Đan Đại Chí Tôn
Chương 1061
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Chuyện này đối với thánh địa kích thích quá lớn, ta đề nghị ngươi vẫn là nên sớm rời khỏi.
Khương Phàm nói:
- Bọn hắn bây giờ đang nhìn chằm chằm nơi này, ta không đi được. Chờ sau khi trời sáng, Dược Vương các hấp dẫn bọn hắn đi, ta lại rời khỏi. Chỉ là ta nếu như chạy, bọn hắn có khả năng sẽ ra tay với các ngươi.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Ngươi không cần lo lắng cho bọn ta, chúng ta có thể ứng phó. Huống chi, chuyện này lại truy cứu thế nào, đều không liên lụy đến trên người chúng ta.
Khương Phàm về đến trong phòng, cẩn thận xem xét dược liệu trong thanh đồng tiểu tháp.
Thật sự là rất rất nhiều, bên trong dều đã nhét tràn đầy.
Cũng may thời điểm hắn di chuyển đều mang cả dược liệu và toàn bộ kệ hàng đi, cho nên không gian rất toàn diện, các loại dược liệu cũng đều có tiêu chí.
- Bát Biện Ngọc Linh Chi, Hỏa Dương Linh Diệp, Lục Giác Bạch Thủ Ô... Đều có! Quá tốt rồi!!
Khương Phàm kích động nắm chặt nắm đấm, bên trong có toàn bộ dược liệu thông thường mà hắn cần, cũng có dược liệu vô cùng quan trọng.
Đủ!!
Không hổ là Dược sơn thánh địa luyện đan, các loại dược liệu cần gì cũng đều có.
- Ta xem một chút xem còn có cái gì. Cho ta niềm vui bất ngờ... Vui mừng...
Khương Phàm trầm xuống, ý thức tiếp tục dò xét, sau khi quét sạch tầng đầu tiên liền chuyển đến tầng thứ hai.
Nơi này cất giữ chính là dược liệu tầng thứ mười ba đến tầng mười lăm trong Dược Vương các. Bắt đầu từ tầng mười ba, số lượng dược liệu rõ ràng đã giảm bớt, không còn là để thành đống thành rương, mà là cất giữ một gốc, một gốc đặc biệt.
Nhưng phẩm cấp càng ngày càng cao, lại hiếm thấy và quý giá.
- Thi Khuẩn ngàn năm?
Khương Phàm phát hiện vui mừng mà hắn muốn tại một chỗ trong thiết lao.
Thi Khuẩn ngàn năm, đây là một trong những thuốc dẫn hắn cần.
Loại dược liệu này thường sinh ra tại bên trong vùng đất Cực m đầy xác chết. Còn nhất định phải là vượt qua vạn bộ thi thể chồng chất, mới có cơ hội sinh ra loại Thi Khuẩn có kịch độc này.
Chỉ cần chạm thử liền sẽ bị thi khí ăn mòn, cũng trong thời gian rất ngắn lan tràn toàn thân.
Thi Khuẩn sinh trưởng thời gian càng dài, độc tính càng khủng bố, uy hiếp cũng sẽ càng lớn. Nhưng, nếu như có thể trưởng thành ngàn năm, Thi Khuẩn sẽ dị biến thành thục, có được dược hiệu cực kỳ đặc biệt —— khởi tử hồi sinh!
Chỉ cần chết không cao hơn bảy ngày, sau khi dùng sẽ có tỷ lệ sống lại nhất định.
Nhưng loại khởi tử hồi sinh này không phải là sống lại thật sự, mà là biến thành hoạt thi không có ý thức.
Cho nên chỉ có thể dùng để luyện dược, còn cần dược vật đặc thù cân bằng, mới có thể kích phát ra công hiệu khởi tử hồi sinh kia.
Khương Phàm không nghĩ tới có thể tìm được tại Ly Hỏa thánh địa.
Cứ như vậy, hắn chỉ còn thiếu Hoàng Tuyền Trúc, Hồi Hồn Huyết Anh, Địa Ngục Sinh Sinh Hoa, tinh phách Thái m, cùng Thiên Kết Tuế Nguyệt Hoa.
- Còn gì nữa không?
Khương Phàm tiếp tục kiểm tra trong thiết lao, rất nhiều đồ quý giá, còn có những thứ chưa từng nghe thấy, nhưng đều không phải là thứ hắn cần.
- Ta xem trong này một chút.
Khương Phàm xuất ra nhẫn không gian giành được từ chỗ Tiêu Lạc Sư.
Trong này cất giữ chính dược liệu từ tầng thứ mười sáu đến tầng mười tám, đều là chút bảo dược vô cùng quý giá.
Nhưng vẫn không tìm được thuốc dẫn mình muốn.
Khương Phàm nằm ở trên giường, từ trong thanh đồng tiểu tháp lấy ra một cái bình ngọc.
Vừa rồi tìm thuốc dẫn có chú ý tới, trên đó viết —— Sinh Mệnh Cam Lộ.
Bình ngọc rất lớn, bên trong lại chỉ nổi lơ lửng ba giọt nước, giống như là trân châu óng ánh, tỏa ra tia sáng trong suốt, lại như là Tinh Linh có sinh mệnh, vui sướng nổi lơ lửng.
- Bồi bổ thân thể đi. Sinh mệnh cam lộ, hẳn là rất không tệ.
Khương Phàm đổ ra một giọt, nắm ở trong tay.
Cam lộ nở rộ ánh sáng mang theo khí tức mát mẻ, những chỗ ánh sáng phảng phất vạn vật khôi phục, khiến cho tinh thần thanh thản.
Hoa cỏ trong phòng vậy mà bắt đầu tuỳ tiện mở rộng, nhanh chóng sinh trưởng.
- Sư phụ, ngài cũng bồi bổ đi, sớm tỉnh lại một chút.
Khương Phàm phóng cam lộ tới trong miệng, không đợi cẩn thận cảm nhận, cam lộ thuận yết hầu chảy xuống.
Ngay sau đó ánh sáng tăng vọt, giống như là ngôi sao, sáng chói không gì sánh được, thân thể Khương Phàm đều chiếu thông thấu, có thể thấy rõ huyết quản, kinh mạch, thậm chí là xương cốt cùng nội tạng của hắn.
Tê...
Khương Phàm nhịn không được mà giật mình một cái, có cảm giác sảng khoái không nói ra được, thật giống như sinh mệnh đã được tắm rửa bằng linh dịch, từng cái tế bào cao thấp đều đang mở rộng.
Cảm giác thoải mái, kỳ diệu từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, tuần hoàn qua lại.
Khương Phàm thoải mái nằm ở trên giường, mặt mũi tràn đầy say mê.
Cam lộ thấm vào lấy da thịt, tư dưỡng huyết nhục, càng lan tràn về linh hồn.
Không thể tưởng tượng nổi chính là, ngay cả linh nguyên đều đang gáy to trong khí hải, bay lên nhảy múa, tàn đao đều phá tan khí hải, tắm rửa lấy tia sáng.
- Đây rốt cuộc là bảo bối gì?
Khương Phàm có cảm giác mê huyễn, nằm ở nơi đó thoải mái lại hoảng hốt.
Giờ khắc này, cái gì cũng hắn đều không muốn nghĩ, cái gì đều không muốn làm, cứ như vậy, nằm... Nằm...
- Nghị nhi?
Khương Hồng Võ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Khương Phàm ra, muốn cùng Khương Phàm nói chuyện thật tốt.
Trước đó ở ngay trước mặt của nhiều người như vậy, có mấy lời không tiện nói quá mức, cho nên tự mình tới đây, để phụ tử nói chuyện.
Tính ra, phụ tử bọn họ cũng đã lâu không có ngồi xuống nói chuyện rồi.
Nhưng, trong phòng rất an tĩnh, không có lời đáp lại nào.
Khương Hồng Võ nghĩ là Khương Phàm ngủ thiếp đi, nhẹ nhàng mở màn che lên, đi đến bên giường quan sát.
Kết quả... Mặt mũi Khương Phàm tràn đầy say mê, một mặt tươi cười quái dị, hai tay vừa đúng lúc đặt ở phần eo hướng xuống, ngẫu nhiên còn khẽ động bên trên.
Mà nơi đó, cao ngất như mâu.
Đây là đang làm gì?
Khương Hồng Võ ngẩn người, giật mình đã hiểu.
Hắn rón rén lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
Sau đó...
Khương Hồng Võ nhếch miệng hiện ra đường cong.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đều đã mười bảy tuổi.
Hài tử trưởng thành rồi.
- Chuyện này đối với thánh địa kích thích quá lớn, ta đề nghị ngươi vẫn là nên sớm rời khỏi.
Khương Phàm nói:
- Bọn hắn bây giờ đang nhìn chằm chằm nơi này, ta không đi được. Chờ sau khi trời sáng, Dược Vương các hấp dẫn bọn hắn đi, ta lại rời khỏi. Chỉ là ta nếu như chạy, bọn hắn có khả năng sẽ ra tay với các ngươi.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Ngươi không cần lo lắng cho bọn ta, chúng ta có thể ứng phó. Huống chi, chuyện này lại truy cứu thế nào, đều không liên lụy đến trên người chúng ta.
Khương Phàm về đến trong phòng, cẩn thận xem xét dược liệu trong thanh đồng tiểu tháp.
Thật sự là rất rất nhiều, bên trong dều đã nhét tràn đầy.
Cũng may thời điểm hắn di chuyển đều mang cả dược liệu và toàn bộ kệ hàng đi, cho nên không gian rất toàn diện, các loại dược liệu cũng đều có tiêu chí.
- Bát Biện Ngọc Linh Chi, Hỏa Dương Linh Diệp, Lục Giác Bạch Thủ Ô... Đều có! Quá tốt rồi!!
Khương Phàm kích động nắm chặt nắm đấm, bên trong có toàn bộ dược liệu thông thường mà hắn cần, cũng có dược liệu vô cùng quan trọng.
Đủ!!
Không hổ là Dược sơn thánh địa luyện đan, các loại dược liệu cần gì cũng đều có.
- Ta xem một chút xem còn có cái gì. Cho ta niềm vui bất ngờ... Vui mừng...
Khương Phàm trầm xuống, ý thức tiếp tục dò xét, sau khi quét sạch tầng đầu tiên liền chuyển đến tầng thứ hai.
Nơi này cất giữ chính là dược liệu tầng thứ mười ba đến tầng mười lăm trong Dược Vương các. Bắt đầu từ tầng mười ba, số lượng dược liệu rõ ràng đã giảm bớt, không còn là để thành đống thành rương, mà là cất giữ một gốc, một gốc đặc biệt.
Nhưng phẩm cấp càng ngày càng cao, lại hiếm thấy và quý giá.
- Thi Khuẩn ngàn năm?
Khương Phàm phát hiện vui mừng mà hắn muốn tại một chỗ trong thiết lao.
Thi Khuẩn ngàn năm, đây là một trong những thuốc dẫn hắn cần.
Loại dược liệu này thường sinh ra tại bên trong vùng đất Cực m đầy xác chết. Còn nhất định phải là vượt qua vạn bộ thi thể chồng chất, mới có cơ hội sinh ra loại Thi Khuẩn có kịch độc này.
Chỉ cần chạm thử liền sẽ bị thi khí ăn mòn, cũng trong thời gian rất ngắn lan tràn toàn thân.
Thi Khuẩn sinh trưởng thời gian càng dài, độc tính càng khủng bố, uy hiếp cũng sẽ càng lớn. Nhưng, nếu như có thể trưởng thành ngàn năm, Thi Khuẩn sẽ dị biến thành thục, có được dược hiệu cực kỳ đặc biệt —— khởi tử hồi sinh!
Chỉ cần chết không cao hơn bảy ngày, sau khi dùng sẽ có tỷ lệ sống lại nhất định.
Nhưng loại khởi tử hồi sinh này không phải là sống lại thật sự, mà là biến thành hoạt thi không có ý thức.
Cho nên chỉ có thể dùng để luyện dược, còn cần dược vật đặc thù cân bằng, mới có thể kích phát ra công hiệu khởi tử hồi sinh kia.
Khương Phàm không nghĩ tới có thể tìm được tại Ly Hỏa thánh địa.
Cứ như vậy, hắn chỉ còn thiếu Hoàng Tuyền Trúc, Hồi Hồn Huyết Anh, Địa Ngục Sinh Sinh Hoa, tinh phách Thái m, cùng Thiên Kết Tuế Nguyệt Hoa.
- Còn gì nữa không?
Khương Phàm tiếp tục kiểm tra trong thiết lao, rất nhiều đồ quý giá, còn có những thứ chưa từng nghe thấy, nhưng đều không phải là thứ hắn cần.
- Ta xem trong này một chút.
Khương Phàm xuất ra nhẫn không gian giành được từ chỗ Tiêu Lạc Sư.
Trong này cất giữ chính dược liệu từ tầng thứ mười sáu đến tầng mười tám, đều là chút bảo dược vô cùng quý giá.
Nhưng vẫn không tìm được thuốc dẫn mình muốn.
Khương Phàm nằm ở trên giường, từ trong thanh đồng tiểu tháp lấy ra một cái bình ngọc.
Vừa rồi tìm thuốc dẫn có chú ý tới, trên đó viết —— Sinh Mệnh Cam Lộ.
Bình ngọc rất lớn, bên trong lại chỉ nổi lơ lửng ba giọt nước, giống như là trân châu óng ánh, tỏa ra tia sáng trong suốt, lại như là Tinh Linh có sinh mệnh, vui sướng nổi lơ lửng.
- Bồi bổ thân thể đi. Sinh mệnh cam lộ, hẳn là rất không tệ.
Khương Phàm đổ ra một giọt, nắm ở trong tay.
Cam lộ nở rộ ánh sáng mang theo khí tức mát mẻ, những chỗ ánh sáng phảng phất vạn vật khôi phục, khiến cho tinh thần thanh thản.
Hoa cỏ trong phòng vậy mà bắt đầu tuỳ tiện mở rộng, nhanh chóng sinh trưởng.
- Sư phụ, ngài cũng bồi bổ đi, sớm tỉnh lại một chút.
Khương Phàm phóng cam lộ tới trong miệng, không đợi cẩn thận cảm nhận, cam lộ thuận yết hầu chảy xuống.
Ngay sau đó ánh sáng tăng vọt, giống như là ngôi sao, sáng chói không gì sánh được, thân thể Khương Phàm đều chiếu thông thấu, có thể thấy rõ huyết quản, kinh mạch, thậm chí là xương cốt cùng nội tạng của hắn.
Tê...
Khương Phàm nhịn không được mà giật mình một cái, có cảm giác sảng khoái không nói ra được, thật giống như sinh mệnh đã được tắm rửa bằng linh dịch, từng cái tế bào cao thấp đều đang mở rộng.
Cảm giác thoải mái, kỳ diệu từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, tuần hoàn qua lại.
Khương Phàm thoải mái nằm ở trên giường, mặt mũi tràn đầy say mê.
Cam lộ thấm vào lấy da thịt, tư dưỡng huyết nhục, càng lan tràn về linh hồn.
Không thể tưởng tượng nổi chính là, ngay cả linh nguyên đều đang gáy to trong khí hải, bay lên nhảy múa, tàn đao đều phá tan khí hải, tắm rửa lấy tia sáng.
- Đây rốt cuộc là bảo bối gì?
Khương Phàm có cảm giác mê huyễn, nằm ở nơi đó thoải mái lại hoảng hốt.
Giờ khắc này, cái gì cũng hắn đều không muốn nghĩ, cái gì đều không muốn làm, cứ như vậy, nằm... Nằm...
- Nghị nhi?
Khương Hồng Võ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Khương Phàm ra, muốn cùng Khương Phàm nói chuyện thật tốt.
Trước đó ở ngay trước mặt của nhiều người như vậy, có mấy lời không tiện nói quá mức, cho nên tự mình tới đây, để phụ tử nói chuyện.
Tính ra, phụ tử bọn họ cũng đã lâu không có ngồi xuống nói chuyện rồi.
Nhưng, trong phòng rất an tĩnh, không có lời đáp lại nào.
Khương Hồng Võ nghĩ là Khương Phàm ngủ thiếp đi, nhẹ nhàng mở màn che lên, đi đến bên giường quan sát.
Kết quả... Mặt mũi Khương Phàm tràn đầy say mê, một mặt tươi cười quái dị, hai tay vừa đúng lúc đặt ở phần eo hướng xuống, ngẫu nhiên còn khẽ động bên trên.
Mà nơi đó, cao ngất như mâu.
Đây là đang làm gì?
Khương Hồng Võ ngẩn người, giật mình đã hiểu.
Hắn rón rén lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
Sau đó...
Khương Hồng Võ nhếch miệng hiện ra đường cong.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đều đã mười bảy tuổi.
Hài tử trưởng thành rồi.