Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 831: Sinh tử gần trong gan tấc (1)



- Phía trước có một đầu Bát cấp trung giai yêu thú, chỉ có một đầu, mẹ nó, liều!

Lại chạy trốn một hồi, Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được phía trước truyền đến khí tức nguy hiểm, nhưng hắn cắn răng một cái, tốc độ không ngừng, trực tiếp nghênh đón.

Thực lực của Tần Phàm bây giờ đối phó Bát cấp sơ giai yêu thú là dư xài, nhưng một mình khiêu chiến Bát cấp trung giai vẫn có độ khó rất lớn, bất quá nếu chỉ có một đầu, hắn ngược lại là có thể liều mạng một phen.

Dù sao sau lưng của hắn còn có một Bán Thần Khôi Lỗi.

Hơn nữa một khỏa Bát cấp trung giai Yêu Tinh Hạch, cũng xác thực đáng giá ra tay! Lấy được một quả Yêu Tinh Hạch phẩm chất rất cao tới tay, nói không chừng có thể lại đề thăng thực lực có thể phát huy ra của Bán Thần Khôi Lỗi!

- Là một đầu Băng Tuyết Xà Lang!

Tần Phàm lại chạy tới trước một ít, liền thấy rõ đầu Bát cấp trung giai yêu thú trước mắt kia.

Đầu Bát cấp trung giai yêu thú Băng Tuyết Xà Lang này, thân rắn đầu sói, là thân thể lớn lên như mãng xà, nhưng lại mọc ra đầu lâu giống như Sói, lộ ra thập phần quỷ dị cùng khủng bố.

Thân rắn của nó dài khoảng chừng hơn mười trượng, thượng diện mọc ra lân giáp bạch sắc, giống như là bao trùm lấy một tầng băng tuyết dày đặc, đầu sói thì là một mảnh huyết hồng, lông sói huyết sắc, đồng tử huyết sắc, duy độc chỉ có răng nanh sắc bén là tuyết trắng lóe ra lãnh quang.

Tê NGAO…

Đầu Băng Tuyết Xà Lang này vừa nhìn thấy Tần Phàm, lập tức bên trong cái đầu sói kia liền phát ra một tiếng kêu như xà lại như là sói, ở trong rừng rậm không ngừng quanh quẩn lấy, lộ ra có chút dày đặc khủng bố, như có một cổ gió lạnh rét thấu xương tự nhiên tụ tập tới, để cho người cảm thấy muốn lạnh tới tận xương.

- Phải tốc chiến tốc thắng!

Sau khi Tần Phàm biết còn có những yêu thú khác đang đuổi theo không bỏ, hắn và Băng Tuyết Xà Lang này khai chiến, rất nhanh sẽ khiến yêu thú khác cùng cốt linh chú ý.

Sau đó, hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, xu thế một mực chạy như điên mà đến, nguyên khí trong cơ thể khẽ động, rất nhanh ngưng tụ vào Thiên Địa nguyên khí mãnh liệt, toàn bộ tụ tập ở bên trong một quyền, nước lửa đất tam hệ nguyên khí hỗn hợp, hóa thành 999 trọng man ngưu kính, nhưng ngưng mà không phát.

Dưới chân đạp mạnh, thân hình hắn kích bắn mà ra.

- Hô…

Cũng vào lúc này, Băng Tuyết Xà Lang ở đằng kia phát ra một tiếng gầm rú lần nữa, sau đó liền thấy cái miệng lớn dày đặc răng nanh của nó mở ra, tựa hồ là hấp khí mãnh liệt, trông thấy như là có vòng xoáy lãnh phong ở trong đó hình thành, gào thét ra khí kình lạnh như băng, ở trong miệng rất nhanh ngưng tụ lấy, một băng tuyết cầu cực lớn rất nhanh hình thành.

Rống…

Chỉ là sau một lát, ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới tới gần đến nửa đường, đầu sói của Băng Tuyết Xà Lang kia khẽ động lần nữa, sau đó liền thấy nó trực tiếp phun băng tuyết cầu trong miệng ra.

Hoắc! Hoắc! Hoắc!

Băng tuyết cầu này chỉ là vừa phun ra, lập tức liền cùng không khí bốn phía phát sinh một loại giao quấn, sau đó liền trông thấy ở mặt ngoài tuyết cầu kia có vô số băng đao sắc bén loại nhỏ, thành hình mũi băng nhọn, để cho băng tuyết cầu này trở nên dữ tợn vô cùng, mười phần là một băng tuyết đâm cầu.

Hơn nữa thời điểm băng tuyết cầu phun ra, rõ ràng không khí đều có chút ngưng tụ, ở dưới gió lạnh kia, Tần Phàm mạnh mẽ cảm giác được tốc độ thân thể của mình đột nhiên giảm xuống, chỉ có tốc độ của băng tuyết đâm cầu kia không giảm, trực tiếp oanh về phía thân thể của Tần Phàm!

- Mẹ, Bát cấp trung giai yêu thú này quả nhiên không phải loại tầm thường!

Dựa theo tốc độ cùng quỹ tích của băng tuyết đâm cầu kia, Tần Phàm căn bản né tránh không kịp, tam hệ hỗn hợp Vạn Ngưu Xông kia vốn là ý định oanh tới thân thể Băng Tuyết Xà Lang, chỉ có thể là đột nhiên thôi phát.

Oanh!

Một đầu man ngưu tam hệ hỗn hợp gầm thét, từ trong hư không đập ra, trực tiếp cùng băng tuyết đâm cầu cực lớn kia đụng vào chung một chỗ, hai cổ kình khí đồng dạng cường hoành nổ tung trong không khí.

Trong nháy mắt, Tần Phàm lập tức liền cảm giác được tâm thần như là va chạm, nhưng lại có một cổ băng tuyết chi lực xuyên thấu qua kình khí trùng kích, muốn xâm lấn thân thể của hắn, làm cho thân thể của hắn cũng muốn lộ ra trì độn rất nhiều.

- NGAO!

Băng tuyết đâm cầu công kích vừa mới rơi xuống, đầu Băng Tuyết Xà Lang kia thấy giết không được Tần Phàm, liền lập tức gầm lên giận dữ, tiếp theo là cái cổ thật dài kia mạnh mẽ duỗi ra!

Cái cổ của Băng Tuyết Xà Lang kia dĩ nhiên là duỗi dài ra vài chục trượng, chiều dài cực kỳ kinh khủng, đầu sói huyết hồng trực tiếp lao tới trước mặt Tần Phàm, răng nanh dày đặc chớp động hàn quang, cắn tới cổ họng của Tần Phàm.

- Là cơ hội này!

Cũng ở thời điểm Băng Tuyết Xà Lang vừa mới duỗi cổ ra, Tần Phàm một bên cực lực né tránh, một bên khống chế được Bán Thần Khôi Lỗi giấu ở đằng sau kia chém ra một kiếm.

PHỐC!

Bán Thần Khôi Lỗi từ phía sau xuất hiện, trút xuống một phần mười năng lượng Yêu Tinh Hạch, một kích toàn lực liền lập tức trảm ở trên cổ thật dài kia của Băng Tuyết Xà Lang, máu tươi ấm áp bay tung tóe ở giữa không trung, làm cho hơi lạnh ngưng kết bốn phía cũng trở nên hòa tan ra.

Sau đó đầu sói của Băng Tuyết Xà Lang kia rơi trên mặt đất, hai mắt tròn vo nộ trừng, tựa hồ là rất không cam lòng.

- Ah…

Bất quá sau một khắc, Tần Phàm vẫn là nhịn không được phát ra một tiếng thấp giọng hô, là vì vừa rồi né tránh không kịp, để cho đầu sói của Băng Tuyết Xà Lang kia cắn qua, tuy là tránh đi chỗ hiểm, nhưng lại cắn ở trên bờ vai.

May mắn cánh tay Kỳ Lân của hắn là phòng ngự cao nhất, nếu không nói không chừng đã trực tiếp bị hàm răng sắc bén kia cắn rớt cả cánh tay.

Tuy là như thế, nhưng Bát cấp trung giai yêu thú kia sao mà lợi hại, hiện tại nơi bả vai hắn vẫn trở nên một mảnh huyết nhục mơ hồ, càng có một cổ băng khí cực kỳ rét lạnh ở miệng vết thương hướng về toàn thân khuếch tán, tựa hồ muốn đóng băng cả người hắn lại.

- Máu rắn!

Tần Phàm cắn răng một cái, nhịn đau, vội vàng bổ nhào tới trên thân thể chia làm hai nửa kia của Băng Tuyết Xà Lang, đem máu của Băng Tuyết Xà Lang kia bôi lên trên vết thương, sau đó còn mạnh mẽ uống mấy ngụm, hắn mới có thể khôi phục lại.

May mắn hắn là một gã Luyện Đan Sư, tinh thông dược lý, nếu không dùng loại tình huống vừa rồi, tùy thời đều có thể mất đi nửa cái mạng.

- Tốc độ của mình vẫn là quá chậm!

Sau khi khôi phục lại, Tần Phàm không dám có nửa phần chần chờ, ngay lập tức móc đi Yêu Tinh Hạch của Băng Tuyết Xà Lang kia ra, sau đó nhanh chóng mang theo Bán Thần Khôi Lỗi ly khai hiện trường.

Kỳ thật tốc độ phản ứng của hắn là cực kỳ nhanh, chỉ là tốc độ theo không kịp! Tốc độ của hắn ở trong Võ Tôn chi cảnh coi như có thể, nhưng so sánh với Võ Thánh cường giả vẫn còn kém rất nhiều, thậm chí cũng kém hơn những Bát cấp yêu thú cùng Võ Thánh cường giả không sai biệt nhiều kia.

Chương trước Chương tiếp
Loading...