Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Thần

Chương 1286-87: Mặc cả



Nói như vậy cũng không phải là kiếm không tới, nhưng đúng như Trình Cung nói, đồ vật bán tiện nghi như vậy, lợi nhuận tiếp cận hai mươi lần, tuyệt đối là một cảm giác khác.

Nhưng sau một khắc nghe được Trình Cung trực tiếp nói ra như vậy, sắc mặt người này biến đổi. Thế nhưng sau đó cười gằn, khinh bỉ nhìn thoáng qua Trình Cung, nhất định là người gia tộc lớn nào đó giáo dục công tử chưa từng va chạm xã hội, không ngờ dùng loại phương pháp này, nhưng Trung Đô cũng không giống những chỗ khác.

Tất cả nơi này đều có quy tắc, loại chuyện buôn bán này ngươi đồng ta ý, mình nói giá cả sáng tỏ hắn đồng ý, nhìn bọn hắn còn có thể làm gì được mình.

Các ngươi nguyện ý bỏ ra năm vạn Thuần Nguyên đan mua giáo huấn cho tên kia là chuyện của các ngươi...

- Oanh...

Vạn Ngạo là ai, đã định là lâu chủ của Tứ phương lâu, đệ tử Thanh Trúc Đạo Tôn, vừa nghe lời này của Trình Cung, trong nháy mắt sát khí ngút trời.

Lực lượng cảnh giới Thuần Dương, kiếm khí Thanh Trúc ngạo kiếm quyết phóng lên trời, trong lúc ầm ầm đó xông lên tận chín tầng trời. Bởi vì Trình Cung nói như thế, trong lòng hắn cũng hỏa lên, loại chuyện này phóng tới trên người ai cũng nhịn không được a.

Trọng yếu nhất là, Trình Cung là đang gây sự.

- Rầm...

Tên lão bản kia sợ đến hai chân mềm nhũn, ở dưới uy áp cường đại của Vạn Ngạo, cả người đều tê liệt nằm trên mặt đất.

Trời. . . Trời ạ, đây là nhân vật gì, một bước lên trời, Thiên Anh...

Không, Thiên Anh cũng đã gặp, không có đáng sợ như vậy...

Chẳng lẽ là. . . Thuần. . . Thuần Dương...

Mẹ của ta a, người này không giống như là lão quái vạn năm, tại sao có thể là cảnh giới Thuần Dương, hơn nữa ngươi là Thuần Dương thì làm sao sẽ bị người nói như vậy, làm sao lại tới mua những thứ này, Trung Châu có quy tắc, nhưng những quy củ này là sáu thế lực lớn đồng thời định ra, nói trắng ra là áp chế một ít người tu chân phổ thông, nếu như có thể đạt đến cảnh giới Thuần Dương, chỉ cần không loạn, coi như giết hắn một vài người cũng không ai vì cái này đi trêu chọc một Thuần Dương.

Nhưng đối với bọn hắn mà nói, tỷ lệ nhìn thấy Thuần Dương, hầu như cùng mỗi ngày bị thiên kiếp đánh cũng không kém nhiều.

Hơn nữa Thái Tôn này cũng là chạy chân, bị người trẻ tuổi kia kêu đến hét đi, còn nói chuyện như vậy, gây xích mích như vậy...

Tên lão bản này cũng sắp phát khóc, này rốt cuộc là ai a, các ngươi muốn làm gì. Này không phải chơi ta sao, ta chỉ là một tu sĩ Nhân Anh kỳ nho nhỏ, còn có vợ nhỏ con thơ… không, vợ trẻ con thơ…

Còn nữa, Thuần Dương còn cần rèn luyện cái lông a, trực tiếp đứng ở đỉnh cao nhất của Cửu Châu đại địa, giờ khắc này tên lão bản này đã nghĩ kỹ, nếu như có thể giữ được tính mạng, hắn lập tức tìm tới một quốc gia thế tục hẻo lánh làm lục địa thần tiên cao cao tại thượng, cũng không tiếp tục ở lại nơi này, không có lý tưởng, còn quá kinh khủng.

Vạn Ngạo giận tên lão bản kia, nhưng còn không đến mức mất đi lý tính, sau đó hắn quay đầu không rõ nhìn về phía Trình Cung, không biết vị sư thúc này đến cùng có ý gì, đùa bỡn mình sao? Là bởi vì trước đó mình không đủ tôn kính, sư thúc cố ý đùa bỡn mình.

- Ngươi xem, ngươi bạo phát chí ít kinh động mấy chục dặm chung quanh, chúng ta không thể ở lại địa phương này, chuyển sang nơi khác đi. Ngươi a, vốn đã không giống sư phụ ngươi, nếu sư tôn ngươi gặp phải loại chuyện này tuyệt đối chỉ có thể nga một tiếng coi như xong, nhưng ngươi thì không thể nhẫn nhịn.

Trình Cung nói xong, lắc đầu cất bước, xé rách hư không đã xuất hiện ở một chỗ khác cách đó trăm dặm.

Vạn Ngạo sửng sốt, nhất thời còn có chút phản ứng không kịp...

- Đây là sư thúc đang gõ ngươi, giống như thời điểm luyện khí trước phải thanh trừ tạp chất, bất quá nếu như sau này sư thúc cùng Uyển Uyển muội muội ở cùng một chỗ, ta nên gọi Uyển Uyển muội muội là cái gì đây?

Thiết Thiên Chuy bên ngoài sáng suốt, ngược lại là trước tiên thấy rõ vỗ vỗ Vạn Ngạo, sau đó cũng xé rách hư không theo tới, sau đó trong miệng lầm bầm lầu bầu, hắn vẫn vì chuyện này mà khó nghĩ.

- Đi, mua lại khối Tinh Viêm thiên thạch kia cho ta, cao nhất là mười sáu vạn Thuần Nguyên đan.

Nơi này có không ít tài liệu luyện khí, Trình Cung chỉ một khối Tinh Viêm thiên thạch nhìn Vạn Ngạo nói.

Nghĩ đến tình cảnh vừa nãy, khóe miệng Vạn Ngạo hơi nhíu một chút, muốn nói cái gì lại phát hiện ánh mắt Trình Cung nhìn mình là không thể nghi ngờ, hắn không thể không đồng ý, Vạn Ngạo chỉ có thể kiên trì tiến lên.

- Ta muốn khối Tinh Viêm thiên thạch này, mười sáu vạn Thuần Nguyên đan.

Vạn Ngạo nói xong, ném Thuần Nguyên đan cho đối phương.

Đây là một cửa hàng không lớn không nhỏ, chỉ là người giúp việc bán đồ cũng có mấy cái, một cái như là người phụ trách, tu vi ở khoảng Địa Anh, đồng thời cũng có vài người mua đồ.

Vừa nghe lời này của Vạn Ngạo, không ít người nhìn lại đây.

Xoạt! ! !

Vô số ánh mắt, sau đó đột nhiên có vài người không nhịn được cười ra tiếng.

- Người này làm gì vậy, không có bệnh chứ.

- Một khối Tinh Viêm thiên thạch to như vậy, lại muốn bỏ ra mười sáu vạn Thuần Nguyên đan mua lại, điên rồi.

- Vừa nhìn là biết chưa từng va chạm xã hội, ngay cả giá cả Tinh Viêm thiên thạch cũng không biết.

- Ngày hôm nay thú vị, không ngờ gặp phải loại người này.

Tiếng trào phúng chung quanh làm cho hỏa khí trong lòng Vạn Ngạo bốc lên, kém một chút nữa là bộc phát ra.

- Thu liễm, không cho phát lượng lực bộc.

Lúc này, trong đầu của hắn đột nhiên nhớ tới âm thanh của Trình Cung.

- Vị công tử này thu lại Thuần Nguyên đan đi, khối Tinh Viêm thiên thạch này người xem, ít nhất tám mươi vạn Thuần Nguyên nguyên đan, mười sáu vạn Thuần Nguyên đan ngài đến nhà khác mua đi.

Người bán hàng cũng tính toán lễ phép, chỉ là trong mắt cũng có một chút khinh bỉ.

Thiết Thiên Chuy ở một bên nhìn cũng nhịn không được nở nụ cười, đừng nói tám mươi vạn Thuần Nguyên đan, coi như tám triệu, tám mươi triệu Thuần Nguyên đan Vạn Ngạo cũng không để ý.

Lâu chủ Tứ phương lâu a, chính là không bao giờ thiếu tiền, tiền của tu chân giới chính là Thuần Nguyên đan, làm sao hắn sẽ thiếu cái này.

Không thể động võ, không thể tăng giá, còn dùng mười sáu vạn Thuần Nguyên đan mua lại, Vạn Ngạo đứng ở nơi đó đã không biết phải làm gì cho đúng.

Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng trải qua loại tình cảnh này.

Hầu như có đã xúc động muốn lập tức đi thẳng một mạch, nhưng lời của sư tôn vẫn còn bên tai, Trình Cung chính là sư tôn, nếu như mình vi phạm chính là không tôn sư trọng đạo, là hành vi khi sư diệt tổ, đáng ghét! ! !

Trong lòng Vạn Ngạo đã sắp bạo phát, nhưng cũng đứng ở nơi đó cũng xấu hổ vô cùng.

- Mười sáu vạn!

Vạn Ngạo cường điệu một tiếng. lần thứ hai

- Công tử, ngài chớ có nói đùa.

Tên bán đồ kia đã hơi không kiên nhẫn, tâm nói chẳng lẽ vị này là tới vơ vét?

Bất quá ở trong Trung Châu, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có người có thể vơ vét ai, sáu thế lực lớn không phải là bài biện.

Người phụ trách trong cửa hàng kia tựa hồ ý thức được chút gì, chỉ là hắn còn có chút không xác định, đang do dự có nên tiến lên hoặc là mời mấy vị này đến phía sau hay không...

- Tinh Viêm thiên thạch chân chính ở ngoài hồng, trong nhiệt, hơn nữa càng chặt chẽ hiệu quả càng tốt, nói rõ hỏa viêm bên trong rất tốt, khối này dưới đáy cùng chung quanh đều mỏng, rõ ràng cho thấy gặp phải tập kích, hỏa viêm bên trong thất thoát rất nhiều. Loại mặt hàng này các ngươi cũng không cảm thấy ngại bán tám mươi vạn, có muốn ta lại nói cho các ngươi một chút hay không...

Lúc này, Trình Cung cất bước đi lên phía trước, nhẹ nhàng vỗ tay phát ra tiếng, cấm chế, trận pháp bảo vây Tinh Viêm thiên thạch bay ra, lúc này mọi người mới cảm giác được nhiệt độ chung quanh lên cao.

- Nhiệt độ lên cao, quả nhiên Tinh Viêm thiên thạch này tiết lộ hỏa viêm.

- Hỏa viêm bảo vệ không tốt, khối này bày ra thời gian dài, hiệu quả mất giá rất nhiều.

- Không sai, không nghĩ tới lại như vậy.

- Mấy vị, mấy vị, xin lỗi, xin lỗi, thủ hạ không hiểu chuyện. Khối Tinh Viêm thiên thạch này ta bán mười sáu vạn.

Lúc này, tên phụ trách kia vội vã tiến lên.

- Mười sáu vạn, ha ha!

Trình Cung nở nụ cười: 

- Mười sáu vạn là lúc nãy, hiện tại cho ngươi sáu vạn.

- Sáu vạn...

Người phụ trách kia vừa nghe lập tức cau mày, có chút dấu hiệu muốn nộ, cái này ít nhất cũng là mười vạn Thuần Nguyên đan a.

- Thế nào, có muốn ta cẩn thận nói cho ngươi những đồ vật khác, còn có trận pháp, cấm chế này một chút hay không...

Đối phó loại người này, Trình Cung có một ngàn, mười ngàn biện pháp, có thể nói là hạ bút thành văn. Trận pháp bọn hắn dùng rất đặc biệt, giống như cấm chế chung quanh Tinh Viêm thiên thạch này, là hắn cố ý bố trí, một khi có kẻ coi tiền như rác mua lại, phát hiện Tinh Viêm thiên thạch này có vấn đề, trở về tìm cũng không ích gì.

Mà vừa nãy Trình Cung phá tan cấm chế của hắn, đủ để chứng minh Trình Cung có thể ung dung phá tan mấy cấm chế khác ở nơi này, kể cả những cấm chế bảo vệ những vật phẩm xa xỉ kia...

- Được, chúng ta nhìn nhầm đồ, nhưng tuyệt đối không thể để cho ngài chịu thiệt, ngày hôm nay liền bán cho ngài, còn có cái gì trọng yếu hơn danh dự.

Người phụ trách kia nói, nhìn về phía người bán đồ bên cạnh quát lên: 

- Gia hỏa không có nhãn lực, lập tức cút cho ta, theo Liệp yêu đội làm việc đi.

Hắn làm sao thì làm, Trình Cung sẽ không đi để ý tới, trả tiền, thu hồi Tinh Viêm thiên thạch, cùng Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy rời khỏi nơi này.

Sau khi rời khỏi nơi này, Vạn Ngạo mấy lần muốn nói lại thôi, hắn giờ khắc này dù ngốc thế nào cũng đoán được Trình Cung không phải là thật sự tới mua đồ, mà là cố ý vì hắn mà đến.

Chỉ là bây giờ hắn nghĩ không hiểu, mình không phải là công tử gia tộc thế tục, coi như là phương diện Tứ phương lâu cũng đề bạt lên, có khả năng Vạn Vô Nhất phụ tá hắn, hắn làm lâu chủ chỉ cần xử lý một ít chuyện đặc biệt, đa số thời điểm thậm chí chỉ cần chờ ở Linh Sơn bồi tiếp Thanh Trúc Đạo Tôn là được.

Hiện tại Trình Cung dẫn hắn đi quen thuộc những thứ này có ý nghĩa gì sao, dù sao hắn không phải người trong thế tục, không cần làm những thứ này a.

Lại đi mấy nhà, lại thử rất nhiều lần, đủ loại tình huống.

Như trước có vô số lần Vạn Ngạo bị làm cho mặt mày xám xịt, bị người cười nhạo, lúng túng cực kỳ.

- Sư thúc...

Rốt cục, Vạn Ngạo không nhịn được mở miệng.

Nhìn thấy Vạn Ngạo mở miệng, Trình Cung lập tức nói: 

- Được, ta còn tưởng rằng ngươi vĩnh viễn sẽ không mở miệng chứ, có phải muốn biết ta làm gì hay không?

- Vâng.

Vạn Ngạo gật đầu đáp ứng một tiếng.

- Đừng tưởng rằng mình đứng ở đỉnh phong của tu chân, đỉnh phuong của Cửu Châu đại địa, thì có thể triệt để thoát ly thế tục. Còn nữa, ngươi cảm giác những thứ này là chuyện vụn vặt, nhưng ngươi có biết Tứ phương lâu ngươi dựng nghiệp như thế nào hay không, chính là từ vô số những chuyện vụn vặt này chồng chất lên. Tiền ngươi tiêu sài, Thuần Nguyên đan dùng mãi không hết, chi phối lượng lớn Nguyên tinh, những thứ này đều là từ đâu tới, đều là từ vô số người của Tứ phương lâu làm như vậy.

- Thế tục, tu chân giới, bên trong Linh Sơn, vô số người của Tứ phương lâu đều đang bận bịu. Ngươi là lâu chủ Tứ phương lâu tương lai, chuyện ngươi nên làm là, làm lãnh tụ tinh thần cho Tứ phương lâu, là ngạo khí của Tứ phương lâu, cái loại tiền thông thiên địa, tài vận quỷ thần này, ngươi là người của Tứ phương lâu cũng không rõ ràng, coi như ở một đường tu chân ngươi học đạo pháp cực tốt, nhưng tất cả đều là uổng công, không có một tinh thần chống đỡ, cái khác đều là giả. Lúc trước người sáng lập Tứ phương lâu chính là từ tầng thấp nhất làm lên, từng chút từng chút làm đến cảnh giới tiền thông thiên địa, tài vận quỷ thần, quán thông thế tục, tu chân giới, Linh Sơn, chính mình vẫn đạt đến độ cao như sư tôn ngươi, có thể tưởng tượng được sự thành tựu của hắn.

- Bây giờ ngươi muốn kế thừa Tứ phương lâu, nhưng ngay cả cái này cũng không biết, ngươi còn nói những đạo gì khác. Trước kia như thế nào, hiện tại không nói, nhưng ta cho rằng điểm này rất trọng yếu, thoát khỏi căn bản, muốn tu luyện đến cảnh giới nhất định là không thể nào, vào đời là tất yếu. Mà ngươi làm lâu chủ Tứ phương lâu, muốn lĩnh hội tinh thần ý chí của Tứ phương lâu, thì phải đi làm những thứ này.

Đột nhiên Vạn Ngạo ngẩn người, trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ qua phương diện này, vào đời, vào đời. . .

Đó là một thoát pháp tu chân nói đến, đến trình độ như bọn họ, có chỉ là tài nguyên. . .

- Sư thúc, còn ta thì sao?

Thiết Thiên Chuy ở một bên nhìn xem, phát hiện Trình Cung vẫn không có nói gì đến hắn, mà hắn cảm giác sư tôn cũng nói như vậy, thì vị sư thúc này khẳng định rất phi thường, rất ngưu bức, là cái loại siêu cấp ngưu bức.

Bây giờ hắn rất chờ mong, vì lẽ đó nhất định phải học tập cùng sư thúc, sư tôn nói rồi, học tập cùng sư thúc mới có hi vọng.

- Ngươi sao, luyện khí thật tốt là được, tâm tư của ngươi thuần phác chuyên nhất, là tồn tại đại trí giả ngu, chờ đến khi ta nhàn hạ sẽ truyền cho ngươi một ít kinh nghiệm luyện khí, ngươi tranh thủ nhanh chóng đột phá đến Luyện khí đại cấp chín sư, đúng rồi, có thời gian ngươi có thể giao lưu cùng Tiểu Phong Tử một chút, tri thức luyện khí của hắn nhiều hơn ngươi, nhưng kinh nghiệm lại tương đối ít một chút.

- Đại trí giả ngu, ha ha ha, Vạn Ngạo ngươi có nghe hay không. . .

Nghe được Trình Cung đánh giá đối với mình, Thiết Thiên Chuy vui vẻ không thôi, giờ khắc này Vạn Ngạo chìm đắm trong những lời Trình Cung nói, căn bản không có để ý tới ngoại giới.

- Ầm!

Nhưng vào lúc này, cách bọn họ mấy mét đột nhiên mở ra một cánh cửa không gian.

Thiết Thiên Chuy, kể cả Vạn Ngạo đang trầm tư đồng thời khẩn trương, trước tiên vọt tới trước người Trình Cung, một cái cầm kiếm, một cái nắm hai chuỳ sắt lớn, một bộ tư thế muốn động Trình Cung trước tiên phải qua cửa ải bọn họ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...