Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 101: Thanh kiếm, giận dữ giết người
Một bộ áo xanh, giáp nhẹ phản chiếu ánh mặt trời, tóc đen như mực, trường kiếm treo bên hông, Đinh Hạo như thần tiên đi giữa nhân gian khiến người mù lòa. Đinh Hạo đón ánh nắng, một bước chợt lóe tựa luồng khói, không nắm bắt được thân hình. Đinh Hạo nhún người bốn lần sau đã xuất hiện bên cạnh Lý Y Nhược.
Đinh Hạo có nghe thấy một chút đoạn đối thoại của đám người, mặt hắn lạnh băng.
Lần đầu tiên Lý Y Nhượcv thấy biểu tình đáng sợ đầy sát khí từ khuôn mặt luôn cười, cho người cảm giác như gió xuân.
- Đinh Hạo?
- Đinh sư huynh? Đinh sư huynh đến, chúng ta được cứu rồi!
Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện vốn rơi vào tuyệt vọng khi thấy Đinh Hạo xuất hiện thì không kiềm được hoan hô, như người chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng. Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện hưng phấn.
Hiện giờ có ai không biết Đinh Hạo sư huynh chính là đệ nhất nhân đại tái năm viện? Kiếm pháp kinh người, thực lực siêu đẳng, có hắn ở không cần sợ đám cầm thú tồi tệ Thanh Bình học viện.
Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương liếc nhau, thở phào.
Không biết từ khi nào Đinh Hạo cho bọn họ ấn tượng là bốn chữ 'tuyệt đối đáng tin', hôm nay hắn xuất hiện có lẽ sẽ giải quyết ddược sự việc.
Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược thì không hiểu sao suýt khóc, chuyện nàng không dám mơ xa nhất thật sự xảy ra vào phút tuyệt vọng nhất. Lý Y Nhược quay đầu đi không nhìn Đinh Hạo nhưng trái tim đập nhanh.
Thiếu niên đẹp trai của Thanh Bình học viện nhạy bén phát hiện biến đổi. Mới rồi khi Đinh Hạo xuất hiện thi triển thân pháp cao minh làm thiếu niên đẹp trai thầm cảnh giác.
Thiếu niên đẹp trai đánh giá kỹ Đinh Hạo, nghiêm túc hỏi:
- Lại là đệ tử Vấn Kiếm tông? Tiểu tử, báo tên đi.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
- Thứ rác rưởi như ngươi không xứng biết tên của lão tử!
- Hả? Ha ha ha ha ha ha!
Thiếu niên đẹp trai ngẩn ra, giật dữ bật cười nói:
- Tốt, ngươi rất cuồng, đáng tiếc, cuồng vọng không thể cho ngươi sống tiếp. Tiểu tạp chủng, ta quyết định lát nữa đùa với cô nàng Vấn Kiếm tông này rồi sẽ chặt tứ chi của ngươi xuống nấu chín rồi cho ngươi ăn.
Thật là biến thái.
Đinh Hạo lười nói nhảm với người như vậy, hắn rút trường kiếm ra xông hướng thiếu niên đẹp tria.
Mũi kiếm chỉ xéo mặt đất, nhìn như Đinh Hạo đi tùy ý nhưng bước chân rất có tiết tấu.
Mỗi bước Đinh Hạo đạp ra là khí thế tăng một bậc, cho các đệ tử Thanh Bình học viện đứng đối diện ảo giác một bức tường thành ập vào mặt.
Thiếu niên đẹp trai biến sắc mặt nói:
- Lên, làm thịt hắn!
Thiếu niên đẹp trai phất tay.
Vù vù vù!
Ba bóng người xông lên, bóng kiếm chớp lóe bao phủ Đinh Hạo.
Đệ tử Thanh Bình học viện tự tin tuyệt đối vào thân phận, thực lực của bản thân, tự cho là tông phái đệ nhất Tuyết Châu, không để mắt đến đệ tử Vấn Kiếm tông. Huống chi ba người hợp sức công kích, ở trong mắt bọn họ thì Đinh Hạo đã là một người chết.
Tuy nhiên...
Vù vù vù vù vù!
Tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, một lũ hồng mang vụt qua, giống như ánh sao băng rực rỡ nhất trong trời đêm.
Ba đệ tử Thanh Bình học viện té xuống đất, cứng ngắc giống cột băng.
Đinh Hạo mặt không biểu tình trông như hắn đã làm một chuyện nhỏ bé không đáng gì.
Đinh Hạo vẫn chậm rãi tới gần, từng bước một rất có tiết tấu. Thanh kiếm rỉ sét chĩa xéo mặt đất, Đinh Hạo đi qua ba đệ tử Thanh Bình học viện, phớt lờ bọn họ.
Răng rắc! Răng rắc!
Lúc này ba đệ tử Thanh Bình học viện nằm dưới đất mới phát ra thanh âm.
Nếu có thể nhìn đối diện sẽ thấy người ba đệ tử Thanh Bình học viện cứng ngắc như bị hút hết lực lượng, mặt trắng bệch tuyệt vọng. Ba đệ tử Thanh Bình học viện như con gà bị bóp cổ phát ra thanh âm kỳ quặc thân thể ba đệ tử Thanh Bình học viện lắc lư, té xuống đất, máu phun như suối.
Giết ngay tại chỗ?
Một kiếm diệt ba người?
Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Thiếu niên đẹp trai qua một lúc mới phản ứng lại, khó tin trợn to mắt nói:
- Ngươi... Ngươi thế nhưng dám giết bọn họ? Tiểu tạp chủng, ngươi có biết đã làm cái gì không?
Cổ tay Đinh Hạo rung lên, một giọt máu nóng hổi từ mũi kiếm nhỏ xuống mặt đất.
Đinh Hạo nhếch môi cười nói:
- Giết ba tên đê hèn chứ có gì? Ngươi xem ngươi hỏi thật ngây thơ, không lẽ ngươi cho rằng bọn họ đang ngủ?
Thiếu niên đẹp trai tức giận chỉ trích:
- Ngươi... Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì? Ngươi chết chắc rồi, đệ tử Vấn Kiếm tông đê tiện dám giết người của Thanh Bình học viện ta? Đồ óc heo nhà ngươi đang khiêu khích uy nghiêm của Thanh Bình học viện, hai tông phái sẽ bùng nổ chiến tranh. Ngươi là tội nhân, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Thiếu niên đẹp trai nhìn Đinh Hạo như nhìn người chết.
- Ai quy định chỉ cho người Thanh Bình học viện các ngươi giết đệ tử Vấn Kiếm tông chúng ta? Còn người Vấn Kiếm tông chúng ta không thể giết người Thanh Bình học viện? Huống chi, theo ta thấy ta thật sự thay Thanh Bình học viện trừ cặn bã, bảo vệ danh dự đệ nhất đại phái Tuyết Châu. Thanh Bình học viện nên cảm ơn ta mới đúng.
Đinh Hạo không nhường một bước đầy sát khí đến gần.
Tuy Đinh Hạo không biết nguyên nhân hai bên đánh nhau nhưng theo điều hắn thấy thì mười mấy đệ tử Thanh Bình học viện trăm phần trăm là cặn bã.
Đối với loại cặn bã ỷ thế hiếp người, dâm tà thì Đinh Hạo chỉ có một lập trường.
Chém tận giết tuyệt!
Huống chi trong cuộc chiến trước đó đã có đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông chết dưới kiếm của đệ tử Thanh Bình học viện.
Máu báo lại bằng máu, đao kiếm trả bằng đao kiếm.
Nợ máu thì nên trả bằng máu!
- Cha nó, cùng nhau lên giết tên điên này!
Thiếu niên đẹp trai biết hôm nay gặp phải kẻ khùng, nói nhiều vô dụng. Thiếu niên đẹp trai nổi máu độc vung tay lên, mười mấy người còn lại cùng vọt tới.
Đinh Hạo cười to, trường kiếm đâm nhanh.
Tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng nổ.
Đinh Hạo cho người cảm giác mơ hồ không thể nắm bắt, khí lạnh thấu xương khuếch tán từ người hắn chớp mắt đông thành băng vụn lóng lánh trong không khí rít gào đầy trời, tựa ám khí bắn ra.
Lúc đại tái năm viện, huyền khí băng sương phong tuyết của Đinh Hạo chỉ đến nhị khiếu Võ Đồ cảnh, ngưng kết thành năm, sáu chục bông tuyết lóng lánh.
Bây giờ Đinh Hạo đạt đến cảnh giới viên mãn tam khiếu Võ Đồ cảnh kích phát ra hàng trăm hoa tuyết.
Hoa tuyết lấp lánh vạch đường cong quái dị xé gió bay hướng đệ tử Thanh Bình học viện, như tinh linh trắng công kích bọn họ.
Đinh Hạo có nghe thấy một chút đoạn đối thoại của đám người, mặt hắn lạnh băng.
Lần đầu tiên Lý Y Nhượcv thấy biểu tình đáng sợ đầy sát khí từ khuôn mặt luôn cười, cho người cảm giác như gió xuân.
- Đinh Hạo?
- Đinh sư huynh? Đinh sư huynh đến, chúng ta được cứu rồi!
Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện vốn rơi vào tuyệt vọng khi thấy Đinh Hạo xuất hiện thì không kiềm được hoan hô, như người chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng. Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện hưng phấn.
Hiện giờ có ai không biết Đinh Hạo sư huynh chính là đệ nhất nhân đại tái năm viện? Kiếm pháp kinh người, thực lực siêu đẳng, có hắn ở không cần sợ đám cầm thú tồi tệ Thanh Bình học viện.
Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương liếc nhau, thở phào.
Không biết từ khi nào Đinh Hạo cho bọn họ ấn tượng là bốn chữ 'tuyệt đối đáng tin', hôm nay hắn xuất hiện có lẽ sẽ giải quyết ddược sự việc.
Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược thì không hiểu sao suýt khóc, chuyện nàng không dám mơ xa nhất thật sự xảy ra vào phút tuyệt vọng nhất. Lý Y Nhược quay đầu đi không nhìn Đinh Hạo nhưng trái tim đập nhanh.
Thiếu niên đẹp trai của Thanh Bình học viện nhạy bén phát hiện biến đổi. Mới rồi khi Đinh Hạo xuất hiện thi triển thân pháp cao minh làm thiếu niên đẹp trai thầm cảnh giác.
Thiếu niên đẹp trai đánh giá kỹ Đinh Hạo, nghiêm túc hỏi:
- Lại là đệ tử Vấn Kiếm tông? Tiểu tử, báo tên đi.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
- Thứ rác rưởi như ngươi không xứng biết tên của lão tử!
- Hả? Ha ha ha ha ha ha!
Thiếu niên đẹp trai ngẩn ra, giật dữ bật cười nói:
- Tốt, ngươi rất cuồng, đáng tiếc, cuồng vọng không thể cho ngươi sống tiếp. Tiểu tạp chủng, ta quyết định lát nữa đùa với cô nàng Vấn Kiếm tông này rồi sẽ chặt tứ chi của ngươi xuống nấu chín rồi cho ngươi ăn.
Thật là biến thái.
Đinh Hạo lười nói nhảm với người như vậy, hắn rút trường kiếm ra xông hướng thiếu niên đẹp tria.
Mũi kiếm chỉ xéo mặt đất, nhìn như Đinh Hạo đi tùy ý nhưng bước chân rất có tiết tấu.
Mỗi bước Đinh Hạo đạp ra là khí thế tăng một bậc, cho các đệ tử Thanh Bình học viện đứng đối diện ảo giác một bức tường thành ập vào mặt.
Thiếu niên đẹp trai biến sắc mặt nói:
- Lên, làm thịt hắn!
Thiếu niên đẹp trai phất tay.
Vù vù vù!
Ba bóng người xông lên, bóng kiếm chớp lóe bao phủ Đinh Hạo.
Đệ tử Thanh Bình học viện tự tin tuyệt đối vào thân phận, thực lực của bản thân, tự cho là tông phái đệ nhất Tuyết Châu, không để mắt đến đệ tử Vấn Kiếm tông. Huống chi ba người hợp sức công kích, ở trong mắt bọn họ thì Đinh Hạo đã là một người chết.
Tuy nhiên...
Vù vù vù vù vù!
Tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, một lũ hồng mang vụt qua, giống như ánh sao băng rực rỡ nhất trong trời đêm.
Ba đệ tử Thanh Bình học viện té xuống đất, cứng ngắc giống cột băng.
Đinh Hạo mặt không biểu tình trông như hắn đã làm một chuyện nhỏ bé không đáng gì.
Đinh Hạo vẫn chậm rãi tới gần, từng bước một rất có tiết tấu. Thanh kiếm rỉ sét chĩa xéo mặt đất, Đinh Hạo đi qua ba đệ tử Thanh Bình học viện, phớt lờ bọn họ.
Răng rắc! Răng rắc!
Lúc này ba đệ tử Thanh Bình học viện nằm dưới đất mới phát ra thanh âm.
Nếu có thể nhìn đối diện sẽ thấy người ba đệ tử Thanh Bình học viện cứng ngắc như bị hút hết lực lượng, mặt trắng bệch tuyệt vọng. Ba đệ tử Thanh Bình học viện như con gà bị bóp cổ phát ra thanh âm kỳ quặc thân thể ba đệ tử Thanh Bình học viện lắc lư, té xuống đất, máu phun như suối.
Giết ngay tại chỗ?
Một kiếm diệt ba người?
Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Thiếu niên đẹp trai qua một lúc mới phản ứng lại, khó tin trợn to mắt nói:
- Ngươi... Ngươi thế nhưng dám giết bọn họ? Tiểu tạp chủng, ngươi có biết đã làm cái gì không?
Cổ tay Đinh Hạo rung lên, một giọt máu nóng hổi từ mũi kiếm nhỏ xuống mặt đất.
Đinh Hạo nhếch môi cười nói:
- Giết ba tên đê hèn chứ có gì? Ngươi xem ngươi hỏi thật ngây thơ, không lẽ ngươi cho rằng bọn họ đang ngủ?
Thiếu niên đẹp trai tức giận chỉ trích:
- Ngươi... Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì? Ngươi chết chắc rồi, đệ tử Vấn Kiếm tông đê tiện dám giết người của Thanh Bình học viện ta? Đồ óc heo nhà ngươi đang khiêu khích uy nghiêm của Thanh Bình học viện, hai tông phái sẽ bùng nổ chiến tranh. Ngươi là tội nhân, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Thiếu niên đẹp trai nhìn Đinh Hạo như nhìn người chết.
- Ai quy định chỉ cho người Thanh Bình học viện các ngươi giết đệ tử Vấn Kiếm tông chúng ta? Còn người Vấn Kiếm tông chúng ta không thể giết người Thanh Bình học viện? Huống chi, theo ta thấy ta thật sự thay Thanh Bình học viện trừ cặn bã, bảo vệ danh dự đệ nhất đại phái Tuyết Châu. Thanh Bình học viện nên cảm ơn ta mới đúng.
Đinh Hạo không nhường một bước đầy sát khí đến gần.
Tuy Đinh Hạo không biết nguyên nhân hai bên đánh nhau nhưng theo điều hắn thấy thì mười mấy đệ tử Thanh Bình học viện trăm phần trăm là cặn bã.
Đối với loại cặn bã ỷ thế hiếp người, dâm tà thì Đinh Hạo chỉ có một lập trường.
Chém tận giết tuyệt!
Huống chi trong cuộc chiến trước đó đã có đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông chết dưới kiếm của đệ tử Thanh Bình học viện.
Máu báo lại bằng máu, đao kiếm trả bằng đao kiếm.
Nợ máu thì nên trả bằng máu!
- Cha nó, cùng nhau lên giết tên điên này!
Thiếu niên đẹp trai biết hôm nay gặp phải kẻ khùng, nói nhiều vô dụng. Thiếu niên đẹp trai nổi máu độc vung tay lên, mười mấy người còn lại cùng vọt tới.
Đinh Hạo cười to, trường kiếm đâm nhanh.
Tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng nổ.
Đinh Hạo cho người cảm giác mơ hồ không thể nắm bắt, khí lạnh thấu xương khuếch tán từ người hắn chớp mắt đông thành băng vụn lóng lánh trong không khí rít gào đầy trời, tựa ám khí bắn ra.
Lúc đại tái năm viện, huyền khí băng sương phong tuyết của Đinh Hạo chỉ đến nhị khiếu Võ Đồ cảnh, ngưng kết thành năm, sáu chục bông tuyết lóng lánh.
Bây giờ Đinh Hạo đạt đến cảnh giới viên mãn tam khiếu Võ Đồ cảnh kích phát ra hàng trăm hoa tuyết.
Hoa tuyết lấp lánh vạch đường cong quái dị xé gió bay hướng đệ tử Thanh Bình học viện, như tinh linh trắng công kích bọn họ.