Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 931: Cửu Long Tháp tầng thứ sáu



Vòng xoáy màu đen theo thời gian dần qua ở trên ngọn núi biến mất. Ngọn núi này cách Bạch Ngân Thành rất xa, ở bốn phía đều là hoang sơn dã lĩnh, rất ít có dấu vết người, hơn nữa chỗ Tần Phàm dừng lại chính là điểm cao trên trăm trượng, tựa hồ cũng không dễ dàng bị người phát hiện.

Nhưng mà, ngay khi Tần Phàm vừa bước vào vòng xoáy màu đen không lâu, vòng xoáy màu đen kia cũng còn thừa lại một tia khí tức ở trên ngọn núi chưa tán đi toàn bộ, ở phía trên đỉnh núi hắn vừa biến mất kia, bỗng nhiên thổi qua một hồi gió lớn.

Mà sau khi gió ngừng lại, một bóng người xuất hiện ở chỗ thân ảnh Tần Phàm biến mất cách đó không xa.

Bóng người này không phải người khác, đúng là cha của Phong Bạch Vũ, con của Phong Thái Thương, Lục cấp Võ Thánh Phong Vô Cực! Hắn thấy Tần Phàm ở Luyện Đan Đại Hội đi ra liền một mực theo dõi, nhưng mà kỹ thuật theo dõi của hắn thập phần cao minh, cho nên Tần Phàm một mực không có phát hiện hắn.

Lúc này tổn thương trên người hắn giống như đã hoàn toàn khỏi hẳn, thậm chí thực lực còn có tăng tiến, lộ ra tinh thần sáng láng, nhưng ánh mắt lại lộ ra hung quang.

Hắn có một phụ thân là Luyện Đan Tông Sư!

Trong đoạn thời gian này, Phong Thái Thương không chỉ trị liệu thương thế của Phong Vô Cực bởi vì giao thủ cùng Tần Phàm mà lưu lại, hơn nữa bởi vì Luyện Đan Đại Hội cử hành, người hướng hắn cầu đan rất nhiều, lấy được tài liệu trân quý liền giúp con của mình luyện chế ra đan dược có thể tăng cường thực lực.

Trên thực tế Phong Thái Thương cũng không cho phép hắn đến tìm Tần Phàm báo thù, nhưng mà thù hận trong lòng của hắn một mực không có buông tha, mối thù giết con, để cho hắn căn bản không có cách nào quên! Truyện được copy tại Truyện FULL

Hắn mỗi thời mỗi khắc đều muốn giết chết Tần Phàm! Không có cách nào vận dụng lực lượng gia tộc, hơn nữa sau khi biết rõ mời Cầu Bách Hải ám sát Tần Phàm cũng thất bại, hắn liền nghĩ tận phương pháp tăng lực lượng của mình lên.

Hiện tại Phong Vô Cực đã là Lục cấp Võ Thánh đỉnh phong, cách Thất cấp Võ Thánh đã không xa, thậm chí bắt đầu ẩn ẩn muốn ngưng tụ ra quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân rồi, cũng bởi vì thực lực tăng lên, lúc này hắn mới nắm chắc lần nữa đi ra truy tìm Tần Phàm.

- Như thế nào lại đột nhiên không thấy rồi hả? Thậm chí ngay cả khí tức cũng cảm ứng không đến?

Sau khi Phong Vô Cực rơi xuống trên đỉnh núi, kinh ngạc và khó hiểu lẩm bẩm, nghe được ra ngữ khí của hắn còn mang theo một loại oán hận sâu đậm, sau đó hai mắt còn không ngừng hướng về bốn phía sưu tầm lấy, tựa hồ y nguyên không chịu buông tha cho.

- Không có khả năng đấy! Nhất định còn ở nơi này! Tại đây hoàn toàn không có mật đạo hay sơn động, tiểu tạp chủng này có thể chạy trốn đi nơi nào?

Sưu tầm trong chốc lát cũng không có kết quả, Phong Vô Cực cắn răng, oán hận nói.

Vừa rồi hắn tựa hồ ẩn ẩn trông thấy Tần Phàm đi vào một vòng xoáy màu đen, nhưng mà vì sợ Tần Phàm phát hiện, hắn cũng không dám tới quá thân cận, cho nên cũng không có nhìn rõ ràng là vật gì. Khi hắn muốn tới nhìn rõ ràng, Tần Phàm đã không thấy rồi.

- Hừ, khí tức của tiểu tạp chủng kia biến mất ngay ở chỗ này, đoán chừng là có Truyền Tống Trận đặc thù gì đó tồn tại, như vậy ta liền ở chỗ này bố trí xuống Thất Tuyệt Phong Sát Trận chờ hắn, nếu như hắn trở lại, nhất định sẽ cho hắn chết vạn lần!

Trên mặt hắn chợt lóe lên ác độc chi sắc, sau đó Phong Vô Cực gằn từng chữ nói.

Thất Tuyệt Phong Sát Trận này chính là một trận pháp cường đại Phong gia tổ truyền, vốn chỉ có tộc trưởng mới có thể nắm giữ, còn cần dùng đến trận khí mà tộc trưởng tự mình đảm bảo, chỉ là Phong Vô Cực báo thù sốt ruột, nghĩ biện pháp lấy trận pháp cùng trận khí tới tay.

Sau đó hắn bắt đầu bố trí sát trận Phong gia bí truyền của hắn.

- Thất Tuyệt Phong Sát Trận này ngay cả Bát cấp Võ Thánh cũng khó ngăn cản được, ta cũng không tin ngươi một nhất cấp Võ Thánh nho nhỏ còn có thể chạy thoát được!

Phong Vô Cực một bên bố trí trận pháp, một bên ác độc nói ra.

Cái thanh âm ác độc kia, tựa hồ là xuyên thấu qua một tia khí tức mà vòng xoáy màu đen lưu lại trên ngọn núi kia, vượt qua không gian, một mực đến bên trong Cửu Long Tháp ẩn sâu dưới mặt đất.

- Như thế nào lại đột nhiên có loại cảm giác không ổn nhỉ?

Mà lúc này ở bên trong Cửu Long Tháp, Tần Phàm vừa mới truyền tống đến tầng thứ sáu, hắn cảm giác Thanh Long Chi Tâm của mình vào lúc này mạnh mẽ nhảy dựng, một loại dự cảm bất tường vào lúc này truyền khắp toàn thân, làm cho hắn thậm chí có một loại cảm giác không rét mà run.

Trên thực tế, hắn cũng không có phát giác được Phong Vô Cực theo ở phía sau, sau khi hắn rời khỏi hội trường Luyện Đan Đại Hội, cũng phát hiện có một ít người cầu đan muốn theo dõi hắn, nhưng hắn một mực cẩn thận cắt đuôi đám người theo dõi đằng sau mới dám triệu hoán thông đạo, tiến vào Cửu Long Tháp.

Nhưng hắn không thể tưởng được vẫn để cho Phong Vô Cực phát hiện hành tung của hắn.

Cái này một mặt là bởi vì Phong Vô Cực cách rất xa, hơn nữa cố tình che dấu khí tức của mình, một mặt khác là bởi vì Phong gia này tu luyện Phong hệ Nguyên lực, phong qua vô tung vô ảnh, lại không chỗ nào không có, tu luyện Phong hệ Nguyên lực, vốn là am hiểu truy tung cùng ẩn nấp thân hình.

Năng lực Phong hệ này rất đặc thù, lúc trước Tần Phàm ở yêu thú bình nguyên cùng con của Phong Vô Cực là Phong Bạch Vũ giao thủ, đã từng cảm thụ qua, Phong Bạch Vũ từng tiếp cận cách Tần Phàm mấy chục thước mà không có bị phát hiện.

Thực lực Phong Vô Cực này càng mạnh, lực khống chế đối với Phong hệ Nguyên cũng cường đại, năng lực ẩn nấp truy tung càng không cần phải nói, Tần Phàm không có phát hiện hắn cũng là bình thường.

- Chẳng lẽ trong tầng thứ sáu Cửu Long Tháp này còn có thể cất dấu nguy hiểm gì?

Bất quá lúc này Tần Phàm cũng thật không ngờ nguy hiểm này là đến từ bên ngoài thông đạo kia, lúc này hắn chỉ nhìn về hoàn cảnh phía trước mắt, hai mắt ngưng lại, lộ ra hết sức cẩn thận.

Lúc trước hắn đã từng thông qua Cửu Long Tháp chi linh dò xét qua tình huống tầng thứ sáu này, biết rõ bên trong tầng thứ sáu này sẽ có rất nhiều Bát cấp hậu kỳ yêu thú cường đại, còn có tồn tại vượt qua Lục cấp Cốt Thánh!

Về phần cốt linh thủ hộ Huyền Kim không gian kia, hắn thông qua Cửu Long Tháp chi linh nhưng không thể dò xét điều tra ra, nhưng hắn đoán chừng thực lực ít nhất cũng là Thất cấp Cốt Thánh trở lên!

Lúc này, ở trước mắt Tần Phàm là một mảng lớn sa mạc cùng núi cao, hoàn toàn nhìn không tới có một tia màu xanh lá.

Những núi cao kia không có một ngọn cỏ, một tòa một tòa không khí trầm lặng, thượng diện toàn bộ là một loại Thạch Đầu cứng rắn. Mà trên mặt đất thì là cát vàng, mỗi một hạt đều lộ ra thập phần bén nhọn, giống như là cái đinh, nếu trực tiếp đạp xuống, khẳng định sẽ phá da máu chảy.

Còn có cương phong sắc bén đang thổi mạnh trên sa mạc này, như là từng thanh đao nhọn, Tần Phàm đoán chừng nếu là cảnh giới Võ Tôn cường giả tới đây, cho dù không đụng phải yêu thú, chỉ là bị gió này thổi trong chốc lát, đoán chừng bản thân cũng sẽ bị trọng thương rồi.

Hoàn cảnh nơi này so với Hoàng Nguyệt đại sa mạc mà lúc trước Tần Phàm trải qua không biết ác liệt gấp mấy trăm lần, mấy ngàn lần!

Đương nhiên, hiện tại thực lực của Tần Phàm so với lúc trước thời điểm lưu lạc Hoàng Nguyệt đại sa mạc đồng dạng là mạnh gấp trăm lần nghìn lần, đặc biệt dùng cường độ khí lực của hắn, còn không đến mức sẽ sợ những cương phong sa mạc sắc bén này.

Chỉ là bởi vì cho rằng một tia dự cảm bất tường kia là đến từ bên trong tầng thứ sáu, làm cho trong nội tâm Tần Phàm nhiều hơn một tia băn khoăn.

- Đi trước nhìn một chút, nếu như thủ hộ cốt linh kia quá mạnh mẽ, không thể địch nổi, như vậy ta chỉ có thể trước không lấy Huyền Kim không gian kia.

Nghĩ tới đây, quyết tâm của Tần Phàm lúc vừa mới tiến đến hơi chút giảm bớt một ít.

Kỳ thật bởi vì hắn còn không có cảm ngộ đến Kim hệ nguyên khí, cho nên cho dù hắn lấy được Huyền Kim không gian, chỉ sợ trong ngắn hạn cũng sẽ không trợ giúp hắn ngưng kết ra quy tắc Tiểu Thế Giới, chỉ là bây giờ hắn đối với Kim hệ nguyên khí còn không có bất kỳ cảm ứng, cho nên mới muốn nếm thử có thể mượn nhờ Huyền Kim không gian này đạt được một tia cảm ứng hay không.

Dù sao trong Huyền Kim không gian kia nhất định là có Kim hệ nguyên khí phong phú, ở dưới hoàn cảnh như vậy, nhất định so với tình huống bình thường sẽ dễ dàng cảm ứng được Kim hệ nguyên khí hơn rất nhiều.

Mà chỉ cần cảm ứng được Kim hệ nguyên khí, cho dù ngắn hạn không thể ngưng kết ra quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân, tối thiểu cũng có thể nếm thử tiến hành năm nguyên khí hợp nhất, như vậy đối với thực lực của hắn cũng sẽ có tăng lên rất lớn.

Mặt khác lại tới đây, Tần Phàm cũng có ý tứ kiểm nghiệm thực lực của mình thoáng một phát, bởi vì sau khi ngưng kết ra Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới, hắn còn không có chính thức phát huy ra thực lực của mình. Tầng thứ sáu Cửu Long Tháp này yêu thú hoành hành, cốt linh cường đại vô số, không thể nghi ngờ là một cái sân huấn luyện rất tốt.

Ba, ba…

Hai chân được nguyên khí bao vây lấy đi lại trên sa mạc, giầy cùng hạt cát tầm đó phát ra thanh âm ma sát chói tai, lúc này Tần Phàm đã cảm ứng được Huyền Kim không gian ở cách hắn ước chứng mười dặm.

Nhưng hiện tại tốc độ hắn tiến lên không nhanh, cũng không có phi hành trên bầu trời, bởi vì hắn phát hiện càng là hướng lên, cương phong sa mạc sắc bén như đao kia sẽ càng mạnh, thậm chí đã đến trình độ khí lực như hắn cũng kiêng kị không thôi.

Hô… hô…

Mà vào lúc này, ở trên sa mạc đằng kia bỗng nhiên truyền đến hai tiếng thanh âm phách không, sau đó Tần Phàm liền trông thấy trên ở sa mạc cách mình không xa, có hai đầu yêu thú sa mạc cực lớn lao ra, xen lẫn là cát vàng điên cuồng mà đến.

Ban đầu thời điểm Tần Phàm ở Hoàng Nguyệt đại sa mạc mạo hiểm tôi luyện liền biết rõ dưới cát vàng trong sa mạc này, dễ dàng che dấu yêu thú, cho nên hắn một đường đi đến đều rất cẩn thận, hiện tại mắt thấy hai đầu đại gia hỏa này ở trong cát đập ra, hắn ngược lại là lộ ra không quá ngoài ý muốn.

Hai con yêu thú này đều giống nhau, thân cao ước chừng 4-5m, giống như khuyển lại như Sói, ánh mắt hung hãn, hàm răng sắc bén ở dưới cát vàng thổi cạo boong boong rung động, xem xét liền biết không phải là đồ vật dễ đối phó.

Lúc này hai con yêu thú kia gầm thét cát vàng, thật giống như có vô số viên đạn ở dưới chúng điều khiển hướng về Tần Phàm mang tất cả mà đi, những cát vàng này thập phần bén nhọn, hơn nữa bị khí tức của hai con yêu thú kia tăng phúc, mang theo một loại nhiệt khí cuồn cuộn, như là từ trong miệng núi lửa phun ra.

- Bát cấp hậu kỳ Sa Mạc Thiên Lang, hai con yêu thú này là gia hỏa thập phần khó chơi.

Lập tức hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, sau đó dưới chân đạp mạnh, thân hình nhanh chóng hướng về phía sau đi vòng quanh, muốn trước tránh đi mũi nhọn.

Bát cấp hậu kỳ yêu thú đều có được thủ đoạn công kích cường hãn, phần lớn là gia hỏa có tốc độ, công kích rất mạnh, đoán chừng coi như là Lục cấp Võ Thánh bình thường chống lại bọn nó cũng chịu không nổi.

Huống chi hai đầu Sa Mạc Thiên Lang này trường kỳ sinh hoạt trong hoàn cảnh sa mạc ác liệt, nhất định là lộ ra càng thêm hung tàn, đặc biệt là da của tụi nó có thể ở dưới cát vàng sắc bén trình độ này thổi cạo, hoàn toàn không bị nửa điểm ảnh hưởng, cũng biết phòng ngự của chúng hết sức kinh người.

- Thanh Long Thám Trảo!

Thân hình hơi lui, Tần Phàm trực tiếp một quyền đánh về phía trước, bắt đầu chính thức tôi luyện thực lực của mình.

Rống…

Cánh tay của Tần Phàm duỗi thẳng, quyền ra!

Ở dưới Thanh Long Chi Tâm cường lực nhảy lên, Thanh Long khí tức toàn thân hắn liền ngưng hóa cực hạn, cương phong gào thét thổi mạnh, long trảo cực lớn ở trong hư không đột nhiên bước ra.

Long Lân kia màu xanh, mang theo khí tức Viễn Cổ xa xưa, Mộc hệ nguyên khí cuồn cuộn ở trong không gian không ngừng lan tràn, phảng phất giống như bỗng nhiên mang đến cho đại sa mạc này sinh cơ vô tận.

Lúc này trong miệng hai đầu Sa Mạc Thiên Lang kia đang phun ra cát vàng mãnh liệt, những cát vàng này thao thao bất tuyệt, không ngừng bị cương phong trên sa mạc thổi lên, như đao như kiếm, cũng giống như là Hoàng Hà khuynh đảo, màu vàng kim óng ánh một mảnh, hoàn toàn che đậy tầm mắt, giống như là muốn bao phủ toàn bộ nhân gian.

Nhưng sau khi móng vuốt Thanh Long cực lớn này ở trong hư không bước ra, liền hung hăng chụp tới trước mặt hai đầu Sa Mạc Thiên Lang, đầu Sa Hà mãnh liệt bành trướng kia, trực tiếp bị Long trảo cực lớn này đẩy qua một bên, Long trảo cực lớn cũng không dừng lại, mà tiếp tục chụp vào một con Sa Mạc Thiên Lang cực lớn trong đó, uy thế kia quả thực không cách nào tưởng tượng nổi, như núi cao sụp xuống, bên trong còn mang theo khí tức Viễn Cổ hồng hoang.

Oanh!

Con Sa Mạc Thiên Lang cực lớn kia vốn đang gào thét liên tục, nhưng vừa bị cự trảo này bắt được, lập tức như bị nhét ở yết hầu, sau đó mạnh mẽ bị vung lên cao cao tầm hơn mười trượng, lại nặng nề rơi xuống trên cát vàng bén nhọn, lập tức trên người xuất hiện miệng vết thương rậm rạp chằng chịt, giống như là bị vô số lưỡi đao cắm ở trên người, cảnh tượng kia cực kỳ thê thảm, quả thật làm cho người ta không dám nhìn lâu.

Nhưng mà, đầu Sa Mạc Thiên Lang này lại không có chết, ngược lại lộ ra càng thêm hung tàn, gào thét một tiếng, lại để cho đầu Sa Mạc Thiên Lang khác thối lui qua một bên, còn nó thì chân đạp cát vàng lần nữa, tốc độ bay nhanh hướng về Tần Phàm đánh tới.

- Da thịt của hai đầu đại gia hỏa này hoàn toàn chính xác thật đúng là đủ dày, vậy mà như vậy cũng không chết?

Chương trước Chương tiếp
Loading...