Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 662: Nửa bước võ thánh, vẫn lạc! (2)



Mà đúng lúc này, khi Tần Phàm còn chưa kịp hoàn hảo tìm hiểu được viên tinh thần thứ sáu kia!

- Tiểu hỗn đản, lần này ngươi chết đi cho ta!

Mộc Thiên Hùng rốt cục đã chuẩn bị xong, bắt đầu đánh ra một chưởng, chẳng khác gì kích lên ngàn tầng sóng dữ, khiến ba đào mãnh liệt, xung thẳng thiên không!

Lần này hắn ra tay, thiên địa lập tức biến sắc, uy thế cường đại hơn vừa rồi không dưới mười lần!

- Vạn Mộc Sâm La!

Tiếp theo Mộc Thiên Hùng gầm lên một tiếng, nguyên khí khởi động, phong vân hắc sắc sôi trào, một hệ nguyên khí cường đại quả thực như muốn nghịch thiên mà đi! Từng luồng mộc hệ nguyên khí hắc sắc rất nhanh ngưng kết thành hắc sắc cự long, rít gào phóng lên trên cao, như muốn kinh động vân tiêu!

Oanh! Oanh! Oanh!

Nhưng ngay sau đó hắc sắc cự long đáp xuống cực nhanh, nhưng không phải trực tiếp công kích về hướng Tần Phàm mà toàn bộ chui vào trong lòng đất núi non, phảng phất như muốn xuyên thẳng suối vàng.

Ngay sau đó giống như một tòa núi lớn trực tiếp nhập vào biển cả, làm cho mặt đất xé rách, nước biển dâng tràn quần sớn, tận sâu trong lòng đất nhấc lên sóng lớn ngập trời!

- Oanh long long!

Tiếng nổ truyền đến, cả tòa núi non cực lớn chấn động kịch liệt, lúc này chấn động truyền ra ngoài xa mấy dặm, ngay cả người trong Đại Phong Thành đều có thể cảm thụ đến, vô số ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn về phương hướng kia!

Sau đó mọi người có thể nhìn thấy ở dãy núi thật xa có tảng lớn cự mộc đen nhánh từ dưới mặt đất sinh sôi mọc lên, từng gốc động thổ chui ra, sau đó hướng thẳng lên trời xuyên mây!

Trên mặt những người trong Đại Phong Thành đều lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, một ít cường giả đã suy đoán được nơi đó có cuộc chiến đấu, một đám người đối với uy lực khủng bố đều tỏ vẻ khiếp sợ không thôi.

Mà Tần Phàm đang ở bên trong khu vực này chứng kiến một tảng lớn rừng rậm đen nhánh mọc lên trong núi, bốn phía đều là cự mộc bao phủ trời đất, nơi nơi âm u dày đặc, chẳng khác gì một mảnh quỷ vực! Lại có vô số ma quỷ khôi lỗi xuyên toa bên trong, quỷ phong gào thét, có vẻ phi thường khủng bố!

- Đây là thực lực tiếp cận võ thánh hay sao?

Tần Phàm nhìn thấy chiêu vũ kỹ Vạn Mộc Sâm La của Mộc Thiên Hùng, trên mặt vô cùng khó xem, diễn hóa ra được cảnh tượng như vậy cần tiêu hao mộc hệ nguyên khí khủng bố thế nào, hắn cũng không thể biết rõ!

Ít nhất Tần Phàm biết được dù là mình cũng không cách nào làm được như thế.

Đúng lúc này, bên trong Vạn Mộc Sâm La bỗng nhiên xuất hiện một ảnh tử cực lớn, ảnh tử thân cao mấy trăm trượng, quanh thân hắc sắc lãnh diễm thiêu đốt, giống như ma quỷ từ địa ngục, đôi mắt tinh hồng, trong tay cầm Tam Lăng Phủ vô cùng khổng lồ!

Tần Phàm biết sát chiêu chân chính đã đến!

- Ô hống…

Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt trong miệng ma quỷ cực lớn kia phát ra tiếng rống kỳ quái, sau đó Tam Lăng Phủ khổng lồ trong tay giơ cao hướng Tần Phàm mãnh liệt đánh xuống!

Ngay trong nháy mắt một búa đánh xuống, Vạn Mộc Sâm La cũng bị chém đứng, ngay lúc cự mộc bị hỏng mất, liền hóa thành nguyên khí mộc hệ nồng đậm chui vào bên trong Tam Lăng Phủ, làm lực lượng bên trong càng biến thành vô cùng khủng bố!

Thậm chí lưỡi búa chưa đến, Tần Phàm đã thấy toàn thân rét lạnh, tuy rằng hắn còn chưa hoàn toàn cảm ứng được viên tinh thần thứ sáu nhưng hắn đã không dám tiếp tục chần chờ, vội vàng tung ra một quyền nghênh đón lưỡi búa!

Tinh thần lực của năm viên ngôi sao ngưng tụ cùng một chỗ, chẳng khác gì mặt trời rơi xuống nhân gian, nơi chốn tràn đầy hào quang, sau đó ngưng tụ thành một viên tinh thần cực lớn cuối cùng va chạm cùng lưỡi búa kia!

- Oanh!

Hai cỗ năng lượng rốt cục hung hăng đụng vào nhau, tựa hồ như thiên ngoại vẫn thạch va chạm với tốc độ cao, tóe phát ra hỏa diễm không sao tưởng tượng nổi! Giống như sấm sét giáng xuống, đem cả thiên địa đều hung hăng chấn động một phen.

Kinh thiên động địa! Đất rung núi chuyển!

Từng tảng lớn núi non bắt đầu sụp đổ, khu núi sâu quyết chiến tựa hồ hoàn toàn bị hủy hoại không còn bộ dáng, hơn phân nửa ngọn núi đều sụp xuống, độ cao còn giảm đi một nửa!

Bên trong Đại Phong Thành thật xa cũng bị nhận lấy ảnh hưởng, kiến trúc sụp đổ, rất nhiều người cơ hồ đứng không vững muốn té xuống mặt đất, một đám người tưởng ngày tận thế tiến đến, có vẻ vạn phần hoảng sợ.

- Loại trình độ chiến đấu này lại là ai?

Trong thành chủ phủ, bát cấp võ tôn Dương Côn kinh hãi nhìn dãy núi xa xa sụp đổ, sau đó giống như hoài nghi nhìn về phòng của vị thành chủ trẻ tuổi kia.

- A…

Trong khu núi non kia, Tần Phàm bị một kích hủy thiên diệt địa của Mộc Thiên Hùng đánh tới, rốt cục Chu Thiên Tinh La Quyền không chịu nổi, tinh quang hoàn toàn bị một búa kia bổ ra, sau đó thân thể hắn bị dư kình đập vào hung hăng xuyên thấu vào bên dưới lòng đất.

Theo Tần Phàm bị đánh xuyên vào lòng đất, rất lâu sau thanh thế trong khu vùng núi mới dần dần tiêu tan.

- Tiểu hỗn đản, rốt cục đã chết đi!

Lúc này Mộc Thiên Hùng bởi vì thi triển chiêu vũ kỹ kia sắc mặt biến thành vô cùng tái nhợt, thân thể suy yếu muốn ngã xuống, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói.

- Ngượng ngùng, Mộc Tu Công, đáng chết hẳn là ngươi!

Nhưng ngay khi Mộc Thiên Hùng vừa mới thở ra một hơi, bên trong lòng đất truyền ra một thanh âm, sau đó một đạo thân ảnh phóng lên cao!

Nắm tay của hắn bao phủ tinh quang sáng lạn, không nói lời nào, trực tiếp hướng Mộc Thiên Hùng đánh tới!

- Không có khả năng!

Mộc Thiên Hùng căn bản không có cơ hội cùng lực lượng dư thừa đi phòng ngự, chỉ trừng mắt thốt được một câu không biết đã thốt bao nhiêu lần, sau đó hắn cảm thấy tinh quang kia xuyên thấu nở rộ ngay giữa lồng ngực hắn!

- Oanh!

Theo tinh quang giáng xuống, ngay sau đó hai mắt Mộc Thiên Hùng dần dần trở nên ảm đạm, cho đến khi bị cự lực đánh bay ra ngoài trăm trượng, nặng nề rơi xuống mặt đất.

Lúc này nếu có người đến gần nhìn xem, tất nhiên sẽ phát hiện lồng ngực Mộc Thiên Hùng hiện lên một lỗ thủng cực lớn, huyết nhục bên trong bị đè ép thành một đoàn, ngũ tạng lục phủ đều hoàn toàn dập nát dưới một kích vừa rồi.

Tuy rằng Mộc Thiên Hùng vẫn mở to đôi mắt không cam lòng nhìn lên bầu trời, tuy rằng không biết sau cùng trong lòng hắn nghĩ tới điều gì, nhưng trên thực tế hung nhân thanh danh hiển hách trên nửa Vũ Thiên đại lục, uy chấn Đông Châu Mộc Tu Công, giờ phút này sinh mệnh đã hoàn toàn tàn héo…

Từ nay về sau, trên thế gian có lẽ còn truyền lưu truyền thuyết về hắn, nhưng sẽ không ai còn nhìn thấy thân ảnh của hắn.

Nửa bước võ thánh, vẫn lạc!

- Phốc!

Ngay khi thân thể Mộc Thiên Hùng ngã xuống không bao lâu, thấy đối phương không còn tia sinh cơ, Tần Phàm đang đứng vững vàng vào lúc này rốt cục đã không nhịn được nữa, sắc mặt trắng bệch, một ngụm máu đen đột nhiên phun ra giữa không trung.

Sắc mặt kịch biến, Tần Phàm vội vàng bỏ vào miệng hai viên đan dược liệu thương cùng giải độc, sau đó lập tức khoanh chân ngồi xuống tại chỗ điều tức chữa thương, trợ giúp dược hiệu khuếch tán thật nhanh.

Qua một hồi lâu, sắc mặt hắn mới chậm rãi hồi phục lại, cảm giác khá hơn một chút nhưng vẫn cần phải chậm rãi điều dưỡng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...