Đan Vũ Càn Khôn
Chương 221: Gặp Thái Hiên
Nói cách khác tuy vị trước mắt này, hôm nay vẫn là đệ tử cửu phẩm Chân Vũ thế gia, nhưng rất nhanh giá trị con người sẽ tăng gấp trăm lần. Ngay cả Thái Hiên thiếu gia nhà bọn họ cũng đặc biệt phân phó, hắn tự nhiên là không dám có một tia lãnh đạm.
- Vậy thì vất vả rồi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu.
- Thiếu gia Tần Phàm, mời đi bên này.
Thủ vệ đội trưởng Thái gia kia cung kính vươn tay, ý bảo thoáng một phát, sau đó liền ở phía trước dẫn đường.
Đi vào trong lãnh địa Thái gia, Tần Phàm lại có một phen cảm thụ khác, Càn Kinh Tần gia đồng dạng là nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nhưng kiến trúc chung quanh cùng xếp đặt thiết kế lâm viên, đều là cái loại xa hoa cao quý, mà Lạc thành Thái gia này lại lộ ra khí phái mà không mất trang nhã, tiểu đình nhã trúc, Trúc lâm Mai viên, bố cục kiến trúc thoạt nhìn cũng có một phong cách riêng.
- Nam Phong Tần gia chúng ta so với những Chân Vũ thế gia thượng phẩm này, vẫn có chênh lệch rất lớn. Hôm nay nếu quả thật trở thành Chân Vũ thế gia thượng phẩm, ở phương diện này cũng cần phải cân nhắc thoáng một phát.
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi nghĩ nói.
Xuyên qua mấy lâm viên, Tần Phàm được dẫn tới trước một biệt viện.
- Thiếu gia Tần Phàm, xin chờ một chút, ta đi mời Thái Hiên thiếu gia ra nghênh đón.
Đội trưởng hộ vệ kia cung kính nói.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, thấy đội trưởng hộ vệ kia tiến vào, liền bắt đầu tại nguyên chỗ nhìn bốn phía một chút. Biệt viện này trồng rất nhiều mai, mùi thơm lan tỏa cả vườn, thập phần lịch sự tao nhã.
Ở hắn và Thái Hiên tiếp xúc mấy lần xem ra, Thái Hiên hoàn toàn chính xác là như hoa mai, ưu nhã mà không mất khí khái.
- Tần huynh, ngươi đã đến rồi.
Một lát sau, Thái Hiên mặc một thân áo bào trắng liền mặt mang mỉm cười đi ra.
- Ha ha, hôm nay tại hạ quy tâm giống như mũi tên, sự tình Triêu Thánh vừa qua, tự nhiên là vội vã về nhà, nhớ lại ước định cùng Thái huynh, nên đặc biệt đến ghé thăm.
Tần Phàm cười nói.
- Tốt, ta sớm đợi Tần huynh đến rồi, mời đến Tiểu trúc bên hồ, ta và ngươi uống mấy chén.
Thái Hiên nói ra, phất phất tay ý bảo đội trưởng hộ vệ kia ly khai, liền tự mình mang theo Tần Phàm đi đến bên hồ cách đó không xa, chỗ đó xây dựng một tiểu đình lịch sự tao nhã, có cầu kéo dài đến trong hồ, ngược lại là nơi ngắm cảnh uống rượu rất tốt.
Hai người đến Tiểu đình kia liền phân biệt ngồi xuống, rất nhanh liền có người dâng rượu ngon cùng bánh ngọt lên.
- Ha ha, Tần huynh, nếu như tại hạ không có đoán sai, lúc này quý gia tộc là tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm?
Thái Hiên rót cho hai người một chén rượu, sau đó khẽ cười nói.
- Tin tức của Thái huynh thật linh thông?
Tần Phàm không khỏi có chút giật mình, hắn nhớ rõ ban đầu thời điểm ở Chân Vũ Thánh điện tiếp nhận ban thưởng, chỉ có một đám Thần tôn ở đó, tin tức này chính hắn cũng chưa có nói với bất cứ ai.
Chẳng lẽ Thái gia ở trong Chân Vũ Thánh điện cũng có người? Trong lòng Tần Phàm nghĩ nói.
- Đây là suy đoán mà thôi, bất quá kỳ thật cũng không khó đoán, Tần huynh ngươi lấy được quán quân lần Triêu Thánh này, vốn nên ban thưởng vinh dự rất cao, hơn nữa Tần huynh ngươi còn đạt được cơ hội tiến vào Chân Vũ thánh địa, nói cách khác ngày sau Tần huynh nhất định sẽ trở thành Võ Tôn rồi.
Thái Hiên lắc đầu nói ra.
- Mà trong gia tộc xuất hiện một Võ Tôn, bình thường cũng có thể tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm đấy.
Thái Hiên cầm lấy chén rượu uống một ngụm, sau đó mới tiếp tục nói:
- Bất quá Thái gia ta thật là có người ở trong Chân Vũ Thánh điện đảm nhiệm chức Chấp sự, kỳ thật Càn Kinh Tần gia kia cũng có, cho nên về tin tức trong Chân Vũ Thánh điện, chúng ta biết được cũng sẽ nhiều hơn một chút.
- Thái huynh ngươi lúc ở quảng trường Chân Vũ Thánh điện, nói cho tại hạ phải đề phòng người Càn Kinh Tần gia, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Tần Phàm nghe được cái tên Càn Kinh Tần gia này, không khỏi có chút nhíu thoáng một phát hỏi. Kỳ thật lúc này hắn đến Thái gia, kỳ thật nguyên nhân trọng yếu nhất chính là vì chuyện này.
- Cái này liên quan đến vấn đề tác phong của những nhất phẩm Chân Vũ thế gia chúng ta.
Thái Hiên đặt chén rượu xuống nói ra.
- Hiện ở chỗ này không có người, không biết Thái huynh có thể nói rõ hay không?
Tần Phàm hỏi.
- Kỳ thật cũng rất đơn giản, nguyên nhân là các ngươi đều họ Tần, Càn Kinh Tần gia với tư cách nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nhất định sẽ không cho phép bên trong Chân Vũ thế gia thượng phẩm, tái xuất hiện một Tần gia, bởi vì này sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của bọn hắn.
Thái Hiên nhàn nhạt nói:
- Cho nên ứng phó Càn Kinh Tần gia này, coi như là một khảo nghiệm của Nam Phong Tần gia các ngươi khi tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm.
- Không cho phép có hai cái Tần gia?
Tần Phàm không khỏi cau mày, cúi đầu rơi vào trầm tư. Hôm nay nội tình của Nam Phong Tần gia cùng Càn Kinh Tần gia tự nhiên không thể đánh đồng, vô luận là thực lực cường giả hay là thực lực chỉnh thể gia tộc đều xa xa không kịp, hơn nữa Càn Kinh Tần gia ở trong Chân Vũ Thánh điện cũng có lực ảnh hưởng nhất định.
Cho nên nếu như Càn Kinh Tần gia này thật sự có tâm làm khó Nam Phong Tần gia, gia tộc của hắn sẽ rất khó ứng phó. Năng lượng của một Chân Vũ thế gia nhất phẩm, quá kinh khủng.
- Bất quá Tần huynh ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, vì mặt mũi của mình, Càn Kinh Tần gia này ít nhất sẽ không ở ngoài sáng làm gì các ngươi, hơn nữa Tần huynh ngươi chính là quán quân Triêu Thánh lần này, Chân Vũ Thánh điện đối với ngươi là thập phần coi trọng, Càn Kinh Tần gia sẽ không dám quá phận.
Sau đó Thái Hiên trấn an Tần Phàm nói ra.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, trong nội tâm minh bạch, vấn đề này trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể tìm được biện pháp giải quyết, chỉ có thể đi một bước tính một bước. Bất quá hết thảy nguyên nhân đều là vì thực lực gia tộc không đủ.
- Nếu như hiện tại ta đã là Võ Tôn hoặc Võ Thánh, như vậy những sự tình này căn bản là không cần phiền não.
Tần Phàm không khỏi nghĩ nói, hắn đạt được tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa, chính là chuẩn Võ Tôn rồi, nhưng cùng Võ Tôn thật sự so sánh với, thật đúng là tính toán không được cái gì. Càn Kinh Tần gia này, ngay cả Võ Thánh cũng có khả năng tồn tại.
- Vô luận như thế nào, vẫn là phải cám ơn Thái huynh nhắc nhở.
Tần Phàm lắc đầu, không suy nghĩ những chuyện này thêm nữa, sau đó bưng chén rượu lên, hướng Thái Hiên thăm hỏi nói:
- Đến, tại hạ mời ngươi một ly.
- Ha ha, kỳ thật trong gia tộc, tại hạ vẫn có một ít quyền nói chuyện, nếu Tần huynh có cái gì cần Thái gia ta hỗ trợ, nếu đủ khả năng, tại hạ nhất định sẽ hết sức.
Thái Hiên nâng chén cùng Tần Phàm đụng một cái, khẽ cười nói, hắn là đánh chủ ý tiềm lực của Tần Phàm.
- Như thế cám ơn Thái huynh rồi.
Tần Phàm vội vàng nói cám ơn, hắn biết rõ dùng thiên phú cùng thực lực của Thái Hiên, ở bên trong Thái gia nhất định là rất được coi trọng, hắn nói có chút quyền nói chuyện kia, kỳ thật chính là khiêm tốn.
Hai người tiếp tục uống rượu.
Rượu qua ba tuần, lúc này đột nhiên Thái Hiên đặt chén rượu xuống, nhìn Tần Phàm mỉm cười hỏi:
- Không biết ấn tượng của Tần huynh đối với xá muội như thế nào?
Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, không biết vì sao Thái Hiên hỏi như vậy, nhưng chỉ phải kiên trì đáp:
- Thái tiểu tỷ ngây thơ rực rỡ, vô cùng đáng yêu, là rất không tệ...
Nhưng nói đến đây, lại không biết nói như thế nào nữa.
- Ha ha, muội muội này của ta, ít nhất ở thiên phú rất tốt, hơn nữa trong gia tộc rất được sủng ái, không chỉ là ta, phụ thân của ta, còn có các lão tổ tông trong tộc, cũng đều coi nàng như hòn ngọc quý trên tay, cho nên có thể sẽ có chút tính bướng bỉnh, nhưng mà tâm tính của nàng là không xấu.
Thái Hiên ôn hòa cười nói.
- Đúng là như thế.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói, hắn nhớ ban đầu thời điểm ở Minh Nguyệt Lâu cùng Thái Ngọc gặp nhau, khi đó Thái Ngọc không có dùng giá đỡ đại tiểu thư tới dọa mình, cuối cùng vẫn cùng mình ngồi chung, có đôi khi làm chuyện đều là tùy hứng, nhưng hoàn toàn chính xác là tâm tính không xấu.
- Mà ta làm ca ca, đối với tính tình của nàng tự nhiên là rất rõ ràng, nàng người này chính là như vậêu ghét phân rất rõ ràng, tựa như La Phỉ, hắn truy cầu muội muội ta hai năm rồi, nhưng nha đầu này không có vừa ý. Mà hợp ý nàng, cho dù nàng bái kiến vài lần cũng rất ưa thích.
Thái Hiên tiếp tục cười nói:
- Ta nhìn ra được, muội muội của ta đối với ngươi rất có hảo cảm, lúc trước sự tình các ngươi gặp được đàn Thanh Hỏa Lang, nàng đem ngươi nói được không biết có bao nhiêu anh minh thần võ, thiên hoa loạn trụy, khiến cho ta làm ca ca cũng không biết để mặt đi đâu. Hơn nữa lần này ngươi được quán quân Triêu Thánh, nàng biểu hiện giống như so với ta làm ca ca cầm đệ nhất còn cao hứng hơn.
- Thái huynh, đây là ý gì?
Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình lần nữa, chén rượu trong tay cũng không khỏi rơi vãi ra một ít.
- Nếu như ta nói Thái gia ta muốn cùng Tần huynh kết làm thông gia, không biết ý của Tần huynh thế nào?
Thái Hiên đem chén rượu trong tay thả lại trên bàn, sau đó mỉm cười nhìn Tần Phàm nói.
- Cái này... Tại hạ thật sự không dám trèo cao, hơn nữa...
Tần Phàm nghe xong, trong nội tâm quýnh lên, trong miệng vội vàng nói, hắn biết rõ lần này hiểu lầm càng lớn hơn.
- Cái này Tần huynh cứ yên tâm, Lạc thành Thái gia ta đối với phương diện này thập phần khai sáng, đừng nói hiện tại Tần huynh tiềm lực vô hạn, cho dù Tần huynh thật sự chỉ là một đệ tử của cửu phẩm Chân Vũ thế gia bình thường, chỉ cần là muội muội ta thích, ta cùng phụ thân, còn có các lão tổ tông cũng sẽ không phản đối.
Thái Hiên tựa hồ sớm biết Tần Phàm có băn khoăn như vậy, nên không chờ Tần Phàm nói xong liền ngắt lời nói.
- Kỳ thật chủ nếu không phải như vậy.
Tần Phàm chậm rãi bình tĩnh lại, lắc đầu nói ra: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Đó là bởi vì tại hạ đã có vị hôn thê, hơn nữa đợi ta trở lại Nam Phong thành sẽ kết hôn, cho nên chỉ có thể đa tạ Thái tiểu thư hậu ái rồi.
Bất quá hắn biết rõ Thái Ngọc cũng chỉ là có hảo cảm đối với mình mà thôi, vấn đề này chỉ sợ phần lớn là Thái gia nhìn trúng tiềm lực của mình, muốn nhân cơ hội thúc đẩy việc này, cho nên Tần Phàm không có đa tưởng.
Lần này đến phiên Thái Hiên giật mình, hắn thật không nghĩ tới mình là nhất phẩm Chân Vũ thế gia chủ động cầu hôn còn bị cự tuyệt, nhưng lập tức chỉ phải bất đắc dĩ nói:
- Cái kia tại hạ cũng không bắt buộc, chỉ có thể chúc phúc Tần huynh rồi.
- Cảm tạ Thái huynh thông cảm.
Tần Phàm đa tạ nói.
- Này, Tiểu... Tần Phàm, sao ngươi đến Thái gia mà không nói cho ta?
Lúc này ở bên cạnh bờ truyền đến thanh âm của Thái Ngọc, sau đó liền thấy thân ảnh xinh đẹp kia chạy nhanh tới nơi này.
Trải qua Thái Hiên mới vừa nói như vậy, hiện tại hết lần này tới lần khác Thái Ngọc lại đến, Tần Phàm không khỏi lộ ra thần sắc xấu hổ.
- Ta cũng chỉ là mới vừa tới.
Tần Phàm chỉ có thể lấy cái này nói cho qua chuyện.
- Thật sao?
Thái Ngọc nhíu cái mũi xinh đẹp:
- Vậy các ngươi mới vừa nói cái gì ?
Nghe Thái Ngọc hỏi như vậy, Tần Phàm càng lộ ra xấu hổ, bất quá cũng may tâm bình tĩnh của hắn rèn luyện được không tệ, còn không có biểu hiện ra ngoài quá nhiều, chỉ là cười cười nói:
- Kỳ thật cũng không nói gì, chỉ là cùng Thái huynh uống mấy tuần rượu mà thôi.
- Thái huynh, ngươi nói đúng không?
Sau đó hắn đem vấn đề khó khăn này ném cho Thái Hiên, hiện tại hắn có thể khẳng định, vừa rồi Thái Hiên cùng mình nói sự tình kia, nhất định là chưa từng nói qua cho Thái Ngọc.
- Đúng, ta cùng Tần huynh chỉ là uống rượu mua vui, kỳ thật cũng không nói gì.
Thái Hiên cũng đành phải kiên trì nói, sau đó hắn vỗ vỗ một cái ghế bên cạnh nói tiếp:
- Nha đầu muội cũng ngồi xuống trò chuyện cùng Tần huynh a, nói như thế nào Tần huynh và muội không chỉ là bằng hữu, coi như là ân nhân của muội rồi.
- Nào có khoa trương như vậy.
Thái Ngọc phiết cái miệng nhỏ nhắn nói ra, bất quá sau đó lại ngồi xuống rất nhanh.
- Ha ha, đúng vậy, Thái huynh nói quá lời, ân nhân cứu mạng tại hạ là không dám nhận.
Tần Phàm cười cười nói ra:
- Mặt khác tại hạ có thể lấy được thành tích này, còn cần cảm tạ Thái tiểu thư đây này.
- Lời này sao ta nghe có chút không được tự nhiên nhỉ. Ta như thế nào nghe ra, hình như là nha đầu nhà ta đem đệ nhất Triêu Thánh kia tặng cho ngươi vậy.
Thái Hiên bất đắc dĩ nói, hôm nay hắn cũng cố ý đem chủ đề thả lỏng, để hòa hoãn không khí xấu hổ vừa rồi thoáng một phát.
- Ca, lần trước không phải muội đã nói với huynh, ngày đó dù muội không tiết lộ tin tức, coi như là Tần Phàm tiểu tặc lấy không được thứ nhất, huynh khả năng cũng đuổi không kịp Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương kia đi à nha.
Nhưng Thái Ngọc lại chép miệng, một chút cũng không để cho Thái Hiên mặt mũi.
- Nha đầu muội sao lại nói chuyện cùng ca như vậy.
Thái Hiên không khỏi bất đắc dĩ sờ lên mũi, có chút xấu hổ. Bất quá nhớ tới tình huống ngày đó thật đúng là có thể như vậy, Tần Hạo Dương sẽ nhanh hơn mình một bước.
Tần Phàm ngồi ở một bên nhìn hai huynh muội này ngã miệng, có chút không nói gì.
- Ha ha, kỳ thật ta cũng có chút tò mò. Ngày đó sao ta cùng mấy người Tần Hạo Dương đều cảm giác đột nhiên thân thể nặng hơn rất nhiều, chúng ta cũng là nhất thời phản ứng không kịp, này mới khiến Tần huynh ngươi nhanh chân đến trước.
- Hơn nữa ta tuyệt đối là không thể tưởng được, Tần huynh vậy mà sẽ có vũ kỹ phi hành thất truyền nhiều năm như vậy! Lần đệ nhất này thật là nên quy ngươi.
Nhắc tới sự tình tranh đoạt chiến ngày đó, Thái Hiên đối với Tần Phàm cũng có chút tâm phục.
- Ta cũng không gạt Thái huynh, đó là bởi vì tại hạ có một môn vũ kỹ cải biến trọng lực chung quanh, dùng thực lực của ta bây giờ, có thể đề cao hơn 20 lần trọng lực, hơn nữa thí luyện chi địa vốn tăng 30 lần trọng lực, tổng cộng có gần sáu mươi lần trọng lực.