Đan Vũ Càn Khôn
Chương 480: Tử Cấm chi đỉnh (2)
- Tốt, Dịch Khuyết, ta hi vọng ngươi có thể lưu lại mạng của Tần Phàm này cho ta, ta nhất định khiến hắn chết mà không nhắm mắt.
Nghe Dịch Khuyết nói, hắn cũng không nói gì nữa, chỉ ác độc liếc nhìn Tần Phàm, gằn giọng nói.
Tần Phàm chỉ cười cười mà không nói.
- TẦn Phàm, ngươi rất không tồi, hiện giờ ta không chút nghi ngờ vì sao Sa Vũ bại trong tay ngươi.
Kế tiếp, Dịch Khuyết nhìn về phía Tần Phàm, nói ra. Bất quá ngữ khí của hắn vẫn không chút biến hóa, có thể thấy tâm tĩnh của hắn đã tu luyện đến trình độ nào.
Không thể nghi ngờ gì Dịch Khuyết này có thể khống chế tâm tình của mình rất tốt, coi như là Tần Phàm dùng thuật Vọng Khí thì hắn cũng không lộ ra chút sơ hở nào.
Đối thủ như vậy là đối thủ khó chơi nhất, và cũng khiến Tần PHàm xem là đối thủ chân chính.
Vô luận là ảnh hưởng của truyền thừa ma chủng hay là Đao Vương, bên trong đều có một cỗ chiến ý của Tần Phàm.
Một cỗ chiến ý không sợ cường địch, đối phương càng mạnh thì bản thân càng mạnh hơn.
Đây cũng chính là tâm cường giả của hắn.
- Dịch Khuyết, Tần Phàm, mỗi người các ngươi nghỉ ngơi 15 phút rồi sau đó các ngươi sẽ được truyền tống đến một hành cung cổ thành, tiến hành trận quyết chiến cuối cùng tại cung điện trên cao.
Vào lúc này, một thanh âm từ trên bầu trời truyền đến.
Đó chính là thanh âm của Kim Thượng, thanh âm này cũng chính thức tuyên bố với hai người Dịch Khuyết và Mạc Y, Sa Vũ quả thật đã thua trong tay Tần Phàm.
Rất nhanh, MẠc Y bị một đạo ánh sáng màu lam truyền tống đi mất.
Trên đài quyết chiến, hai người Dịch Khuyết và Tần Phàm đứng nguyên tại chỗ, bình tĩnh đối mặt nhau, bọn hắn đều thấy được chiến ý trong mắt đối phương.
- Tần Phàm, hi vọng ngươi không làm ta thất vọng.
Dịch Khuyết nhàn nhạt mở miệng nói ra, vừa mới chấm dứt quyết chiến cường độ không thấp với Mạc Y, hắn thật sự cần hảo hảo nghỉ ngơi thoáng một phát. Trực giác nói cho hắn biết thiếu niên áo xanh trước mắt này không dễ đối phó nên hắn cần hồi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Có thể đả bại được Sa Vũ thì thực lực và tâm tĩnh của hắn không phải tầm thường. Nhưng hắn chỉ mới tiến vào thánh địa Chân Vũ được nửa năm, đối với đối thủ như thế này thì Dịch Khuyết hắn cũng thập phần hiếu kỳ chờ mong.
- Ngươi cũng vậy.
Tần Phàm cũng bình tĩnh nói. Đối thủ như Dịch Khuyết thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, đáng để hắn dốc hết sức chiến một trận. Trận chiến này không chỉ vì ngôi vị quán quân Thiên Tài Chiến mà còn là bàn đạp giúp hắn đột phá cảnh giới Võ Tôn cường đại.
Sau đó, hai người liếc nhìn nhau, phân biệt ngồi xếp bằng xuống đài quyết chiến, khôi phục thực lực của mình.
Đồng thời, Tần Phàm biết trong thời gian 15p này cũng là khảo nghiệm của hắn và Dịch Khuyết. Có thể ức chế chiến ý hay không, có thể điều chỉnh trạng thái bản thân đến tình trạng tốt nhất hay không chính là trong lúc này.
Cái này chính là dựa vao tu vi tâm cảnh của từng người, trình độ tôi luyện tâm tĩnh.
Trong thời khắc này, mọi người trên quảng trường Thần Điện cũng đều lộ ra khẩn trương mong đợi, bắt đầu nhao nhao suy đoán ai là người thắng cuộc Thiên Tài Chiến lần này.
Sau khi quan sát trận chiến giữa Dịch Khuyết và Mạc Y, đại bộ phận người quan sát đều khiếp sợ vì sự lợi hại của Dịch Khuyết, cảm thấy so với trận chiến của Tần Phàm và Sa Vũ thì biểu hiện của hắn kinh người hơn nhiều. Hơn nữa người có nhãn lực tốt có thể nhìn ra trận chiến ấy Dịch Khuyết còn chưa sử ra hết thực lực thì Mạc Y đã nhận thua.
Cho nên lúc này đại bộ phận người xem đều nghĩ Dịch Khuyết sẽ thắng.
Đương nhiên, Tần Phàm một đường đến trận chung kết này, sáng tạo vô số kỳ tích nên không ít người đều tràn ngập chờ mong với hắn. Cá biệt có một ít người chấp nhất vô cùng tin tưởng hắn sẽ vượt qua hết thảy, bọn hắn chính là người Càn MInh.
- Lúc này đây, Tần Phàm, ngươi nhất định sẽ thắng.
Đặc biệt là Thái Hiên, hắn nhìn thân ảnh màu xanh trên đài quyết chiến kia, hồi tưởng lại những kỳ tích do Tần Phàm sáng tạo nên, niềm tin của hắn đối với Tần Phàm vô cùng vững chắc, không chút dao động.
- Kim Trưởng lão, ngươi nghĩ ai sẽ thắng trận này?
Lúc này, trên gác cao Thần Điện, Dương trưởng lão nhìn hai đạo thân ảnh ở dưới đài quyết chiến, mỉm cười hướng Kim Thượng hỏi.
- Cái này... Ta cũng không biết nói như nào.
Kim Thượng cười khổ nói, trận vừa rồi thì hắn vốn phỏng đoán Sa Vũ mạnh hơn nhưng cuối cùng Tần Phàm lại thắng cuộc. Lúc này hắn cũng nhìn ra Dịch Khuyết mạnh hơn, hơn nữa trận chiến giữa Dịch Khuyết và Mạc Y vừa rồi, hắn có thể nhìn ra Dịch Khuyết vẫn còn bảo lưu thực lực.
Bất quá, lúc này đối thủ của Dịch Khuyết là một kỳ tích.
Một thiếu niên chưa đầy 18 tuổi, tiến nhập thánh địa Chân Vũ nửa năm mà đã gây biết bao sóng gió trong lòng hắn.
Càng về sau hắn càng bất ngờ vì thiếu niên này.
- Thoạt nhìn thì ta cảm thấy DỊch Khuyết mạnh hơn Tần Phàm không ít nhưng chẳng biết tại sao trực giác nói cho ta biết Tần Phàm sẽ thắng, giống như trận vừa rồi với Sa Vũ.
Dương trưởng lão khẽ cười nói.
- Ha ha, vô luận ai thắng đi nữa thì trận chiến này sẽ thập phần đặc sắc, khiến người người chờ mong. Hơn nữa hai người này cũng không thẹn với danh xưng thiên tài trong thiên tài.
Kim Thượng cũng cười nói.
- Lão phu cũng nghĩ Tần Phàm sẽ thắng.
Khiến Kim Thượng hay cười ha ha cảm thấy ngoài ý muốn chính là Khuông trưởng lão với trầm mặc cũng mở miệng nói ra.
- Ngay cả Khuông trưởng lão cũng cho rằng Tần Phàm sẽ thắng? Tiểu tử này đến tột cùng còn cất giấu át chủ bài nào nữa đây?
Kim Thượng không khỏi rất nghi hoặc trong nội tâm, hắn tự biết thực lực của mình không bằng hai vị trưởng lão kia, đặc biệt là Khuông trưởng lão so với hắn thì chênh lệch khá xa.
Kỳ thật, còn có một người giống Thái Hai và hai vị trưởng lão này, tin tưởng vững chắc Tần Phàm sẽ chiến thắng, thậm chí so với bất kỳ người nào thì tin tưởng của hắn là lớn nhất.
Lúc này, ở trên đỉnh Tử Hà thần bí.
Tần Li đang cố gắng tu luyện nhẹ nhàng dừng thân lại, xoa xoa mồ hôi trên trán. Nàng khẽ ngẩng đầu nhìn về phía quảng trường Thần Điện, trong nội tâm không khỏi âm thầm nhớ tới thân ảnh không cách nào quên được kia.
- Tiểu PHàm, ngươi nhất định sẽ đoạt được vị trí Quán quân Thiên Tài Chiến lần này, ngươi sẽ trở thành truyền thừa, ta tự hào vì ngươi.
Tần Li không có mặt trên quảng trường Thần Điện nhưng nàng như nhìn thấu qua tầng tầng sương mù, thấy được Tần Phàm trên đài Quyết chiến.
Bởi vì tu luyện nên nàng không thể đến quan sát nhưng nàng tin tưởng vững chắc thân ảnh thường sáng tạo kỳ tích kia sẽ lại sáng tạo thêm một kỳ tích vô cùng to lớn nữa, thậm chí là sáng tạo nên một truyền ỳ.
- Ta nhất định sẽ chiến thắng, sẽ không khiến tỷ tỷ thất vọng.
Mà ở trên đài quyết chiến, lúc này Tần Phàm cũng như cảm ứng được gì đó trong lòng, thì thào nói.
Thời gian chậm rãi đi qua.
- Truyền tống.
Hai đạo ánh sáng màu lam bỗng hạ xuống trên người Tần Phàm và Dịch Khuyết trên đài quyết chiến. Màn sáng trên quảng trường bỗng nhiên lóe lên, ngay sau đó, một tòa cung điện vô cùng to lớn hiện lên bên trên màn sáng.
Mà trên cao cung điện, tại đỉnh Tử Cấm tôn quý, một đài quyết chiến xuất hiện.