Đan Vũ Càn Khôn
Chương 297: Rồng rắn lẫn lộn (2)
Đại trưởng lão Tần Nguyên cười cười nói ra:
- Ta đây liền theo như Tần Phàm chất nhi nói mà làm.
- Vất vả Đại trưởng lão rồi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói.
- Không khổ cực bằng Tần Phàm chất nhi, toàn bộ hội trường an toàn, những lão gia hỏa chúng ta này xem như dễ dàng.
Tần Nguyên nói, nghe Tần Phàm nói một câu kia, hắn liền hoàn toàn buông lỏng xuống, biết rõ khúc mắc giữa Tần Phàm cùng phụ tử hắn đã không còn rồi.
Tần Phàm cũng chỉ cười cười không nói gì thêm. Rất nhanh đan dược đấu giá hội chính thức mở cửa, đám người chậm rãi tiến vào trong hội trường, mà một ít người bởi vì không có trăm vạn Kim Nguyên trở lên, thì ở bên ngoài cãi nhau ầm ĩ.
Bất quá lần này Tần Phàm tập trung phần lớn thủ vệ đội của Nam Phong Tần gia ở bên ngoài, cho nên đám người kia cũng chỉ là ngoài miệng kêu gào, lại không có bao nhiêu người dám xông vào.
Dù sao người có thực lực Linh Vũ sư trở lên cực nhỏ, một trăm vạn Kim Nguyên cũng không phải số lượng ít, mà Tiên Thiên Võ sư của Tần gia cũng không phải để trưng cho đẹp.
- Lần này đấu giá luyện dược đều không có thích hợp cho Võ Tôn cường giả, ta nghĩ chắc có lẽ không có Võ Tôn đến xem a.
Ánh mắt của Tần Phàm quét qua đám người kia, dưới sự trợ giúp của lễ tân, cũng không sai biệt lắm đều tiến vào hội trường, thực lực đại bộ phận đều là cảnh giới Tiên Thiên, cũng có một ít Linh Vũ sư, nhưng Tần Phàm tự tin mình có thể ứng phó.
Dù sao lần này cũng có một ít người đến từ Chân Vũ thế gia chế ước, nên không dám ở chỗ này gây sự. Mà Tần Phàm cần đề phòng nhất ngược lại là Huyết Đường Lang Bang mà Tần Mãnh nói kia, còn có võ giả tự do hoặc là mạo hiểm đoàn.
Loại người kia dám xuất hiện ở chỗ này, tất nhiên đều là thực lực không tệ, hơn nữa to gan lớn mật, vì đan dược nói không chừng sẽ làm ra một ít sự tình điên cuồng.
- Ha ha, bọn người Nhất phẩm Chân Vũ thế gia như Tần Hạo Dương, muốn đến loại địa phương nhỏ như Nam Phong thành này cướp đoạt đan dược, tựa hồ là hạ mình rồi.
Tần Phàm nhàn nhạt cười nói, bất quá Tần Phàm nhìn ra được Tần Hạo Dương và Tần Nguyệt Minh này tận lực giữ vững ít xuất hiện, đoán chừng một hồi đấu giá bọn hắn cũng sẽ không tự mình đấu giá.
- Những đại thế gia này bởi vì cũng có Luyện dược sư cao cấp, nhưng bây giờ phải đi ra ngoài tranh đoạt đan dược, chuyện như vậy truyền đi có khả năng sẽ tổn hại uy danh, khiến cho những Luyện dược sư kia cho rằng hắn vô dụng.
- Dù sao thân phận Luyện dược sư đối với người bình thường mà nói là cực kỳ cao quý, đặc biệt là Luyện Đan Sư đối với cái này đều cực kỳ mẫn cảm. Bọn người Thái Hiên cũng tới.
Tần Phàm nhìn lại phía dưới, phát hiện huynh muội Thái Hiên cùng Lý Hóa cũng đi vào hội trường, sau đó hắn cũng đi xuống, lúc này trong hội trường cũng không sai biệt lắm ngồi đầy người, có thể đóng cửa rồi.
- Đóng cửa.
Rất nhanh ra lệnh một tiếng, đại môn đấu giá hội liền đóng lại, ngăn cản tầm mắt của những người bên ngoài, tiếng đóng cửa vang lên, tiếng ồn ào trong hội trường đều tự giác thấp xuống.
Ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú vào thân ảnh của Nam Phong Tần gia Đại trưởng lão Tần Nguyên đang chậm rãi lên đài, hướng về phía tứ phương chắp tay cười sang sảng nói:
- Tại hạ là Nam Phong Tần gia Đại trưởng lão, hôm nay Nam Phong Tần gia ta tổ chức đan dược đấu giá hội, nếu có gì lãnh đạm, mong chư vị tha thứ thoáng một phát.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, nhanh bắt đầu đi.
Tần Nguyên vừa dứt lời, liền có thanh âm tổn hại kêu lên.
Tần Phàm nhíu mày nhìn lại phương hướng thanh âm kia, phát hiện lên tiếng chính là bang chủ Huyết Đường Lang Bang.
- Tốt, kế tiếp đan dược muốn đấu giá đầu tiên là Sinh Cơ Sanh Huyết Đan, đối ngoại tổn thương có công hiệu chữa thương cực kỳ tốt, dưới Tiên Thiên Võ sư bị tổn thương đều có thể cơ bản trong nửa khắc đồng hồ phục hồi như cũ, đấu giá mười một lọ, một lọ một khỏa, giá quy định mười vạn Kim Nguyên.
Thanh âm của Đại trưởng lão Tần Nguyên trầm bồng du dương, sau đó hắn dùng năng lực khống vật của Tiên Thiên Võ sư, một khỏa đan dược lơ lửng ở lòng bàn tay, đan dược kia thần bí sáng bóng, cho dù ở ngoài trăm mét y nguyên có thể thấy được rõ ràng.
- Đan dược này phẩm chất rất cao.
- Nửa khắc đồng hồ có thể trị liệu ngoại thương của Tiên Thiên trở xuống, hiệu quả trị liệu lợi hại không chỉ gấp mười đan dược khác, chính là thứ tốt bảo vệ tánh mạng, mười vạn Kim Nguyên này đáng giá.
- Mười một vạn Kim Nguyên.
- Mười hai vạn Kim Nguyên.
Rất nhanh trong hội trường vang lên tiếng gọi giá, đối với người bình thường mà nói, ngay cả cơ hội thấy đan dược cũng khó khăn, thậm chí chưa từng nhìn thấy qua, cho nên đan dược này vừa ra, cũng sắp có người nhịn không được tăng lên giá cao.
- Ồ? Sinh Cơ Sanh Huyết Đan? Ta nhớ lần trước Huyết Đường Lang Bang chúng ta bị mất một đám đan dược, trong đó giống như có Sinh Cơ Sanh Huyết Đan kia, thoạt nhìn giống như là cái dạng này. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Mà vừa lúc này, thanh âm âm lãnh của bang chủ Huyết Đường Lang bang kia bỗng nhiên vang lên.
- Huyết Đường Lang bang?
- Bang phái đạo phỉ ở vùng Vân Châu cùng Trung Châu?
- Bọn hắn thật lớn mật, không chỉ không đặt Nam Phong Tần gia ở trong mắt, ngay cả chúng ta cũng không để ở trong mắt! Cũng dám trực tiếp vào thành cướp đoạt!
- Những người này nếu như không phải là bị danh lợi che tâm biến thành ngu ngốc, thì rất tự tin với thực lực của mình.
- Nghe nói những người này rất hung tàn, khách thương lui tới tại Vân Châu cùng Trung Châu, chỉ cần trong thương đội không có Linh Vũ sư cường giả tọa trấn, thì đều bị bọn hắn đánh cướp, thế lực tương đối khổng lồ.
- Nghe nói bang chủ cũng là một gã Linh Vũ sư, mặt khác trong bang còn có một vị thất cấp Linh Vũ sư, thực lực như vậy thậm chí đã không sai biệt lắm có thể tạo thành một Chân Vũ thế gia năm sáu phẩm rồi.
- Mới vừa nói kia có lẽ là bang chủ, không thể tưởng được còn trẻ như vậy liền trở thành Linh Vũ sư rồi, đích thật là có lực lượng này.
- Hắc hắc, lần này xem ra Nam Phong Tần gia gặp nạn rồi.
- Đúng vậy, nghe nói Nam Phong Tần gia này ngay cả Linh Vũ sư cũng không có, lại dám cử hành đan dược đấu giá hội như vậy, thật sự là lỗ mãng.
- Chúng ta đợi xem cuộc vui là được, đương nhiên cho dù Huyết Đường Lang bang này thật sự cướp được nhóm đan dược này, muốn rời khỏi Nam Phong thành cũng không dễ dàng.
Bang chủ Huyết Đường Lang này vừa nói sau, lập tức khơi dậy nghị luận của toàn bộ hội trường, có tức giận, có lo lắng, cũng có nhìn có chút hả hê.
- Huyết Đường Lang bang này đúng là ngu ngốc, cũng dám vào thành cướp bóc, xem ra thật sự là cần tiền không cần mạng rồi.
Ở khu vực của Thái Hiên và Lý Hóa, Lý Hóa nhìn người thanh niên bang chủ kia, trong miệng nhàn nhạt nói ra.