Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Thần

Chương 410: Đại lễ của Thiên Hồ




- Đại Thiếu, Lão Ngưu ta thật tình không hề giả điên giả dại, nếu trước kia ta có được Chuyển Sinh Đan hoặc giả vẫn còn có cơ hội. Nhưng gần đây sau khi trải qua chuyện phụ tử Lang Vương, đại chiến triệu ngàn yêu thú, còn có hàng loạt những chuyện to nhỏ gần đây, nay ta gần như đã hoàn toàn luyện hóa Man Vương Phủ rồi. Sức mạnh của ta cũng đã nâng cao rất nhiều, hiện giờ đừng nói là một viên Chuyển Sinh Đan, cho dù có hai viên Chuyển Sinh Đan chăng nữa, thì hy vọng đột phá của ta cũng không tới ba mươi phần trăm, hiện giờ ta cũng rất muốn đột phá. Quả thật ta đã quá tự tin vào bản thân, kỳ thật năm năm trước ta đã phải đột phá rồi, dù sao ta cũng chẳng phải loại người nghịch thiên thật sự.
Trong lòng Man Ngưu Vương Lý Hằng hiểu rất rõ sự quý giá của Chuyển Sinh Đan, một viên Chuyển Sinh Đan trước kia đã khiến cho người ta liều mình tranh đoạt, tuy Đại Thiếu nói trong tay có Chuyển sinh Đan, nhưng y cũng ngại không dám nói Đại Thiếu lấy hai viên Chuyển Sinh Đan giúp y đột phá, huống hồ cơ hội thành công còn không tới ba mươi phần trăm, lời này y không nói ra, cho nên mới nói bản thân đột phá gần như chẳng còn cơ hội nữa, lúc nãy bị Sắc Quỷ xem thường y, cũng sợ mọi người hiểu lầm nên mới vội vàng buông lời phân trần.
- Ha ha…
Thấy bộ dạng bối rối vội vàng giải bày của Man Ngưu Vương Lý Hằng, mọi người đều không kiềm được phá lên cười, Bạch Khải Nguyên bước qua vỗ vai Man Ngưu Vương Lý Hằng nói:
- Lời của đám tiểu tử này nếu ngươi cứ cho là thật, cho dù ngươi là Lục Địa Thần Tiên tồn tại chắc cũng phải bị chúng tức chết mấy trăm lần rồi, Đại Thiếu đã nói như vậy, người chắc chắn có cách mà.
Đại Thiếu có cách? Lý Hằng không dám tin nhìn về phía Trình Cung, bởi chỉ cần đột phá được Nhân Anh Kỳ sẽ trở thành Lục Địa Thần Tiên, chẳng phải chuyện đùa. Mảnh đất Nam Hoang này đặc biệt như vậy, Man Ngưu Vương Lý Hằng hắn đã bương trải ở đây biết bao nhiêu năm ròng, vô số huynh đệ đã ra đi, ném trải sự phản bội, chém giết, âm mưu vô vàn, nhưng cũng không tài nào tiếp cận Lục Địa Thần Tiên. Giờ đường càng lúc càng hẹp, đã có cảm giác mình sắp bức chết mình rồi.
- Ha, chỉ có Bạch Thúc Nhi là hiểu ta.
Trình Cung cười nhìn Man Ngưu Vương Lý Hằng nói:
- Chuyển Sinh Đan có phân loại phẩm chất, như loại Chuyển Sinh Đan mà Lang Vương hấp thụ chẳng qua là loại Chuyển Sinh Đan thông thường, trong tay ta có vô vàn chuyển Sinh Đan gần bằng cấp độ của Đại Yêu Vương, một viên có thể so sánh với ba bốn viên thông thường, hơn nữa cho dù một viên không đủ cũng còn có viên thứ hai, cộng thêm cung cấp nguyên dịch vô hạn, ta còn dạy thêm cho ngươi một bộ Bá Vương Phủ, đây là năm xưa Phủ pháp do một bá vương cái thế sáng lập ra, ông ta đã tu luyện đến đỉnh phong có thể bổ tinh tán nguyệt, dời núi lắp biển. Với tích lũy của ngươi, có được công pháp Bá Vương Phủ (rìu bá vương) này, lại nhờ thêm ngoại lực giúp sức, việc đột phá thành Lục Địa Thành Tiên hẳn chẳng thành vấn đề nữa. Đương nhiên, lúc ngươi bức phá chắc động tĩnh cũng không nhỏ, đế lúc đó ta sẽ chọn ra một đám người mượn ánh sáng của ngươi, sau này đây sẽ trở thành truyền thống của Đan Thành chúng ta, trong tình huống có có người bức phá còn có thể đảm bảo chắc thắng, thì sẽ dẫn thêm một số người, hình thành một vòng tuần hoàn lành tính.
- A…..
Từ khoảnh khắc Trình Cung nói có Chuyển Sinh Đan gần bằng cấp Đại Yêu Vương, thì Man Ngưu Vương Lý Hằng đã trố mắt ra rồi. Tuy y biết Trình Cung có không ít Chuyển Sinh Đan, nhưng lại không ngờ hắn có thể rộng rãi như vậy, phải biết rằng bản thân dù sao cũng chỉ là người mới theo sau Đại Thiếu, thế mà hắn lại toàn lực giúp đỡ mình đột phá, để mình trở thành người chấn thủ có sức mạnh đỉnh phong nhất Đan Thành khi người vắng mặt, đây là sự tín nhiệm khó có biết bao nhiêu. Hơn nữa, rốt cục Đại Thiếu có được bao nhiêu Chuyển Sinh Đan đây?
Bá Vương Phủ, có năng lực bổ tinh tán nguyệt, dời núi lắp biển. Nghe tới Man Ngưu Vương Lý Hằng phải há hốc mồm trợn tròn mắt, không biết nói lời nào cho phải. Loại thần thông này, cho dù là ở Phong Vân Kiếm Tông, Nguyên Thủy Ma Tông, Nam Cương Thần Giáo thì nó hiển nhiên sẽ là bảo vật chấn phái, ấy thế mà Đại Thiếu lại chịu truyền thụ cho mình, mình có nằm mơ cũng không dám ngờ.
Nếu là người khác mở miệng nói lời này, Man Ngưu Vương Lý Hằng chắc chắn sẽ hoài nghi, vì chuyện này cứ như đầm rồng hang hổ vậy, quá huyền ảo, quá khó tin. Nhưng Trình Cung đã nói ra, Man Ngưu Vương Lý Hằng tức thì cảm thấy kích động, cảm kích, hưng phấn.
Bởi vì y nhớ rất rõ, Bàn Tử, Sắc Quỷ, Túy Miêu, Đại Thúc , đám người này lực lượng không mạnh, nhưng thần thông mà bọn họ thi triển lại hết sức kinh người, những thần thông đó không cái nào là không khiến y phải thèm nhỏ dãi, đó là những thần thông công pháp mà ngay cả Lục Địa Thần Tiên cũng phải ngưỡng mộ, ghen tị đấy.
- Thế nào, Lão Ngưu ngươi không hài lòng à, ngươi yêu cầu cao quá rồi đấy…
Thấy Man Ngưu Vương Lý Hằng đang ngẩn tò te, Trình Cung sớm đã đoán được y đang kinh ngạc, cố tình kéo dài giọng điệu ra nói.
- Không, hài lòng, hài lòng.
Man Ngưu Vương Lý Hằng vội vàng lắc đầu, tiếp đó lại ra sức gật đầu.
Bản thân Man Ngưu Vương Lý Hằng đã cường tráng to cao, lúc này bộ dạng vừa lắc vừa gật liên tục, lập tức khiến mọi người phải bật cười, Man Ngưu Vương Lý Hằng kịp thời phản ứng trở lại. Mịa, bị chơi nữa rồi.
May mà khoản thời gian này, y đã sớm làm quen với đám người Trình Cung, đây là những kẻ thích nói đùa trêu nhau, dần dần y cũng đã quen rồi. Tuy rằng không tài nào trêu chọc người khác, nhưng trái lại y cũng không vì vậy mà cảm thấy không vui, chỉ cảm thấy thế này vô cùng thân thiết và gần gũi. Loại cảm giác này, ngoài trừ lúc đầu cùng đám huynh đệ ở Nam Hoang chiến đấu có được ra, y vẫn chưa từng nếm lại cảm giác này nữa.
- Đại Thiếu, Man Thần Giáo bên đó tính sao đây?
Tắt cười, Sắc Quỷ lo lắng nhìn Trình Cung, gã là người hiểu rõ nhất tấm lệnh bài Man Thần kia Trình Cung lấy ở đâu ra, đó là thứ cướp được do giết Âu Dương Ngọc Bảo mà.
Vừa nghe Sắc Quỷ nhắc đến Man Thần Giáo, Bạch Khải Nguyên và Man Ngưu Vương Lý Hằng đều quay sang nhìn Trình Cung. Bởi vì vừa rồi Phó giáo chủ Man Thần Giao – Tạp Lỗ đột ngột bỏ đi, điều này thật kỳ quái, bọ họ đều muốn biết rốt cục Trình Cung đã làm thế nào.
- Một người bằng hữu có chút tiếp xúc với thần linh của Man Thần Giáo, trước đó ta đã có được lệnh bài từ chỗ người đó, chuyện của Man Thần Giáo các ngươi đừng bận tâm nữa, ta sẽ nghĩ cách để giải quyết. Lão Ngưu ngươi phải chuẩn bị đột phá cho thật tốt, ta giờ sẽ lệnh cho Huyết Y Lão Tổ đi gia cố trận pháp, Bạch Thúc Nhi người tổ chức lại đám lính mới đến, bắt đầu tiến hành huấn luyện chính quy cho bọn chúng là vừa. Đợi sau khi Anh Hùng, Đại Thúc, Mạnh Hổ bọn họ bế quan hoàn tất, Bạch Thúc Nhi người dẫn dắt bọn họ một thời gian, để bọn họ có thể tự mình quản lý một đội quân.
- Vừa nghe Trình Cung nói, Man Ngưu Vương Lý Hằng và Bạch Khải Nguyên đều cảm thấy an tâm, hai người gật đầu hồi ứng.
Chỉ có Sắc Quỷ đang ngồi một bên thì đảo tròn mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó lại trở lại bình thường. "Móa, Đại Thiếu thổi phồng hay thật, có được lệnh bài từ chỗ bằng hữu, vị Lão Tổ Tông của La Phù Kiếm Phái mà biết được lệnh bài là do bọn họ cướp, e rằng giờ sẽ giết tới nơi rồi."
- Đại Thiếu, có cần phải giấu diếm đám người Bạch Thúc Nhi và Lão Ngưu không? Để bọn họ biết sự thật, cũng có thể chuẩn bị trước tinh thần một chút.
Thần niệm Sắc Quỷ khẽ động, đã thầm nói chuyện với Trình Cung.
- Cần thiết thế nào, nếu chỗ ta không giải quyết vấn đề Man Thần Giáo được, thế thì chúng ta gầy dựng Đan Thành, lập trụ tại Nam Hoang thậm chí là đối đầu với yêu thú bách niên, tất thẩy đều sẽ trở thành hư không. Man Thần Giáo không phải chúng ta hiện giờ có thể đối đầu được đâu, cũng không cần đi liều mạng với bọn chúng. Cho dù chúng ta có thể nhắm mắt liều mạng, đến cuối cùng khi hai bên trọng thương rồi chắc chắn sẽ có ngư ông đắc lợi, hiện giờ chúng ta đã đủ mạnh, mạnh đến một số người không dám tùy tiện động vào chúng ta. Bởi vì bọn chúng cũng chẳng dám đối đầu chính diện với chúng ta, cho nên sẽ mượn lực kẻ khác để đối phó chúng ta. Đám người Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Đoan Mộc Nhất Phong đều có ý nghĩ này trong đầu, nếu toàn lực đối phó với chúng ta, thì chúng ta hiện giờ đầu tài nào ngồi mà nói chuyện thảnh thơi được nữa.
-
- Về phần Man Thần Giáo, gã Phó giáo chú Tạp Lỗ này hung hãn như vậy, giáo chủ của bọn chúng rất có thể là loại tiếp cận Lục Địa Thần Tiên của Nhân Anh Kỳ đỉnh phong, mà người có thể được bọn họ tôn sùng làm thần linh hẳn phải có cấp độ ngang hàng với Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Lam Phong, loại người có trình độ này, đôi khi trái lại lại dễ giải quyết, tạm thời cứ xem sao đã, tìm cơ hội thích hợp ta sẽ đi tìm vị thần linh của bọn họ bàn bạc, tin rằng vấn đề này sẽ giải quyết được thôi.
Bản thân chẳng có hiềm khích hay mâu thuẫn gì với Man Thần Giáo, đều là do có kẻ thọc gậy bánh xe, đâm chọt bên trong, khiến cho bọn họ liều mạng lưỡng bại câu thương, tình huống thế n ày thì dễ giải quyết thôi.
Mà Trình Cung tin rằng, loại tồn tại cấp bậc đó, hắn luôn có những món họ cần, cứ như lúc đầu đàm phán với Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Lam Phong cũng vậy, nói trắng ra cũng chính là mình Trình Cung giải quyết vấn đề đó thôi.
Lúc này , Trình Cung vừa bố trí xong cho Bạch Khải Nguyên, Man Ngưu Vương Lý Hằng, mặt khác giao lưu thần niệm với Sắc Quỷ, phân thần như vậy mà chẳng có chút ảnh hưởng nào.
Chuyện đột phá của Man Ngưu Vương Lý Hằng, chuyện huấn luyện quân đội của Bạch Khải Nguyên, đều có rất nhiều chi tiết phải nói rõ, vẫn là nói vài câu với Sắc Quỷ thì kết thúc thôi.
- Ung….!
Chính lúc bọn họ đang trò chuyện, trên trời đột nhiên vang lên tiếng động kinh hồn, trực tiếp xông thẳng lên mây xanh, vang xa mấy trăm dặm xung quanh.
- Chết tiệt, còn chưa hết nữa à.
Sắc Quỷ đột nhiên đứng phắt dậy, bởi đây là tín hiệu thông báo cự ly gần khi các nhân viên tình báo của gã phát hiện ra chuyện khẩn cấp, tiếng động này hẳn là tín hiệu của lượng lớn nhân viên báo cho Đan Thành biết.
- Bùng…bùng…bùng….
Ba đạo khí chất kinh người thoắt chốc bùng phát, Man Ngưu Vương Lý Hằng, Hung Thần Bạch Khải Nguyên, Huyết Chiến Trình Trảm, ba người này đã là đột phá vạn tượng nhất long, ba đạo sức mạnh bùng phát trực tiếp xông ra ngoài, cùng lúc cũng mau chóng phát tín hiệu triệu tập thủ hạ của mình chuẩn bị đón địch.
Đây không phải tín hiệu báo yêu thú gần đây, chẳng lẽ người của Man Thần Giáo lại phát hiện ra điểm bất ổn nhanh như vậy, họ quay lại rồi sao? Không thể nào đâu. Nhưng những kẻ khác ai lại nhọc nhằn dẫn theo nhiều người chạy đến Nam Hoang gây sự với mình chứ, trong lòng Trình Cung cũng thấy kỳ lạ, thân không động đậy,lúc này triển khai thần niệm. Thần niệm của Trình Cug đã khôi phục trình độ Nhân Anh Kỳ tầng năm, với sự lý giải đối với thần niệm và trình độ vận dụng của hắn, so ra cũng không thua kém Trình Lão Gia Tử là bao.
- Nhị thúc đang chơi trò gì vậy, khoa trương quá đó, ông ta làm quái gì vậy trời?
Dõng da dõng dạc, một đoàn quân phải có bảy tám chục ngàn người ta tản ra hướng về phía Đan thành, chính giữa có năm ngàn người xếp hàng chỉnh tề, khí thế cũng kinh người nhất, vừa nhìn thấy chính là loại bách chiến chi soái, tuy không hung tợn bằng đám người Man của Man Thần Giáo, nhưng cũng chẳng thua sút bao nhiêu.
Một nhánh quân như vậy, ai phát hiện ra cũng đều bị dọa đến giật mình, mà lúc này bọn họ đang tiến đến Đan Thành với tốc độ cực nhanh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngay khoảnh khắc thần niệm của Trình Cung phát hiện ra bọn họ, cũng đã giật nảy người, đám người này ở đâu lồi rồi vậy nè, chẳng lẽ nhân phẩm của mình tệ đến thế sao, đến Nam Hoang không bao lâu lại đắc tội với nhiều người như vậy? Chẳng lẽ là người bên Mị Hồ Thành, Địa Long Thành ư?
Nhưng phút tiếp theo, Trình Cung phát hiện có chỗ không đúng, bởi vì đám người này đều rất hưng phấn, điều quan trọng nhất là trong số bảy tám chục ngàn người này, rõ ràng có một số người đang dẫn dắt tâm trạng của đám người còn lại.
Chương trước Chương tiếp
Loading...