Đan Vũ Càn Khôn
Chương 490: Trận chiến cuối cùng
- Tần Phàm này không chỉ luyện chế ra Hồi Khí Đan siêu cấp mà còn luyện chế ra Võ Tôn Đan! Xem ra hắn là Luyện Đan Sư không thể nghi ngờ gì, hơn nữa thuật luyện dược tựa hồ con inh hơn so với Dịch Khuyết.
- Không thể tưởng tượng nổi, hắn không chỉ có tiến cảnh võ đạo kinh người mà tốc độ, công kích, phòng ngự hay tố chất thân thể đều yêu nghiệt, hơn nữa lại có được thuật Luyện đan. Tần Phàm này là người sao?
- Thiên tài siêu cấp, Tần Phàm hắn chính là thiên tài yêu nghiệt siêu cấp, chính thức vượt qua đệ nhất thiên tài trăm năm qua của thánh địa Chân Vũ Vân Phi Dương rồi. Vô luận là trận này thắng hay thua thì hắn tuyệt đối có thể được ghi danh thiên tài siêu cấp lên tường vinh quang Thần Điện thánh địa rồi.
- Chậc, một người 25 tuổi, một người 18 tuổi, thực lực đều cao cường, hơn nữa đều là Luyện Đan Sư tôn quý vô song, đây mới thực sự là Thiên Tài Chiến. Trước mặt hai thiên tài chính thức bọn hắn thì hai người Mạc Y Sa Vũ đều không là gì cả.
- Đương nhiên, Tần Phàm là thiên tài nhất.
Nhìn thấy Tần Phàm trên đỉnh Tử Cấm sau khi phục dụng Võ Tôn Đan liền có được thực lực Võ Tôn, mọi người trên quảng trường Thần Điện yên lặng trong chốc lát rồi đột ngột như sôi trào, ầm ầm nổ tung.
Đại lục Võ Thiên tôn trọng vũ lực, tôn trọng thiên tài.
Tất cả mọi người có thể may mắn chứng kiến hai thiên tài siêu cấp quyết chiến lần này, nguyên một đám đều cảm giác được nhiệt huyết trong người sôi trào lên. Thậm chí có không ít người không đè nén được xúc động mà rống to lên, hận không được như hai người trên đài quyết chiến.
- Là Võ Tôn Đan chân chính, không thể giả được, thậm chí so với Võ Tôn Đan của Dịch Khuyết vừa rồi thì càng tinh khiết hơn. Dịch Khuyết vốn chỉ cách cảnh giới Võ Tôn một bước ngắn, sau khi phục dụng Võ TÔn Đan thì có thể khống chế khí thế Võ Tôn cấp hai. Còn thực lực Tần Phàm so với Dịch Khuyết thì kém hơn một chút, nhưng sau khi phục dụng Võ Tôn Đan thì đã vượt qua Dịch Khuyết, thậm chí tiếp cận cảnh giới Võ Tôn Tam Cực. Hai người bọn hắn đều có được võ kỹ lợi hại và át chủ bài, thực lực chân thật có lẽ tạm thời vượt qua Võ Tôn Tam Cực chính thức.
Trên gác cao, KIm Thượng nhìn hai đạo thân ảnh đang đứng vững trên đỉnh Tử Cấm, lúc này kinh ngạc không thôi.
Lúc này, thanh âm Kim Thượng đã có chút run rẩy. Có thể nhìn ra được hắn cũng hơi có chút kích động, mà từ sau khi trở thành trưởng lão Thần Điện thánh địa thì hắn chưa từng thất thố như thế.
- Tần Phàm này, hiện giờ ta cũng có chút hoài nghi có phải thần Chân Vũ lúc trước đã đặc biệt chú ý và ban phúc cho hắn không nữa. Nếu không thì một thiếu niên 18 tuổi sao có thể đạt tới trình độ yêu nghiệt như vậy được?
So với KIm Thượng thì độ kinh ngạc của Dương trưởng lão cũng không thấp hơn chút nào.
- Ta nghĩ lúc này các vị Thánh Tôn đã quyết định rồi a.
Khuông Trưởng lão ở một bên trầm mặc, nhìn chăm chú thân ảnh màu xanh trên đài quyết chiến, trong nội tâm xẹt qua một ý niệm.
Về phần quyết định như thế nào thì ba vị trưởng lão này, thậm chí rất nhiều vị trưởng lão Thần Điện không có ở đây đều không biết. Mà Khuông trưởng lão dù biết rõ một vài điều cũng không có bất kỳ lực ảnh hưởng nào. Quyết định cuối cùng là thuộc về tám vị Thánh Tôn tôn quý kia.
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm.
- Dịch Khuyết học trưởng đã lộ ra thuật Luyện dược của mình thì Tần mỗ lúc này cũng không dám dấu dốt nữa rồi. Hiện giờ ta và ngươi đều tạm thời tăng lên cảnh giới Võ Tôn, giờ chúng ta đánh một trận thống khoái a.
Lúc này, một thân áo bào và mái tóc của Tần Phàm đều không gió mà động, Tần Phàm đã có đủ thực lực nên cũng không cần che dấu thân phận Luyện Đan Sư của mình nữa.
Hơn nữa, hắn biết rõ càng biểu hiện ra tiềm lực cường đại thì càng được Thần Điện thánh địa coi trọng, như vậy sẽ giúp hắn tài nguyên tu luyện thêm thuận lợi hơn nữa, có thể khiến thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên.
Hắn vẫn chưa quên ước hẹn 5 năm.
Đối thủ của hắn chính là Võ Thánh vô cùng cường đại, vô luận như thế nào hắn cũng không thể ngã xuống tại chỗ này.
Lúc này, hắn muốn chiến thắng!
Mà sau khi Võ Tôn Đan tác dụng, Tần Phàm cảm nhận khí Nguyên Võ vốn có trong cơ thể lúc này đã bị áp chế hoàn toàn, thay vào đó chính là nguyên khí tinh khiết, chất lượng vô cùng thượng thừa.
Nguyên khí tinh khiết toàn thân giống như có thể câu thông thiên địa.
Hiện giờ, Tần Phàm cảm giác mình ít nhất có thể vận dụng nguyên khí thiên địa trong phạm vi 100m.
Tại thời khắc này, hắn có một loại cảm giác như nắm giữ được thiên địa.
Vô luận như thế nào thì con người cũng khó có thể đấu lại trời, tuy rằng một mực cố gắng.
Có thể có được uy năng thiên địa, chính là Võ Tôn.
Đối với cảm giác cường đại này, Tần Phàm rất mê luyến.
- Tần Phàm, ngươi lại lần nữa vượt quá tưởng tượng trong nội tâm của ta. Luyện Đan Sư 18 tuổi, ngươi quả thật có tư cách so với thiên tài trong thiên tài như ta. Nếu quả thật chỉ luận trình độ thiên thì lúc này ngươi hoàn toàn xứng đáng với vị trí thứ nhất.
Dịch Khuyết hít sâu một hơi, cố gắng duy trì khí thế bản thân, dần dần bình tĩnh lại.
- Nhưng lúc này, ta không thể thua. Tần Phàm, có thể gặp ngươi ở chỗ này cũng là vận hạnh của ta. Tần Phàm, trận chiến cuối cùng này, hãy cùng ta chấm dứt Thiên Tài Chiến lần này.
Ngay sau đó, khí kình toàn thân Dịch Khuyết dâng tràn, vung trường kiếm lên, giương thẳng về phía Tần Phàm, cả người lộ ra một tư thái vô cùng tiêu sái.
Khí thế của hắn tựa hồ đã tăng lên, khôi phục đều trình độ ngang bằng Tần Phàm.
- Tần Phàm, ngay bây giờ ta sẽ thi triển một chiêu ta chưa từng sử ra. Chỉ khi có được thực lực Võ Tôn mới có thể phát huy được uy lực chân chính của nó, ta sẽ không lưu tình, cũng không thể lưu tình.
Vào lúc này, trường kiếm trong tay Dịch Khuyết phát ra một tiếng kiếm minh vang lên tận trời xanh, toàn bộ quyết chiến đài liền bắt đầu chấn động kịch liệt.
- Tốt, trận chiến cuối cùng này, một chiêu định thắng bại.
Tần Phàm cũng ngẩng đầu lên, bốn mắt ngạo nghễ nhìn nhau. Áo bào hắn bay phấp phới, lộ ra vẻ vô cùng tiêu sái.
Hai cỗ khí thế giống như hai mãnh thú điên cuồng đụng vào nhau, phát ra từng đợt năng lượng kịch liệt. Lúc này, bầu trời đỉnh Tử Cấm giữa thiên địa bỗng nhiên phát sinh biến hóa mãnh liệt.
- Ầm ầm!
Thanh âm năng lượng bị đè nén va chạm nhau kia như sấm rền, không ngừng nổ vang. Trong chớp mắt, không khí như bắt đầu ngưng kết lại, toàn bộ đài quyết chiến toát ra cỗ khí thế áp bách vô cùng đang sợ. Nếu Linh Vũ Sư bình thường ở chỗ này thì nói không chừng có thể không chịu đựng được mà tùy thời tâm thần sẽ sụp đổ.
Một ít người tham chiến còn sống sót ở trong khu vực an toàn tại thành quyết chiến lúc này cũng cảm nhận được áp lực vô cùng cường đại từ bầu trời truyền đến, một ít người thiếu chút nữa chịu không được muốn quỳ rạp xuống đất.
Trên quảng trường Thần Điện, thanh âm nghị luận cũng đã dần dần bớt đi, chậm rãi trở nên yên tĩnh đến đáng sợ. Tâm thần mỗi người đều căng ra, nín thở, nhìn tràng cảnh mỹ lệ kia không chớp mắt.
Thời khắc cuối cùng của trận chiến cuối cùng đã sắp sửa bắt đầu.