Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 195: Giúp ta hộ pháp



Kỳ thật mấy hôm nay Tần Phàm đã cảm nhận được nguyên khí tồn tại, chỉ là không có cách nào tìm được nguyên mạch, cũng không thể dẫn ình dùng, nhưng ở bên trong chạy trốn lúc này, trong nháy mắt cảm giác kỳ diệu, cái kia chính là cơ hội đột phá đến Tiên Thiên, lượng biến rốt cục đưa tới biến chất!

Thân hình rất nhanh xuyên thẳng qua rừng rậm, tiếng ma sát cùng không khí "vù vù" rung động, vào lúc này Tần Phàm cảm thấy thân thể bắt đầu bành trướng, tựa hồ có một cỗ lực lượng cường đại tràn ngập thân thể hắn, khiếu huyệt quanh thân cũng truyền đến trận trận đau nhức kịch liệt, sắc mặt của hắn trở nên càng ngày càng khó coi.

- Đã đến bên ngoài rồi, chịu đựng!

Tần Phàm đối với mình nói ra, Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, bay thẳng đến địa hướng đông nam, chỗ đó chính là địa phương hắn cùng Điền Mông Tiết Tuấn ước định. Nếu không có gì ngoài ý muốn, hai người bọn họ đều ở lại nơi đó, hắn tin tưởng bọn họ có thể thủ hộ mình đột phá đến Tiên Thiên!

Tần Phàm cảm ứng được nguyên mạch, bất quá chỉ là cảm ứng được quỹ tích nguyên khí lưu động, còn chưa đủ rõ ràng.

Mà muốn chính thức đột phá đến Tiên Thiên, chính thức thoát ly phàm thai, hắn còn cần một ít thời gian đi cảm ngộ. Cảm ngộ Thiên Đạo, cảm ngộ cội nguồn nguyên mạch, chính thức đem nguyên khí thiên địa ình dùng.

Thời gian cần thiết cho chuyện này, đối với một ít người có khả năng sẽ rất lâu, nhưng đối với một ít người, chỉ cần trong chốc lát là có thể, cái này liên quan đến thiên phú cùng kỳ ngộ của tu luyện giả. Truyện được copy tại Truyện FULL

Cái loại cảm giác này thập phần huyền diệu, không thể nói tỉ mỉ.

Nhưng Tần Phàm không dám đánh bạc, hắn không biết mình cần thời gian bao lâu, cho nên nhất định phải tìm được địa phương an toàn.

Một đường chạy như điên trở lại bên ngoài, thanh thế trên đường của Tần Phàm cũng đưa tới không ít chú ý, thậm chí còn để cho yêu thú ở phía sau đuổi một khoảng cách. Nhưng Tần Phàm không để ý được nhiều như vậy rồi, càng không thể dừng lại!

Từ vòng trong đi ra, dọc theo con đường này, không thể nghi ngờ đều là không an toàn đấy.

Biến hóa trong cơ thể Tần Phàm đã càng ngày càng kịch liệt, hắn cảm ứng được nguyên mạch, là một chân bước vào Tiên Thiên.

Nguyên khí thông qua hắn cảm ngộ đến nguyên mạch, đã bắt đầu tiến nhập trong cơ thể của hắn, nhưng cổ lực lượng này bây giờ còn không được khống chế, cho nên ở trong cơ thể hắn mạnh mẽ xông phá.

Hiện tại Tần Phàm tạm thời áp chế cổ lực lượng này trong người, không cho nó khuếch tán ra, thẳng đến khi hắn tìm được một địa phương an toàn lại tiến hành đột phá.

- Tuấn ca, tiểu Mông tử, chỉ có thể dựa vào các ngươi.

Trong đầu của hắn chỉ có một ý niệm này, đoạn đường này hắn kiên trì, chính là vì trở lại chỗ kia, tìm được người mình có thể tin tưởng cùng dựa vào.

...

Vòng ngoài thí luyện chi địa, địa phương phía đông nhất dựa lưng vào núi, vừa vặn quang co vòng vèo tạo thành một sơn cốc.

Tại đây là nơi Điền Mông cùng Tiết Tuấn ẩn nấp, tuy còn không có tìm được địa phương như sơn động nghỉ ngơi, nhưng dù sao nơi đây rất vắng vẻ, rất ít người có thể tìm tới nơi này, bị quấy rầy cũng không nhiều.

Lúc này Điền Mông cùng Tiết Tuấn riêng phần mình nằm ở trên chạc cây một cây đại thụ, nhàm chán trò chuyện. Hai mươi ngày nay, hai người bọn họ cũng săn bắt chừng một trăm điểm, tuy thu hoạch không có cách nào so sánh với thời điểm cùng Tần Phàm chung một chỗ, nhưng bọn hắn cũng cuối cùng là dựa vào năng lực của mình lấy được tư cách bảo vệ phẩm.

Hơn nữa trước kia cùng Tần Phàm săn bắt hơn ba trăm điểm, bởi như vậy, bọn hắn có lẽ còn có cơ hội thăng phẩm.

Cho nên lúc này tâm tình hai người bọn họ đều coi như không tệ.

Những ngày này, bọn hắn cũng không tham lam, chỉ là ẩn nấp ở nơi hẻo lánh này, không cầu lấy được thành tích quá tốt, chỉ cầu bình an vượt qua vài ngày còn lại.

Dù sao so sánh với những Triêu Thánh giả khác đã tốt hơn rất nhiều, bọn hắn tin tưởng hiện tại nhất định còn có rất nhiều Chân Vũ thế gia hạ phẩm, ngay cả 100 điểm tích lũy cũng không có gom góp đủ.

Đừng nhìn mỗi một đầu yêu thú cấp bốn đều có hai mươi điểm tích lũy, thoạt nhìn chỉ cần săn bắt năm con là đủ, nhưng mà có rất nhiều Triêu Thánh giả chỉ là Võ sư một hai cấp, bọn hắn ngay cả yêu thú cấp bốn cũng giết không chết!

Cho nên những người này, phần lớn đều dựa vào cướp đoạt Thánh lệnh của Triêu Thánh giả khác để gom góp đủ điểm tích lũy, hơn nữa Triêu Thánh giả tầng dưới chót như vậy có rất nhiều.

Triêu Thánh giả như vậy, Tiết Tuấn cùng Điền Mông cũng gặp phải qua, bất quá bởi vì chỗ vắng vẻ, nên không có quá nhiều, hơn nữa hai người bọn họ ở trong Triêu Thánh giả đã xem như trình độ trung thượng rồi, cũng không phải sợ những phiền toái này.

- Tiểu Tuấn, ngươi nói hiện tại Tiểu Phàm có săn bắt hơn 3000 điểm hay không?

Hai tay Điền Mông gối lên ót, lười biếng trò chuyện cùng Tiết Tuấn.

- 3000 điểm?

Tiết Tuấn suy nghĩ một chút nói ra:

- Có lẽ không có nhiều như vậy, tuy chút ít yêu thú ở vòng trong kia, một đầu giá trị 100 điểm, nhưng mà sẽ khó đối phó hơn rất nhiều.

- Yêu thú cấp năm quá mạnh mẽ, dùng thực lực Tiểu Phàm, ta nghĩ nhiều lắm là chỉ có thể đối phó yêu thú cấp năm sơ giai, hơn nữa nhất định cũng rất khó giết chết, cho nên, mỗi ngày có thể săn được một con cũng đã rất tốt...

- Mà nếu như hắn gặp yêu thú cấp năm trung giai hoặc là cấp năm thượng giai, sẽ rất nguy hiểm!

- Dùng tốc độ cùng vũ kỹ Huyền Trọng Quyền đặc biệt kia của Tiểu Phàm, đánh không lại, chạy trốn sẽ không có vấn đề...

Điền Mông nhỏ giọng nói, bất quá trong lòng của hắn cũng không có ngọn nguồn.

- Chúng ta chưa từng gặp qua yêu thú cấp năm, không biết sẽ lợi hại tới trình độ nào...

- Bất quá yêu thú cấp bốn thượng giai ở đây, chúng ta là bái kiến qua đấy, hơn nữa hai người chúng ta cùng một chỗ đem hết toàn lực cũng giết không chết!

- Căn cứ cái này ngươi có thể tưởng tượng thoáng một phát, yêu thú cấp năm kia đại khái sẽ có bao nhiêu lợi hại, đặc biệt là cấp năm thượng giai...

Nghĩ đến trình độ khủng bố, Tiết Tuấn lắc đầu, nói không được nữa.

- Cái kia Tiểu Phàm không phải là chết chắc sao? Biết rõ như thế, sao lúc trước ngươi để cho hắn đi vào!

Điền Mông trừng mắt nhìn Tiết Tuấn quát.

- Lúc trước Tiểu Phàm tâm ý đã quyết, ngăn cản được sao? Hơn nữa Tiểu Phàm bảo là muốn đi tìm cơ hội đột phá Tiên Thiên, chúng ta còn có thể dùng lý do gì giữ lại?

Tiết Tuấn cũng có chút bất đắc dĩ, bất quá vẫn an ủi Điền Mông nói:

- Bất quá Tiểu Phàm ở thời điểm Võ sư đã lợi hại như vậy, nếu như hắn có thể đột phá đến Tiên Thiên, chúng ta không cần lo lắng rồi.

- Đúng, chỉ cần Tiểu Phàm đột phá đến Tiên Thiên, sao còn có thể sợ yêu thú cấp năm! Hơn nữa những người Chân Vũ Thánh điện kia lại không phải người ngu, yêu thú cấp năm ở đây tương đương với yêu thú cấp sáu bên ngoài rồi, coi như là bọn người Thái Hiên, Tần Hạo Dương cũng không có thể đối phó được!

Chương trước Chương tiếp
Loading...