạo nghĩ nàng nhường chức chưởng môn cho Lý Lan là thành toàn hay hại nàng.
Nhưng thấy Lý Lan sung sức, tự hào xử lý công việc tông môn, Đinh Hạo hiểu rằng có lẽ đối với nàng thì một tay đẩy Vấn Kiếm tông lên tông môn đỉnh cao Bắc Vực còn vui vẻ hơn là thực lực tăng tiến.
Mỗi người có truy cầu của mình.
Có người truy cầu võ đạo, có kẻ theo đuổi quyền lực.
Lý Lan truy cầu, gánh vác trách nhiệm nặng nề, truy cầu thỏa mãn mong chờ của vô số người trên mặt đất và trong vòng tay tinh thần với Vấn Kiếm tông.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo nhẹ lòng.
Dù Lý Lan của thực lực có thế nào thì chỉ cần có đám người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Tây Môn Thiên Tuyết, Vương Tuyệt Phong, Vương Tiểu Thất ở ngày nào thì tuyệt đối không cho phép ai gây sự với nàng.
Hậu viện Vấn Kiếm sơn trang yên tĩnh rất nhiều.
Đinh Hạo tản bộ, lòng nhẹ nhàng.
Không thể không thừa nhận Đinh Hồng Lệ cho Đinh Hạo một vấn đề hóc búa, hắn có nên dùng Độn Thiên Thạch Thi mở ra trận pháp truyền tống bàn cờ đá hay không? Đinh Hạo có nên vào cánh cửa đi thông tiên giới được gọi là cơ duyên lớn nhất từ xưa đến nay?
Đây là tiên duyên thật sự.
Vào tiên giới là có cơ hội trở thành tiên nhân vĩnh hằng bất diệt.
Nhưng sau khi vào tiên giới rồi Đinh Hạo có thể trở về Vô Tận đại lục được không?
Nếu không thể quay về Vô Tận đại lục thì Đinh Hạo thà từ bỏ cơ duyên này, lưu luyến hồng trần bất không tiên. Thế giới này có nhiều thứ Đinh Hạo không nỡ, nếu không thể cùng người mình quan tâm tiêu dao thì dù có thành tiên cũng không có gì vui.
Đây mới là điều Đinh Hạo do dự.
Nếu trận pháp truyền tống bàn cờ đá là một sát cục hay cạm bẫy hướng về cường giả chí tôn thần giai vậy Đinh Hạo đi vào chỉ có chết, không đường sống. Một khi Đinh Hạo chết thì Vấn Kiếm tông mới nổi lên không lâu sau sẽ sụp đổ, hủy diệt.
Trên người Đinh Hạo liên lụy rất nhiều trách nhiệm!
Có lẽ Đinh Hạo nên từ chối Đinh Hồng Lệ.
Khi suy nghĩ này nổi lên, Đinh Hạo ngần ngừ.
Trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo ngâm trong chất lỏng màu trắng ngà thoát thai hoán cốt, lại gặp hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ, vận mệnh thay đổi từ đây. Có thể nói hang động bí ẩn là mảnh đất bản mệnh của Đinh Hạo, có liên quan rất nhiều với hắn. Lúc Đinh Hạo xuống nữ nhân xinh đẹp thân hình yểu điệu mặc áo mỏng phát hiện bao tay của phụ thân Đinh Thánh Thán. Những may mối này đều chỉ hướng trận pháp truyền tống bàn cờ đá.
Mấy vạn năm qua đôi phu phụ bị thần đình truy sát đã đi đâu?
Phải chăng Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành vào trận pháp truyền tống bàn cờ đá?
Nghĩ đến đây Đinh Hạo mong chờ trận pháp truyền tống bàn cờ đá.
Đinh Hạo giãy dụa giữa tiến và lùi. Đinh Hạo không phải loại người do dự thiếu dứt khoái, nhưng lúc này hắn không thể quyết định.
Một giọng nói non nớt vang lên:
- Phụ thân! Phụ thân!
Đinh Hạo xoay người lại thấy nữ nhi bảo bối Đinh Thiên Sương nắm tay Lý Y Nhược nhảy nthó đi tới. Thấy Đinh Hạo, nữ hài tử Đinh Thiên Sương giang tay vọt tới nhảy vào ngực hắn.
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương chu môi hôn mặt Đinh Hạo, nói:
- Sao phụ thân ở đây? Ta và má nhỏ chờ phụ thân thật lâu.
Đinh Hạo cảm thấy cả người hòa tan trong hạnh phúc.
Rất nhanh Đinh Hạo nhận ra điều gì, kinh ngạc hỏi:
- Má nhỏ? Má nhỏ gì?
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương cười ré lên:
- Phụ thân ngốc quá, má nhỏ chính là Y Nhược mụ mụ, ta luôn kêu Y Nhược mụ mụ như vậy. Má nhỏ rất tốt với ta, khi phụ thân không ở có lúc mẫu thân bận rộn không có thời gian thì má nhỏ thường cùng ta chơi, dạy võ công cho ta, nên mẫu thân bảo ta gọi là Y Nhược mụ mụ.
Y Nhược mụ mụ?
Đinh Hạo ngây người, ngẩng đầu nhìn Lý Y Nhược.
Mỹ nữ số một năm viện Thanh Sam Đông Viện, Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện cười đắc ý.
Đinh Hạo nhận ra điều gì.
Hay cho Lý Lan.
Thì ra nàng đã biết tất cả, âm thầm làm nhiều chuyện, nàng làm như vậy là đã thừa nhận sao?
Đinh Hạo nhéo mặt Đinh Thiên Sương, hỏi:
- Ngươi và Y Nhược mụ mụ tìm ta có chuyện gì không?
- Sương nhi nhớ phụ thân.
Đinh Thiên Sương không vừa lòng nói:
- Chẳng lẽ không có việc gì thì không thể tìm phụ thân sao?
Đinh Hạo câm nín, nữ hài tử thật là tinh nghịch lanh lợi.
Đinh Hạo ôm Đinh Thiên Sương bước tới gần Lý Y Nhược, ngồi bên nàng trên ghế đá dài trong hoa viên. Bây giờ đang là mùa đông, bên ngoài gió mưa vần vũ nhưng hậu viên Vấn Kiếm sơn trang có kết giới bảo vệ, khí hậu ấm áp, cỏ mọc um tùm, tiên hoa rực rỡ, cảnh xuân phơi phới. Đập vào mặt là gió nhẹ mang theo mùi đất bùn, hoa cỏ.
Đinh Thiên Sương nhảy nhót trên mặt cỏ rượt bắt bươm bướm, nữ hài tử như tinh linh nhỏ vui vẻ, tiếng cười trong trẻo văng vẳng.
Đinh Hạo ôm eo Lý Y Nhược mềm mại, hít ngửi mùi thơm mái tóc. Đinh Hạo khép mắt lại, tâm tình nóng nảy vì chuyện trận pháp truyền tống bàn cờ đá dần bình tĩnh.
Lý Y Nhược tựa đầu lên vai Đinh Hạo, lúc này không tiếng động hơn có tiếng.
Đinh Hạo nhớ đến lúc trước, ngày đầu tiên hắn gặp thiếu nữ xinh đẹp này, khóe môi cong lên. Đinh Hạo nhớ ngày thứ nhất chấm dứt cuộc sống đệ tử ký danh, Thiên Âm, Thanh Đàn nói chuyện với hắn. Lòng Đinh Hạo hơi áy náy.
Bây giờ Đinh Hạo danh chấn thiên hạ nhưng thiếu nữ luôn yên lặng trả giá vì hắn không mong chờ vinh diệu kinh thiên động địa mà chỉ là thời gian yên tĩnh nhẹ nhàng như bây giờ.
Một cái tên khác nhảy ra khỏi đầu Đinh Hạo.
Phương Thiên Dực.
Thiếu niên có thiên phú kiếm đạo siêu đẳng, từng là bằng hữu tốt nhất của Đinh Hạo. Phương Thiên Dực giống như Vương Tiểu Thất, Cuồng Đao Trương Phàm, không bao giờ hỏi lý do luôn đứng về phía Đinh Hạo giờ phút này không biết đi nơi nào. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nhớ đến trước vách vực, tân hình Thiên Âm yếu đuối tiều tụy, lòng hắn càng áy náy hơn.
Đinh Hạo nhớ lời hôm nay Đinh Hồng Lệ nói, hắn đoán Phương Thiên Dực mất tích có thể là vì đạo tiên môn, trận pháp truyền tống bàn cờ đá, nếu không thì không thể nào sống không thấy người chết không thấy xác. Có lẽ xuất hiện dấu hiệu gì đó vượt qua lẽ thường xuất hiện, Phương Thiên Dực bị khe hở tiên giới hút vào trong.
Sau hai canh giờ yến hội mới chấm dứt.
Một vài đại nhân vật tông môn đỉnh cao Bắc Vực ở lại để bàn bạc hiệp nghị thực chất với Vấn Kiếm tông, thành lập trận doanh. Lý Lan không thể không dứt ra ứngp hó bọn họ. Đinh Hạo thì lấy lý do tĩnh tu biến mất trong đám đông.
Nhìn Lý Lan bận rộn loya hoay mà Đinh Hạo đau nhói lòng.
Tư chất, thiên phú của Lý Lan xếp hàng đầu trong số đệ tử ký danh quý đó. Dù là đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng vẫn có chênh lệch rất lớn với Lý Lan. Nhưng ba năm nay Lý Lan bỏ nhiều công sức vào kinh doanh, quản lý Vấn Kiếm tông nên thời gian tu luyện giảm bớt nhiều. Nay Lý Lan là chưởng môn một tông, nàng miễn cưỡng vào cảnh giới Võ Vương cảnh, đã kéo giãn khoảng cách với đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng.
Có lúc Đinh Hạo nghĩ nàng nhường chức chưởng môn cho Lý Lan là thành toàn hay hại nàng.
Nhưng thấy Lý Lan sung sức, tự hào xử lý công việc tông môn, Đinh Hạo hiểu rằng có lẽ đối với nàng thì một tay đẩy Vấn Kiếm tông lên tông môn đỉnh cao Bắc Vực còn vui vẻ hơn là thực lực tăng tiến.
Mỗi người có truy cầu của mình.
Có người truy cầu võ đạo, có kẻ theo đuổi quyền lực.
Lý Lan truy cầu, gánh vác trách nhiệm nặng nề, truy cầu thỏa mãn mong chờ của vô số người trên mặt đất và trong vòng tay tinh thần với Vấn Kiếm tông.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo nhẹ lòng.
Dù Lý Lan của thực lực có thế nào thì chỉ cần có đám người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Tây Môn Thiên Tuyết, Vương Tuyệt Phong, Vương Tiểu Thất ở ngày nào thì tuyệt đối không cho phép ai gây sự với nàng.
Hậu viện Vấn Kiếm sơn trang yên tĩnh rất nhiều.
Đinh Hạo tản bộ, lòng nhẹ nhàng.
Không thể không thừa nhận Đinh Hồng Lệ cho Đinh Hạo một vấn đề hóc búa, hắn có nên dùng Độn Thiên Thạch Thi mở ra trận pháp truyền tống bàn cờ đá hay không? Đinh Hạo có nên vào cánh cửa đi thông tiên giới được gọi là cơ duyên lớn nhất từ xưa đến nay?
Đây là tiên duyên thật sự.
Vào tiên giới là có cơ hội trở thành tiên nhân vĩnh hằng bất diệt.
Nhưng sau khi vào tiên giới rồi Đinh Hạo có thể trở về Vô Tận đại lục được không?
Nếu không thể quay về Vô Tận đại lục thì Đinh Hạo thà từ bỏ cơ duyên này, lưu luyến hồng trần bất không tiên. Thế giới này có nhiều thứ Đinh Hạo không nỡ, nếu không thể cùng người mình quan tâm tiêu dao thì dù có thành tiên cũng không có gì vui.
Đây mới là điều Đinh Hạo do dự.
Nếu trận pháp truyền tống bàn cờ đá là một sát cục hay cạm bẫy hướng về cường giả chí tôn thần giai vậy Đinh Hạo đi vào chỉ có chết, không đường sống. Một khi Đinh Hạo chết thì Vấn Kiếm tông mới nổi lên không lâu sau sẽ sụp đổ, hủy diệt.
Trên người Đinh Hạo liên lụy rất nhiều trách nhiệm!
Có lẽ Đinh Hạo nên từ chối Đinh Hồng Lệ.
Khi suy nghĩ này nổi lên, Đinh Hạo ngần ngừ.
Trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo ngâm trong chất lỏng màu trắng ngà thoát thai hoán cốt, lại gặp hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ, vận mệnh thay đổi từ đây. Có thể nói hang động bí ẩn là mảnh đất bản mệnh của Đinh Hạo, có liên quan rất nhiều với hắn. Lúc Đinh Hạo xuống nữ nhân xinh đẹp thân hình yểu điệu mặc áo mỏng phát hiện bao tay của phụ thân Đinh Thánh Thán. Những may mối này đều chỉ hướng trận pháp truyền tống bàn cờ đá.
Mấy vạn năm qua đôi phu phụ bị thần đình truy sát đã đi đâu?
Phải chăng Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành vào trận pháp truyền tống bàn cờ đá?
Nghĩ đến đây Đinh Hạo mong chờ trận pháp truyền tống bàn cờ đá.
Đinh Hạo giãy dụa giữa tiến và lùi. Đinh Hạo không phải loại người do dự thiếu dứt khoái, nhưng lúc này hắn không thể quyết định.
Một giọng nói non nớt vang lên:
- Phụ thân! Phụ thân!
Đinh Hạo xoay người lại thấy nữ nhi bảo bối Đinh Thiên Sương nắm tay Lý Y Nhược nhảy nthó đi tới. Thấy Đinh Hạo, nữ hài tử Đinh Thiên Sương giang tay vọt tới nhảy vào ngực hắn.
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương chu môi hôn mặt Đinh Hạo, nói:
- Sao phụ thân ở đây? Ta và má nhỏ chờ phụ thân thật lâu.
Đinh Hạo cảm thấy cả người hòa tan trong hạnh phúc.
Rất nhanh Đinh Hạo nhận ra điều gì, kinh ngạc hỏi:
- Má nhỏ? Má nhỏ gì?
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương cười ré lên:
- Phụ thân ngốc quá, má nhỏ chính là Y Nhược mụ mụ, ta luôn kêu Y Nhược mụ mụ như vậy. Má nhỏ rất tốt với ta, khi phụ thân không ở có lúc mẫu thân bận rộn không có thời gian thì má nhỏ thường cùng ta chơi, dạy võ công cho ta, nên mẫu thân bảo ta gọi là Y Nhược mụ mụ.
Y Nhược mụ mụ?
Đinh Hạo ngây người, ngẩng đầu nhìn Lý Y Nhược.
Mỹ nữ số một năm viện Thanh Sam Đông Viện, Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện cười đắc ý.
Đinh Hạo nhận ra điều gì.
Hay cho Lý Lan.
Thì ra nàng đã biết tất cả, âm thầm làm nhiều chuyện, nàng làm như vậy là đã thừa nhận sao?
Đinh Hạo nhéo mặt Đinh Thiên Sương, hỏi:
- Ngươi và Y Nhược mụ mụ tìm ta có chuyện gì không?
- Sương nhi nhớ phụ thân.
Đinh Thiên Sương không vừa lòng nói:
- Chẳng lẽ không có việc gì thì không thể tìm phụ thân sao?
Đinh Hạo câm nín, nữ hài tử thật là tinh nghịch lanh lợi.
Đinh Hạo ôm Đinh Thiên Sương bước tới gần Lý Y Nhược, ngồi bên nàng trên ghế đá dài trong hoa viên. Bây giờ đang là mùa đông, bên ngoài gió mưa vần vũ nhưng hậu viên Vấn Kiếm sơn trang có kết giới bảo vệ, khí hậu ấm áp, cỏ mọc um tùm, tiên hoa rực rỡ, cảnh xuân phơi phới. Đập vào mặt là gió nhẹ mang theo mùi đất bùn, hoa cỏ.
Đinh Thiên Sương nhảy nhót trên mặt cỏ rượt bắt bươm bướm, nữ hài tử như tinh linh nhỏ vui vẻ, tiếng cười trong trẻo văng vẳng.
Đinh Hạo ôm eo Lý Y Nhược mềm mại, hít ngửi mùi thơm mái tóc. Đinh Hạo khép mắt lại, tâm tình nóng nảy vì chuyện trận pháp truyền tống bàn cờ đá dần bình tĩnh.
Lý Y Nhược tựa đầu lên vai Đinh Hạo, lúc này không tiếng động hơn có tiếng.
Đinh Hạo nhớ đến lúc trước, ngày đầu tiên hắn gặp thiếu nữ xinh đẹp này, khóe môi cong lên. Đinh Hạo nhớ ngày thứ nhất chấm dứt cuộc sống đệ tử ký danh, Thiên Âm, Thanh Đàn nói chuyện với hắn. Lòng Đinh Hạo hơi áy náy.
Bây giờ Đinh Hạo danh chấn thiên hạ nhưng thiếu nữ luôn yên lặng trả giá vì hắn không mong chờ vinh diệu kinh thiên động địa mà chỉ là thời gian yên tĩnh nhẹ nhàng như bây giờ.
Một cái tên khác nhảy ra khỏi đầu Đinh Hạo.
Phương Thiên Dực.
Thiếu niên có thiên phú kiếm đạo siêu đẳng, từng là bằng hữu tốt nhất của Đinh Hạo. Phương Thiên Dực giống như Vương Tiểu Thất, Cuồng Đao Trương Phàm, không bao giờ hỏi lý do luôn đứng về phía Đinh Hạo giờ phút này không biết đi nơi nào. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nhớ đến trước vách vực, tân hình Thiên Âm yếu đuối tiều tụy, lòng hắn càng áy náy hơn.
Đinh Hạo nhớ lời hôm nay Đinh Hồng Lệ nói, hắn đoán Phương Thiên Dực mất tích có thể là vì đạo tiên môn, trận pháp truyền tống bàn cờ đá, nếu không thì không thể nào sống không thấy người chết không thấy xác. Có lẽ xuất hiện dấu hiệu gì đó vượt qua lẽ thường xuất hiện, Phương Thiên Dực bị khe hở tiên giới hút vào trong.