Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Thần

Chương 240: Đột phá bình cảnh




Mà lúc này lại có rất nhiều chữ bay lên cùng lúc.
- Con mẹ ngươi!
Mấy chữ kia lơ lửng trên không cách bọn hắn mười dặn. Loại nhục nhã này làm cho hắn cơ hồ muốn phát điên
Lúc này toàn thân Bành Dũng đã bị tức giận đến run rẩy, nhưng hắn vẫn không có tiến lên, hoặc là làm mấy thứ gì đó. Bởi vì tuy hắn nộ, tuy hắn gấp, nhưng vẫn chưa hoàn toàn mất đi lý trí, vừa rồi cũng chỉ là hơi phát tiết thoáng một chút.
- Hừ, tất cả mọi người lui xuống, không để ý tới những chữ này nữa, hô. . .
Lý trí Bành Dũng chiến thắng lửa giận, hét lớn một tiếng trực tiếp bay xuống.
Giờ phút này tuy Cấm vệ quân bắt đầu cấm đi lại ban đêm, nhưng dù sao Vân Ca Thành to như vậy, hơn nữa bọn hắn cũng không nhúc nhích đại quân, bởi vậy thỉnh thoảng có pháo hoa bị đốt, các loại chữ vẫn bay lên không như trước.
Tuy lý trí Bành Dũng chiến thắng lửa giận, hạ xuống mệnh lệnh như vậy, nhưng mà trải qua loại chuyện này, ai có thể thật sự ngủ được. Lại càng không cần phải nói bình tâm tĩnh khí luyện công, thời điểm này luyện công, không tẩu hỏa nhập ma mới là lạ.
Ngược lại là pháo hoa thỉnh thoảng vang lên, tuy ở trong phòng không nhìn tới, nhưng mỗi lần trong lòng đều run lên.
Trời đen kịt như trước, nhưng bởi vì ở mùa đông, nếu bình thường giờ phút này trời đã sáng, một ít người quét sạch, đổ rác, đưa nước, bán đồ ăn đã bắt đầu đi ra. Một ít người cũng bắt đầu làm bữa sáng, nhìn trên đầu đường còn có nhiều đội Cấm vệ quân, còn có một chút địa phương thỉnh thoảng còn có thể truyền tới thanh âm pháo hoa, trong không khí toàn bộ Vân Ca Thành phảng phất đều tràn ngập hương vị pháo hoa.
- Thật sự là ngưu bức, Cấm vệ quân tuần tra như vậy, lại có thể một mực bắn pháo hoa.
- Ngươi nói lần này Trình đại thiếu muốn mắng ai?
- Ta sao biết được, nhưng khẳng định không phải ta rồi.
- Câm cái miệng ngươi đi, nếu ngươi có thể bị Trình đại thiếu mắng như vậy, vậy ngươi đã có thể nổi danh, ha ha. . .
. . .
Ngày hôm nay, tất cả mọi người đều nghị luận một chủ đề này.
Có một ít lời nói kinh thiên, càng là lưu truyền rộng rãi.
Trên đường phố thời gian dần trôi qua cũng bắt đầu có người, đều là một ít thương gia hoặc là người đi đường.
- Ngươi xem, ta nói còn chưa có chấm dứt a, tốt rồi, trời cũng không còn sớm, chúng ta đi nghỉ ngơi thật tốt thoáng một phát, ngày mai có thể càng thêm đặc sắc hơn so với hôm nay.
Đối với tâm tính đám người Bành Dũng bên kia, Trình Cung vô cùng nắm chắc, cuối cùng bắn lên cũng không phải chữ, chỉ là một ít pháo hoa, pháo trúc, nhưng đối với người của Phong Vân Kiếm Tông mà nói, cũng không có gì khác nhau quá lớn.
- Ngày mai vẫn là pháo hoa?
Đông Phương Thanh Mai vô cùng vui vẻ hỏi thăm.
- Khẳng định vẫn sẽ có, bất quá còn có thể tăng thú vị khác, đến lúc đó các ngươi sẽ biết, tốt rồi, tất cả mọi người nghỉ ngơi đi.
Trình Cung nói xong, mời mọi người trở về phòng riêng của mình, thuyền này rất to lớn, mỗi người đều có phòng riêng của mình.
Đông Phương Thanh Mai cùng tiểu Tuyết ở chung một phòng, kỳ thật lấy tu vi của các nàng cho dù không nghỉ ngơi vài ngày cũng không có chuyện gì, hiện tại tâm tình của các nàng đang rất hưng phấn, căn bản ngủ không yên.
- Hôm nay thật sự là quá mức nghiện, rất có ý tứ. Đúng rồi tiểu Tuyết, ngươi đoán xem, ngày mai thiếu gia nhà của ngươi sẽ có trò gì nữa?
Đông Phương Thanh Mai hưng phấn kéo tiểu Tuyết trò chuyện.
- Thiếu gia muốn làm gì ta sao đoán được, nói sau thiếu gia cũng không phải chửi người, đó là thu thập người xấu.
Tiểu Tuyết nghĩ tới chuyện hôm nay, trên mặt vẫn là rất vui vẻ.
- Đã biết, đã biết, thiếu gia nhà của ngươi cái gì cũng tốt. Bất quá lần này hắn làm xác thực rất tốt, thực thống khoái, thật không nghĩ tới còn có thể như thế, nhớ tới cũng cảm giác thú vị, ngươi nói nếu ngày nào đó có người dùng phương pháp này cầu hôn hẳn là càng hay.
- Quá khoa trương đi, đúng rồi Thanh Mai, ngươi nói bọn hắn có thể phá hư luyện đan thất hay không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tiểu Tuyết đột nhiên nhớ tới luyện đan thất, tuy các thứ đã mang đi hết, nhưng phòng ở,… lại mang không đi.
- Yên tâm đi, phá hủy thì xây dựng, chúng ta vẫn là đoán xem ngày mai Trình Cung sẽ biện pháp gì a, ngươi nói trước đi.
Hai người bọn họ ngủ không được, những người khác sau khi trở lại phòng cũng không sai biệt lắm, chỉ bất quá đám bọn hắn đều là một mình. Đông Phương Linh Lung đã ngồi một hồi, cuối cùng lấy ra một quyển sách.
Mà Hách Liên Hồng Liên thì càng thêm kích động chút ít, ngẫm lại đám người Phong Vân Kiếm Tông bị nhục, tâm tình nàng liền vô cùng khoan khoái dễ chịu. Trong lúc bất tri bất giác, nàng rất chờ mong, ngày mai Trình Cung sẽ làm thế nào?
- Xú tiểu tử, bịp bợm cũng không ít.
Trình Tiếu Thiên trở lại gian phòng, lấy ra bình rượu, lại tự rót uống một mình.
Mặc kệ bởi vì nguyên nhân gì, hôm nay bên trong Vân Ca Thành, người an tâm ngủ được không nhiều lắm, người có thể tĩnh tâm tu luyện càng không nhiều, đương nhiên, Trình Cung không ở bên trong đám này.
Sau khi vào phòng, Trình Cung nhập định ngay lập tức, đã là người của hai thế giới, đã có kinh nghiệm ở kiếp trước, bất luận phát sinh chuyện gì, Trình Cung đều có thể bằng tốc độ nhanh nhất tỉnh táo lại, tiến vào bên trong trạng thái tu luyện.
Tuy hôm nay đùa đám người Phong Vân Kiếm Tông vô cùng thảm, hơn nữa hết thảy đang tiến hành dựa theo kế hoạch của Trình Cung, nhưng trong nội tâm Trình Cung rất rõ ràng, cuối cùng lực lượng của mình vẫn là không đủ mạnh mẽ. Vô luận là Phong Vân Kiếm Tông, hay là Vũ Thân Vương, Hoàng đế, tranh đấu bây giờ đều là kế hoạch tạm thời, triệt để giải quyết vẫn cần phải có lực lượng đầy đủ cường đại.
Sau khi Trình Cung đột phá ở Vân Đan Tông, liền ở vào tầng thứ ba đỉnh phong, dùng đan dược cùng tinh thần lực siêu cường của hắn, nếu cảnh giới bình thường hắn đã sớm tăng lên. Chỉ là tầng thứ ba này cũng là một bình cảnh, mặc dù Trình Cung có được tinh thần lực siêu cường, lực lượng đã đạt tới đỉnh phong, cùng liên tục không ngừng dùng đan dược chèo chống, nhưng trong khoảng thời gian này vẫn không đột phá được.
Trước kia hắn vụng trộm sử dụng Huyết Yêu Quả cấp bậc Yêu Vương luyện chế ra hương liệu đặc thù kia, tinh thần lực bị thần niệm của Huyết Yêu Quả ảnh hưởng rất lớn, nếu không phải tinh thần lực của Trình Cung không giống bình thường, thậm chí sẽ có tổn thương không thể vãn hồi. Thần niệm hỗn loạn của Huyết Yêu Quả cấp Yêu Vương này rất khủng bố, chỉ có thần tiên lục địa mới có năng lực trấn áp, cũng sẽ tổn thất rất lớn, Thoát Tục kỳ có thể tiếp xúc nhưng lâu dài cũng sẽ bị ảnh hưởng, những người khác càng không cần phải nói.
Trình Cung luyện chế hương liệu ảnh hưởng đám người Bành Dũng, chính là lợi dụng đặc tính này của Huyết Yêu Quả. Giờ phút này Trình Cung bắt đầu tu luyện, xem xét một ít biến hóa của tinh thần lực, cảm giác trong tinh thần lực có một cổ ý niệm cuồng bạo mơ hồ.
Đối phó loại ảnh hưởng này, phương pháp xử lý của Trình Cung chính là không ngừng vận chuyển tinh thần lực, làm cho tinh thần lực bản thân giống như là một cái cối xay lớn, nghiền nát những thần niệm này từng chút một.
Đương nhiên, bình thường mà nói, loại phương pháp này của Trình Cung, cho dù Thoát Tục kỳ bình thường cũng không có biện pháp sử dụng, bởi vì bọn họ căn bản không dám như thế, cũng không có biện pháp khống chế tinh thần lực hoặc thần niệm của mình chính xác như vậy.
Thời gian dần trôi qua, những ý niệm kia hoàn toàn vỡ vụn, nhưng bản chất của những ý niệm này lại vô cùng cường đại. Tinh thần lực của Trình Cung đã ở vào đỉnh phong, giờ phút này mượn những ý niệm vỡ vụn kia, bắt đầu không ngừng chạy nước rút, thời gian dần trôi qua không ngừng trùng kích Thoát Tục kỳ. Nhưng Siêu Phàm kỳ đạt tới Thoát Tục kỳ, hóa lớn nhất biến chính là tinh thần lực hóa thành thần niệm, độ khó này là vô cùng lớn, có gần một phần ba tinh thần lực của Trình Cung đã có dấu hiệu chuyển hóa, nhưng những thứ khác lại không có động tĩnh, cuối cùng Trình Cung chỉ có thể trước tạm thời khống chế.
Mặc dù Tinh thần lực không có biến hóa lớn, nhưng bởi vì những thần niệm hỗn loạn kia bị nghiền nát, tinh thần lực thay đổi. Trình Cung mơ hồ cảm nhận được lực lượng có chỗ thay đổi, Trình Cung lập tức nuốt vào mấy khỏa đan dược, toàn lực vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết.
Ở trong khoảng thời gian này Trình Cung không ngừng tích lũy, vừa rồi tinh thần lực không ngừng biến hóa, cộng thêm áp lực ngoại giới giờ phút này, bình cảnh kia rốt cục bắt đầu buông lỏng.
Trở nên mạnh mẽ, ta phải càng mạnh hơn nữa, những bình cảnh này không có gì có thể làm khó được ta, phá cho ta!
Pháp lực trong cơ thể tăng mạnh, nhưng bởi vì hoàn toàn dùng dược vật thúc dục, Trình Cung lập tức đột phá đến Siêu Phàm kỳ tầng thứ tư, vậy mà không có ảnh hưởng đến nguyên khí chung quanh.
Siêu Phàm kỳ tầng thứ tư, người khác không dám phục dụng quá nhiều dược vật, là sợ trụ cột không đủ, tinh thần lực, thân thể theo không kịp, biến thành tiểu hài tử đùa nghịch đại chuỳ, nhưng Trình Cung căn bản không cần lo lắng những cái này. Tinh thần lực của hắn đã tiếp cận Thoát Tục kỳ, cường độ thân thể đã đạt tới Siêu Phàm kỳ tầng thứ tám. Bởi vậy sau khi hắn đột phá, lập tức phục dụng rất nhiều đan dược, tiếp tục vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết điên cuồng hấp thu tăng lực lượng lên.
. . .
Vũ Thân Vương phủ, giờ phút này ở trên đỉnh núi có mây mù quấn quanh, Vũ Thân Vương đang đứng ở đó nhìn xa xa.
Tư thế của hắn, giống như đúc pho tượng mà trước kia Trình Cung cho hắn, trên thực tế những ngày này, mỗi ngày hắn đều đứng ở chỗ này mấy canh giờ, phỏng đoán cảm ngộ bên trên pho tượng kia.
Hắn cũng rất tò mò, dùng năng lực của Trình Cung, hắn căn bản không có khả năng luyện chế ra thứ này, nhất định là hắn lấy được ở đâu đó. Nhưng này đã không trọng yếu, chỉ là cảm thụ ý cảnh bên trên pho tượng kia, ngoài ý muốn lại để cho lực lượng của Vũ Thân Vương tăng lên một tầng.
Hôm nay, hắn đã có lực lượng Thoát Tục kỳ tầng thứ ba, dùng số tuổi của hắn lại có được thực lực này, tuyệt đối có thể ngạo thị thiên hạ.
- Tra ra chưa?
Lúc này, Vũ Thân Vương đột nhiên mở miệng.
Ở sau lưng Vũ Thân Vương, Trình Lam đang đi tới, trên người ăn mặc quần áo Đại thống lĩnh tứ phẩm.
- Đã có tin tức truyền tới, là người của Phong Vân Kiếm Tông muốn đối phó Trình gia, nhưng mà Trình gia sớm biết tin tức, người trong Trình phủ, Đổ Thần phủ đã sớm rời khỏi, sau đó mới xảy ra chuyện tối ngày hôm qua, hẳn là Trình Cung cố ý trêu đùa người Phong Vân Kiếm Tông.
Trình Lam đứng ở sau lưng Vũ Thân Vương, cẩn thận đáp trả, giờ phút này trên người của hắn đã không có ngạo khí lúc trước, nhiều hơn là trầm ổn, cùng cảm giác âm lãnh.
- Ngay cả người của Phong Vân Kiếm Tông cũng dám trêu đùa, Trình Cung này thật sự không biết sống chết.
Vũ Thân Vương nói xong, quay đầu lại nhìn về phía Trình Lam:
- Ngươi cũng là người Trình gia, Trình gia bị đại nạn này, chẳng lẽ ngươi không lo lắng, không muốn trở về nhìn xem.
Nhắc tới Trình gia gặp chuyện không may, trên mặt Trình Lam chẳng có chút lo lắng nào, giờ phút này ngược lại lộ ra một tia hận ý:
- Bọn hắn chẳng ai coi ta là người của Trình gia, Trình gia giúp ta cái gì, ngoại trừ cha ta, từ nay về sau Trình gia không có quan hệ với ta.
- Ha ha. . .
Vũ Thân Vương cười nói:
- Tốt, có chút cảm giác kiêu hùng, làm đại sự phải như thế. Tiếp tục nhìn chằm chằm vào chuyện này, ta ngược lại muốn nhìn một con chuột nhỏ tránh một con mèo đuổi giết như thế nào, lại dám đùa giỡn, thật sự là không biết sống chết. Trừ khi Trình Tiếu Thiên đi cầu phụ hoàng, để cho trấn quốc thần tiên ra mặt nói chuyện, nhưng nói như vậy, Trình gia phải đổi gia chủ một lần nửa, làm rất tốt, bản vương sẽ ủng hộ ngươi làm gia chủ kế tiếp của Trình gia. Về phần Trình Cung, lần này hắn sẽ minh bạch một việc, tiểu thông minh có nhiều hơn nữa, cũng phải có lực lượng cường đại chèo chống mới được, trước kia hắn dựa vào Trình Tiếu Thiên, nhưng hiện tại Trình Tiếu Thiên không bảo vệ được hắn, hắn sẽ biết hắn buồn cười đến cỡ nào.
Chương trước Chương tiếp
Loading...