Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1059: Tạo Ra Hỗn Chiến (1)



Ở bên trong một mảnh sơn mạch này, bao la mờ mịt mà âm trầm.

Trong không khí lan tràn lấy một loại hào khí vô cùng áp lực, cái loại hào khí kia, ở trong ngọn núi tầm đó, ở giữa núi rừng, ở trong sơn cốc, bị đẩy ra tầng tầng nặng nề, mà phong vân trên bầu trời phảng phất giống như cũng nhận được tác động, rất nhanh tụ tập lại, che đậy một mảng lớn khu vực.

Ở bên trong một mảnh sơn mạch này, ánh mặt trời chiếu xuống đã thập phần thưa thớt, không cảnh có chút mờ ám mông lung, làm cho không khí càng thêm áp lực.

- Cái gì? Tần Phàm ngươi nói là chúng ta đã bị bao vây, hiện tại đằng sau cũng có người đang gần tới, muốn tiền hậu giáp kích sao?

Ở đội ngũ cuối cùng, nghe được Tần Phàm nói, Hải Hằng cùng vài tên Võ Thánh đều kinh dị nhìn quanh bốn phía, muốn tìm ra chỗ địch nhân ẩn dấu.

Nhưng mà, những người này cũng không có ngũ giác nhạy cảm như Tần Phàm, nơi nào sẽ dễ dàng liền phát hiện những người ôm ý niệm đánh lén trong đầu mà đến như vậy. Khí tức của những người này cực kỳ ẩn nấp, có lẽ là nhân viên nghiêm chỉnh huấn luyện.

- Như thế nào ta cảm giác không thấy có người đến nhỉ?

Mà những nhất kiếp Bán Thần kia, vốn nếu dùng thực lực so với Tần Phàm thì cao hơn rất nhiều, nghe nói như thế cũng không khỏi cau mày, bởi vì ngay cả bọn hắn cũng cảm giác không thấy có người tới gần ở phía sau. Nhưng chứng kiến bộ dạng Tần Phàm vô cùng ngưng trọng, không giống như là giả bộ, trong nội tâm cũng không khỏi có chút hoài nghi.

- Hiện tại bọn hắn đã tới gần ở trong một dặm rồi, chúng ta phải nhanh thông tri đội ngũ phía trước, để tránh bị đánh trở tay không kịp.

Lúc này Tần Phàm lại trịnh trọng nói ra, trong lòng của hắn hoàn toàn chính xác thập phần ngưng trọng, lúc này đây địch nhân rõ ràng cho thấy trước sau bọc đánh, có chuẩn bị mà đến, hắn đặt mình trong trong đó, tính nguy hiểm cũng là thật lớn.

- Có thật không vậy? nguồn TruyenFull.vn

Nhưng dù sao Tần Phàm chỉ là Bát cấp Võ Thánh, là một cái cảnh giới thấp nhất trong mười người ở đây, cho nên những người khác đối với hắn lại không quá tín nhiệm, vào lúc này chỉ có thể quăng ánh mắt hướng tới nhị kiếp Bán Thần với tư cách tiểu đội trưởng bọc hậu kia.

Lúc này nhị kiếp Bán Thần kia là lông mày nhíu chặt, thẳng đến thời điểm Tần Phàm nói địch nhân đã tới gần ở trong một dặm, sắc mặt hắn mới kinh động ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Phàm, trong miệng khiếp sợ nói:

- Quả nhiên là có địch nhân ở đằng sau bọc đánh mà đến rồi, nhân số tựa hồ còn không ít, sao ngươi có thể so với ta còn phát hiện ra trước?

Nghe được nhị kiếp Bán Thần kia hoàn toàn chính xác là có nhận thấy, tám người khác đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Phàm. Tần Phàm chỉ là một Bát cấp Võ Thánh, dĩ nhiên có được cảm ứng lực so với nhị kiếp Bán Thần còn muốn nhạy cảm hơn, thật sự là khiến người vô cùng ngoài ý liệu.

- Việc này tình thế nghiêm trọng, chúng ta nhanh đi thông tri bọn người Lãnh đội trưởng.

Xác nhận tin tức của Tần Phàm, nhị kiếp Bán Thần kia cũng không dám lại do dự, lập tức khởi hành hướng về phía trước tiến đến. Những người khác cũng rất nhanh đuổi kịp, dù sao hiện tại đã xác định có địch nhân từ phía sau mà đến, chỉ dựa vào mười người bọn hắn một mình tác chiến rõ ràng là không thể nào đủ, không bằng tập kết đến đại bộ đội cùng một chỗ chống cự.

Mà Tần Phàm vào lúc này cũng một bên vội vàng tiến về phía trước, đồng thời hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía hộ vệ đội trưởng Lãnh Thiền cùng Đậu Khi đối diện kia ở giữa đánh nhau. Hai người này đều là tam kiếp Bán Thần, hơn nữa nghe bọn người Hải Hằng giới thiệu, Đậu Khi này rõ ràng cũng không phải nhân vật bình thường, là cái loại hung danh lan xa a.

Ở sau khi Lãnh Thiền bổ ra một đao băng hà, Đậu Khi kia dùng một loại xu thế núi cao đón đánh.

Nước gợn dậy sóng, thế núi mênh mông cuồn cuộn, nước đọng 300 trượng, sơ thể cao ngàn mét.

Nước quấn núi chuyển, núi theo nước động

Hai người ở trên bầu trời đọ sức cũng không có rõ ràng phân ra cao thấp, chỉ có trận trận ám lôi động tĩnh quanh quẩn ở bên trong một mảnh sơn mạch bao la mờ mịt này, rung động lấy nhân tâm mỗi người.

- Địch tập kích, đằng sau cũng có địch tập kích.

Lúc này, nhị kiếp Bán Thần phụ trách tiểu đội bọc hậu kia đã chạy trở về đại bộ đội chính giữa, hơn nữa trong miệng hướng về hộ vệ đội nhắc nhở kêu lên.

Nghe thanh âm của nhị kiếp Bán Thần, lập tức có bộ phận hộ vệ kinh ngạc mà khẩn trương chuyển qua phương hướng, cảnh giác nhìn xem phía sau.

Mà trên bầu trời, Lãnh Thiền cùng Đậu Khi kia cũng đều đã xong tiếp xúc so đấu đầu tiên, riêng phần mình trở xuống bên trong trận hình song phương, hai người đều cảm thấy đối phương lợi hại, lạnh lùng hướng về đối phương nhìn nhau.

- Hắc hắc, tam kiếp Bán Thần Lãnh Thiền, quả nhiên là có chút thực lực, bất quá những người các ngươi hôm nay sợ rằng là khó có thể đi ra, ta dâng tặng cho các ngươi một câu, không muốn chết hiện tại vẫn là tranh thủ thời gian đào tẩu a, chúng ta cam đoan không giết một người.

Đậu Khi kia ngạo nghễ đứng ở trên đỉnh núi, từ trên cao nhìn xuống đội ngũ thương đội hộ vệ phía dưới, trong miệng cười lạnh khiêu khích nói ra.

Lãnh Thiền thì là sắc mặt âm trầm, ánh mắt của hắn đảo qua trong sơn cốc phía trước đang chậm rãi hiển lộ ra nhân mã, cảm giác được địch nhân dần dần tới gần bọc đánh sau lưng, hắn cũng biết hôm nay một hồi đại chiến không thể tránh được rồi.

- Ngay tại chỗ kết xuống chiến trận, chuẩn bị đón đánh.

Sau đó thoại ngữ mang theo uy nghiêm nhàn nhạt của hắn truyền vào đến trong đội ngũ, hắn và một ít thân tín vào lúc đó liền bắt đầu đốc xúc mọi người chuẩn bị chiến tranh.

- Thỉnh mọi người nhất định phải bảo vệ tốt thương đội của chúng ta, chỉ cần vượt qua một kiếp này, thương đội chúng ta gia tăng cho tất cả mọi người trả thù lao gấp ba.

Mà người phụ trách thương đội kia vào lúc đó cũng bề bộn hướng về mọi người lớn tiếng nói.

Ở bên trong Tân Thế Giới này, Thần Tinh cực kỳ khó được, thoáng cái đề cao trả thù lao gấp ba, đầy đủ để cho không ít mạo hiểm giả động tâm rồi.

- Cái thương đội này vận chuyển đến tột cùng là vật gì? Chỉ là một đám Linh Dược cùng Linh Đan, đoán chừng là rất khó để cho tam kiếp Bán Thần động tâm, hơn nữa còn phải xuất động nhiều nhân mã đến cướp bóc như vậy, nói ra chỉ có hài tử mới tin.

Mà Tần Phàm xem hết trận chiến đấu trên bầu trời kia, biết rõ Đậu Khi kia thực lực không thấp, trong nội tâm cũng không khỏi bắt đầu so đo lấy.

Ngũ giác của hắn linh mẫn, vào lúc đó mơ hồ phát hiện địch nhân đối diện và trước sau cộng lại khoảng chừng không sai biệt lắm trên trăm người, thậm chí chỉnh thể thực lực so với bọn hắn bên này còn cường đại hơn, hơn nữa đối diện mai phục đánh lén, rõ ràng cho thấy nguyện nhất định phải có, có thể nói tình thế bên đội ngũ thủ vệ của bọn hắn thập phần ác liệt.

- Ngao… lão đại, sắp đấu võ rồi, nhanh để cho ta xuống đại khai sát giới một trận a.

Chương trước Chương tiếp
Loading...