Đan Thần
Chương 672: Lại tương kiến (2)
- Đúng, giết chết hắn.
Mập mạp hung ác nói ra:
- Chủ ý của hắn quá lớn, ngay cả đại tẩu hắn cũng dám dòm ngó, không giết chết hắn có tiện nghi cho hắn hay không.
- Tuy tên Bắc Minh Triều kia không phải là thứ gì tốt, nhưng ta cũng từng gặp và giao thủ với một ít trưởng bối của hắn rồi, hắn lớn hơn ta mười tuổi, tính toán có lẽ đã không được tính là thế hệ nhân kiệt, nhưng thực lực đã sớm đột phá lên Thiên Anh. Hơn nữa người này được Bắc Minh gia tộc toàn lực bồi dưỡng, không giống như phế vật Đông Phương Nhất Minh kia, gặp được nguy hiểm rất cẩn thận, cộng thêm lần này Bắc Minh gia tộc cấp cho hắn bảo hộ rất cẩn thận và đầy đủ, cũng muốn phô trương thanh thế, muốn giết hắn chỉ sợ khó giết hơn cả Đông Phương Cường.
Nhắc tới Bắc Minh Triều, Đông Phương Ngọc Sanh hiển nhiên rất không thích, nhưng đánh giá rất cao.
Bởi vì Bắc Minh Triều tuy có ác danh, nhưng đúng là quá khác so với Đông Phương Nhất Minh, cho dù trong tình báo của Lý gia có nhắc tới hắn, tuy hắn cũng không phải loại thiên tài đặc biệt gì, nhưng mười năm trước đã đạt tới Địa Anh đỉnh phong. Ai biết hắn trong mười năm này có thay đổi gì, trên thực tế đối với thế lực cường đại mà nói, lợi dụng bí cảnh tu luyện của gia tộc, mười tuổi có thể cải biến rất lớn, huống chi tin tức này là từ mười năm trước.
- Con đường phía trước mênh mông, loại chuyện này đương nhiên không phải một lần là xong, phải từ từ mà chơi. Giai đoạn trước phải có người của Đông Phương gia tộc tham gia mới được, mặc kệ thắng bại, mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, cũng phải làm cho người Bắc Minh gia tộc điên cuồng lên mới được.
Trình Cung nhìn Đông Phương Ngọc Sanh khẽ gật đầu, biết rõ hắn lo lắng cái gì.
- Được, hiện giờ đã không có gì, đừng khóc, lại khóc sẽ thành hề đấy.
- Ân!
Trình Cung cùng bọn người sắc quỷ, Đông Phương Ngọc Sanh nói chuyện, đột nhiên nghe được lời khích lệ của Đông Phương Linh Lung với Đông Phương Thanh Mai, Trình Cung cũng cười nhìn sang, bởi vì lời này lại nói từ miệng của Đông Phương Linh Lung, đúng là rất hiếm thấy.
- Ta có lời muốn nói với ngươi, chúng ta nói một mình.
Mà lúc này, vừa vặn Đông Phương Linh Lung cũng có chuyện cần nói, quay đầu nhìn về phía Trình Cung, bốn mắt nhìn nhau, Đông Phương Linh Lung nói ra.
Đột nhiên Đông Phương Thanh Mai ý thức được cái gì đó, lập tức nghĩ tới cái khác, nín khóc mỉm cười.
- Ân, được rồi, ta không khóc nữa, đừng quan tâm ta... Tiểu tỷ ngươi nên thân mật với cô gia...
Đông Phương Thanh Mai kích động, thiếu chút nữa nói ra một ít lời, cũng may nàng kịp thời khống chế, quay người nhìn về phía Trình Cung và Đông Phương Linh Lung không nói gì, trên mặt còn mang theo nước mắt, lè lưỡi ra rất tinh nghịch.
Mà bọn người mập mạp, sắc quỷ sau lưng Trình Cung cũng nghẹn cười, sắc quỷ nhìn Đông Phương Thanh Mai giơ ngón tay cái lên, ý tứ trong đó, ngươi đúng là có can đảm nói a!
Đông Phương Linh Lung liếc mắt nhìn Đông Phương Thanh Mai khẽ lắc đầu không nói gì, Trình Cung cũng không để ý chuyện này, hắn rất hiểu Linh Lung, hắn biết rõ Linh Lung vào lúc này muốn nói chuyện riêng với mình, tuyệt đối không phải đơn giản là lâu ngày không gặp mà thân mật với nhau, bởi vì hắn vừa bàn giao công việc cho bọn người mập map, sắc quỷ ưng phó Đông Phương gia tộc, Linh Lung cũng có chuyện muốn nói.
Thời điểm bọn người Trình Cung tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Đông Phương Cường đã dẫn theo hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão đi tới thành Hỏa Vân.
Trước sau cũng không bao lâu, người trong thành Hỏa Vân còn đang nghị luận chuyện Trình Cung xuất hiện, cướp dâu, một đường giết vào thành Hỏa Vân, đánh chết Khô Cốt đạo nhân và Đông Phương Nhất Minh và mang Đông Phương Linh Lung rời khỏi thành, một cổ khí tức cường đại mang theo tức giận, phô thiên cái địa ép xuống thành Hỏa Vân.
- Nhất Minh...
Đông Phương Cường rống giận, biết rõ thành Hỏa Vân gặp chuyện không may, hắn liền chạy tới đây, nhưng vẫn tới chậm một bước.
Đến thành Hỏa Vân không cảm nhận được khí tức của Đông Phương Nhất Minh, trọng yếu nhất chính là có người truyền tin tức từ gia tộc tới cho hắn, nói bổn mạng ngọc bài của Đông Phương Nhất Minh đã vỡ vụn, nói rõ hắn đã bị người ta giết.
Đông Phương Cường điên cuồng xé rách không gian chạy tới thậm chí không mang theo quá nhiều trưởng lão, chỉ mang theo mấy tên trưởng lão Thiên Anh mà phụ thân để lại gia tộc, chỉ tiếc những người mạnh nhất đã đi theo Đông Phương Thiên Báo rời đi rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Những người còn lại, mạnh nhất cũng chỉ là Thiên Anh tầng năm mà thôi, những người này không phải tới giúp hắn, bởi vì tin tức truyền về báo trận pháp thành Hỏa Vân bị phá, nhưng bởi vì truyền tống trận bị Trình Cung phá hủy, hắn cũng không có biện pháp trực tiếp từ Đông Phương gia tộc truyền tống tới thành Hỏa Vân, hắn chỉ có thể bằng vào lực lượng của mình bằng vào tốc độ nhanh nhất mà mà chạy tứoi, kết quả vẫn không kịp.
Đông Phương Cường cũng không có cố kỵ mà gáo thét lên, làm cho vô số người trong thành Hỏa Vân hôm mê, thậm chí có không ít người vì thế mà chết đi, cho dù một số ít Tu Chân Giả lực lượng thấp đang vây xem, cũng bị chết, bị thương có số lượng không ít.
- Oanh!
Đông Phương Cường mang theo tức giận ngập trời xông thẳng tới quảng trường, hắn có thể cảm nhận được Đông Phương Nhất Minh bị đánh chết ở ngay chỗ này.
- Ai, là ai giết con của ta...
Đông Phương Cường có cảm xúc muốn tàn sát toàn thành.
- Thiếu chủ, bị người của thằng ranh con Đông Phương Ngọc Sanh mang tới, một người trong đó tên là Trình Cung, nói là Trình đại thiếu của Nam Chiêm Bộ Châu, hắn đến đây cướp dâu. Chính tên Trình Cung này đã đánh chết Khô Cốt đạo nhân, cũng đánh chết thiếu gia, thiếu gia chết thật thảm, đáng tiếc thực lực của ta thấp kém, ngay cả cơ hội tới gần cũng không có, cho dù có tâm bảo hộ thiếu gia, cuối cùng vẫn không xen tay vào được.
Tên trưởng lão Địa Anh đỉnh phong vừa rồi, nhìn thấy Đông Phương Cường đến, hắn có cảm giác mình sắp được cứu rồi, lao tới, hắn đầu nhập vào phụ tử Đông Phương Cường sớm nhất, biết rõ tính cách của Đông Phương Thiên Báo và Đông Phương Cường. Loại thời điểm này, nếu như mình làm không tốt, chỉ sợ mình và trăm nhân khẩu của nhà mình cũng phải chôn cùng Đông Phương Nhất Minh.
- Thiếu gia thật đáng thương, cuối cùng đau khổ cầu khẩn Đông Phương Cốc cứu hắn, không ngờ lão già đó lại nhìn thiếu gia bị đánh chết, còn có những người khác nữa, chính bọn chúng đi theo Đông Phương Ngọc Sanh và mấy người Trình Cung một đường giết qua.
- Đông Phương Kiện nói thật chứ?
Đông Phương Cường sát khí trùng thiên, nhìn về phía Đông Phương Cốc.
Đông Phương Cốc vào lúc này lâm vào mâu thuẫn, hắn bị Trình Cung mắng một trận, cho nên vô cùng hoài nghe phương hướng của mình, lúc này nghe Đông Phương Cường hỏi thăm, hắn cũng không có lảng tránh, đến thân phận và địa vị của hắn không cần lảng tránh, trực tiếp gật đầu.
- Lão già kia, trước hết giết đi chôn cùng với Nhất Minh, sau đó chết bọn kia.
Đông Phương Cường khoát tay, trong tay của hắn xuất hiện một thành hạ phẩm đạo khí phi kiếm, Đông Phương Cường cầm trong tay có uy thế kinh người, nhất là tốc độ đã phát huy đến mức tận cùng.