Đan Thần
Chương 709: Một đám bại hoại (1)
Cũng là một đạo hỏa quang, nhưng đạo hỏa quang của Đông Phương Suất so với ánh lửa của Hỏa Ưng Tôn Giả còn chói mắt hơn trăm ngàn lần, như đom đóm so với trăng sáng vậy, hoàn toàn không phải là một cấp bậc Đạo quang mang kia trực tiếp ngăn Hỏa Ưng Trảo của Hỏa Ưng Tôn Giả lại, đồng thời lập tức nghịch tập từ trên xuống.
Oanh!
Tốc độ tầng ánh lửa kia xông kên bầu trời quá nhanh, nhanh đến lập tức khiến trên đỉnh đầu bọn Trình Cung hoàn toàn bị lực lượng, tốc độ của hỏa diễm thiêu đốt thành một khu vực chân không, bộc phát ra ầm ầm nổ vang, trực tiếp phóng tới vạn trượng không trung.
- Vạn lý trường không, Hỏa Thiêu Thiên, Ưng phi.
Chân thanacuar Hỏa Ưng Tôn Giả ở trên không trung ngàn trượng, nhưng một chiêu này của Đông Phương Suất nghịch tập lập tức oanh kích từ trên xuống, Hỏa Ưng Tôn Giả vội vàng thi triển ra thần thông mạnh nhất của bản thân, nhưng lực lượng của nó bất luận oanh kích như thế nào cũng khó khăn có thể ngăn cản hỏa diễm của Đông Phương Suất nghịch tập oanh kích, Hỏa Ưng Tôn Giả chỉ có thể thi triển thần thông khác bay lên bầu trời.
- A... Khục... Khục... Phốc...
Giữa không trung vạn trượng, Hỏa Ưng tôn giả thông qua liều mạng oanh kích, cưỡng ép tìm được cơ hội oanh kích ngọn lửa và bay ra ngoài, ngửa đầu nhìn thấy đạo hỏa diễm từ hành tinh trên trời hào quang vẫn như trước, sắc mặt Hỏa Ưng tôn giả vô cùng khó coi.
Khủng bố, quá kinh khủng, chỉ một kích tiện tay đã khủng bố như thế, thiếu chút nữa đã giết chết nó, nó sống nhiều năm như thế, chưa từng gặp qua chuyện này.
Cho dù trong một lần đắc tội một môn phái, bị một lão tổ tông thái tôn sơ kỳ của môn phái đó đuổi giết, Hỏa Ưng tôn giả cũng không có chật vật như thế này, cũng chỉ đuổi giết vài năm rồi thôi, nhưng lần này cảm giác tử vong gần như thế, khiến nó vào lúc này vô cùng sợ hãi.
Về phần trong Đông Phương gia tộc, cho dù Thiên Anh cũng không biết xảy ra, chỉ nhìn thấy Hỏa Ưng tôn giả ra tay, sau đó Đông Phương Suất tức giận quát lớn, một đạo hỏa diễm phóng lên trời.
Trình Cung biết rõ Đông Phương Suất nhất định sẽ ra tay, hơn nữa nghe được Đông Phương Suất quát lên một tiếng cũng rất khí thế, nhưng nhìn thương thế của nó, cũng không thừa cơ hội này ra tay giết Hỏa Ưng tôn giả, nó là phụ tá đắc lực của Đông Phương Thiên Báo, trong nội tâm của Trình Cung chỉ có cười khổ. Phong cách làm việc của mỗi người khác nhau, có lẽ nhạc phụ tương lai của mình không muốn mất thân phận, hoặc là hắn muốn đối phó Đông Phương Thiên Báo, nhưng hắn không thể không nói, Trình Cung không thích cách làm này.
Nhưng chuyện đã tới mức này, Trình Cung nên làm cũng đã làm, còn lại phải xem nhạc phụ của mình rồi.
- Nếu như là ngươi, có phải muốn trực tiếp đánh chết nó đúng không?
Đột nhiên, Đông Phương Suất quay đầu nhìn về phía Trình Cung hỏi.
Trình Cung cười nói:
- Chắc chắn, đây còn là tác phong làm việc của ta, hiện tại Đông Phương Thiên Báo cùng người khác đã sử dụng truyền tống trận tới gần, đoán chừng chỉ mười tức nữa là xuất hiện. Không nói trước lập uy hay không lập uy, chấn nhiếp hay không chấn nhiếp, trước tiên phải tiêu diệt sinh lực của địch, tiêu diệt một... Giảm bớt một phần lực lượng của địch nhân, cũng phải lập tức ra đòn sát thủ. Địch nhân chính là địch nhân, bất luận gia tộc cường đại nào tồn tại được, cũng không phải dựa vào kỹ xảo và khôn khéo đưa đẩy, mà dựa vào thực lực tuyệt đối, nhất là ở Tu Chân Giới.
Tâm tư của Trình Cung Đông Phương Suất hiểu rất rõ, giờ phút này nghe Trình Cung nói ra lời này, lại nhìn Đông Phương Ngọc Sanh con mình, Trình Cung mang đến Túy Miêu, mập mạp, sắc quỷ. Trừ Trình Cung quá mức thần bí, những người khác trong mắt hắn phi thường nhỏ yếu, đều là hài tử mà thôi. Nhưng giờ phút này trên người bọn họ lại tràn ngập kích tình, sát khí, nhiệt huyết, có lẽ bọn họ làm việc có chút xúc động, nhưng cũng giống như Trình Cung nói, đối mặt loại người này không cần khách khí.
- Nói như vậy, hôm nay ta cũng phải trẻ tuổi sao?
- A, nhạc phụ đại nhân, bản thân của ngài còn trẻ tuổi nha, cho dù tại linh núi, ở tuổi của ngài đạt tới cảnh giới Thuần Dương cũng không nhiều, nếu như trong một ít môn phái cường đại ở linh sơn, ngài đã là đệ tử hạch tâm rồi, tuổi trẻ lắm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Ha ha...
Người khác chỉ có kiến thức về linh sơn nửa vời, nhưng Đông Phương Suất thân là gia chủ Đông Phương gia tộc, đương nhiên rất hiểu về linh sơn, trên thực tế hắn cũng từng tiến vào linh sơn tu luyện vài chục năm, đột nhiên nghe Trình Cung nói như thế, hắn không nhịn được mà cười lên.
Đúng vậy a, mình lên làm gia chủ nên tâm tình cũng già đi, so với những lão gia hỏa mấy ngàn tuổi, cũng còn già hơn.
- Oanh... Oanh...
Thời điểm Đông Phương Suất cười to. Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một cái đan đỉnh, vào lúc cái tiểu đan đỉnh này xuất hiện, chín chín tám mươi mốt ngọn núi toàn bộ run rẩy, nhất là hỏa mạch bên trong ngọn núi chính, hỏa diễm lập tức tăng vọt vạn lần, mà truyền thừa đan đỉnh đã nhiều năm chưa từng dẫn động cũng run lên.
- Xảy ra chuyện gì, tại sao lại thúc dục truyền thừa đan đỉnh?
- Vận dụng trấn tộc truyền thừa đan đỉnh, dẫn động tám mươi mốt đầu hỏa long, muốn làm cái gì?
- Lực lượng thật khủng khiếp, chẳng lẽ là mấy vị thái tôn liên thủ?
- Không có khả năng. Cho dù là thái tôn cũng không có biện pháp làm được như thế, nhất định là gia chủ vận dụng truyền thừa đan đỉnh... Chẳng lẽ...
...
Lúc này, Đông Phương Thiên Báo cùng đám người Đông Phương Cường đang nhanh chóng xé rách không gian cũng dừng lại, vô cùng khiếp sợ nhìn tám mươi mốt ngọn núi của Đông Phương gia tộc biến hóa, khủng bố, lực lượng khủng bố tới cực điểm.
- Nhất định là có quan hệ với Đông Phương Suất, đi.
Đông Phương Thiên Báo ngây người một chút, sau đó xé rách không gian đi tới.
- Đây là cái gì, không tốt...
Hỏa Ưng tôn giả lúc này đang ở trên bầu trời, đột nhiên cảm nhận từ dưới Đông Phương gia tộc truyền tới cổ lực lượng vô cùng khủng khiếp, vào lúc nó phát giác không ổn muốn chạy đi, một cổ lực lượng cường đại trong truyền thừa đan đỉnh đã hút nó vào bên trong.
- Không... Cứu ta... Đông Phương Thiên Báo... Cứu ta...
Cho tới bây giờ Hỏa Ưng tôn giả chưa từng sợ hãi như vậy, nó tung hoành Đông Bắc Đan Châu, ngay cả thái tôn sơ kỳ đuổi giết vài năm cũng có biện pháp bảo vệ tính mạng, tốc độ luôn luôn là điểm nó kiêu ngạo nhất, nó càng có phương pháp di động không gian bảo vệ tính mạng, cho dù thái tôn cũng khó mà truy tung nó, nhưng hiện giờ đối mặt với truyền thừa đan đỉnh, nó không có một chút cơ hội và khả năng phản kháng.
- Hỏa Ưng tôn giả, là Hỏa Ưng tôn giả, trời ơi...
- Mau nhìn, truyền thừa đan đỉnh đang khởi động, trách không được lại như thế!
- Đáng đời, bình thường nó hung hăng càn quấy như thế, nó muốn chiếm nơi nào của đệ tử thì chiếm nơi đó, nó muốn tính toán cái gì cũng được, gia chủ nói đúng, một súc sinh mà thôi.
- Quản nó cái gì Hỏa Ưng tôn giả, một súc sinh nghĩ đến Đông Phương gia tộc hung hăng càn quấy, chết là đáng đời.
...
Bản thân Hỏa Ưng tôn giả không tiết hao tổn Thiên Anh của bản thân, bổn mạng hỏa ưng yêu đan cảnh giới Yêu Hoàng, nhưng kết quả làm cho bầu trời vạn dặm chung quanh có hỏa diễm nổi lên, nhưng vẫn không có biện pháp ngăn cản hấp lực của truyền thừa đan đỉnh.