Đan Đại Chí Tôn
Chương 713
- Về khoảng cách lần Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ đã qua hơn một trăm hai mươi năm, Liên minh Thánh Địa Tây Bộ cũng đã chờ không kịp, cho nên vẫn một mực đang nghiêm mật giám sát. Cho đến mấy tháng trước, bọn hắn đã nhận ra phong ấn thánh sơn có dấu hiệu buông lỏng. Dựa theo kinh nghiệm, Vĩnh Hằng Chi Linh dự tính sẽ nở rộ sau hai tháng nữa.
- Kéo dài bao lâu?
- Thời gian Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ bất định, ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm. Thời gian vừa đến, nó liền tàn lụi, một khi tàn lụi, Vĩnh Hằng Thánh Sơn liền tự động phong bế.
- Lúc nào thì chúng ta xuất phát.
- Cho các ngươi thời gian chừng mười ngày để chuẩn bị, mười ngày sau, trước khi chúng ta khởi hành đến Đại Diễn thánh địa. Trước tiên phải giải quyết ân oán giữa Ly Hỏa thánh địa, sau đó cùng Đại Diễn thánh địa tiến về Vĩnh Hằng Thánh Sơn.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn bọn người Khương Phàm ở phía dưới:
- Lần hành động này, Dạ An Nhiên là đội trưởng. Đây cũng là lần đầu các ngươi liên hợp hành động, phải hiểu rõ sâu thêm, càng phải bồi dưỡng ăn ý, và phải tìm kiếm cơ duyên. Hàn Ngạo, mặc dù ngươi không có Đại Hoang Ấn, nhưng chỉ cần rời khỏi Vô Hồi thánh địa, các ngươi chính là người một nhà, đừng có khúc mắc gì.
Bọn người Dạ An Nhiên cung kính lĩnh mệnh.
- Thánh Chủ, chỉ có mấy người chúng ta sao?
Hàn Ngạo đột nhiên hỏi.
- Còn có Dạ An Nhiên cùng Yêu thú của Khương Phàm, hết thảy chín người.
- Vì sao không có Lâm Nam sư tỷ? Ta đoán tất cả thánh địa đều sẽ mang đệ tử cửu trọng thiên thuộc tính Mộc, mặc kệ là thi đấu săn giết, hay là mở ra Vĩnh Hằng bí cảnh, Mộc hệ linh văn cửu trọng thiên ở trong rừng rậm tiềm lực sẽ được phóng đại vô hạn, còn có thể điều tra có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công. Huống chi, Lâm Nam sư tỷ cũng am hiểu chiến đấu.
Hàn Ngạo nói đến Lâm Nam sư tỷ chính là đệ tử thân truyền của sư phụ hắn, Lâm Thiên Lộc.
Không phải Thánh phẩm linh văn mà là lục phẩm Lôi Văn Thụ, nàng có được hai khí hải Mộc hệ, Lôi hệ độc lập xen lẫn nhau, lại có thể đem hai loại Mộc hệ Lôi hệ bất tương dung dung hợp một chỗ.
Thiên phú cực mạnh, tính tình lại ổn trọng.
Bây giờ đã là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Ngụy Thiên Thu nói:
- Tin tức đã mang đến Vương Quốc Hắc Ám, mấy ngày nữa Lâm Nam sẽ trở về, nhưng Lâm Nam sẽ không tham gia thi đấu đi săn, sẽ chỉ cùng các ngươi đến Vĩnh Hằng bí cảnh.
Hàn Ngạo không hiểu:
- Vì sao? Thế lực thi đấu săn giết quá ngang nhau, có ý nghĩa gì?
Ở vấn đề này, bọn người Ngụy Thiên Thu và Vô Hồi Thánh Chủ vô cùng thống nhất ý kiến.
Dù là Ly Hỏa thánh địa nơi đó mang theo hai ba người cửu trọng thiên, bọn hắn nơi này cũng sẽ không phái một cửu trọng thiên tham gia săn giết thi đấu.
Vì là để tôi luyện dũng khí, ăn ý, và kích phát tiềm lực của bọn hắn.
Bọn người Khương Phàm không còn chất vấn, liên tiếp hành lễ, quay người lui ra.
Đan Hoàng lại nói ở trong đầu Khương Phàm:
- Đến Vĩnh Hằng Thánh Sơn nơi đó nhìn tình huống. Nếu thật là Chu Tước Yêu Hồn Hoa, ngươi hẳn là có ưu thế.
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa còn có công hiệu đặc biệt gì sao?
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa cũng chia phẩm loại, căn cứ số lượng hoa nhỏ nở rộ đến quyết định, số lượng càng nhiều, phẩm loại càng cao, năm đó ta lấy được vài cọng, đều là ba đóa hoa nhỏ, xem như cực cao phẩm. Đây là dược chủ để luyện chế Niết Bàn đan, nó phẩm loại quyết định phẩm chất Niết Bàn đan. Nếu như trực tiếp dùng, hiệu quả cũng không tệ. Trừ ba Thánh Chủ hiểu rõ kia, còn có công hiệu biến đổi Thú linh văn.
- Có ý gì?
- Đối với Thú linh văn mà nói, nhất là Thú linh văn loại Linh Cầm, trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức Chu Tước, có thể kích thích linh nguyên trưởng thành. Chu Tước là Vạn Cầm Chi Tổ, bên trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức đến từ lão tổ tông, đương nhiên có thể kích phát lực lượng tổ mạch Linh Cầm. Còn có thể trưởng thành đến vấn đề gì, phải nhìn tạo hóa của riêng mình. Nếu như ngươi dùng, ta không rõ sẽ xuất hiện thay đổi gì. Có lẽ, có thể sớm thôi động linh nguyên cùng huyết mạch của ngươi biến đổi chăng.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Khương Phàm âm thầm chờ mong, bất kể có phải là Chu Tước Yêu Hồn Hoa hay không, đều muốn cầm gốc kia Hoa Linh kia tới tay.
- Cúi đầu suy nghĩ gì đó?
Dạ An Nhiên kỳ quái nhìn Khương Phàm đang cúi đầu đi đường ở bên cạnh, lúc nào lại thành thật như vậy.
- Cô dung hợp Hạt giống Ngũ Hành rồi?
Khương Phàm lấy lại tinh thần.
Bốn năm tháng không gặp, khí chất Dạ An Nhiên đã thay đổi thật nhiều, cảm giác càng thêm linh động, càng thêm mỹ lệ, thật giống như Tinh Linh tự nhiên được thai nghén, khí chất đặc biệt, khiến cho người khác phải mê muội.
- Nhờ có Thánh Chủ tương trợ, Hạt giống Ngũ Hành dung hợp rất thành công, linh văn cũng đạt tới Đại Thừa thánh văn, cảnh giới vừa đột phá đến lục trọng thiên.
- Chúc mừng cô.
Khương Phàm mừng thay cho Dạ An Nhiên, dung hợp Hạt giống Ngũ Hành không chỉ đơn giản là biến đổi linh văn tăng cường cảnh giới, càng mang ý nghĩa tương lai nàng sẽ rộng lớn hơn, tiềm lực sẽ trưởng thành hơn.
- Cũng chúc mừng ngươi, trở thành Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám.
- Hư danh mà thôi. Ta đi về trước.
Khương Phàm cười cười, bước nhanh chạy đi.
Dạ An Nhiên ngừng lại, nhìn bóng lưng Khương Phàm có chút hoảng hốt.
‘Cứ như vậy mà đi rồi?’
Bọn người Thương Hàn Nguyệt có chút nhíu mày, hai người này làm sao vậy, không phải nói Khương Hồng và Võ Dạ Thiên Lan cũng đã bắt đầu thảo luận chuyện đính hôn sao, sao lại cảm thấy lạ lẫm như vậy.
Chẳng lẽ Khương Phàm thật thích Thường Lăng như thế?
Cũng không phải, từ khi Khương Phàm từ Vương Quốc Hắc Ám trở về đến bây giờ, giống như cũng chưa tới Dược sơn nhìn qua Thường Lăng.
Tên kỳ quái.
Khương Phàm giao Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa cho bọn người Khương Hồng Võ đang chuẩn bị rời khỏi, sau đó trở lại sơn cốc bế quan.
- Kéo dài bao lâu?
- Thời gian Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ bất định, ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm. Thời gian vừa đến, nó liền tàn lụi, một khi tàn lụi, Vĩnh Hằng Thánh Sơn liền tự động phong bế.
- Lúc nào thì chúng ta xuất phát.
- Cho các ngươi thời gian chừng mười ngày để chuẩn bị, mười ngày sau, trước khi chúng ta khởi hành đến Đại Diễn thánh địa. Trước tiên phải giải quyết ân oán giữa Ly Hỏa thánh địa, sau đó cùng Đại Diễn thánh địa tiến về Vĩnh Hằng Thánh Sơn.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn bọn người Khương Phàm ở phía dưới:
- Lần hành động này, Dạ An Nhiên là đội trưởng. Đây cũng là lần đầu các ngươi liên hợp hành động, phải hiểu rõ sâu thêm, càng phải bồi dưỡng ăn ý, và phải tìm kiếm cơ duyên. Hàn Ngạo, mặc dù ngươi không có Đại Hoang Ấn, nhưng chỉ cần rời khỏi Vô Hồi thánh địa, các ngươi chính là người một nhà, đừng có khúc mắc gì.
Bọn người Dạ An Nhiên cung kính lĩnh mệnh.
- Thánh Chủ, chỉ có mấy người chúng ta sao?
Hàn Ngạo đột nhiên hỏi.
- Còn có Dạ An Nhiên cùng Yêu thú của Khương Phàm, hết thảy chín người.
- Vì sao không có Lâm Nam sư tỷ? Ta đoán tất cả thánh địa đều sẽ mang đệ tử cửu trọng thiên thuộc tính Mộc, mặc kệ là thi đấu săn giết, hay là mở ra Vĩnh Hằng bí cảnh, Mộc hệ linh văn cửu trọng thiên ở trong rừng rậm tiềm lực sẽ được phóng đại vô hạn, còn có thể điều tra có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công. Huống chi, Lâm Nam sư tỷ cũng am hiểu chiến đấu.
Hàn Ngạo nói đến Lâm Nam sư tỷ chính là đệ tử thân truyền của sư phụ hắn, Lâm Thiên Lộc.
Không phải Thánh phẩm linh văn mà là lục phẩm Lôi Văn Thụ, nàng có được hai khí hải Mộc hệ, Lôi hệ độc lập xen lẫn nhau, lại có thể đem hai loại Mộc hệ Lôi hệ bất tương dung dung hợp một chỗ.
Thiên phú cực mạnh, tính tình lại ổn trọng.
Bây giờ đã là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Ngụy Thiên Thu nói:
- Tin tức đã mang đến Vương Quốc Hắc Ám, mấy ngày nữa Lâm Nam sẽ trở về, nhưng Lâm Nam sẽ không tham gia thi đấu đi săn, sẽ chỉ cùng các ngươi đến Vĩnh Hằng bí cảnh.
Hàn Ngạo không hiểu:
- Vì sao? Thế lực thi đấu săn giết quá ngang nhau, có ý nghĩa gì?
Ở vấn đề này, bọn người Ngụy Thiên Thu và Vô Hồi Thánh Chủ vô cùng thống nhất ý kiến.
Dù là Ly Hỏa thánh địa nơi đó mang theo hai ba người cửu trọng thiên, bọn hắn nơi này cũng sẽ không phái một cửu trọng thiên tham gia săn giết thi đấu.
Vì là để tôi luyện dũng khí, ăn ý, và kích phát tiềm lực của bọn hắn.
Bọn người Khương Phàm không còn chất vấn, liên tiếp hành lễ, quay người lui ra.
Đan Hoàng lại nói ở trong đầu Khương Phàm:
- Đến Vĩnh Hằng Thánh Sơn nơi đó nhìn tình huống. Nếu thật là Chu Tước Yêu Hồn Hoa, ngươi hẳn là có ưu thế.
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa còn có công hiệu đặc biệt gì sao?
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa cũng chia phẩm loại, căn cứ số lượng hoa nhỏ nở rộ đến quyết định, số lượng càng nhiều, phẩm loại càng cao, năm đó ta lấy được vài cọng, đều là ba đóa hoa nhỏ, xem như cực cao phẩm. Đây là dược chủ để luyện chế Niết Bàn đan, nó phẩm loại quyết định phẩm chất Niết Bàn đan. Nếu như trực tiếp dùng, hiệu quả cũng không tệ. Trừ ba Thánh Chủ hiểu rõ kia, còn có công hiệu biến đổi Thú linh văn.
- Có ý gì?
- Đối với Thú linh văn mà nói, nhất là Thú linh văn loại Linh Cầm, trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức Chu Tước, có thể kích thích linh nguyên trưởng thành. Chu Tước là Vạn Cầm Chi Tổ, bên trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức đến từ lão tổ tông, đương nhiên có thể kích phát lực lượng tổ mạch Linh Cầm. Còn có thể trưởng thành đến vấn đề gì, phải nhìn tạo hóa của riêng mình. Nếu như ngươi dùng, ta không rõ sẽ xuất hiện thay đổi gì. Có lẽ, có thể sớm thôi động linh nguyên cùng huyết mạch của ngươi biến đổi chăng.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Khương Phàm âm thầm chờ mong, bất kể có phải là Chu Tước Yêu Hồn Hoa hay không, đều muốn cầm gốc kia Hoa Linh kia tới tay.
- Cúi đầu suy nghĩ gì đó?
Dạ An Nhiên kỳ quái nhìn Khương Phàm đang cúi đầu đi đường ở bên cạnh, lúc nào lại thành thật như vậy.
- Cô dung hợp Hạt giống Ngũ Hành rồi?
Khương Phàm lấy lại tinh thần.
Bốn năm tháng không gặp, khí chất Dạ An Nhiên đã thay đổi thật nhiều, cảm giác càng thêm linh động, càng thêm mỹ lệ, thật giống như Tinh Linh tự nhiên được thai nghén, khí chất đặc biệt, khiến cho người khác phải mê muội.
- Nhờ có Thánh Chủ tương trợ, Hạt giống Ngũ Hành dung hợp rất thành công, linh văn cũng đạt tới Đại Thừa thánh văn, cảnh giới vừa đột phá đến lục trọng thiên.
- Chúc mừng cô.
Khương Phàm mừng thay cho Dạ An Nhiên, dung hợp Hạt giống Ngũ Hành không chỉ đơn giản là biến đổi linh văn tăng cường cảnh giới, càng mang ý nghĩa tương lai nàng sẽ rộng lớn hơn, tiềm lực sẽ trưởng thành hơn.
- Cũng chúc mừng ngươi, trở thành Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám.
- Hư danh mà thôi. Ta đi về trước.
Khương Phàm cười cười, bước nhanh chạy đi.
Dạ An Nhiên ngừng lại, nhìn bóng lưng Khương Phàm có chút hoảng hốt.
‘Cứ như vậy mà đi rồi?’
Bọn người Thương Hàn Nguyệt có chút nhíu mày, hai người này làm sao vậy, không phải nói Khương Hồng và Võ Dạ Thiên Lan cũng đã bắt đầu thảo luận chuyện đính hôn sao, sao lại cảm thấy lạ lẫm như vậy.
Chẳng lẽ Khương Phàm thật thích Thường Lăng như thế?
Cũng không phải, từ khi Khương Phàm từ Vương Quốc Hắc Ám trở về đến bây giờ, giống như cũng chưa tới Dược sơn nhìn qua Thường Lăng.
Tên kỳ quái.
Khương Phàm giao Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa cho bọn người Khương Hồng Võ đang chuẩn bị rời khỏi, sau đó trở lại sơn cốc bế quan.