Đan Đại Chí Tôn
Chương 1046: Tam Đầu Kim Sư
Khương Hồng Võ nắm chặt nắm đấm:
- Huyết mạch Hoàng Kim Sư Tử, đủ để có thể so với Chí Tôn thánh văn!
Phạm Ngọc Thành ha ha cười khẽ:
- Vẫn kém một chút. Khương Phàm nhà các ngươi phải càng mạnh hơn.
Khương Hồng Võ lại chất vấn Hoàng Kim Sư Vương:
- Lấy mạnh lấn yếu, đây chính là hoàng tộc?
- Ai mạnh ai yếu, phải chờ đánh xong lại định. Đây là quyết đấu giữa hài tử ta cùng Khương Phàm, người khác không có quyền can thiệp. Khương Phàm, ngươi còn dám hay không?
Hoàng Kim Sư Vương nói xong, còn cố ý nhìn tượng đá thiêu đốt.
- Ca ca, chúng ta không đánh.
Khương Uyển Nhi tranh thủ thời gian khuyên Khương Phàm, giữa mỗi tầng Linh Hồn cảnh chênh lệch vô cùng to lớn, trừ phi linh văn khác biệt rất lớn, nếu không thì không thể nào vượt cấp khiêu chiến, huống chi lại còn là Yêu thú siêu cường Hoàng Kim Sư Tử như thế này.
Khương Hồng Võ cũng nhắc nhở Khương Phàm, coi chừng bị lừa.
Đối mặt với dị thú Hoàng Kim Sư Tử như thế này, cùng cảnh giới hợp lại đều có thể có lo lắng, huống chi lại còn là vượt cấp.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Kim Sư nhìn nhau.
- Hắn đều đã có mặt để khiêu chiến, ta có cái gì không dám nhận.
Tam Đầu Kim Sư cao ngạo ngẩng đầu lên, thanh âm ù ù, uy thế bức người:
- Tốt!! Ta không chiếm tiện nghi của ngươi, để cho ngươi đánh ba chiêu, trong vòng ba chiêu, ta không hoàn thủ. Sau ba chiêu, sinh tử mỗi người dựa vào thực lực, như thế nào?
Khương Phàm nói với Ly Hỏa Thánh Chủ:
- Trước tiên để tượng đá cho ta phụ thân đảm bảo, miễn cho ta thắng, các ngươi lại chơi xấu.
- Cho hắn trước.
Ly Hỏa Thánh Chủ rất sảng khoái.
Kim Sư này là truyền nhân mạnh nhất của Hoàng Kim Sư Vương, lại lấy được Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát huyết mạch, cùng cảnh giới đều có thể áp chế Khương Phàm, huống chi lại còn cao hơn nhất trọng thiên.
Phía trước Ly Hỏa thánh địa!
- Ca ca, hãy cố gắng lợi dụng cơ hội ba chiêu.
Khương Uyển Nhi thay Khương Phàm cổ động, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng ba chiêu kia vẫn là mấu chốt.
Bọn người Khương Hồng Võ nghiêm mặt, vẫn rất muốn ngăn cản, nhưng Khương Phàm không phải hài tử bình thường, nếu đã tiếp chiến, hẳn là sẽ có tính toán của mình.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Sư Tử kéo ra cự ly trăm mét, yên lặng kích ra năng lượng chiến trụ chảy xuôi trong hai tay.
Kình phong cuốn qua nơi hoang dã, bụi cỏ ngang eo đổ rạp cũng tung bay mái tóc ngắn của Khương Phàm.
Gương mặt gầy gò lãnh tuấn kiên nghị, ánh mắt sắc bén như đao, áo bào bay phần phật, phác hoạ ra dáng người thon dài giống như cây giáo.
Tam Đầu Sư Tử lay động thân thể hùng tráng, phát ra tiếng gào trầm thấp, móng vuốt cứng rắn giữ chặt đại địa, tản mát ra khí thế cường đại kinh hồn nhiếp phách.
Đừng nói là loài người, xem như Yêu thú, đứng ở trước mặt nó cũng nhịn không được mà phải quỳ lạy.
Đây chính là khí thế Vương giả bẩm sinh.
Ly Hỏa Thánh Chủ đi đến phía trước, tự mình tuyên cáo:
- Trăm dặm hoang dã phía trước đều là chiến trường của các ngươi, bây giờ... Bắt đầu!
- Bắt đầu!
Mấy ngàn người tụ tập trước Ly Hỏa thánh địa cùng hô to lên, cảm xúc kích động, không kịp chờ đợi muốn nhìn Hoàng Kim Sư Tử ngược sát Khương Phàm.
Bọn hắn là thánh địa luyện đan, không quen chém giết, không phải đối thủ của đám người Khương Hồng Võ này, vậy thì mời một Yêu thú hung tàn hơn.
Cái này gọi lấy ác chế ác, lấy bạo chế bạo.
Khương Phàm đột nhiên nói:
- Ngươi không cần cho ta ba chiêu, miễn cho cuối cùng các ngươi không nhận nợ.
- Ngươi nói cái gì?
Con mắt Tam Đầu Sư Tử đột nhiên lăng lệ.
Khương Phàm đưa tay khiêu chiến:
- Ta nói, quyết chiến công bằng, không có nhường chiêu.
- Hắn nói cái gì?
Bọn người Khương Uyển Nhi không hiểu thấu, không cho? Vậy còn có phần thắng gì?!
- Nghị nhi, bây giờ không phải thời điểm cậy mạnh.
Bọn người Yến Tranh nghiêm túc nhắc nhở.
Rống!!
Ánh sáng hoàng kim bao phủ hoang dã, Tam Đầu Sư Tử bổ nhào tới, khí thế tăng vọt, cực kỳ cường đại, ba cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, rống động hoang dã.
Bọn người Khương Uyển Nhi kinh hô, các đệ tử Ly Hỏa thánh địa hít vào khí lạnh, nhìn đã rất uy mãnh, đột nhiên bộc phát càng là doạ người.
Hoàng Kim Sư Tử chợt phóng tới, mặt đất cũng nứt ra, Hoàng Kim Trảo phảng phất nặng đến vạn tấn, ù ù trầm đục, hào quang màu vàng nương theo khí tức Huyết Sát, thổi tung mấy vạn mét hoang dã.
Cát bay đá chạy, bụi cỏ đột ngột nhảy lên, phấp phới giữa trời cao.
Cuồng bạo! Uy mãnh!
Rung động!
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, hắn hét dài một tiếng, phát ra kim viêm Thánh Hỏa mãnh liệt, đối diện va chạm đập vào mặt kim quang.
Ầm ầm...
Mặt đất vỡ nát, bụi cỏ hóa thành bột mịn, lít nha lít nhít hòn đá bay lên như mưa.
Khương Phàm cường thế phá tan thanh (âm thanh) triều mãnh liệt, xuyên thủng kim quang, cùng Hoàng Kim Sư Tử khổng lồ đối diện chạm vào nhau.
Rống!
Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã, tóc mai bay lên, răng nanh um tùm, vung lên móng vuốt màu vàng giống như cái cối xay, khuấy động cường quang, xé rách ra uy thế rung động, hung hăng đánh về phía Khương Phàm.
Một kích này, như có thể đập nát núi đá.
Khương Phàm đang phóng tới đột ngột nhảy lên, tay phải hóa thành móng vuốt Chu Tước, trong chớp mắt, Chu Tước huyết khí trùng kích, chiến trụ thiêu đốt năng lượng, lực lượng tăng vọt đến bảy trăm ngàn cân.
Keng!!
Trận va chạm trong nháy mắt giống như hai trọng chùy tuyệt thế cuồng bạo đánh vào một chỗ, nổ lên hoả tinh.
Trong chớp mắt, sóng âm chói tai khuấy động mấy vạn mét hoang dã.
Vô số người không kịp chuẩn bị, ôm đầu kêu thảm.
Sâu trong quang triều, Khương Phàm duy trì tư thế phóng lên cao, vuốt phải hung hăng nhấc lên.
Hoàng Kim Sư Tử thì run rẩy vuốt phải, bỗng nhiên bị quăng lên, liên luỵ đến chân trước bên phải, cho đến thân thể phía bên phải đều đã mất đi khống chế.
Thời gian phảng phất dừng lại.
Bọn người Khương Hồng Võ đều biến sắc, ánh mắt sáng rực nhìn thấy rõ ràng màn này.
- A!!
Khương Phàm hét lớn, móng vuốt cắt vuốt phải Hoàng Kim Sư Tử ra, mang theo lực lượng kinh khủng nhấc cả người hắn lên.
Hoàng Kim Sư Tử gào lên đau đớn, bị kéo lên rồi lại đập xuống đất, trượt ra xa mấy chục mét.
Liệt diễm oanh minh dưới chân Khương Phàm, không đợi rơi xuống đã nhảy vọt lên, xông về phía Hoàng Kim Sư Tử.
- Huyết mạch Hoàng Kim Sư Tử, đủ để có thể so với Chí Tôn thánh văn!
Phạm Ngọc Thành ha ha cười khẽ:
- Vẫn kém một chút. Khương Phàm nhà các ngươi phải càng mạnh hơn.
Khương Hồng Võ lại chất vấn Hoàng Kim Sư Vương:
- Lấy mạnh lấn yếu, đây chính là hoàng tộc?
- Ai mạnh ai yếu, phải chờ đánh xong lại định. Đây là quyết đấu giữa hài tử ta cùng Khương Phàm, người khác không có quyền can thiệp. Khương Phàm, ngươi còn dám hay không?
Hoàng Kim Sư Vương nói xong, còn cố ý nhìn tượng đá thiêu đốt.
- Ca ca, chúng ta không đánh.
Khương Uyển Nhi tranh thủ thời gian khuyên Khương Phàm, giữa mỗi tầng Linh Hồn cảnh chênh lệch vô cùng to lớn, trừ phi linh văn khác biệt rất lớn, nếu không thì không thể nào vượt cấp khiêu chiến, huống chi lại còn là Yêu thú siêu cường Hoàng Kim Sư Tử như thế này.
Khương Hồng Võ cũng nhắc nhở Khương Phàm, coi chừng bị lừa.
Đối mặt với dị thú Hoàng Kim Sư Tử như thế này, cùng cảnh giới hợp lại đều có thể có lo lắng, huống chi lại còn là vượt cấp.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Kim Sư nhìn nhau.
- Hắn đều đã có mặt để khiêu chiến, ta có cái gì không dám nhận.
Tam Đầu Kim Sư cao ngạo ngẩng đầu lên, thanh âm ù ù, uy thế bức người:
- Tốt!! Ta không chiếm tiện nghi của ngươi, để cho ngươi đánh ba chiêu, trong vòng ba chiêu, ta không hoàn thủ. Sau ba chiêu, sinh tử mỗi người dựa vào thực lực, như thế nào?
Khương Phàm nói với Ly Hỏa Thánh Chủ:
- Trước tiên để tượng đá cho ta phụ thân đảm bảo, miễn cho ta thắng, các ngươi lại chơi xấu.
- Cho hắn trước.
Ly Hỏa Thánh Chủ rất sảng khoái.
Kim Sư này là truyền nhân mạnh nhất của Hoàng Kim Sư Vương, lại lấy được Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát huyết mạch, cùng cảnh giới đều có thể áp chế Khương Phàm, huống chi lại còn cao hơn nhất trọng thiên.
Phía trước Ly Hỏa thánh địa!
- Ca ca, hãy cố gắng lợi dụng cơ hội ba chiêu.
Khương Uyển Nhi thay Khương Phàm cổ động, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng ba chiêu kia vẫn là mấu chốt.
Bọn người Khương Hồng Võ nghiêm mặt, vẫn rất muốn ngăn cản, nhưng Khương Phàm không phải hài tử bình thường, nếu đã tiếp chiến, hẳn là sẽ có tính toán của mình.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Sư Tử kéo ra cự ly trăm mét, yên lặng kích ra năng lượng chiến trụ chảy xuôi trong hai tay.
Kình phong cuốn qua nơi hoang dã, bụi cỏ ngang eo đổ rạp cũng tung bay mái tóc ngắn của Khương Phàm.
Gương mặt gầy gò lãnh tuấn kiên nghị, ánh mắt sắc bén như đao, áo bào bay phần phật, phác hoạ ra dáng người thon dài giống như cây giáo.
Tam Đầu Sư Tử lay động thân thể hùng tráng, phát ra tiếng gào trầm thấp, móng vuốt cứng rắn giữ chặt đại địa, tản mát ra khí thế cường đại kinh hồn nhiếp phách.
Đừng nói là loài người, xem như Yêu thú, đứng ở trước mặt nó cũng nhịn không được mà phải quỳ lạy.
Đây chính là khí thế Vương giả bẩm sinh.
Ly Hỏa Thánh Chủ đi đến phía trước, tự mình tuyên cáo:
- Trăm dặm hoang dã phía trước đều là chiến trường của các ngươi, bây giờ... Bắt đầu!
- Bắt đầu!
Mấy ngàn người tụ tập trước Ly Hỏa thánh địa cùng hô to lên, cảm xúc kích động, không kịp chờ đợi muốn nhìn Hoàng Kim Sư Tử ngược sát Khương Phàm.
Bọn hắn là thánh địa luyện đan, không quen chém giết, không phải đối thủ của đám người Khương Hồng Võ này, vậy thì mời một Yêu thú hung tàn hơn.
Cái này gọi lấy ác chế ác, lấy bạo chế bạo.
Khương Phàm đột nhiên nói:
- Ngươi không cần cho ta ba chiêu, miễn cho cuối cùng các ngươi không nhận nợ.
- Ngươi nói cái gì?
Con mắt Tam Đầu Sư Tử đột nhiên lăng lệ.
Khương Phàm đưa tay khiêu chiến:
- Ta nói, quyết chiến công bằng, không có nhường chiêu.
- Hắn nói cái gì?
Bọn người Khương Uyển Nhi không hiểu thấu, không cho? Vậy còn có phần thắng gì?!
- Nghị nhi, bây giờ không phải thời điểm cậy mạnh.
Bọn người Yến Tranh nghiêm túc nhắc nhở.
Rống!!
Ánh sáng hoàng kim bao phủ hoang dã, Tam Đầu Sư Tử bổ nhào tới, khí thế tăng vọt, cực kỳ cường đại, ba cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, rống động hoang dã.
Bọn người Khương Uyển Nhi kinh hô, các đệ tử Ly Hỏa thánh địa hít vào khí lạnh, nhìn đã rất uy mãnh, đột nhiên bộc phát càng là doạ người.
Hoàng Kim Sư Tử chợt phóng tới, mặt đất cũng nứt ra, Hoàng Kim Trảo phảng phất nặng đến vạn tấn, ù ù trầm đục, hào quang màu vàng nương theo khí tức Huyết Sát, thổi tung mấy vạn mét hoang dã.
Cát bay đá chạy, bụi cỏ đột ngột nhảy lên, phấp phới giữa trời cao.
Cuồng bạo! Uy mãnh!
Rung động!
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, hắn hét dài một tiếng, phát ra kim viêm Thánh Hỏa mãnh liệt, đối diện va chạm đập vào mặt kim quang.
Ầm ầm...
Mặt đất vỡ nát, bụi cỏ hóa thành bột mịn, lít nha lít nhít hòn đá bay lên như mưa.
Khương Phàm cường thế phá tan thanh (âm thanh) triều mãnh liệt, xuyên thủng kim quang, cùng Hoàng Kim Sư Tử khổng lồ đối diện chạm vào nhau.
Rống!
Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã, tóc mai bay lên, răng nanh um tùm, vung lên móng vuốt màu vàng giống như cái cối xay, khuấy động cường quang, xé rách ra uy thế rung động, hung hăng đánh về phía Khương Phàm.
Một kích này, như có thể đập nát núi đá.
Khương Phàm đang phóng tới đột ngột nhảy lên, tay phải hóa thành móng vuốt Chu Tước, trong chớp mắt, Chu Tước huyết khí trùng kích, chiến trụ thiêu đốt năng lượng, lực lượng tăng vọt đến bảy trăm ngàn cân.
Keng!!
Trận va chạm trong nháy mắt giống như hai trọng chùy tuyệt thế cuồng bạo đánh vào một chỗ, nổ lên hoả tinh.
Trong chớp mắt, sóng âm chói tai khuấy động mấy vạn mét hoang dã.
Vô số người không kịp chuẩn bị, ôm đầu kêu thảm.
Sâu trong quang triều, Khương Phàm duy trì tư thế phóng lên cao, vuốt phải hung hăng nhấc lên.
Hoàng Kim Sư Tử thì run rẩy vuốt phải, bỗng nhiên bị quăng lên, liên luỵ đến chân trước bên phải, cho đến thân thể phía bên phải đều đã mất đi khống chế.
Thời gian phảng phất dừng lại.
Bọn người Khương Hồng Võ đều biến sắc, ánh mắt sáng rực nhìn thấy rõ ràng màn này.
- A!!
Khương Phàm hét lớn, móng vuốt cắt vuốt phải Hoàng Kim Sư Tử ra, mang theo lực lượng kinh khủng nhấc cả người hắn lên.
Hoàng Kim Sư Tử gào lên đau đớn, bị kéo lên rồi lại đập xuống đất, trượt ra xa mấy chục mét.
Liệt diễm oanh minh dưới chân Khương Phàm, không đợi rơi xuống đã nhảy vọt lên, xông về phía Hoàng Kim Sư Tử.