Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 23: Khiếp sợ tứ tọa



- Võ đạo chi đồ, càng về sau tiến cảnh càng gian nan, ba tháng trước Tần Tiến mới đột phá đến cảnh giới Võ sư, nhưng hôm nay mới ba tháng qua đi, vậy mà lại tăng lên một cấp, xem ra thiên phú thật sự bất phàm, hoặc là hắn cũng có kỳ ngộ gì đó?

Tần Phàm xếp hàng đằng sau đội ngũ, trong nội tâm cũng có chút so đo, thu hồi ánh mắt nhìn chăm chú, nhưng khiến hắn ngoài ý muốn chính là Tần Tiến kia thi kiểm tra xong lại chậm rãi đi về phía hắn.

Cho đến khi đến trước mặt Tần Phàm mới đứng lại. xem tại TruyenFull.vn

- Tần Li tiểu thư và ta mới là thích hợp nhất, hi vọng ngươi có thể sớm ngày tỉnh ngộ, ngươi, căn bản không xứng với nàng!

Ngay khi Tần Phàm có chút nghi hoặc, thanh âm thấp giọng của Tần Tiến lại truyền đến, tự tin lạnh nhạt, còn có kiêu ngạo nữa.

Vốn Tần Phàm đối với Tần Tiến này còn nhìn cao một chút, cho là hắn nếu so với bạn cùng lứa tuổi thì thành thục hơn một ít, không thể tưởng được hắn lại tự phụ, không coi ai ra gì như thế, nói ra thoại ngữ ngây thơ như vậy, lập tức có chút thất vọng.

- A.

Bàn tay có chút nắm chặt, Tần Phàm cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì thêm, chỉ đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tới đối mặt. Đối chọi gay gắt, không chút nào yếu thế! Trong lòng của hắn cũng có kiêu ngạo của mình!

- Ồ?

Tần Tiến phát hiện ánh mắt tự tin của Tần Phàm, trong nội tâm không khỏi có chút ngoài ý muốn, hắn cùng với Tần Phàm tuy rằng cực ít gặp mặt, nhưng thanh danh phế vật toàn tộc đều biết, hơn nữa một mực nghe nói hắn nhu nhược sợ hãi, cho nên, tuy rằng lần trước gặp mặt đối với biểu hiện của Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng của hắn kỳ thật vẫn không quá để mắt Tần Phàm.

- Xứng hay không cũng không phải do ngươi tính toán, Tần Tiến, ngươi không nên xem mình quá cao! Chuyện nhục nhã một ngón tay ngàyddos, ta nhất định sẽ trả cho ngươi.

Thanh âm thong dong của Tần Phàm truyền đến, hôm nay hắn đã là Võ Đồ cửu cấp đỉnh phong, mà dưới sự rèn luyện của Cổ Mặc, hiện giờ đứng ở trước mặt Tần Tiến cũng không tràn ngập vô lực như ba tháng trước nữa.

- Ngươi một têm võ đồ cũng có vốn liếng nói lời này sao?

Tần Tiến hừ lạnh một tiếng, trên mặt lạnh lùng hiện lên một tia khinh thường, mặc dù không biết Tần Phàm có gì dựa vào, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn cho rằng đều không có ý nghĩa.

Mười bảy tuổi đột phá đến cảnh giới Võ sư, đây là vốn liếng hắn kiêu ngạo! Toàn bộ Tần gia, tính cả khắp Nam Phong thành, lại có mấy người! Mà Tần Phàm chỉ là cảnh giới võ đồ thôi, hắn cho rằng hai người căn bản không phải một cấp độ!

Nhưng ngay lúc này, thanh âm lạnh nhạt của Tần Phàm lần nữa truyền đến, khiến cho mặt Tần Tiến thoáng chốc biến thành tái nhợt.

- Tần Tiến, ngươi không bằng ta!

- Ha ha, ta mười một tuổi liền bước vào cảnh giới võ giả, mười bảy tuổi liền bước vào Võ sư chi cảnh, ngươi hôm nay mười lăm tuổi vẫn chỉ là một tên võ dồ, ta không bằng ngươi? Đây là chuyện cười lớn nhất mà ta được nghe đấy.

Nghe thấy lời này, Tần Tiến không khỏi nở nụ cười, chỉ là cười so với khóc cũng không đẹp hơn bao nhiêu.

- Bởi vì ta trẻ tuổi hơn ngươi, cũng đại biểu ta có càng nhiều cơ hội hơn ngươi! Ta hiện giờ mới mười lăm tuổi, còn có hai năm nữa, ai dám nói ta nhất định không thể vào trước mười bảy tuổi bước vào Võ sư chi cảnh?

Tần Phàm thanh âm to rõ nói, tự tin thong dong, hắn hôm nay, không sợ bất kỳ khiêu chiến nào!

- Nói khoác không biết ngượng!

Tần Tiến khinh thường nói, trong lòng của hắn cho rằng Tần Phàm nhất định là điên rồi, hai năm muốn từ võ đồ bước vào cảnh giới Võ sư? Nếu có thiên phú nghịch thiên như thế thì cũng không đã mười lăm tuổi vẫn ở võ đồ chi cảnh rồi!

Võ đạo một đường, bình thường mà nói càng về sau càng gian nan.

Đối với người bình thường, phần lớn là khi sáu bảy tuổi đã bắt đầu tập võ, khi đó căn cốt đã sơ bộ thành thục, không dễ dàng bị thương lúc tập võ, hơn nữa tiểu hài tử đến lúc đó cũng đã định tính một chút rồi, cũng có năng lực lĩnh ngộ nhất định, vô cùng thích hợp. Bất quá bởi vì dù sao cũng là tiểu hài tử, còn không hiểu chuyện lắm cho nên bắt đầu cũng không cố gắng tu luyện, có ít người thậm chí còn lý giải không được những công quyết thâm ảo kia, cho nên thời kỳ võ đồ tuy rằng là dễ dàng tăng lên nhất, bất quá đối với rất nhiều người mà nói ngược lại cùng dùng thời gian dài nhất.

Nhưng cơ hồ tất cả thiên tài tập võ trời sinh, bỏ qua những nhân tố khác, ở giai đoạn này đều sử dụng thời gian ngắn nhất! Đương nhiên, có ít người đạt được các loại kỳ ngộ hoặc là phục dụng luyện dược, hơn nữa sau khi tu luyện thành thục càng chăm chỉ, cho nên cảnh giới đằng sau tăng lên cũng không nhất định dài hơn trước.

Mà Tần Tiến, chính là thiên tài tập võ như vậy, mười một tuổi đột phá đến cảnh giới võ giả! Cho nên hắn có vốn liếng để kiêu ngạo!

- Vị kế tiếp, Tần Phàm!

Thanh âm của khảo thí viên truyền đến, Tần Phàm không hề để ý tới Tần Tiến, cũng không muốn giải thích gì, kỳ thật có một số việc cũng không cần nói quá rõ, hơn nữa vào trước ngày triều thánh, hắn cùng với Tần Tiến nhất định còn sẽ có một cuộc tỷ thí, đến lúc đó hắn sẽ dùng thực lực để chứng minh bản thân!

Sửa sang tâm tình lại một chút, chỉ chậm rãi đi đến chỗ khảo thí.

- Tần tộc trường, vị này chính là lệnh công tử sao? Thoạt nhìn ngược lại rất tuấn tú lịch sự...

Lúc này trên đài cao, Ngô Hồng Thiên âm trầm nói với Tần Hồng, ngụ ý, tự nhiên là muốn nói Tần Phàm chỉ được hào nhoáng bên ngoài.

Tần Hồng nhìn thiếu viên bước không vội trong tràng kia, trong nội tâm chẳng biết tại sao lại nhiều hơn một phần tin tưởng đối với hắn, vì vậy trầm giọng nói với Ngô Hồng Thiên:

- Ngô tộc trưởng không ngại rửa mắt mà đợi.

Trên đài cao người chú ý Tần Phàm, mà trong đám thiếu niên cùng khảo thí cũng có rất nhiều người nhao nhao nghị luận về hắn, với tư cách là người thiên phú kém cỏi nhất toàn bộ Nam phong Tần gia, đồng thời lại có quan hệ với Tần Li được nhiều người ái mộ, khiến cho hắn tự nhiên nhận được nhiều chú ý.

- Hắc hắc, nghe nói người này vào nửa năm trước vẫn chỉ là Tam cấp võ đồ thôi, không biết hôm nay có đạt tới tứ cấp chưa nữa?

- Cảnh giới võ đồ là dễ tăng lên nhất, vậy mà mười lăm tuổi vẫn chỉ là Tam cấp võ đồ, thật sự là phế vật!

- Ca ta mười lăm tuổi đã là Võ Đồ cửu cấp rồi...

- Phế vật như vậy lại cuồng dại ở cùng Tần Li tiểu thư, thật sự là không biết liêm sỉ!

Đủ loại thanh âm khó nghe xẹt qua bên tai, Tần Phàm mắt điếc tai ngơ, hết thảy phản bác bằng lời đều vô dụng! Ở thế giới cường giả vi tôn này, chỉ có thực lực chân chính, thiết thật mới có thể khiến mọi người im lặng!

- Cậu chính là Thiếu gia Tần Phàm?

Bởi vì Tần Phàm thanh danh vang dội, khảo thí viên không khỏi nhìn nhiều một chút, nhưng thấy trước mắt là một vị thiếu niên vô cùng tự tin, trầm ổn như núi, tựa hồ cũng không phải không chịu nổi như tưởng tượng.

- Đúng vậy.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, tiến lên trước một trước, hai mắt dừng ở trắc võ thạch trước mắt.

Lúc này cơ hồ một nửa ánh mắt tộc nhân đều tập trung vào chỗ này, có hiếu kỳ, có muốn chế giễu, may mắn chính là còn có một ít là quan tâm chờ mong.

- Tiểu Phàm, đừng khiến vi phụ thất vọng ah!

Trên đài cao Tần Hồng nắm chặt lại nắm đấm, trong lòng bàn tay cũng có một ít mồ hôi, tựa hồ hiện giờ như là bản thân hắn đứng trước trắc võ thạch vậy, vừa kỳ vọng vừa khẩn trương.

- Tiểu Phàm, vô luận như thế nào, tỷ tỷ đều đứng sau lưng ủng hộ ngươi

Ở một góc khuất nào đó, Tần Li còn phụ trách hộ vệ trong tràng quan tâm nhìn về phía kia.

Dưới mọi người chú mục, nắm đấm của Tần Phàm rốt cục cũng đánh ra.

Bành! Bành! Bành... Bành bành!

Bạch sắc quang mang liên tiếp nhấp nhoáng, một hai ba...!

Bạch sắc quang mang chớp động chín lần, âm thanh chấn chín lần!

Chính là ý nghĩa trắc thí giả đạt tới cảnh giới Võ Đồ cửu cấp!

- Tần Phàm, Võ Đồ cửu cấp!

Thanh âm của khảo thí viên vang lên, đồng thời cũng khơi dậy các loại sắc mặt biểu lộ đặc biệt trên mặt mọi người! Rất nhiều tộc nhân chuẩn bị mặt lộ vẻ cười nhạo, biểu lộ trên mặt thoáng chốc biến thành gượng. Mà một ít tộc nhân vốn thiên phú cũng là không được tốt lắm, chỉ là muốn từ trên người Tần Phàm tìm được một ít cảm giác về sự ưu việt và an uỉ, càng là khóe miệng như bị rút gân, muốn khó coi bao nhiêu có bấy nhiêu.

- Điều này sao có thể...

Ở phía xa, Tần Uy vẫn nhìn Tần Phàm chờ chế giễu khóe miệng trào phúng còn chưa tán đi, lập tức đổi thành trợn mắt há hốc mồm, bộ dáng muốn buồn cười bao nhiêu có bấy nhiêu.

- Nguyên lai vấn đề thể chất được giải quyết, thoáng cái đạt đến Võ Đồ cửu cấp, trách không được dám lớn giọng như vậy... Chẳng lẽ phế vật này phục dụng Trúc Cơ luyện dược? Làm sao có thể, tộc trưởng đâu thể lấy ra Trúc Cơ luyện dược trân quý như vậy cho hắn?

Tần Tiến ở một bên âm thầm quan sát Tần Phàm, đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, sắc mặt âm trầm.

- Hừ, nhưng nếu như vậy liền khờ dại cho rằng có thể so sánh với ta, vậy ngươi đã sai mười phần rồi!

Nhưng hắn mặc dù đối với Tần Phàm mấy tháng thăng lục cấp có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng vẫn có kiêu ngạo của mình, cũng không cho rằng Tần Phàm như vậy là có thể đuổi theo mình.

- Cho dù ngươi may mắn vượt qua cánh cửa vũ giả, ngươi cho rằng từ võ giả đột phát đến Võ sư chi cảnh dễ dàng sao? Phục dụng luyện dược, nhất định phải có đủ thể phách cường đại ủng hộ, chỉ với thế chất như ngươi, còn có thể tiếp tục phục dụng luyện dược tăng lên cảnh giới sao?

- Tiểu Phàm, ngươi rốt cục làm được...

Nấp ở góc khuất kia, Tần Li nhìn thiếu niên tỉnh táo kia, tâm tình kích động, thậm chí còn vui hơn cả khi mình đột phát đến Võ sư! Trong lòng của nàng hạnh phúc tràn đầy, nàng biết rõ thiếu niên này rốt cục phát triển rồi! Mặc dù biết ở trong đó có sự tương trợ của Trúc Cơ tán, nhưng nàng cũng có thể tưởng tượng, có thể đạt tới trình độ như vậy, Tần Phàm phải bỏ ra bao nhiêu cố gắng!

- Hảo tiểu tử!

Trên đài cao Tần Hồng kích động mà đứng lên, có chút không để ý hình tượng rống lớn với Tần Phàm một tiếng, lúc này trong lòng của hắn các loại phiền muộn rốt cục cũng bị quét sạch! Mấy vị trưởng lão bên cạnh hắn cảm thấy có chút không thể tin, biểu lộ khác nhau, bọn hắn vốn đã quyết định buông tha cho tư cách thừa kế tộc trưởng của Tần Phàm, hôm nay vậy mà lại có chuyển cơ.

- Hắc hắc, rốt cục đạt tới Võ Đồ cửu cấp rồi, đích thật đáng cao hứng.

Tiếng nói móc của Ngô Hồng Thiên có chút lỗi thời truyền đến.

- Không sợ nói cho các vị tộc trưởng, nhi tử này của ta ba tháng trước vẫn chỉ là cái Tam cấp võ đồ, hôm nay vậy mà tăng lên lục cấp, ta đã hết sức hài lòng rồi, ha ha!

Tần Hồng cởi mở cười nói, lúc này hắn đối với lời nói móc của Ngô Hồng Thiên lại không chút quan tâm.

- Chúc mừng Tần tộc trường rồi, nghe nói lệnh thiên kim ở Tàng Trân Các mua một lọ Trúc Cơ tán, chắc là cho lệnh công tử phục dụng a? Bất quá có thể trong hai tháng ngắn ngủi tăng lên đến trình độ này, lệnh công tử tiền đồ vô lượng ah!

Lúc này Điền Phong cũng cười chúc mừng, hắn biết rõ Trúc Cơ luyện dược chỉ thích hợp sử dụng ở giai đoạn võ độ, hiệu quả sau khi sử dụng càng tốt, cũng đại biểu thể chất cải tạo được càng tốt, cũng có nghĩa là phát triển ngày sau sẽ tốt hơn rồi.

- Ha ha, không thể tưởng được Điền tộc trưởng tin tức lại linh thông như thế, vấn đề này ngay cả ta cũng về sau mới biết, con gái kia của ta vì thế càng bán đi lễ vật trưởng thành ta cho nó, khiến cho ta mắng to một trận.

Tần Hồng cười nói, trong ngôn ngữ lại vô cùng sủng nịch Tần Li.

- Trúc Cơ tán?

Ngô Hồng Thiên mặt lại hơi hơi trầm xuống, chuyện Nam Phong thành xuất hiện Trúc Cơ tán hắn vậy mà hoàn toàn không biết, trong lòng không khỏi nhiều hơn chút ít cách nghĩ. Về phần nhi tử Ngô Phong đứng cạnh hắn lại một mực không nói chuyện gì, chỉ một mực lẳng lặng nhìn xem, tựa hồ tất cả đều không quan hệ gì đến hắn vậy.

Hoàn thành khảo thí, Tần Phàm cũng không biểu lộ quá nhiều, hắn đối với cảnh giới của mình tự nhiên rõ hơn mọi người. Tuy rằng vì quan hệ đến thể chất, luyện hóa dược lực trúc cơ hoàn gian nan, nhưng ba tháng đi qua, coi như đã cơ bản luyện hóa được, đạt tới cảnh giới Võ Đồ cửu cấp một chút cũng không ngoài ý muốn.

Ngửa đầu tự tin mỉm cười với Tần Hồng ở trên đài cao, không hề để ý tới ngôn ngữ hai bên, trực tiếp đi đến khu tranh tài. Chỉ là một mực không trông thấy Tần Li xuất hiện, khiến trong lòng của hắn không khỏi có chút thất vọng.

Trên đường đi, mọi người đối với kết quả khảo nghiệm của Tần Phàm bán tín bán nghi, càng có rất nhiều người cho rằng, chỉ cần ở trên tranh tài gặp phải Tần Phàm thì thắng lợi đã định rồi. Dù sao bọn hắn không biết Tần Phàm trong ba tháng này một mực chịu huấn luyện ma quỷ của Cổ Mặc, cho rằng Tần Phàm cho dù thật sự trong thời gian ngắn như vậy may mắn thăng liền lục cấp, tất nhiên căn cơ cũng bất ổn.

- Trận đấu tranh tài võ đồ cấp, Tần Phàm đấu với Tần Hỏa!

Nghe thấy tiếng trọng tài tuyên đọc, Tần Phàm không khỏi nao nao, vốn hắn rút thăm được mã số là "8", không thể tưởng được vậy mà đổi thành tranh tài trận đầu! Xem ra ngay cả những trưởng lão kia đối với hắn kết quả khảo nghiệm cũng không quá tin tưởng, muốn chóng biết rõ đáp án!

- Hắc hắc, Tần Phàm ca ca, lên đây đi!

Một tộc nhân cường tráng nhỏ hơn Tần Phàm hai tuổi, có chút hưng phấn không thể chờ đợi được nhảy lên đài tỷ võ.

- Cũng tới lúc bỏ đi danh tiếng phế vật rồi!

Tần Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng hơi ngâm, phi thân nhảy lên, ưu nhã đứng trên đài tỷ võ.

- Tần Phàm ca ca, nói thực ra, ta đối với tình huống ngươi ba tháng thăng liền lục cấp cũng thập phần bội phục, mà ta hiện giờ mới chỉ là Võ Đồ bát cấp, ngươi cần phải hạ thủ lưu tình mới được ah!

Khóe miệng Tần Hỏa hiện lên dáng cười nghiền ngẫm, rõ ràng hắn đối với kết quả khảo nghiệm của Tần Phàm cũng không tin.

- Ta cũng chỉ dùng lực lượng của Võ Đồ bát cấp là được rồi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...