Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 702: Mang tới cửa (2)



Oanh! Oanh! Oanh!

Thân hình hai người thật nhanh lao vào cùng một chỗ, trường đao đoạn nhận, ánh đao lóng lánh, ở cự ly cực gần giao kích cùng một chỗ, phảng phất như điện quang hỏa thạch, kim quang cùng Hỏa Tinh lóe lên ở chung quanh, giữa không trung nổi lên một hồi mưa sao sa hoa lệ làm người thích mắt.

Một ít cường giả đi theo phía sau Tần Phàm cùng Trì Viễn, tốc độ nhanh vào lúc này cũng đã chạy tới trong vòng vài dặm, nhìn đến hai người giao thủ trên bầu trời này, cũng đều không khỏi xem thế là đủ rồi.

- Tần Phàm này quả nhiên rất mạnh! Dĩ nhiên ngay cả Trì Viễn trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được hắn!

- Đúng vậy, lúc này đây tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, năm tên nửa bước Võ Thánh, có người nói mỗi một cái đều có tự tin đạt được đệ nhất!

- Phong Bạch Vũ được xưng là tốc độ đệ nhất, mà lực công kích của Trì Viễn này cũng tự tin không dưới ở Vân Phi Hồng! Nhưng hiện tại Tần Phàm dĩ nhiên có thể cùng hắn giằng co thành bình thủ!

- Quá mạnh mẽ! Ngày đó không có thấy Tần Phàm này cùng Phong Bạch Vũ giao chiến thực sự là đáng tiếc! Tần Phàm đích thật là hoàn toàn có thực lực so sánh với nửa bước Võ Thánh! Hắn có thể đẩy lùi Phong Bạch Vũ cũng không phải là không có khả năng!

- Không sai, trước còn có rất nhiều người suy đoán, việc Tần Phàm thắng Phong Bạch Vũ rất kì quái, có thể là Phong Bạch Vũ bị trọng thương hoặc là khinh địch mới như vậy, nhưng hiện tại xem ra, Phong Bạch Vũ bại dưới tay hắn tựa hồ là không oan.

Trên bầu trời, thanh thế của Tần Phàm cùng Trì Viễn giao bính cũng đủ chấn động nhân tâm, thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi nhỏ giọng nghị luận, hiện tại hầu như bọn họ đều khẳng định Tần Phàm tuyệt đối có thực lực so sánh với nửa bước Võ Thánh!

Oanh!

Một bên kia, trên bầu trời, hai người Tần Phàm cùng Trì Viễn lại một lần nữa cường lực giao bính, sau đó thân hình bỗng nhiên phân khai, đều tự trở xuống trên mặt đất.

Bởi vì hai người không đạt tới cảnh giới Võ Thánh, tuy đều có thể trong thời gian ngắn treo trên bầu trời, nhưng cũng không thể ở trên không trung tiến hành dừng lại thời gian quá dài.

Lúc trở xuống mặt đất, Trì Viễn có vẻ hơi có chút thở hổn hển, nhưng Tần Phàm thì thần sắc như thường, khí lực hai người chênh lệch ở lúc này liền hiển lộ đi ra. Khí lực của Tần Phàm cường hãn, nên hầu như không cần lo lắng vấn đề thể năng.

Lúc này Trì Viễn khiếp sợ không ngớt, hắn vốn là dự định ỷ vào cảnh giới của mình, thể nội có nguyên khí hồn hậu, muốn cùng Tần Phàm kéo dài tác chiến, nhưng thấy Tần Phàm ở dưới thế tiến công giống như thủy triều của hắn, dĩ nhiên còn có thể duy trì dáng dấp bình yên như vậy, thậm chí là có chút xu thế càng đánh càng hăng! Điều này làm cho hắn phải bắt đầu hoài nghi chiến thuật cận thân bác đấu của mình.

Mà ở đối diện, Tần Phàm đích thật là cảm giác còn tốt hơn vừa rồi rất nhiều, hắn và Trì Viễn trong lúc giao đấu, dược lực trái lại là phát huy đi ra nhanh hơn, tuy rằng thực lực không thể khôi phục đến đỉnh phong, nhưng mà cũng có thể phát huy hơn chín thành.

Về phần vấn đề lượng nguyên khí, hắn trảm Nghịch thành Tôn, vô luận là độ dày nguyên khí hay là tốc độ khôi phục đều mạnh hơn thường nhân rất nhiều, hơn nữa trên người của hắn có rất nhiều đan dược, căn bản không cần lo lắng vấn đề này.

Nếu Trì Viễn thực sự muốn đánh lâu dài, hắn đích xác là không cần lo lắng chút nào.

Bất quá khiến Tần Phàm âm thầm khiếp sợ chính là, trên người Trì Viễn tựa hồ có một kiện áo giáp phòng ngự rất mạnh, vừa rồi lúc hai người cận chiến, Vương trù đao của hắn đã từng có mấy lần bổ vào trên người đối phương, nhưng mà không có tạo thành thương tổn gì cho đối phương, thậm chí còn truyền đến phản lực làm cổ tay của hắn âm thầm tê dại.

Tần Phàm phỏng chừng, lực phòng ngự của kiện nội giáp này thậm chí còn muốn mạnh hơn nội giáp mà hắn lấy được ở trên người Đao Vương thủ mộ nhân!

Bất quá nội giáp của hắn ở vừa thừa thụ một kích của Bán Thần khôi lỗi, đã bị phá hư không sai biệt lắm, còn nội giáp của đối phương thập phần hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể bao trùm tới vị trí cánh tay, cổ tay.

- Kiện nội giáp này chẳng lẽ là hắn vừa đoạt được ở trong động phủ kia?

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, đối với chất lượng của kiện nội giáp này cũng rất là đỏ mắt. Coi như là Huyền Vũ chi khí phòng ngự hiện tại của hắn cũng là không sai biệt nhiều, nếu hắn mặc kiện nội giáp này, lực phòng ngự của hắn có thể đề cao thêm một tầng thứ, đến một trình độ kinh khủng!

Tần Phàm vốn không nghĩ qua muốn đoạt đi bảo bối của đối phương, bất quá hiện tại đối phương đem cửa tới, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

- Lẽ nào trên người hắn cũng có thủ đoạn phòng ngự lợi hại gì sao?

Mà rất vừa khớp, Trì Viễn đồng dạng cũng cảm thấy kinh ngạc đối với khí lực của Tần Phàm, vừa rồi trường đao của hắn cũng có vài lần trảm đến trên người đối phương, nhưng mà không có tạo thành bất kỳ thương tổn.

Nên trong lòng hắn đồng dạng cũng có dự định như Tần Phàm, nghĩ tới thu được các loại chỗ tốt ở thủ đoạn phòng ngự của Tần Phàm.

Cứ như vậy, sau khi hai người rơi xuống mặt đất đều lạnh lùng nhìn đối phương, trong lòng đen xen vào các loại chủ ý.

- Tiểu tạp chủng, ngày hôm nay nếu không chém giết ngươi ở chỗ này, bản thiếu gia liền không mang họ Trì!

Sau một lát, Trì Viễn này tựa hồ đã hoàn toàn khôi phục thể năng, vì vậy trong miệng lạnh lùng nói, đồng thời trường đao trong tay bắt đầu tác động thiên địa nguyên khí lần thứ hai, tựa hồ là chuẩn bị đánh ra sát chiêu càng cường đại hơn vừa rồi, muốn một lần giải quyết đối phương.

- Trì Viễn, như vậy ngươi chờ sửa họ đi thôi! Không, sau ngày hôm nay, họ đối với ngươi cũng không có cái gì dùng.

Tần Phàm vào lúc này chiến ý cực thịnh, chém giết Trì Viễn, nội giáp kia sẽ thành chiến lợi phẩm của hắn, hơn nữa hắn còn cầm thập phần yên tâm thoải mái!

Bởi vì... là Trì Viễn này tự mình mang đồ tới cửa!

- Ha ha, dõng dạc!

Trì Viễn tự nhiên là nghe được ý tứ trong lời nói của Tần Phàm, nhất thời giận dữ mà cười, lúc này vũ kỹ của hắn cũng đã chuẩn bị hoàn tất, tùy theo trường đao của hắn liền hướng lên trời!

Trong lúc sát na đó, nguyệt sắc trên bình nguyên tựa hồ bỗng nhiên ảm đạm xuống, mà ở trên người Trì Viễn cũng bỗng nhiên kim quang tăng vọt, nối thẳng phía chân trời, khiến trên trời cao cũng như có kim vân bắt đầu khởi động!

Mà ở ngay lúc này, trường đao trong tay Trì Viễn bỗng nhiên chém ra về phía trước.

Nhất thời, trong phương viên hơn một nghìn mét, Kim hệ nguyên khí bị đao thế của một đao này dẫn dắt qua, như là nước sông thao thao kéo dài không dứt, lại như một tòa Kim Sơn trấn áp đại địa, kim quang sáng chói này chiếu hơn phân nửa bầu trời đêm thành xanh vàng rực rỡ, như là chư Thần từ trên bầu trời hạ phàm vậy!

Kim quang dâng trào này bắt đầu khởi động, thậm chí là ở trong hơn phân nửa yêu thú bình nguyên bắt đầu khuếch tán đi ra ngoài, khiến ấy người ở ngoài vây xem, vào lúc này cả đám đều cảm giác có vô số kim châm đâm vào trong da thịt mình, mơ hồ là đau đến mức muốn hét lên, làm cả đám đều có vẻ kinh ngạc không gì sánh được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...