Đan Đại Chí Tôn
Chương 1011: Tuyên chiến (1)
Kiều gia!
- Chỗ Nhân Hoàng đã xử lý tốt chưa?
- Có thể xử tử toàn bộ mười hai người Tô gia. Lấy được sáu viên Cấm Nguyên Châu. Tô gia năm viên, hoàng thất bù một viên, hẳn là có thể đưa tới sau hai ngày.
Lúc Kiều Vạn Niên trở lại Kiều gia, đúng lúc Khương Phàm cũng trở về, hai người gặp được nhau ở trước cửa phủ.
- Tô gia có phản ứng gì?
Cuối cùng sát ý trong lòng Khương Phàm cũng đã bình phục mấy phần.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu, sau đó mới thật sự là trả thù, bắt đầu từ Tô gia, lại đến Đông hoàng thất tộc, Chung Ly gia tộc, Đường gia các loại, hắn muốn để toàn bộ Cổ Hoa đều rơi vào vũng bùn nội loạn, giãy dụa trong mai táng.
Kiều Vạn Niên cười lạnh nói:
- Cấm Nguyên Châu là mệnh của Tô gia, tôn nghiêm của Tô gia, là giới hạn thấp nhất của Tô gia, Nhân Hoàng ép buộc bọn hắn lấy ra năm viên, xem như đã gieo oán niệm.
- Nhân Hoàng có thể bức ra năm viên. Xem ra hắn cũng cố ý làm suy yếu số lượng Cấm Nguyên Châu của Tô gia.
- Nhân Hoàng tinh thông tính toán. Năm viên Cấm Nguyên Châu đã là một cái giá lớn, lại là gõ đầu Tô gia một cái.
- Nhân Hoàng bây giờ gõ chỉ là cảnh cáo, sau này sẽ còn từ từ bồi thường, khôi phục quan hệ thân mật giữa hai bên. Các ngươi phải hung hăng kích thích một lần nữa trước khi hai bên hòa hoãn lại.
- Tiểu tổ yên tâm, bây giờ Tô gia đã hận chúng ta thấu xương, khẳng định sẽ chủ động ra tay. Chỉ cần chúng ta có thể ổn định thì sẽ có thể nắm lấy cơ hội, một lần lại một lần trọng thương Tô gia. Nếu như Nhân Hoàng xử lý không ổn thỏa, quan hệ của hai bên sẽ dần dần quyết liệt.
- Cẩn thận ứng phó, từ từ kéo gia tộc khác vào, triệt để đảo loạn thế cục Cổ Hoa, trước khi Nhân Hoàng kịp phản ứng, để cục diện mất khống chế!
- Nhân Hoàng sẽ không nghĩ tới mục đích thực sự của Kiều gia chúng ta, nhất định sẽ ở vào thế bị động. Chờ cái ngày hắn kịp phản ứng đó thì đã trễ rồi.
- Sau khi ta lấy Cấm Nguyên Châu sẽ lập tức rời khỏi. Trước tiên Kiều gia tuyên bố ta đang bế quan, sau đó lại nói ta đi theo sư phụ rời khỏi. Từ trong gia tộc tìm thế thân, phân bố ngẫu nhiên các nơi ở phương bắc, hấp dẫn lực chú ý.
- Ta an bài Phương Hoa chọn lựa một nhóm tử sĩ, bồi tiểu tổ về Nam Bộ.
- Không cần. Lực lượng Kiều gia các ngươi đều giữ lại ứng phó Tô gia còn có các gia tộc khác, gặp tình huống đặc biệt, cũng có thể đến phía sau núi xin chỉ thị của Kiều Vô Hối.
- Thế nhưng...
- Nam Bộ đã có Vô Hồi thánh địa bảo đảm ta, không có ai dám đụng nơi đó. Ngược lại là các ngươi, thế cục Cổ Hoa sẽ càng ngày càng hỗn loạn, Nhân Hoàng càng không phải kẻ vớ vẩn, các ngươi phải làm cho tốt phản kích, phải bảo toàn lực lượng, còn phải đề phòng bị tính kế. Chúng ta muốn là huyết tính, không phải liều mạng, nơi này chỉ là đá mài đao, chiến trường chân chính của Kiều gia là ở trên trời.
- Tiểu tổ yên tâm, ta sẽ khống chế lại.
Khi bọn hắn đang nói chuyện, Kiều Vạn Sơn từ phía trước đi tới:
- Tô Thiên Cương tới.
- Hắn tới làm gì?
Kiều Vạn Niên kỳ quái.
- Các ngươi vừa đi không bao lâu hắn liền đến. Muốn trấn an Kiều gia chúng ta, tranh thủ thời gian cho đại ca hắn.
- Có người nhìn thấy hắn đã tới không?
- Hắn vụng trộm tới.
Khương Phàm cùng Kiều Vạn Niên trao đổi ánh mắt, đều lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:
- Giết, nói chưa thấy qua người. Dùng cơ hội này, kích thích lý trí Tô gia, hung hăng gõ bọn hắn một lần.
Chuyện ngoài ý muốn tại Thanh Bình uyển tối hôm qua truyền khắp hoàng thành, vô số người một đêm chưa ngủ, đều đang suy đoán ai là hung thủ, cũng khẩn trương với phản ứng của Kiều gia.
Nhưng, bắt đầu từ sáng sớm, hoàng thành lại lâm vào an tĩnh đến quái dị.
Kiều gia vậy mà không có ai náo loạn, các gia tộc cũng đều duy trì khắc chế.
Có người chạy đến gần Kiều gia quan sát, có người gom lại hoàng cung nơi đó dò xét tình huống.
Kết quả hai bên đều rất bình tĩnh.
Không hề có việc sai lầm nào, thậm chí đều không có nổi lên không khí khẩn trương.
Hoàng thất lại còn không vội vã dựa theo trình tự bình thường, vẫn bồi tiếp đại biểu các tộc phương bắc dùng ngọ yến, mới đưa từng người ra hoàng thành.
Không chỉ có thế lực trong thành kỳ quái, ngay cả đại biểu các tộc phương bắc đều rất kinh ngạc.
Đại loạn mình mong đợi đâu?
Chẳng lẽ đã xử lý tốt?
Cho đến buổi chiều, Hoàng Phủ gia và các tộc mới tra được mấy tình báo quan trọng.
- Có tin tức nói, buổi sáng hôm nay Tô gia đã từng mở ra bình chướng bảo vệ. Có người nhìn thấy Kiều Vạn Niên từng vào hoàng cung sáng sớm hôm nay. Cũng có lời truyền nói rằng nhìn thấy Tô Thiên Can sáng nay tiến vào hoàng cung.
Các tộc chấn kinh.
Chẳng lẽ là Tô gia làm?
Tô Nhã!
Nếu thật là Tô gia làm, chỉ có thể là đại tiểu thư Tô gia quen kiêu căng kia.
Nhưng, tại sao Tô gia lại muốn mở bình chướng?
Chẳng lẽ bọn hắn đã bị Kiều gia phát hiện?
Vì sao Kiều gia có thể nhịn được?
Chẳng lẽ là hoàng thất đã hòa giải rồi?
Tô gia.
Bọn hắn không có để ý bên ngoài đánh giá, nội bộ đang cãi vã kịch liệt.
Mấu chốt tranh luận là Kiều gia khinh người quá đáng, lại còn muốn giết toàn bộ bọn người Tô Nhã, như thế này bằng với để Tô gia triệt để tuyệt hậu.
Mấu chốt khác chính là hoàng thất dung túng Kiều gia, toàn bộ quá trình đều không có đứng về bên Tô gia đây, người nói giết liền giết, đồ nói đưa liền đưa.
Còn có mấu chốt cực kỳ quan trọng, Cấm Nguyên Châu!
Kiều gia lại muốn sáu viên Cấm Nguyên Châu!
Mặc dù hoàng thất chia sẻ một viên, nhưng Tô gia vẫn phải cầm ra năm viên.
Trong tổ Tô gia từ bây giờ chỉ có tám viên, mỗi viên đều được cẩn thận bảo quản, ngay cả lịch đại (các đời) tộc trưởng đều không có cơ hội tự mình cảm nhận loại lực lượng cường đại giam cầm thời gian kia.
Lại phải giao cho Kiều gia năm viên?
Năm viên!
Hao phí năm trăm năm tâm huyết mới có thể bồi dưỡng được đến đây.
Tính cả viên kia của hoàng thất, liền mang ý nghĩa Kiều gia sẽ có được sáu cơ hội bảo mệnh. Càng mang ý nghĩa thời điểm bọn hắn muốn giết nhân vật quan trọng của Kiều gia, nhất là Khương Phàm, bọn hắn sẽ đứng trước nguy hiểm bị phản sát.
Bọn hắn tức giận, uất ức, khuất nhục, khó mà bình tĩnh nổi, thậm chí chuyện này đã trở thành sỉ nhục lớn nhất của Tô gia gần ngàn năm nay.
Mấy vị thoái ẩn lão tổ còn chỉ vào Tô Thiên Can tức giận la mắng, nói hắn đã khiến cho tổ tông hổ thẹn, chết cũng không thể vào tổ từ.
Thậm chí có người đề nghị chuộc Tô Nhã về, rút gân lột da, lăng trì xử tử, treo ở ngoài cửa phơi thây một trăm ngày.
Bọn hắn từ buổi sáng nhao nhao đến xế chiều, mấy lão già còn muốn tiến cung gặp mặt Nhân Hoàng, xin Nhân Hoàng thay đổi chủ ý.
Đừng nói năm viên, một viên bọn hắn cũng không thể cho.
- Thiên Cương còn chưa có trở lại?
- Chỗ Nhân Hoàng đã xử lý tốt chưa?
- Có thể xử tử toàn bộ mười hai người Tô gia. Lấy được sáu viên Cấm Nguyên Châu. Tô gia năm viên, hoàng thất bù một viên, hẳn là có thể đưa tới sau hai ngày.
Lúc Kiều Vạn Niên trở lại Kiều gia, đúng lúc Khương Phàm cũng trở về, hai người gặp được nhau ở trước cửa phủ.
- Tô gia có phản ứng gì?
Cuối cùng sát ý trong lòng Khương Phàm cũng đã bình phục mấy phần.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu, sau đó mới thật sự là trả thù, bắt đầu từ Tô gia, lại đến Đông hoàng thất tộc, Chung Ly gia tộc, Đường gia các loại, hắn muốn để toàn bộ Cổ Hoa đều rơi vào vũng bùn nội loạn, giãy dụa trong mai táng.
Kiều Vạn Niên cười lạnh nói:
- Cấm Nguyên Châu là mệnh của Tô gia, tôn nghiêm của Tô gia, là giới hạn thấp nhất của Tô gia, Nhân Hoàng ép buộc bọn hắn lấy ra năm viên, xem như đã gieo oán niệm.
- Nhân Hoàng có thể bức ra năm viên. Xem ra hắn cũng cố ý làm suy yếu số lượng Cấm Nguyên Châu của Tô gia.
- Nhân Hoàng tinh thông tính toán. Năm viên Cấm Nguyên Châu đã là một cái giá lớn, lại là gõ đầu Tô gia một cái.
- Nhân Hoàng bây giờ gõ chỉ là cảnh cáo, sau này sẽ còn từ từ bồi thường, khôi phục quan hệ thân mật giữa hai bên. Các ngươi phải hung hăng kích thích một lần nữa trước khi hai bên hòa hoãn lại.
- Tiểu tổ yên tâm, bây giờ Tô gia đã hận chúng ta thấu xương, khẳng định sẽ chủ động ra tay. Chỉ cần chúng ta có thể ổn định thì sẽ có thể nắm lấy cơ hội, một lần lại một lần trọng thương Tô gia. Nếu như Nhân Hoàng xử lý không ổn thỏa, quan hệ của hai bên sẽ dần dần quyết liệt.
- Cẩn thận ứng phó, từ từ kéo gia tộc khác vào, triệt để đảo loạn thế cục Cổ Hoa, trước khi Nhân Hoàng kịp phản ứng, để cục diện mất khống chế!
- Nhân Hoàng sẽ không nghĩ tới mục đích thực sự của Kiều gia chúng ta, nhất định sẽ ở vào thế bị động. Chờ cái ngày hắn kịp phản ứng đó thì đã trễ rồi.
- Sau khi ta lấy Cấm Nguyên Châu sẽ lập tức rời khỏi. Trước tiên Kiều gia tuyên bố ta đang bế quan, sau đó lại nói ta đi theo sư phụ rời khỏi. Từ trong gia tộc tìm thế thân, phân bố ngẫu nhiên các nơi ở phương bắc, hấp dẫn lực chú ý.
- Ta an bài Phương Hoa chọn lựa một nhóm tử sĩ, bồi tiểu tổ về Nam Bộ.
- Không cần. Lực lượng Kiều gia các ngươi đều giữ lại ứng phó Tô gia còn có các gia tộc khác, gặp tình huống đặc biệt, cũng có thể đến phía sau núi xin chỉ thị của Kiều Vô Hối.
- Thế nhưng...
- Nam Bộ đã có Vô Hồi thánh địa bảo đảm ta, không có ai dám đụng nơi đó. Ngược lại là các ngươi, thế cục Cổ Hoa sẽ càng ngày càng hỗn loạn, Nhân Hoàng càng không phải kẻ vớ vẩn, các ngươi phải làm cho tốt phản kích, phải bảo toàn lực lượng, còn phải đề phòng bị tính kế. Chúng ta muốn là huyết tính, không phải liều mạng, nơi này chỉ là đá mài đao, chiến trường chân chính của Kiều gia là ở trên trời.
- Tiểu tổ yên tâm, ta sẽ khống chế lại.
Khi bọn hắn đang nói chuyện, Kiều Vạn Sơn từ phía trước đi tới:
- Tô Thiên Cương tới.
- Hắn tới làm gì?
Kiều Vạn Niên kỳ quái.
- Các ngươi vừa đi không bao lâu hắn liền đến. Muốn trấn an Kiều gia chúng ta, tranh thủ thời gian cho đại ca hắn.
- Có người nhìn thấy hắn đã tới không?
- Hắn vụng trộm tới.
Khương Phàm cùng Kiều Vạn Niên trao đổi ánh mắt, đều lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:
- Giết, nói chưa thấy qua người. Dùng cơ hội này, kích thích lý trí Tô gia, hung hăng gõ bọn hắn một lần.
Chuyện ngoài ý muốn tại Thanh Bình uyển tối hôm qua truyền khắp hoàng thành, vô số người một đêm chưa ngủ, đều đang suy đoán ai là hung thủ, cũng khẩn trương với phản ứng của Kiều gia.
Nhưng, bắt đầu từ sáng sớm, hoàng thành lại lâm vào an tĩnh đến quái dị.
Kiều gia vậy mà không có ai náo loạn, các gia tộc cũng đều duy trì khắc chế.
Có người chạy đến gần Kiều gia quan sát, có người gom lại hoàng cung nơi đó dò xét tình huống.
Kết quả hai bên đều rất bình tĩnh.
Không hề có việc sai lầm nào, thậm chí đều không có nổi lên không khí khẩn trương.
Hoàng thất lại còn không vội vã dựa theo trình tự bình thường, vẫn bồi tiếp đại biểu các tộc phương bắc dùng ngọ yến, mới đưa từng người ra hoàng thành.
Không chỉ có thế lực trong thành kỳ quái, ngay cả đại biểu các tộc phương bắc đều rất kinh ngạc.
Đại loạn mình mong đợi đâu?
Chẳng lẽ đã xử lý tốt?
Cho đến buổi chiều, Hoàng Phủ gia và các tộc mới tra được mấy tình báo quan trọng.
- Có tin tức nói, buổi sáng hôm nay Tô gia đã từng mở ra bình chướng bảo vệ. Có người nhìn thấy Kiều Vạn Niên từng vào hoàng cung sáng sớm hôm nay. Cũng có lời truyền nói rằng nhìn thấy Tô Thiên Can sáng nay tiến vào hoàng cung.
Các tộc chấn kinh.
Chẳng lẽ là Tô gia làm?
Tô Nhã!
Nếu thật là Tô gia làm, chỉ có thể là đại tiểu thư Tô gia quen kiêu căng kia.
Nhưng, tại sao Tô gia lại muốn mở bình chướng?
Chẳng lẽ bọn hắn đã bị Kiều gia phát hiện?
Vì sao Kiều gia có thể nhịn được?
Chẳng lẽ là hoàng thất đã hòa giải rồi?
Tô gia.
Bọn hắn không có để ý bên ngoài đánh giá, nội bộ đang cãi vã kịch liệt.
Mấu chốt tranh luận là Kiều gia khinh người quá đáng, lại còn muốn giết toàn bộ bọn người Tô Nhã, như thế này bằng với để Tô gia triệt để tuyệt hậu.
Mấu chốt khác chính là hoàng thất dung túng Kiều gia, toàn bộ quá trình đều không có đứng về bên Tô gia đây, người nói giết liền giết, đồ nói đưa liền đưa.
Còn có mấu chốt cực kỳ quan trọng, Cấm Nguyên Châu!
Kiều gia lại muốn sáu viên Cấm Nguyên Châu!
Mặc dù hoàng thất chia sẻ một viên, nhưng Tô gia vẫn phải cầm ra năm viên.
Trong tổ Tô gia từ bây giờ chỉ có tám viên, mỗi viên đều được cẩn thận bảo quản, ngay cả lịch đại (các đời) tộc trưởng đều không có cơ hội tự mình cảm nhận loại lực lượng cường đại giam cầm thời gian kia.
Lại phải giao cho Kiều gia năm viên?
Năm viên!
Hao phí năm trăm năm tâm huyết mới có thể bồi dưỡng được đến đây.
Tính cả viên kia của hoàng thất, liền mang ý nghĩa Kiều gia sẽ có được sáu cơ hội bảo mệnh. Càng mang ý nghĩa thời điểm bọn hắn muốn giết nhân vật quan trọng của Kiều gia, nhất là Khương Phàm, bọn hắn sẽ đứng trước nguy hiểm bị phản sát.
Bọn hắn tức giận, uất ức, khuất nhục, khó mà bình tĩnh nổi, thậm chí chuyện này đã trở thành sỉ nhục lớn nhất của Tô gia gần ngàn năm nay.
Mấy vị thoái ẩn lão tổ còn chỉ vào Tô Thiên Can tức giận la mắng, nói hắn đã khiến cho tổ tông hổ thẹn, chết cũng không thể vào tổ từ.
Thậm chí có người đề nghị chuộc Tô Nhã về, rút gân lột da, lăng trì xử tử, treo ở ngoài cửa phơi thây một trăm ngày.
Bọn hắn từ buổi sáng nhao nhao đến xế chiều, mấy lão già còn muốn tiến cung gặp mặt Nhân Hoàng, xin Nhân Hoàng thay đổi chủ ý.
Đừng nói năm viên, một viên bọn hắn cũng không thể cho.
- Thiên Cương còn chưa có trở lại?