Đan Vũ Càn Khôn
Chương 1288: Hắn rốt cuộc đã tới
- Đúng vậy a, Tần Phàm, Mộ Thanh Thanh, Kỷ Huyên Nhi, ba người này đều đến từ Hoàng Hôn Thành, hơn nữa lúc trước còn cùng nhau tham gia Thiên Tài Kim Bia khảo thí, hôm nay ba người này đều ở trên kim bia lấy được bài danh không kém.
- Lạnh nóng Cực Hạn Chi Đạo tuy lợi hại, nhưng dù sao nàng mới chỉ là Tam kiếp Bán Thần cảnh giới, đoán chừng vọt tới cái hạng này đã là cực hạn? Ngược lại là Tần Phàm cùng Mộ Thanh Thanh kia, hai người này thực lực cũng có thể được xưng tụng thâm bất khả trắc, thiên tài có thể đánh chết hung thú đầu lĩnh Lục kiếp Bán Thần, bọn hắn cuối cùng nhất bài danh càng làm cho người chờ mong.
- Ha ha, thì tính sao, thực lực Lục kiếp Bán Thần vẫn là khó có thể rung chuyển, các ngươi xem, hiện tại bài danh Top 3 trên kim tấm bia lần nữa là ba gã Lục kiếp Bán Thần kia rồi, đệ nhất chính là Vân Thiên, thứ nhì là Mạc Thiên Dương, La Phong tiếp tục ở vào thứ ba, Mộ Thanh Thanh xuống thứ tư, Tần Phàm thứ năm.
- Đúng vậy, Vân Thiên chúng ta mới là đẹp trai nhất cùng mạnh nhất, lúc này đây đệ nhất tuyển bạt thi đấu không phải hắn không ai có thể hơn!
- Hừ, chưa tới cuối cùng ai biết kết quả, hiện tại La Phong của chúng ta lần nữa xông vào Top 3 rồi. Nói không chừng sẽ một mực xông lên đệ nhất.
Ban đầu vốn là nghị luận vây quanh ba người Kỷ Huyên Nhi cùng Tần Phàm Mộ Thanh Thanh, nhưng thời gian dần qua phát triển trở thành mấy trận hình ủng hộ cãi lộn. Đã đến lúc này, tuy xuất hiện siêu cấp hắc mã như Mộ Thanh Thanh cùng Tần Phàm, nhưng Tam đại Lục kiếp Bán Thần cường giả vẫn là người có hi vọng đoạt quán quân nhất. Rất nhiều người nhận thức bọn hắn sở dĩ ngẫu nhiên rớt lại phía sau, đó là bởi vì bọn hắn đều bảo lưu lấy thực lực để đối phó đối phương.
Bên trong Sát Lục Bí Cảnh.
Trên bình nguyên hoang dã ở Bắc khu.
Hơn một ngàn hung thú kia đã là hoàn thành vòng vây đối với Kỷ Huyên Nhi, mà vào lúc đó, ở bên ngoài vòng vây xuất hiện một bóng người.
Nhưng người này, không phải là người mà Kỷ Huyên Nhi muốn đợi.
Người đến, chính là một trong ba Lục kiếp Bán Thần của tuyển bạt thi đấu lúc này đây, cũng đã từng đối với Kỷ Huyên Nhi lộ ra thưởng thức chi ý La Phong.
Lúc này La Phong mặc một bộ áo trắng, tăng thêm tướng mạo anh tuấn ngược lại là lộ ra nổi bật bất phàm. Ngón tay thon dài mà tái nhợt của hắn nắm lấy một cây trường thương màu bạc, lơ lửng ở phía trên giữa không trung, ngạo nghễ nhìn bầy phía hung thú dưới, trên mặt mang một loại giống như là cao quý tự đắc.
- Vị tiểu thư này, cần giúp đỡ hay không?
Nhìn thân thể mê người phía dưới bị một đám hung thú vây quanh kia, trong ánh mắt hắn hiện lên một tia thèm thuồng mịt mờ, sau đó khóe miệng lộ ra một tia tự cho là thập phần có khí độ vui vẻ hỏi.
Tuy quay mắt về phía hơn một ngàn đầu hung thú, nhưng y nguyên có thể bảo trì tự tin cùng trấn định. Đồng thời hắn cũng có lòng tin mỹ nhân này sẽ không cự tuyệt hảo ý của mình, vì thời điểm này trừ mình ra, không có người có thể cứu được nàng.
Đối với hắn mà nói, cái này là một cơ hội ngàn năm khó gặp, hơn nữa hắn cũng tuyệt đối có được thực lực anh hùng cứu mỹ nhân.
Quan trọng là, luận tướng mạo, luận khí độ, luận thực lực hắn đều là người nổi bật bên trong nam tính, hắn tin tưởng không có nữ tử nào sẽ cự tuyệt nam tử ưu tú như mình viện thủ. nguồn TruyenFull.vn
Nhưng mà, lại để cho hắn ngoài ý muốn cùng không cách nào tiếp nhận chính là, nữ tử phía dưới kia sau khi lần đầu tiên nhìn hắn, căn bản không có lại để ý tới hắn, chớ nói chi là trả lời vấn đề của hắn rồi!
Bỏ qua, triệt để bỏ qua!
Thật giống như coi hắn hoàn toàn không tồn tại vậy.
Cái này để cho La Phong gần đây cao ngạo sắc mặt thoáng chốc có chút âm trầm xuống, hắn người này nhìn như bình thản, hắn vẫn luôn tự cho mình rất cao, thậm chí phía trên toàn bộ Mạc Lợi Đảo, trong một đời tuổi trẻ ngoại trừ Mạc Thiên Dương cùng Vân Thiên, hắn cảm thấy cơ bản không có người có thể so với hắn!
Nhưng ở thời điểm này, hắn lần trước ở trong quán rượu phong ba, lại một lần nữa bị người con gái trước mắt này bỏ qua rồi!
Hơn nữa nữ tử này tình nguyện ở trong nguy hiểm như vậy cũng không muốn tiếp nhận mình!
- Chưa từng có nữ nhân nào dám làm trái ý nguyện của ta như thế!
Lúc này La Phong nhìn xem nữ tử quật cường không tiếc đẫm máu chiến đấu hăng hái bên trong bầy hung thú kia, trong đôi mắt có chút âm trầm, mà hai tay thì chăm chú cầm trường thương màu bạc trong tay.
Trong bầy Hung thú, Kỷ Huyên Nhi khôi phục một ít tinh thần, lập tức là dưới chân đạp mạnh, huy động Nguyệt Nhận một lam một hồng trong tay hướng về một đầu hung thú đánh tới mình đầu tiên.
Giết giết giết…
Máu tươi bay lả tả, nàng lần nữa lâm vào trong khổ chiến.
Mà cũng có bộ phận hung thú lúc này cũng lựa chọn đi công kích La Phong, nhưng cho dù chỉ còn lại có một nửa hung thú công kích nàng, đó cũng là nàng khó có thể ứng phó được. Nàng căn bản đã đến nỏ mạnh hết đà, hiện tại càng là cơ hồ kéo căng dây cung.
Nhưng nàng quật cường cắn chặc răng, không nói một lời, máu tươi chảy xuôi theo Nguyệt Nhận hình cung, không ngừng tản ra độ ấm lạnh nóng cực hạn, tru sát lấy một đầu lại một đầu hung thú hung mãnh đánh tới nàng.
Rống…
Một đầu hung thú kiểu Huyết Lang, lộ ra tốc độ bay nhanh, nanh vuốt sắc bén vô cùng, ở dưới một đầu hung thú Ngũ kiếp Bán Thần yểm hộ, nó tránh khỏi phòng ngự của Kỷ Huyên Nhi, sau đó hàm răng một ngụm trực tiếp cắn lấy trên bờ vai nàng.
Rầm rầm…
Tuy đầu hung thú Huyết Lang này rất nhanh bị Kỷ Huyên Nhi kịp phản ứng đánh chết, nhưng vẫn là có một cổ máu tươi ở trong đó xì ra, mà trên vai ngọc kia lập tức cũng trở nên một mảnh huyết nhục mơ hồ.
Cái bị thương này, cả người nàng liền trở nên hành động chậm chạp.
- Vì cái gì? Ngươi tình nguyện chết cũng không hướng ta xin giúp đỡ sao?
Thấy một màn như vậy, ánh mắt La Phong nhìn chằm chằm vào thân ảnh mê người kia hỏi. Hắn đối với nữ tử lạnh lùng như thiên sứ cùng lãnh diễm ma quỷ kết hợp kia, càng là cảm thấy tâm động.
Lúc này Kỷ Huyên Nhi vẫn không có phát ra âm thanh, thậm chí thương thế trên bờ vai đều không có làm cho nàng kêu đau một tiếng. Sau khi giết chết đầu Huyết Lang kia, Nguyệt Nhận hình cung trong tay nàng lạo lần nữa kéo một phát, trực tiếp giết chết một đầu hung thú khác đánh tới.
Lúc này kình khí lạnh nóng toàn thân nàng vận chuyển cực hạn, cả người khi thì băng hàn bức người, khi thì nhiệt liệt Phần Thiên, sắc mặt một mực hờ hững tru sát lấy hung thú tới gần.
Nàng thậm chí không có liếc nhìn La Phong.
- Ngươi chỉ cần hướng ta nói một tiếng, dùng thực lực của ta lập tức có thể cứu ngươi ly khai nơi đây.
La Phong lại trầm giọng tiếp tục nói, nhưng đã bắt đầu có một tia không kiên nhẫn được nữa. Dùng thân phận địa vị, tướng mạo cùng thực lực của hắn, bình thường không biết có bao nhiêu nữ tử muốn đạt được hắn yêu mến, lúc nào thử qua như hiện tại.