Đan Thần
Chương 111: Cãi lời thánh chỉ, theo tội nên chém
Trong lúc nàng nói đến tăng lên hai cấp độ phải đi về, ánh mắt mọi người trong phòng đều lộ ra thần sắc khác thường, bởi vì Lam Phượng nói tất cả mọi người đều nghe được, vừa rồi sau khi Tống Phúc tỉnh lại Trình Cung cũng nói qua với hắn.
- Trở về rất tốt a, lâu rồi sư phụ ngươi không thấy ngươi khẳng định sẽ rất nhớ, ngươi trở lại cho sư phụ ngươi ổn định cảnh giới, sau đó lại trở về.
Trình Cung nghe xong vội vàng nói.
- Đúng, Cửu nhi trở về đi.
Tống Phúc nghe xong, cũng vội vàng khuyên bảo.
Những người khác cũng khuyên bảo, nhưng mà tiểu Cửu lại cực kỳ không muốn, nhưng rõ ràng sư phụ nàng ảnh hưởng đối với nàng rất lớn, đang giãy dụa ở trong mâu thuẫn.
- Ngươi yên tâm đi.
Ngón tay Trình Cung nhẹ nhành gõ mặt bàn, một trái nho từ trên đĩa hoa quả đã bay vào miệng hắn, Trình Cung thì đứng dậy đi đến bên cạnh Tống Phúc, vỗ bả vai hắn nói:
- Hiện tại ca ca ngươi đã là Hoán Cốt kỳ tầng thứ chín, hơn nữa hiện tại còn chưa bắt đầu tu luyện công pháp, không được bao lâu có thể đạt tới Tẩy Tủy kỳ, nếu ngươi thật sự lo lắng, ta lại để cho Trình Trảm đi theo hắn là được, nếu không lại để cho Đại Bạch, Tiểu Bạch đi theo hắn, ngươi yên tâm chưa.
Để cho muội muội nhỏ hơn mình nhiều tuổi lo lắng cho mình như vậy, Tống Phúc vừa cảm thấy hạnh phúc lại cảm thấy rất đau xót. Trước kia không có biện pháp, giờ phút này thân thể đã được đền bù, trong nội tâm thầm hạ quyết tâm, về sau nhất định mình phải có được lực lượng cường đại, bảo hộ các nàng.
Sau đó tất cả mọi người khuyên bảo, lúc này tiểu Cửu mới yên tâm, nàng nói đi cũng nhanh, căn bản không có đưa tiễn gì đã ly khai.
Sau đó trong hai ngày, Trình Cung bắt đầu đàm phán cùng Nguyên Thủy Ma Tông Lam Phượng, cuối cùng đạt thành một loạt hiệp nghị, đã có hiệp nghị này, rốt cục Trình Cung có thể bảo đảm Trình gia trong thời gian ngắn sẽ không bị Phong Vân Kiếm Tông uy hiếp. Đồng thời cũng có thể bảo chứng về sau có chút dược vật quý hiếm hãn hữu được cung ứng, bất quá huấn luyện nhân viên có thay đổi. Đề nghị lúc trước của Trình Cung được mở rộng, cụ thể, mục tiêu của Trình Cung cũng không phải để cho gần trăm người Trình Trảm tăng lên, Trình gia muốn trở nên mạnh mẽ phải cần một tổ chức khổng lồ, mà tuy Huyết Chiến đã thành hình, nhưng bọn hắn đủ trung tâm, hoàn toàn là lực lượng thuộc về Trình gia, này cũng đã đủ rồi.
Mà Trình Cung thì đáp ứng, chỉ cần Nguyên Thủy Ma Tông cung cấp đầy đủ dược vật, hắn sẽ giúp bọn hắn luyện chế Thanh Linh Đan, La Hán Kim Đan cùng với vài loại đan dược khác, để cho đệ tử bọn hắn dưới tình huống không cần sử dụng Thánh Thủy cũng có thể mượn nhờ Vạn Ma Lôi Trì tu luyện.
Sau đó Bàn Tử, Sắc Quỷ, Trình Trảm đều chọn vũ khí của mình, lúc này chọn vũ khí không giống vài ngày trước, đãi ngộ cũng đề cao hơn rất nhiều. Nếu như chọn vũ khí vài ngày trước, đám người Bàn Tử tối đa chỉ có thể đạt được Nguyên khí cấp năm, thành viên Huyết Chiến chỉ có thể đạt được Nguyên khí hai, ba cấp. Nhưng hiện tại, giờ phút này Bàn Tử đang cầm một thanh Trảm Long Đao dài hơn một mét, rộng nửa mét, vô cùng to lớn, hoa lệ vung vẩy, Nguyên khí cấp bảy, đối với Bàn Tử hiện tại mà nói, đây là vô cùng xa xỉ.
Sắc Quỷ thì lấy được một thanh Quỷ Thứ dài nửa thước, sắc bén vô cùng, mặc dù chỉ là Nguyên khí cấp sáu, lại rất quỷ dị. Trình Trảm thì đạt được một thanh Cuồng Phong Đao Nguyên khí cấp chín, trên đao đã bắt đầu có một ít pháp lực dung hợp, thi triển ra giống như gió lốc, uy lực cực kỳ kinh người.
Đây là Lam Phượng trực tiếp mở kho vũ khí của Nguyên Thủy Ma Tông để cho bọn hắn chọn lựa, kho vũ khí này không phải kho vũ khí trên ý nghĩa bình thường, tất cả vũ khí đều bị một ít lực lượng niêm phong. Ngươi có thể căn cứ sở thích của mình chọn lựa, nhưng đồng thời cũng phải nhìn ngươi có thực lực tương ứng phá vỡ tầng bảo hộ, lấy vũ khí tới tay hay không, cũng chính bởi vì như thế, lực lượng càng mạnh, vũ khí đạt được cũng càng mạnh. Loại đãi ngộ này, đã vượt qua đãi ngộ bình thường của đệ tử Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng bên trong Nguyên Thủy Ma Tông lại không có một ai dị nghị.
Nguyên nhân rất đơn giản, những ngày này Trình Cung đàm phán cùng Lam Phượng, rất nhiều trưởng lão của Nguyên Thủy Ma Tông cũng tham dự, bọn hắn sớm bị Trình Cung nói đánh bại, đối với những chuyện nhỏ nhặt này sẽ không phát biểu ý kiến gì. Bởi vì Túy Miêu có Tử Kim Bàn Long Thương, nên không có chọn nữa, chỉ là Bàn Tử chọn một thanh Trảm Long Đao, trở về không ngừng khoe khoang cùng hắn, Túy Miêu lôi kéo Bàn Tử đi ra ngoài đánh một hồi, dưới tình huống lực lượng tương đương, hai người đánh nhau cả buổi không ai làm gì được ai, cuối cùng phải tới trước mặt Trình Cung mới tính toán chấm dứt.
Về phần Trình Trảm, tuy kháng nghị liên tục, nhưng cuối cùng vẫn bị Trình Cung lưu lại Nguyên Thủy Ma Tông, kể tám mươi chín tên thành viên Huyết Chiến.
- Chúng ta đi nhanh đi, nếu không quay về đoán chừng Bạch thúc sắp phát nổ, đi, dùng hết tốc độ tiến về phía trước.
Thời điểm đến hơn trăm người, thời điểm rời đi chỉ có bốn người Trình Cung, Bàn Tử, Sắc Quỷ, Túy Miêu cùng hai con bạch hùng. Tuy hai con bạch hùng này có thể cải biến thân thể lớn nhỏ, nhưng mà cũng có giới hạn, bản thể lớn nhất thì tới gần sáu mét, nhỏ nhất cũng chừng một mét. Chỉ là bọn nó căn bản không có biện pháp cưỡi ngựa, cho dù bọn nó có thể khống chế thể trọng, chỉ là trên người chúng nó có khí tức Yêu tu, làm cho hai chân bảo mã run rẩy, căn bản chạy không nổi.
Vì vậy từ Nguyên Thủy Ma Tông đi ra, chỉ thấy bốn thất bảo mã chạy băng băng, phía sau có hai con bạch hùng cao sáu mét chạy theo, mỗi một bước đều làm mặt đất run rẩy giống như địa chấn. Này ngược lại đã kích thích bảo mã phía trước chạy trốn, bởi vì phía sau Đại Bạch cùng Tiểu Bạch cho chúng nó một cảm giác uy hiếp cực lớn, khiến chúng nó dốc sức liều mạng chạy về phía trước.
Trên một ngọn núi bên ngoài Nguyên Thủy Ma Tông, gió lạnh gào thét, Hồng Liên lẳng lặng nhìn bốn thất bảo mã cùng Đại Bạch, Tiểu Bạch phía dưới, thẳng đến khi bọn hắn biến mất hồi lâu, nàng vẫn đứng ở nơi đó như trước.
...
Ở chỗ sâu gần vạn dặm trong Yêu Thú Sâm Lâm, chỉ thấy một thân ảnh xuyên thẳng qua rừng, ở phía sau có một yêu thú cấp bảy giống như báo đang đuổi theo. Trong lúc nhảy lên chớp động đó, không ngờ trong miệng có thể phun ra từng đạo khí tức nóng rực như đao khí. Cây cối đụng phải nhao nhao bị cắt đứt.
Thân ảnh màu tím trên không trung liên tiếp né tránh, đột nhiên thân hình quỷ dị lóe lên biến mất ở trước người yêu thú, thời điểm yêu thú dừng lại cảnh giác xem xét, lập tức có một trường tiên quấn quanh trên cổ nó.
Con yêu thú này cũng cảm giác cổ bị xiết chặt, sau một khắc, một bóng người mượn nhờ trường tiên lao tới, trong tay cầm một thanh đoản đao, trực tiếp đâu vào phần bụng yếu hại nhất của nó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Yêu thú cấp bảy run rẩy vài cái, rốt cục không cam lòng chết đi, sau đó bóng người màu tím kia nhẹ nhàng run lên, thu hồi trường tiên quấn trên cổ yêu thú.
Trên quần áo màu tím có thể thấy rất nhiều địa phương dùng da thú may vá qua, trên mặt mang một loại khí tức ma luyện thành thục, đây chính là Tử Yên công chúa bị lạc trong Yêu Thú Sâm Lâm. Chỉ là lúc này Tử Yên công chúa đã thành thục hơn trước rất nhiều, từ vừa rồi nàng giết con yêu thú này có thể nhìn ra.
Động tác lấy nội đan, hàm răng yêu thú của Tử Yên công chúa rất thuần thục. Sau đó nghe được bên cạnh có tiếng động, thân thể nhảy mấy cái đã phóng tới xa xa, nhìn nguyên cương hộ thể của nàng cơ hồ che kín thân thể, liền biết rõ nàng đã tiếp cận Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong.
- Lại là Địa Thử kia, chẳng phải có một Địa Thử cấp chín sau, vậy mà chiếm địa bàn hơn ba ngàn dặm, sớm muộn cũng có một ngày tiêu diệt hết bọn ngươi.
Tử Yên công chúa khó chịu lầm bầm, sau đó chỉ thấy bên cạnh yêu thú cấp bảy mà vừa rồi nàng giết chết kia, xuất hiện một đám Địa Thử cực lớn, lớn chừng hơn hai mét, tốc độ mau kinh người từ dưới đất đi ra, trực tiếp kéo thi thể con yêu thú kia xuống đất.
Tử Yên công chúa đã dần dần quen sinh tồn trong Yêu Thú Sâm Lâm, nhưng vấn đề là nàng không hề giống như thế, thường xuyên nằm mơ tới sinh hoạt thoải mái trong hoàng cung. Nhưng mà ở trong Yêu Thú Sâm Lâm một tháng nàng mới hiểu được một việc, mình dĩ nhiên là dân mù đường, căn bản không biết đi ra ngoài như thế nào. Thường xuyên ở một chỗ rất lâu, cũng không phải nàng không có gặp qua những người khác, nhưng người gặp được ban đầu còn nhìn nàng là một nữ nhân rất đẹp, nhưng rất nhanh trong chiến đấu phát hiện trang bị nàng rất tốt, sẽ nổi lên lòng xấu xa.
Mấy lần về sau, Tử Yên công chúa ngược lại không dám đơn giản tiếp xúc cùng những người khác, chỉ có thể một người chậm rãi lục lọi.
- Thối Trình Cung, chết Trình Cung, ngươi chờ ta đi ra ngoài. Cả đám người tầm bảo kia nữa, còn muốn tính toán Bổn công chúa, hừ, chỉ là không biết tàng bảo đồ của bọn hắn thiệt hay giả. Nếu quả thật có bảo tàng, để cho mình có cơ hội đề thăng lực lượng, đến lúc đó sau khi mình rời khỏi đây, nhất định có thể nhẹ nhõm thu thập Trình Cung.
Nghĩ đến có thể thu thập Trình Cung, Tử Yên công chúa càng có động lực sinh tồn trong Yêu Thú Sâm Lâm cũng là chờ đợi lớn nhất, thường xuyên nửa đêm nghỉ ngơi, trong lúc ngủ mơ tới cảnh thu thập Trình Cung mà cười tỉnh lại.
Ở đây gần một tháng, một mực ở trong phạm vi thế lực của Địa Thử, rốt cục Tử Yên công chúa cũng nhẫn nhịn không được mình là dân mù đường nghiêm trọng, nhưng vấn đề là đây là trời sinh, tuy lực lượng nàng đang không ngừng tăng cường, cái này lại không có gì đổi mới, bất tri bất giác, nàng càng thâm nhập vào bên trong Yêu Thú Sâm Lâm.
...
Đế đô, Vân Ca Thành, phía trên Kim Loan Đại Điện, giờ phút này cũng đang nhao nhao túi bụi.
- Khải tấu bệ hạ, Trình Cung thân làm chủ soái không nghe điều khiển, cải lời thánh chỉ, theo tội nên chém.
- Hôm nay quốc khố hư không, sau khi chiến đấu, chiến lợi phẩm hắn cũng dám phát ra thu mua nhân tâm, tâm thuật bất chánh, kính xin bệ hạ nhanh chóng quyết đoán.
- Sự tình La Phù Thành khiến cho oanh động rất lớn, phía dưới lòng người bàng hoàng, đều gọi Trình Cung là Tiểu Bá Vương, giết người phóng hỏa, việc ác bất tận, nếu như không xử trí, bá tánh khó có thể bình an.
- Hôm nay chiến sự chấm dứt đã lâu, bọn hắn lại chậm chạp không chịu trở lại, sợ có dị tâm, kính xin bệ hạ phân rõ.
...
Những chuyện này lúc trước đã nhiều lần đề cập, từng kiện từng kiện chồng chất, giờ phút này đã bộc phát đến đỉnh phong. Các Ngự sử giống như bị kích thích, điên cuồng thượng tấu giám quan Trình Cung. Bất luận là sự tình La Phù Thành, hay là Trình Cung phân phát chiến lợi phẩm, trọng yếu nhất là hôm nay chiến sự chấm dứt, bọn hắn lại chậm chạp không chịu trở về.
Phía dưới tuy náo vô cùng hung, nhưng các đại thần nhất phẩm trong triều thì không ai đứng ra, cả đám đều như không biết chuyện gì đứng ở đó chăm chú lắng nghe. Hôm nay Hoàng đế cố ý gọi Trình Tiếu Thiên, Lôi Nhạc, Chu Tùng tới, nhưng bọn hắn lại không có một người nào lên tiếng.
Mà ngay cả Trình Tiếu Thiên cũng không có lên tiếng, điểm này làm cho Hoàng đế, Lôi Nhạc, Chu Tùng rất kỳ quái. Lôi Nhạc nhìn Trình Tiếu Thiên, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ lực lượng lão già này tăng lên, cảnh giới cũng tăng lên, vậy mà tính tình cũng sửa được. Người khác nói cháu trai hắn, nói Trình gia bọn hắn như vậy, sắp đưa bọn chúng đến tội xét nhà diệt tộc, hắn cũng thờ ơ, đến cùng lão điểu này đang suy nghĩ cái gì?