Đan Vũ Càn Khôn
Chương 21: Rốt cuộc đã tới
Hôm nay, đối với Tần gia mà nói là một đoạn thời gian thập phần trọng yếu.
Niến trắc mỗi năm một lần luôn cử hành vào lúc gần cuối năm, đây là kiểm nghiệm tu hành trong một năm qua đối với một đời tuổi trẻ, cũng là một lần báo cáo đối với phát triển của gia tộc trong một năm.
Trong đại sảnh tộc vụ viện, thiếu nữa khí chất cao nhã ngồi ở phía trên cao, hộ vệ đội Tần gia phân biệt đứng hai hàng bên dưới, đều thần sắc kính cẩn nghe phân phó của nàng.
- Hôm nay, chúng ta còn có thể mời các thế gia khác ở Nam Phong thành đến đây xem lễ, nếu như xảy ra chuyện gì, chắc chắn sẽ khiến danh dự Tần gia ở Nam Phong thành chịu ảnh hưởng! Cho nên thủ vệ hôm nay nhất định phải cận thận hơn trước kia, không được phép có một tia sai lầm!
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Li truyền đến, sau đó liền tỉnh táo an bài bố trí thủ vệ toàn bộ Tần gia.
- Tốt rồi, dựa theo phân phó của tiểu thư, bây giờ lập tức tiến về vị trí của các ngươi đi!
Thấy Tần Li phân phó xong, Tần Mãnh ở một bên quát lạnh một tiếng, mọi người tán đi.
- Tần Mãnh đội trưởng, đối thủ cạnh tranh Ngô gia ở sinh ý Linh Dược của chúng ta cũng sẽ đến đây, ta muốn ngươi tự mình giám thị bọn hắn, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn sinh sự ở Tần gia.
Tần Li để sổ con qua một bên, tiếp tục phân phó nói.
- Vâng, tiểu thư.
Tần Mãnh lĩnh mệnh, cũng lui xuống.
Hết thảy bố trí xong, Tần Li cũng nhẹ nhẹ thở phào nhẹ nhỏm, lập tức nhẹ bước liên tục, cũng bắt đầu đi đến võ trường Tần gia.
- Không biết Tiểu Phàm hắn tu luyện tới trình độ nào rồi?
Lúc này, trong lòng của nàng có chút tâm thần bất định, cũng có chút chờ mong, hoặc là có thể nói, chuyện này mới là chuyện nàng quan tâm nhất hôm nay.
...
Lúc này, trên diễn võ trường của Tần gia, khắp nơi đều đèn lồng đỏ lớn treo lên cao, ở đây hiện giờ đã tụ tập mấy ngàn tộc nhân, vì thịnh hội hôm nay, bọn hắn thậm chí tạm dừng buôn bán ở tất cả cửa hàng.
Ngũ đại trưởng lão Tần gia cũng sớm xuất hiện ở trên đài cao, lộ ra tinh thần vô cùng phấn chấn, nhìn tộc nhân sôi trào bên dưới, biểu lộ khác nhau.
Pháo mừng vang lên, Tộc trường Tần gia dẫn mấy vị khách nhân đến từ các Chân Vũ thế gia ở Nam Phong thành đi đến. Đại trưởng lão đứng dậy nghênh đón, cao giọng tuyên đọc:
- Hoan nghênh tộc trưởng bát phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Điền gia Điền Phong các hạ, hoan nghênh tộc trưởng cửu phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Ngô gia Ngô Hồng Thiên các hạ, hoan nghênh tộc trưởng cửu phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Tiết gia Tiết Trường Phong các hạ.
- Ha ha, Tần tộc dạy bảo có phương pháp, Tần gia võ phong đỉnh thịnh, thật đáng mừng ah!
Điền gia tộc trường Điền Phong, thân mặc một thân hoa phục màu tím, dáng người hơi mập, mặt mỉm cười, thanh âm to.
- Điền tộc trưởng, khách khí khách khí, nói đến võ phong đỉnh thịnh, Tần gia ta và Điền gia còn kém khá xa đất... Thỉnh an các vị!
Tần Hồng vội vàng khiêm nói, dẫn mọi người đến ngồi xuống.
- Hắc hắc, Tần gia tộc nhân võ phong đỉnh thịnh, có thể thấy được lốm đốm, hơn nữa nghe nói công tử Tần gia tộc trưởng thiên phú dị bẩm, không biết hôm nay có cánh giới gì rồi!
Ngồi xuống xong, lúc này một thanh âm âm trầm truyền đến, nói chuyện đúng là đối thủ cạnh tranh sinh ý với Tần gia, Ngô gia tộc trường Ngô Hồng Thiên, người này mọc ra một chòm râu dê, lúc nói chuyện lại híp mắt lại. Đứng ở một bên đúng là con hắn, Ngô phong, thần sắc ngạo nghễ, năm nay mười bảy tuổi, nghe đồn đã đột phá đến cảnh giới Võ sư, vẫn là vốn liếng mà Ngô Hồng Thiên kiêu ngạo nhất.
Chuyện Tần Phàm thiên phú không cao, nhiều năm dừng lại ở Tam cấp võ đồ ttoàn bộ Nam Phong Thành sớm đã có nghe đồn, Tần Hồng biết rõ Ngô Hồng Thiên nói như vậy là cố ý làm hắn khó chịu, bất quá hắn nhất thời cũng không biết nên phản bác thế nào, không khỏi có chút khó chịu.
- Ha ha, Ngô gia tộc trưởng có chỗ không biết rồi. Công tử Tần gia tộc trưởng ở mặt võ đạo tạm thời không có thành tích quá lớn, nhưng nghe ở phương diện luyện dược rất có thiên phú, như thế tất có thể phát triển, Tộc trường Tần gia cũng không cần quá chú ý.
Lúc này Tiết gia tộc trưởng lại mở miệng giải vây cho Tần Hồng, Tiết Trường Phong này thân mặc một thân nho phục, ngọc diện râu dài, ngược lại lộ ra phong độ của người trí thức mười phần.
Tần Hồng có chút cảm kích liếc nhìn Tiết Trường Phong, sau đó nhàn nhạt nói với Ngô Hồng Thiên:
- Tiểu nhi hôm nay tuy rằng tu vi thấp, nhưng thắng ở tuổi trẻ, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, không ngại rửa mắt mà đợi đi?
Bởi vì những ngày này Tần Phàm thay đổi, trong lòng của hắn đối với đứa con trai này vẫn có kỳ vọng rất lớn.
- Hắc hắc, chúng ta sẽ nhìn xem.
Ngô Hồng Thiên cười hắc hắc, nhìn thoáng qua nhi tử đứng bên cạnh, trong nội tâm tràn đầy tự hào, hắn lần này mang theo Ngô Phong chính là muốn khiến Tần gia biết rõ, đời sau Tần gia không bằng Ngô gia hắn.
- Đại trưởng lão, bắt đầu đi!
Tần Hồng không hề để ý tới Ngô Hồng Thiên, tháy đã không sai biệt lắm, liền cao giọng nói với Tần gia Đại trưởng lão.
Đương, đương, đương...
Ba tiếng vang vang vọng phía chân trời, Niên trắc mỗi năm một lần của Nam phong Tần gia chính thức mở màn.
Tần gia Đại trưởng lão Tần nguyên, cầm trong tay ba cây hương dài, ngửa đầu tế thiên, tiếp theo là một loạt nghi thức phức tạp.
Nghỉ, Đại trưởng lão Tần nguyên hướng lên trời thở phào:
- Thiên hữu Nam phong Tần gia ――"
- Thiên hữu nam phong Tần gia!
Lập tức được các tộc nhân bên dưới cao giọng hô ứng.
Lúc này, Đại trưởng lão Tần nguyên lui ra, với tư cách Tộc trường Tần gia, Tần Hồng đi ra phía trước, thanh âm to rõ truyền khắp đám người:
- Tộc nhân trẻ tuổi, vinh quang Nam phong Tần gia do các ngươi truyền thừa, huy hoàng Nam phong Tần gia do các ngươi khai sáng!
- Nam phong Tần gia Niên trắc chính thức bắt đầu!
Đám người sôi trào dần dần tách ra, tộc nhân trẻ tuổi hai mươi tuổi trở xuống đi ra phía trước, xếp thành hàng chờ đợi khảo thí. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Tiểu Phàm đi đâu rồi?
Nhìn những thiếu niên chuẩn bị khảo thí kia, ánh mắt Tần Hồng đảo qua trong đám người, nhưng không phát hiện Tần Phàm, trong nội tâm không khỏi có chút thất vọng
- Chẳng lẽ Tiểu Phàm lại rút lui như thường ngày sao?
Nhớ tới Tần Phàm những ngày này thay đổi, hắn thật sự không muốn tin tưởng.
- Hắc hắc, Tần tộc trường, không biết lệnh công tử chạy đi đâu rồi hả?
Hết lần này tới lần khác lúc này thanh âm chói tai của Ngô Hồng Thiên lại truyền đến bên tai, khiến trong lòng Tần Hồng không khỏi nhiều hơn một tia bực bội.
- Hiện giờ niên trắc mới bắt đầu, thân thể Tiểu Phàm không khỏe, đang tạm thời nghỉ ngơi thôi.
Tần Hồng trầm mặt nói, khóe mắt lơ đãng nhìn Ngô Phong bên người Ngô Hồng Thiên, mày kiếm mắt sáng, mặt mang tự tin, lộ ra khí vũ bất phàm, trong lòng cũng không khỏi ẩn ẩn dâng lên một tia hâm mộ.
- Ha ha, nguyên lai là thân thể không khỏe
Ngô Hồng Thiên trêu tức mà cười nói, còn cố ý kéo dài thanh âm ra, bộ dạng như vậy khiến Tần Hồng vô cùng phát điên, nhưng hết lần này tới lần khác lại không làm gì được, trong lòng bực bội.